Khế Tử Dịch Tu La

Chương 66

Dịch Tu La

07/07/2017

CHƯƠNG 66 – TỨ PHẾ

Tứ phế: Một mệnh trong tử vi, mệnh Tứ phế thì người thân yếu nhiều bệnh, không gặp may mắn, làm việc gì cũng khó có thành tựu,… Tóm lại không tốt!

Có người hướng thời gian dội một chậu nước đá, sau đó nó liền đông cứng.

Lăng Tiêu khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, Doanh Phong đến giờ vẫn chưa cho ra đáp án, anh ta rốt cuộc đang suy nghĩ gì?

Đáng tiếc chậu nước đá này không đông được vị NPC nói nhiều, cô còn đang không ngại phiền toái mà ồn ào.

“Có thể các bạn đã phát hiện, một bộ phận đề mục trong này, tương quan với ưu tư bản thân các bạn. Trên thực tế, tại giờ khắc cực từ xuất hiện trên người các bạn, ký ức trong đầu các bạn  cũng sẽ bị đọc, các vấn đề các bạn nhận được, đều là các bạn tự mình trải qua, từng để tay lên ngực tự hỏi tại sâu trong nội tâm, và muốn hỏi đối phương nhưng không hỏi ra miệng.”

“Trò chơi này chính là cho các bạn đối mặt với vấn đề mà các bạn không muốn đối mặt, nếu không đối mặt, vấn đề vĩnh viễn là vấn đề. Vậy bây giờ xin trả lời, A, người yêu kiếp trước hay là B, bạn lữ kiếp này?”

Trầm mặc.

“Thời gian đã không còn nhiều lắm, xin…”

“Tôi chọn A!”

Doanh Phong quay đầu, “Em đang làm gì?”

Lăng Tiêu lời nói kiên định, “Đời trước người cùng tôi một chỗ nhất định là chân ái, đời này chỉ là ngoài ý muốn, không có gì phải rối rắm. Tôi chọn A, tôi không thay đổi.”

“Người chơi N lựa chọn A, bởi vì bạn cảm thấy người chơi S sẽ chọn A, thay vì để anh nói ra chọn lựa A, không bằng chính mình chọn trước, như vậy dù người chơi S có lựa chọn đồng dạng, cũng có thể dùng cái cớ ‘vì phải qua ải trò chơi’ để an ủi mình.”

“Cô nói bậy!”

“Hiện tại đến phiên người chơi S lưỡng nan, nếu chọn B, không chỉ tiếp tục lãng phí một lần cơ hội, còn phải bị trừng phạt, nhưng nếu lựa chọn A, người chơi N chắc sẽ thương tâm đi, thật là một lựa chọn gian nan.”

Lăng Tiêu tức giận kêu lên, “Là một NPC, cô không biết là cô nhiều lời lắm sao? Có thể phát ngôn theo chương trình, đừng có tự tiện phát biểu cách nhìn hay không a! Nếu cô mà có thực thể, sớm đã bị dự luật nhân đạo thứ bảyhủy diệt rồi!”

“Đếm ngược còn 5 giây, 4, 3, 2…”

“Dị nghị.”

Lăng Tiêu: “Cái gì?!”

“Xác định sử dụng ‘dị nghị’ sao?”

“Xác định.”

“Sử dụng thành công, đề này xoá bỏ.”

“Anh cứ như vậy lãng phí mất một cơ hội dị nghị duy nhất? Anh vì cái gì không chọn A?”

“Đề kế tiếp.”

“Hỏi anh đó!”

“NPC?”

“Được rồi, tôi nghĩ các bạn muốn có thêm thời gian nghiên cứu thảo luận, nếu không cần, vậy đề kế tiếp… Ờm, đề này vốn nằm trong kho đề của trò chơi, không liên quan đến ký ức của các bạn, đề là:

“Bằng hữu tốt nhất của bạn bị địch nhân bắt làm tù binh,hoàn toàn đánh mất năng lực hành động, bạn nghĩ cách cứu viện, lại phát hiện làm không được. Lúc này bạn bị địch nhân phát giác, bạn chỉ có thể lựa chọn: A, rút luiB, giếtbạn mình. Chú ý: sau khi rút lui thì không quay lại được nữa, bằng hữu của bạn sẽ rơi vào trong tay địch nhân, xin trả lời câu hỏi.”

Lăng Tiêu: “A!”

Doanh Phong: “B.”

“Thoạt nhìn đáp án của các bạn lại xuất hiện tranh luận, không sao, chỉ cần trong thời gian quy định, còn có thể sửa đổi.”

“Tôi không thay đổi, tôi sẽ không giết chết bằng hữu tốt nhất của mình.”

“Tôi cũng không sửa, đây là nguyên tắc của tôi.”

“Anh đương nhiên sẽ không sửa, người ngay cả bằng hữu đều không có làm sao hiểu được cái gì là bằng hữu tốt nhất!”

“Em đã nhớ rõ trong lời tuyên thệ dùng tính mạng bảo hộ thiếu niên, làm sao có thể không nhớ vĩnh viễn không để cho thân thể mình rơi vào tay địch nhân? Nếu bị địch nhân bắt làm tù binh,họ sẽ có được gene của chúng ta, tìm được phương pháp đối kháng chúng ta, đến lúc đó sẽ có càng nhiều người vì vậy mà hy sinh.”

Lăng Tiêu biểu tình rối rắm sau một lúc lâu, “Cái thứ trò chơi rách nát gì đây a, tôi không muốn chơi nữa! Sớm biết thế này còn không bằng ở lại phòng ngủ ngủ!”

“Đã đến giờ, cực từ nghịch chuyển.”

Chữ cái trước ngực Lăng Tiêu biến đổi, cậu lại bay ra ngoài, sau đó rất nhanh bị nước bao vây lại. Nước tràn qua đỉnh đầu cậu, ngập đến trần nhà, vô luận phương hướng nào, cậu đều bơi không thoát ra được.

“Lăng Tiêu!”

Doanh Phong đuổi qua, phát hiện chung quanh Lăng Tiêu xuất hiện một cái vạc nước thủy tinh thật lớn, mà cậu thì bị vây trong đó. Doanh Phong dùng sức đánh một cái, thủy tinh ngay cảmột vết rạn đều không có.

“Vô ích nga, những thứ này đều là hư ảo, tự nhiên sẽ không sợ bị công kích. Đừng tưởng rằng lần nào anh cũng có thể thay cậu ấy chịu, đây làtrừng phạt cậu ấy, cậu ấy nhất định phảichính mình gánh vác. Tuy sẽ không chết đuối, nhưng cảm giác chết chìm là chân thật, anh kiên nhẫn đợi thêm năm phút, nước đó liền biến mất.”

Lăng Tiêu trong nước liều mạng giãy dụa, biểu tình thống khổ vô cùng, Doanh Phong cả giận nói, “Không phải nói ý kiến bất đồngsong phương đều bị trừng phạt sao? Vì cái gì mỗi lần đều là một mình em ấy chịu?”

“Đối với khế chủ mà nói, còn có trừng phạt gì nghiêm khắc hơn so với nhìn khế tử của mìnhthống khổ lại không thể làm gì chứ?”

“Cô không phải trò chơi Địa Cầu sao?!”

“Tôi bị bản địa hóa rồi a.” NPC vô tội nói.



Doanh Phong lại đấm một quyền thật mạnh lên tấm thủy tinh, nếu NPC có thực thể, một quyền này chỉ sợ sớm đã đánh lên người cô.

“Đương nhiên, nếu các bạn hiện tại thay đổi chủ ý, tuy kết quả vẫn tính vào ba lần thất bại, nhưng có thể khỏi bị trừng phạt. Nhìn dáng vẻ của cậu ấy thì không cách nào nói chuyện, vậy anh thì sao? Anh nguyện ý vì cậu ấy thay đổi nguyên tắc chứ?”

Nắm đấm Doanh Phong càng nắm càng chặt,Lăng Tiêu trong vạc dần dần buông tha giãy dụa, thân mình vô lực trôi trong nước.

“Tôi chọn A, rút lui.” Doanh Phong trầm giọng nói.

Vạc thủy tinh khi anh nói ra mấy lời này nháy mắt biến mất, nước ào ào tràn ra ngoài, văng ra khắp nơi, nhưng không có gì bị ướt, Lăng Tiêu lại một lần nữa bay đến trên người Doanh Phong, sau đó té ra đất, liều mạng ho khan.

“Cậu không có sặc nước, đây chẳng qua là tác dụng tâm lý, đừng lo lắng.”

Lăng Tiêu nửa ngày mới hòa hoãn được, “Hết năm phút rồi sao?”

“Không có nga, là người chơi N lựa chọn thay đổi đáp án, miễn trừ trừng phạt cho cậu.”

“N?” Lăng Tiêu lúc này mới phát hiện, vừa rồicực từ nghịch chuyển, chữ cái trên người mình từ N biến thành S, mà chữ cái vốn là S trước ngực Doanh Phong lúc này lại trở thành N.

“Anh vì sao sửa đáp án?”

“Đây chỉ là trò chơi mà thôi, cũng không phải thật sự phát sinh, không cần nghiêm túc quá.”

Lăng Tiêu ấp úng, “Kỳ thật vừa rồi lúc gần chếttôicó nghĩ tới, lời của anh cũng có đạo lý, hơn nữa, nếu người bị bắt giữ thật là bằng hữu củatôi, hẳn cũng hi vọngtôi chọn B, cho nên…”

“Thời gian đáp đề đã hết, giờ không thể sửa lại nữa nga, hãy để chúng ta đến làm đề sau cùng đi!”

Hai người vừa mới còn cùng một chỗ, lại một lần nữa bị tách ra, Lăng Tiêu còn chưa làm rõ rốt cuộc có chuyện gì, Doanh Phong đã không thấy tăm hơi.

“Chuyện gì, tôi còn chưa có chọn mà, sao cực từ liền nghịch chuyển rồi?”

“Không có nghịch chuyển nga, chính là tạm thời biến mất, hai người các bạn hiện tại thân ở hai phòng khác nhau, đề kế tiếp nhận được cũng không giống nhau, đáp án của các bạn, sẽ quyết định cực từ trên người các bạn. Chuẩn bị xong chưa?”

“Chuẩn bị xong.” Doanh Phong trả lời.

“Đề mục của anh là: nếu hiện tại cho anh một lần cơ hội, có thể giải trừ huyết khế trên người anh, anh sẽ: A, nguyện ýB, buông tha.”

Doanh Phong đợi nửa ngày, “Hết rồi?”

“Hết rồi.”

“Giá phải trả đâu?”

“Không cần trả giá gì cả, không làm trái đạo đức, pháp luật, không tổn hại quốc gia, lợi ích người khác, chỉ là đơn thuần giải trừ.”

Doanh Phong đang tự hỏi.

“Anh không cần lập tức trả lời, nhưng anh hiện tại phải qua phòng của người kia, trong phòng đó, anh mặc dù là anh, nhưng thân thể của anh không do anh khống chế, anh chỉ có thể nhìn, nghe, cùng cảm thụ, không thể nói chuyện, cũng không thể làm động tác. Tốt lắm,chúng ta xuất phát.”

“Tôi đã chuẩn bị xong,” Lăng Tiêu nói.

“Tốt, đây là câu hỏi cho cậu: nếu hiện tại cho cậu một lần cơ hội, có thể đảo ngược kết quả huyết khế trên người cậu, cho cậu thành khế chủ người chơi N, cậu sẽ: A, nguyện ýB, buông tha.”

Lăng Tiêu ánh mắt tỏa sáng, “Thật sao?”

“Thật, không cần trả giá gì cả, không làm trái đạo đức, pháp luật, không tổn hại quốc gia, lợi ích người khác, chỉ là đơn thuần đảo ngược.”

“Này còn phải nghĩ sao? Đương nhiên là chọn A!”

“Người chơi xúc phát tình tiết kịch, chiếu hình CG.”

CG: Mình đoán là Computer Graphics, là phim/hình ảnh tạo bằng máy tính, thường là 3 chiều.

Lăng Tiêu từ trên giường ngồi dậy, chuyện gì đây? Mình vừa rồi làm một giấc mộng? Hay mình hiện tại mới đang ở trong mộng?

Cậu nhìn chung quanh, đây là ký túc xá của cậu ở Bích Không.

Bất kể có phải mộng hay không, đều rất giống thật.

Đúng rồi, lúc cuối cùng vừa rồi thanh âm kia nói cái gì? Cậu là khế chủ của Doanh Phong?

Trong phòng tắm truyền đếnthanh âm thủy tinh bị đập vỡ, Lăng Tiêu nhất thời cảnh giác, không xong rồi!

Cậu vội phóng xuống giường, kéo cửa ra, chỉ thấy Doanh Phong nắm trong tay một mảnh gương vỡ bén ngót muốn đâm vào tim mình.

“Dừng tay!”

Mảnh gương cách thân thể hai millimet thì ngừng lại, Doanh Phong gian nan quay đầu, lúc bốn mắt nhìn nhau, Lăng Tiêu nhìn thấy đôi mắt màu xám nhạt của đối phương, trong đó tràn ngập căm thù cùng cừu hận, dường như đã thấy ởnơi nào.

Không! Cậu không phải gặp qua, đó từng là ánh mắt chính cậu, cậu từng dùng chính ánh mắt này nhìn chằm chằm vào Doanh Phong, khi Doanh Phong lần đầu tiên khống chế hành vi cậu.

Không giống nhau, Lăng Tiêu ở trong lòng nhắc nhở chính mình, Doanh Phong lần đầu tiên khống chế cậu là vì cậu cùng người khác phát sinh xung đột, cậu khống chế Doanh Phong lại là vì không cho anh tự tìm cái chết.

Tạo cho mình một lý do đầy đủ để khống chế Doanh Phong, Lăng Tiêu thở cũng dễ dàng hơn nhiều.

“Anh buông tha đi,tôisẽ không để cho anh chết, anh một ngày muốn tự sát,tôisẽ một ngày không cho anh tự do, bây giờ trở về phòng đi.”

Doanh Phong ở trong thân thể mình, anh có thể tinh tường thấy Lăng Tiêu, nghe được lời của cậu, lại không thể thao túng hành vi của mình.



Nhưng anh phải thừa nhận, khi anh thấy ánh mắt chính mình trong gương, chuyện anh muốn làm, cũng cùng thể xác anh giống nhau như đúc.

Dưới mệnh lệnh Lăng Tiêu,thể xác Doanh Phong giãy dụavề tới phòng ngủ, Lăng Tiêu ở trong phòng đông lật tây tìm, cuối cùng tìm được đống lớn đồ ăn đổ hết lên giường —— phòng này thật thần kỳ, chỉ cần Lăng Tiêu nghĩ đến trong lòng, đều sẽ xuất hiện.

“Mấy cái đó đều cho anh ăn! Kỳ phát dục cần ăn nhiều thức ăn có dinh dưỡng! Còn có cái này, bánh mì năng lượng vị ô mai anh thích nhất, nước nhãn hiệu anh uống, thấy tôi đối anh tốt phải không! Tôi ba ngày không ăn cơm, anh cũng không quan tâm tôi, tôi bây giờ cái gì cũng cho anh, anh sao lại không lĩnh tình?”

Doanh Phong khinh thường chuyển mắt, đối đám đồ ăn đó nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Lăng Tiêu giận, “Tôi cho anh biết Doanh Phong, anh làm gì cũng được, chính là không được chết, anh bây giờ là khế tử củatôi, mạng của anh chính là của tôi. Nếu anh không ăn cơm,tôi sẽ buộc anh ăn, nếu anh không ngủ được,tôi sẽ một đêm bảy lần làm đến khi anh bất tỉnh.”

Cậu đem Doanh Phong mạnh mẽ ấn ngã, cưỡi lên người anh, “Đừng tưởng mấy kỹ xảo anh dùng trên người tôi thì tôi không biết, anh mà tiếp tục khiêu khích tôi, tôi sẽ làm đó!”

Doanh Phong như cũ dùng cái loại ánh mắt lạnh lùng vừa rồi theo dõi cậu, nhìn đến khiến trái tim Lăng Tiêu băng giá.

“Không cho anh tiếp tục nhìn chằm chằm tôi như vậy!”

Vì cái gì, vì cái gì người này vĩnh viễn dùng thái độ lạnh lùng này đối với mình, mười năm qua thủy chung như thế, chưa bao giờ thay đổi.

Đúng rồi, đều là bởi vì cái hạt đào chết tiệt đó!

Lăng Tiêu không chút nghĩ ngợi cúi đầu lục quần áo anh, từ trong túi trên ngực trái đem hạt đào lật ra, nắm chặt ở trong tay.

“Trả… cho… tôi…” Doanh Phong nghe được thanh âm của mình gian nan nói, một chữ trăm ngànchỗ gián đoạn.

Một người toàn thân tê dại, hao hết toàn lực cũng muốn nói ra ba chữ kia,Lăng Tiêu đố kỵ dữ dội.

“Anh chết tâm đi.”

Cậu dùng lực ném, hạt đào theo cánh cửa sổ mở bay khỏi ký túc xá, ngay vừa rồi phiến cửa sổ kia vẫn đóng chặt.

Doanh Phong ánh mắt phảng phất mang đao, từng mũi từng mũi đem Lăng Tiêu lăng trì.

Lăng Tiêu luống cuống, cậu không muốn phải nhìn loại vẻ mặt này thêm lần nào nữa, nếu trên khuôn mặt này có thể lộ ra vẻ gì khác…

Cậu vừa nghĩ như vậy, Doanh Phong dưới thân liền rên một tiếng, nhưng anh rất nhanh cắn môi, không còn có phát ra nửa điểm động tĩnh.

Trên gương mặt tái nhợt của anh thoáng hiện nét đỏ ửng, biểu tình vạn năm không thay đổi mơ hồ nhiễm lên ***, hai người dây dưa, giãy dụa, tranh đoạt quyền khống chế cơ thể.

Lăng Tiêu nhìn đến ngây người, thì ra Doanh Phong thanh lãnh cấm dục cũng có thể lộ ra loại vẻ mặt này, hơn nữa nhìn qua thật động lòng người, khiến người ta càng thêm khát vọng.

Chỉ cần tiếp tục gia tăng một chút, một chút lực lượng là tốt rồi, muốn nghe anh không thể khống chế rên rỉ, dù chỉ một tiếng thôi.

Doanh Phong tuy không thể động, nhưng cảm giác cùng thể xác là đồng bộ, lúc này cũng cả người nóng lên, tứ chi tê dại, bộ phận nào đó trên thân muốn phát nổ.

Không được kêu ra, anh muốn tự nói với con rối của mình, mày nếu dám kêu một tiếng, tao sẽ liều mạng với mày.

Con rối không nghe được thanh âm của anh, nhưng tư tưởng cũng đồng bộ với anh, mặc kệ Lăng Tiêu gia tăng lực lượng đến thế nào, đều không rên một tiếng.

Lăng Tiêu trong lòng sốt ruột, anh kêu a, anh chỉ cần hừ một tiếng tôi sẽ dừng lại.

Nhưng Doanh Phong thủy chung cắn chặt răng giữ im lặng, thà rằng đem môi cắn đến chảy máu.

“Không sao đâu.”

Lăng Tiêu ngẩng đầu, “Ai?!”

“Đây chỉ là ảo giác của cậu, người dưới thân cậu chỉ là con rối, cậu có thể mặc sức sử dụng quyền lực của mình, bản thân anh ta sẽ không biết.”

Doanh Phong: Đồ lừa đảo!

Lăng Tiêu nghĩ đến, đây chỉ là một trò chơi, cậu đang ở trong ảo cảnh của nó, ngay cả Doanh Phong cũng là giả.

Thanh âm NPC tràn ngập mê hoặc, “Chỉ cần cậu lựa chọn nguyện ý, anh ta liền trở thành khế tử của cậu, cậu có thể đối anh ta muốn làm gì thì làm.”

Doanh Phong ánh mắt trầm xuống, chờ mình đi ra ngoài, nhất định phải đập nát cái tiệm này.

Lăng Tiêu khóa ngồi trên người anh, cúi thấp đầu, mái tóc che đi biểu tình, Doanh Phong không thể nhìn rõ.

Ngay khi Doanh Phong nghĩ Lăng Tiêu sẽ tiến thêm một bước hành động với chính mình thì *** trên thân thể đột nhiên như thủy triều rút xuống.

Mà Lăng Tiêu phía trên, chậm rãi lắc lắc đầu.

“Nhớ ngày đó, anh ấy lấy được quyền lực nắm tôi trong tay, anh ấy khiến tôi đau muốn chết, tôi hận anh ấy thấu xương.”

“Mà hôm nay, khi tôi lấy được đồng dạng quyền lực, tôi cũng lựa chọn phương thức giống vậy đối đãi anh ấy.”

“Nếu huyết khế thật có thể đảo ngược, tôi cũng vô pháp khống chế chính mình không dùng năng lực khế chủ, tôi sẽ khiến cho anh ấy đau muốn chết, anh ấy sẽ hận tôi thấu xương, tôi sẽ làm ra hành vi khiến chính mình thống hận, giữa chúng tôi ngoại trừ thân phận trao đổi, thì chẳng có gì đổi cả.”

Cậu trầm mặc thật lâu sau, Doanh Phong lẳng lặng nghe.

“Cám ơn cô, thứ mà cho tới nay không thể buông, rốt cục có thể buông xuống.”

Lăng Tiêu cúi người, trên đôi môi nhiễm máu của Doanh Phong hạ xuống một nụ hôn thật dài.

Doanh Phong vẫn không nhúc nhích, xúc cảm trên môi truyền đến là chân thật, đây không phải là con rối của anh, mà là chính anh, họ có suy nghĩ giống nhau, biết làm chuyện như nhau,ngay cả cảm thụ đều là giống nhau. Lăng Tiêu hôn không phải ai khác.

Sau một lúc lâu, Lăng Tiêu lưu luyến rời đi môi anh.

“Tôi buông tha.” Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khế Tử Dịch Tu La

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook