Khế Ước Hào Môn

Chương 52: Oan Gia

Vô Danh

21/04/2014

Ngôn Hinh chậm rãi tiến vào phòng, đặt khay rượu đang cầm trên tay xuống bàn. Bỗng nhiên, trong lúc này, cô lại nhớ tới gương mặt ấy, gương mặt vẫn thường thấy trên các trang tin tức của những công ty lớn với những vị lãnh đạo cấp cao.

“Phan cục trưởng, ngài muốn uống rượu gì ạ?”.Tạ Thứ Huân thấp giọng lạnh lùng, hai chân thon dài khép lại,thoải mái tựa vào sô-pha. Trước mặt, một đám lạnh đạo thản nhiên dương dương tự đắc, tựa như muốn nghe câu trả lời của hắn.

Nghe đến tên mình, Phan cục trưởng lập tức đáp lời: ” Hôm nay tôi đến đây chủ yếu là cùng anh em tụ họp, tôi uống rượu gì cũng được! “.

Ngôn Hinh biết trong số rượu cô mang tới không có chai nào là rượu thượng hạng cả. Ngôn Hinh nhếch môi mỉm cười, thuần thục vừa mở rượu vừa thầm liếc nhìn Tô Thừa Huân, mặc dù bản thân cô không ưa gi nam nhân này nhưng cô cũng không thể phủ nhận nơi nào có mặt hắn ta nơi đó liền toát ra hơi thở quí tộc, khí thế vương giả.

Dù ngồi giữa một đám quan to chức lớn, hắn vẫn toát ra khí thế hơn người, bộ quần áo đơn giản nhưng không kém phần sang trọng trên người càng làm tôn thêm thân hình rắn rỏi và vẻ bề ngoài xuất chúng của hắn.

Ngôn Hinh thấy đám quan to chức lớn muôn phần nham hiểm, khó lường,cô vội thu hồi ánh mắt, không biết sao lúc này cô thấy sống lưng bỗng nhiên lạnh toát, tựa như hắn đang nhìn cô, Ngôn Hinh vội vàng cầm khay cúi đầu chuẩn bị ra ngoài.

“Cô kia………..lại đây……..”mới đi được vài bước, Ngôn Hinh thấy có người đằng sau gọi mình, cô kiên trì xoay người sang chỗ khác đáp lại “Tiên sinh, ngài còn cần gì nữa sao?”

Một người đàn ông trung niên có gương mặt chữ điền lập tức lên tiếng :”cô lại đây rót rượu, sẽ có tiền bo cho cô”

Ngay sau đó,ông ta chuyển bộ mặt tươi cười về phía Tạ Thừa Huân “haha…..Tạ lão đệ,biết ngươi không thích ồn ào của bọn nữ nhân, hôm nay chúng ta chỉ uống rượu, hàn huyên, không nói chuyện khác”

Ngay cả hỏi cô có muốn hay không cũng chưa hỏi, Ngôn Hinh đứng ngây ngốc tại chỗ, đi cũng không được mà ở lại cũng không xong , trải qua chuyện lần trước cô không muốn lại làm phật ý khách ,vì thế tìm một chỗ cạnh sô-pha ngồi xuống.



Tạ Thừa Huân liếc nhìn đồng hồ :”Tiết bí thư khi nào thì đến?”

“Lúc chúng ta đi, ông ấy còn ở văn phòng,ông ta bảo chúng ta đi trước rồi sẽ theo sau,giờ chắc đang trên đường đến”.Một người lên tiếng trả lời.

Ngôn Hinh cuối đầu thu hai tay lại, trong lòng thầm nghĩ Tiết bí thư ở đây chắc là cha của Tiết Cảnh Thiên, ông ta chuẩn bị tới đây sao.

Mọi người cùng nâng ly rượu :”nào,Tạ lão đệ,chúng ta cùng nâng ly trước một cái”

Hết chén này đến chén khác, Ngôn Hinh nhanh tay rót rượu, sau đó lại quay lại chỗ của mình.Toàn bộ quán bar này đều do cô rót rượu, nếu cô ở trong này không ra, khách ở ngoài không ai tiếp rượu chắc chắn sẽ rất khó chịu, trong lòng thầm cầu nguyện quản lý mau chóng phái người lại kêu cô, như vậy cô mới có cơ hội thoát thân.

Sau đó không lâu,Tiết bí thư khoan thai đi vào, Ngôn Hinh tiếp rượu xong vội thối lui vào góc,tiếp tục đợi quản lý đến gọi người.

Tiết bí thư trước tự phạt một ly,sau đó cảm khái nói:”mẹ cậu gần đây có khỏe không, lúc ta học tiến sĩ, thích nhất là nghe bà ấy giảng,thật sự là nghe hoài không chán, chăm chú nghe bà ấy giảng bài”

“Mẹ tôi vẫn khỏe” Tạ Thừa Huân điềm đạm trả lời.

Mẹ hắn là giảng viên đại học? Ngôn Hinh vốn dĩ là người không thích nghe chuyện phiếm nhưng đoạn đối thoại này tự giác lọt vào tai cô,như nghe sấm bên tai. Phải biết rằng đây là trường quân giáo nổi tiếng trong nước, ngoài những cán bộ cấp cao,bình thường dân chúng và quan binh không thể vào được. Như vậy, người ở bên trong dạy học phải là người cực kì xuất sắc.

Thật không ngờ nghe được thông tin về mẹ của Tạ Thừa Huân, tay không ngừng vỗ ngực trấn áp bản thân, mãi đến khi có người hết rượu, nàng mới phục hồi tinh thần nhận thêm rượu, không nghĩ đến cô vừa rót xong một vòng, nghe có tiếng người đẩy ghế, Tạ Thừa Huân trừng xuất hiện ở cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khế Ước Hào Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook