Khẽ Thôi Nào!

Chương 16: Bắn Vào (H)

Nguỵ Thừa Trạch

25/04/2021

Cô càng lúc càng đau, tiếng thét chói tai đau đớn tận xương tuỷ, che miệng lại, tiếng khóc đáng thương thành công khơi dậy sự thông cảm nơi anh, khiến động tác dưới thân anh nhẹ lại.

“Hùng Hùng ngoan, sau này đều phải làm chuyện này, phải nhanh chóng học được cách hưởng thụ mới được đó, anh lấp đầy phía dưới của em, sao lại không thoải mái chứ?”

Nước mắt Hùng Dao ào ạt rơi xuống, bắt lấy cánh tay anh, miệng bị bịt kín, phát ra âm thanh mơ hồ không rõ.

“Em rất khó chịu… Rất là khó chịu, bụng rất trướng, Kỷ Thừa hu hu đừng động nữa, em không muốn, em thật sự không muốn.”

“Ngoan một chút, anh đã rất chậm rồi, phải nghe lời mới được chứ, nói lời chọc tức anh , anh sẽ làm Hùng Hùng bị thương mất.”

Anh dịu dàng nheo mắt, gậy thịt dữ tợn doạ người ở trong con đường mòn mềm mại căng chặt của cô mà thọc vào rút ra, còn có thể nghe được tiếng nước khi bị cắm rút, long châu vỗ nhẹ trên môi hoa non nớt.

“Nếu làm Hùng Hùng bị thương, anh cũng sẽ đau lòng lắm.”

Rõ ràng, dịu dàng như vậy, vì sao lại nói mấy lời uy hiếp như thế, thật đáng sợ, hu hu thật đáng sợ mà.

Đường đi quá mức chật hẹp, anh ép buộc chọc vào, làm cái bụng bằng phẳng của cô bị căng ra thành hình của gậy thịt, nhô lên khắc lên trên, theo lần thọc vào rút ra chậm rãi của anh, hình dạng cũng thay đổi, nhìn rất thú vị.

Anh vừa cắm vừa nói, “Hùng Hùng đúng là quá mềm, nhỏ nhắn giống như chỉ cần dùng một bàn tay cũng có thể bóp chết, rõ ràng là không nỡ làm tổn thương em, lại nhịn không được, rên một chút cho anh nghe xem, vừa rồi Hùng Hùng kêu rất êm tai.”

Anh cố ý dùng sức thúc vào bên trong, chọc lên hoa tâm của cô, ngón chân của Hùng Dao co quắp muốn hỏng mất, ngửa đầu líu ríu, tiếng khóc nỉ non tựa như đứa trẻ, xin anh chậm một chút.

“Không thể… Không thể kêu, Kỷ Thừa… Em rất khó chịu, ưm… A đừng vào, xin anh, đi ra ngoài đi… Trướng quá!”

Vài tiếng thở gấp mềm mại làm anh nghe thấy mà hận không thể trực tiếp tàn nhẫn ra vào trong cơ thể cô ra sao.

Nhưng cô nhỏ bé như vậy, nên cưng chiều mới phải.

“Cục cưng, anh cũng rất thoải mái, bên trong huyệt thật sự rất chặt, ưm.”

“A… Quá nhanh, quá nhanh, tha cho em, van xin anh, xin anh!”



Âm đạo bị lấp đầy không ngừng bị vật to lớn của anh cọ xát, trên cổ và trán túa ra mồ hôi mỏng, khuôn mặt nhỏ non mềm giống như anh đang chà đạp một đứa trẻ vị thành niên, anh lại nghĩ tới sự vui sướng khi lần đầu chiếm hữu cô.

Cũng chặt như vậy, vô cùng yếu ớt như vậy, 5 năm qua đã bao nhiêu lần mơ thấy cái đêm đó, làm anh núp trong chăn ra sức mà sục côn thịt, gọi tên cô rồi bắn ra, cuối cùng cũng đã có thể cắm vào.

Kỷ Thừa ôm eo cô ngồi dậy, dưới thân kết nối chặt chẽ, tư thế này có thể chạm đến nơi sâu nhất của cô một cách dễ dàng, đong đưa mông bắt đầu cắm rút vào phía trong, không còn chú ý tiếng la hét hay xin tha của cô, bên tai đều là từng tiếng cám dỗ lẳng lơ.

“Hùng Hùng thật chặt, em chặt quá, hừ… Muốn cắm chết em, đâm chết em, thật nhiều nước, thoải mái không? Có phải rất thoải mái hay không? Hử?”

Anh cứ luôn chà xát lên miếng thịt non nhạy cảm của cô, cơ thể như không còn chịu khống chế của bản thân, đôi môi anh đào nhỏ nhắn của cô mở lớn hít thở dồn dập.

Gương mặt càng ngày càng đỏ, cái động ngọt ngào không kìm được bắt đầu kẹp chặt, chọc vào cửa tử cung mang theo nỗi đau đớn, lực cắm đẩy lại bắt đầu khiến cô có chút dễ chịu.

“Không… A bụng, bụng thật lớn, rất trướng!”

Cô vuốt ve tới dấu nhô lên khỏi cái bụng của mình, một hồi sợ hãi, xin anh đừng vào nữa, cô cảm thấy mình có thể bị giết chết, cảnh tượng thật đáng sợ, thật khủng khiếp.

“Hu hu Kỷ Thừa… Rất căng, bụng, hu hu bụng phồng lên.”

“Hùng Hùng ngoan, sờ lên đi, đó là thứ của anh, đây là cắm em sướng, đừng lo lắng, chút nữa làm em càng sướng!”

Một tay Kỷ Thừa cởi áo lông trên người, hai cơ thể trần trụi gắn liền chặt chẽ, bàn tay to vuốt ve bánh bao nhỏ trước ngực cô, khiêu khích hạt anh đào đã nhạy cảm cứng lên, lòng bàn tay không ngừng gảy gảy qua lại.

“Hùng Hùng rất dễ chịu đúng không? Nhìn nơi này đã dâm đãng mà cứng lên, dâm thuỷ phía dưới chảy đầy chân anh, rất ướt, rất chặt đó.”

“Không có… Em không có, không được anh buông tha em đi, em thật sự không được!”

Cô khóc thảm thương, lắc đầu xin tha, đầu ngón chân cuộn tròn thật chặt, cơ thể hướng về phía dưới người anh mà ngồi xuống thật mạnh, thét chói tai ngẩng đầu lên, một luồng nhiệt phun ra mà đạt tới cao trào.

Cơn khoái cảm chưa bao giờ trải qua làm cô vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn, đại não đột nhiên trống rỗng, toàn bộ đều là vẻ mơ mơ màng màng, xụi lơ trong lòng anh, bên tai là tiếng cười hấp dẫn của anh.

“Hùng Hùng thật dâm đãng, lại còn đạt cao trào trước anh, anh đi vào làm em thoải mái sao? Hửm?”



Cô không nói lời nào, anh liền hung hăng đâm vào phía bên trong.

“A ưm… Thoải mái, thoải mái quá.”

Huyệt nhỏ bị gậy thịt lớn của anh lấp kín không kẽ hở, dâm thuỷ bên trong lấp kín bụng, theo động tác cắm rút của anh mới chảy xuống, vừa khó chịu vừa sảng khoái, cơ thể đã không còn bất kì sức lực gì, tuỳ ý anh chơi đùa.

Hai chân bị tách ra thật rộng, Kỷ Thừa không còn kiêng dè nữa, đè cô trên giường, tăng tốc tàn nhẫn cắm vào bên trong.

Âm tiết của Hùng Dao không ổn định, ưm ưm a a mà kêu, ngay cả bản thân cô cũng không biết mình đang nói cái gì, có lẽ là đang xin tha, hoặc cũng có thể là đang thoải mái phát ra tiếng thở gấp dâm đãng.

“Hư, kẹp chặt quá, anh muốn cắm chết em Hùng Hùng! Thật sướng, hừ, giống như muốn làm chết em!”

“Ư không… Không, ưm, nhẹ chút, nhẹ chút.”

Tốc độ thọc rút vào hoa tâm cô càng lúc càng nhanh, dâm thuỷ thấm ướt khăn trải giường dưới người, anh phát điên mà mạnh bạo đi vào bên trong, đâm đến tử cung cô. Chưa từng tiếp nhận cuộc giao hoan kịch liệt như vậy, Hung Dao hét chói tai phản kháng, cuối cùng bị anh cắm mà ngất đi.

Mấy trăm cái thọc vào rút ra, anh lập tức muốn bắn ra, biết mình không mang bao, nhưng anh vẫn muốn bắn toàn bộ tinh dịch vào.

Cắn răng cúi đầu, nhỏ một giọt mồ hôi trên bả vai lấm tấm nước của cô, nhìn khuôn mặt nhỏ đã ngất xỉu của cô, dâm đãng như vậy.

“Bắn cho em, anh muốn bắt hết cho em!”

Không biết có thể mang thai hay không, nếu vậy cô sẽ không còn có bất kì lí do gì mà không gả cho anh! Anh muốn cô cả đời này đều là của anh, không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng chàm.

Tinh dịch đậm đặc phun ra một lượng lớn về phía tử cung cô, nhiệt độ nóng bỏng rót đầy toàn bộ lối mòn chật hẹp, chất chứa rất nhiều dục vọng, cuối cùng vào thời khắc này phun trào ra.

Gậy thịt thô to lấp kín bên trong đã lâu, bụng của cô lồi lên rất giống như đang mang thai, Kỷ Thừa ôm cô, phía dưới còn đang cắm một khúc, vào trong nhà tắm, cuối cùng mới lưu luyến rút ra.

Tinh dịch đặc sệt điên cuồng chảy ra từ cái huyệt đã bị cắm đến lớn của cô, còn có không ít phần bắn vào chỗ sâu nhất, tử cung khép kín đều nuốt trọn chúng.

Kỷ Thừa cùng không định moi ra, cẩn thận rửa sạch cơ thể cho cô, người đã hôn mê nghiêng ngả trong lồng ngực anh, trên người mỗi một chỗ đều bị anh vuốt ve qua, không biết chiếm được bao nhiêu tiện nghi, cúi đầu, ở mỗi một bộ phận của cô, đều được hôn thành kí hiệu của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Khẽ Thôi Nào!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook