Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một
Chương 43: Phụ nữ đúng là một loại sinh vật khó dỗ dành
Du Vịnh Đích Ngư
28/02/2017
" Nhìn cứ nhìn." Đại Boss hài hước nhìn cô nói: " Dù sao .. chúng ta cũng chẳng làm gì."
" Có Camera!." Cô cố ý nói, muốn thừa dịp anh không chú ý để chạy ra.
" Là sao?"
Cô hu dọa anh: " Hiện nay có rất nhiều người thích đăng một đoạn video lên trên web!." Anh là tổng giám đốc tập đoàn ZK, nếu đoạn video này bị phát tán ra ..
" Bọn họ không dám đâu." Đại Boss nói: " Trừ phi, họ muốn đổi nghề."
" Nói vậy, khách sạn này .. là của anh?"
" Lâu lâu cũng thông minh một chút." Ánh mắt anh thâm trầm nhìn cô.
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen .. cô đáng lẽ phải sớm đoán được, lúc đầu anh đưa cô tới khách sạn này, căn bản không cần thông qua quầy lễ tân. Haizz, phụ nữ tốt không sợ thua thiệt trước mắt: " Anh có thể buông tôi ra không?" Gần nhau như thế này, hơi thở của anh lại ấm áp, vây lấy toàn thân cô, cô rất lo lắng, lo lắng lại bị tên sắc lang nào đó hấp dẫn.
Điện thoại di động vang lên, là Lão Chung gọi điện đến.
Cô nhanh chóng với tay lên, không những không với được điện thoại, ngược lại còn bị anh thừa dịp ôm lấy hông cô nhấc bổng lên, cô hoảng hốt, hô nhỏ, theo bản năng, hai tay tự nhiên ôm chặt lấy cổ anh, chân quấn ở ngang hông anh.
" Cô như thế này là chủ động." Trong mắt Đại Boss mơ hồ vui vẻ, hay tay ôm chặt lấy cô, mập mờ nói: " Tôi cũng không tiện cự tuyệt."
Tống Khinh Ca giùng giằng: " Thả tôi xuống."
Đại Boss giả điếc, không nghe thấy cô nói gì, két một tiếng, cửa phòng mở ra, anh ôm cô đi vào. Vừa mới đóng cửa lại, liền đem cô ép lên vách tường.
Cô chưa kịp phản kháng, thì đã bị anh hôn.
Cô giùng giằng, hai tay đẩy anh, nhưng anh lại vô cùng dễ dàng đem hai tay cô giữ chặt, đưa lên trên đầu.
Cô đá anh, anh càng ép sát hơn.
Tối nay, lúc mới gặp cô anh không tính .. thế nhưng, sau khi đưa cô đến nhà bạn, cô không những một lần, hai lần mà còn ba lần chủ động trở lại bên anh, đơn giản đây chính là loại trêu chọc vô hình. Đối mặt với người phụ nữ như cô, anh dù có ngồi yên nhưng tâm làm sao không loạn được?
Quân tử? Liễu Hạ Huệ?
Bây giờ, anh không muốn làm quân tử, anh cũng không muốn làm Liễu Hạ Huệ.
Nụ hôn của anh mang theo mùi vị thuốc lá, bá đạo mà vội vàng, đê mê mà mãnh liệt, để cho suy nghĩ Tống Khinh Ca hỗn loạn, mới đầu còn giãy giụa phản kháng, thế mà bây giờ lại còn hôn lại. Nụ hôn quá điên cuồng khiến cho cô khó thở.
Cạch!
Cửa phòng tắm mở ra.
Hai kẻ nào đó đang hôn nhau đến quên mình bỗng ngạc nhiên, xoay người lại, cùng nhìn về hướng vừa phát ra tiếng động.
Là Cao Tử Thụy, nhìn dáng vẻ kia, chắc là vừa mới tắm xong, trên người còn khoác áo choàng tắm.
" Xin lỗi! Xin lỗi!" Cao Tử Thụy dùng khăn tắm che kín mặt, liên tục nói xin lỗi: " Tôi không nhìn thấy gì hết, hai người cứ tiếp tục, cứ tiếp tục."
Lúng túng!
Cảm giác như bị bắt quả tang đang lén lút vậy. Tống Khinh Ca núp sau lưng Đại Boss, bưng kín mặt, gào khóc.
Sắc mặt Đại Boss lạnh đến dọa người, nếu ánh mắt có thể giết được người, đoán rằng Cao Tử Thụy đã chết ngàn vạn lần: " Biến .. xéo ngay."
" Lập tức biến, lập tức xéo!" Cao Tử Thụy chạy ra đến cửa, rồi lại nhanh chóng quay lại cầm túi, nhưng không ngờ một cái gối bay tới trúng vào đầu.
Anh không dám lên tiếng, vội vàng nhoai ra cửa, đóng cửa lại rồi nhưng vẫn không quên tìm đường chết nói nốt câu: " Tiếp tục, hai người tiếp tục."
Tống Khinh Ca mặt như đưa đám, may mà quần áo vẫn còn chỉnh tề.
Thế nhưng, nhìn người đàn ông bên cạnh, tâm tình đã tệ nay còn tệ hơn.
Đều do anh! Đúng là đại sắc lang.
Cô giận đỏ bừng mặt, xoay người bước đi.
Nhưng còn chưa đi được hai bước, cánh tay bị người nào đó cầm, kéo mạnh, đem cô ôm trọn vào trong ngực.
Trong nháy mắt, cơn giận của cô bộc phát, đánh túi bụi lên người anh. Đại Boss không đánh lại (tất nhiên rồi), mặc cho cô đánh mình, nhưng anh càng như vậy, cô lại càng tức giận hơn.
Người đàn ông xấu xa này! Lại một lần nữa khinh thường cô, vô lễ với cô. Anh coi cô là loại người gì hả? Tùy tùy tiện tiện để anh chơi đùa sao?
Nhưng đánh anh, không chỉ không khiến cho cô hết hận mà còn làm cho nước mắt tuôn rơi nhiều hơn.
" Cố Phong Thành, anh là đồ khốn kiếp!"
Đại Boss không đành lòng, ôm cô: " Tôi không biết Cao Tử Thụy ở .." anh cũng đang rất bực, không biết tại sao Cao Tử Thụy lại vào đây tắm. Chẳng qua, tại lúc ấy ý loan tình mê, vào phòng quên không bật đèn lên.
" Anh là đồ lưu manh!" Cô đánh anh.
" Được, được, được, tôi là lưu manh." Đại Boss dỗ dành cô.
" Anh là đồ sắc lang." Cô khóc.
Đại Boss càu mày, lại tiếp tục gánh thêm một tội danh nữa: " Được, được, được, tôi là sắc lang!"
" Sau này cấm anh không được khinh thường tôi!"
Ách! Sắc mặt Đại Boss không được tốt: " Được, được, được, không khinh thường, không khinh thường."
" Không cho anh vô lễ với tôi!"
" Được, được được, không vô lễ, không vô lễ." Đại Boss nghĩ một đằng nói một nẻo an ủi cô.
Cô vẫn tiếp tục khóc, khiến cho Đại Boss tay chân luống cuống: " đừng khóc nữa có được không?"
Sau đó, ngực Đại Boss lại được một trận tẩm quất.
Ách! Trong lòng Đại Boss thầm than: Phụ nữ đúng là một loại sinh vật khó dỗ dành!
Điện thoại di động vang lên, là Lão Chung.
Tống Khinh Ca nước mắt lem đầy áo Đại Boss, tức giận đoạt lấy điện thoại từ tay anh, lau lau nước mắt, điều chỉnh lại giọng nói: " Alô .. tôi không sao .." Dù cố gắng che dấu nhưng giọng nói vẫn còn chút nức nở: " Tôi ở khách sạn Ôn Tuyền .. Đúng rồi, lần trước chú đón tôi ở đó .. Được, chú tới đón tôi đi."
Đại Boss nhíu nhíu mi.
" Có Camera!." Cô cố ý nói, muốn thừa dịp anh không chú ý để chạy ra.
" Là sao?"
Cô hu dọa anh: " Hiện nay có rất nhiều người thích đăng một đoạn video lên trên web!." Anh là tổng giám đốc tập đoàn ZK, nếu đoạn video này bị phát tán ra ..
" Bọn họ không dám đâu." Đại Boss nói: " Trừ phi, họ muốn đổi nghề."
" Nói vậy, khách sạn này .. là của anh?"
" Lâu lâu cũng thông minh một chút." Ánh mắt anh thâm trầm nhìn cô.
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen .. cô đáng lẽ phải sớm đoán được, lúc đầu anh đưa cô tới khách sạn này, căn bản không cần thông qua quầy lễ tân. Haizz, phụ nữ tốt không sợ thua thiệt trước mắt: " Anh có thể buông tôi ra không?" Gần nhau như thế này, hơi thở của anh lại ấm áp, vây lấy toàn thân cô, cô rất lo lắng, lo lắng lại bị tên sắc lang nào đó hấp dẫn.
Điện thoại di động vang lên, là Lão Chung gọi điện đến.
Cô nhanh chóng với tay lên, không những không với được điện thoại, ngược lại còn bị anh thừa dịp ôm lấy hông cô nhấc bổng lên, cô hoảng hốt, hô nhỏ, theo bản năng, hai tay tự nhiên ôm chặt lấy cổ anh, chân quấn ở ngang hông anh.
" Cô như thế này là chủ động." Trong mắt Đại Boss mơ hồ vui vẻ, hay tay ôm chặt lấy cô, mập mờ nói: " Tôi cũng không tiện cự tuyệt."
Tống Khinh Ca giùng giằng: " Thả tôi xuống."
Đại Boss giả điếc, không nghe thấy cô nói gì, két một tiếng, cửa phòng mở ra, anh ôm cô đi vào. Vừa mới đóng cửa lại, liền đem cô ép lên vách tường.
Cô chưa kịp phản kháng, thì đã bị anh hôn.
Cô giùng giằng, hai tay đẩy anh, nhưng anh lại vô cùng dễ dàng đem hai tay cô giữ chặt, đưa lên trên đầu.
Cô đá anh, anh càng ép sát hơn.
Tối nay, lúc mới gặp cô anh không tính .. thế nhưng, sau khi đưa cô đến nhà bạn, cô không những một lần, hai lần mà còn ba lần chủ động trở lại bên anh, đơn giản đây chính là loại trêu chọc vô hình. Đối mặt với người phụ nữ như cô, anh dù có ngồi yên nhưng tâm làm sao không loạn được?
Quân tử? Liễu Hạ Huệ?
Bây giờ, anh không muốn làm quân tử, anh cũng không muốn làm Liễu Hạ Huệ.
Nụ hôn của anh mang theo mùi vị thuốc lá, bá đạo mà vội vàng, đê mê mà mãnh liệt, để cho suy nghĩ Tống Khinh Ca hỗn loạn, mới đầu còn giãy giụa phản kháng, thế mà bây giờ lại còn hôn lại. Nụ hôn quá điên cuồng khiến cho cô khó thở.
Cạch!
Cửa phòng tắm mở ra.
Hai kẻ nào đó đang hôn nhau đến quên mình bỗng ngạc nhiên, xoay người lại, cùng nhìn về hướng vừa phát ra tiếng động.
Là Cao Tử Thụy, nhìn dáng vẻ kia, chắc là vừa mới tắm xong, trên người còn khoác áo choàng tắm.
" Xin lỗi! Xin lỗi!" Cao Tử Thụy dùng khăn tắm che kín mặt, liên tục nói xin lỗi: " Tôi không nhìn thấy gì hết, hai người cứ tiếp tục, cứ tiếp tục."
Lúng túng!
Cảm giác như bị bắt quả tang đang lén lút vậy. Tống Khinh Ca núp sau lưng Đại Boss, bưng kín mặt, gào khóc.
Sắc mặt Đại Boss lạnh đến dọa người, nếu ánh mắt có thể giết được người, đoán rằng Cao Tử Thụy đã chết ngàn vạn lần: " Biến .. xéo ngay."
" Lập tức biến, lập tức xéo!" Cao Tử Thụy chạy ra đến cửa, rồi lại nhanh chóng quay lại cầm túi, nhưng không ngờ một cái gối bay tới trúng vào đầu.
Anh không dám lên tiếng, vội vàng nhoai ra cửa, đóng cửa lại rồi nhưng vẫn không quên tìm đường chết nói nốt câu: " Tiếp tục, hai người tiếp tục."
Tống Khinh Ca mặt như đưa đám, may mà quần áo vẫn còn chỉnh tề.
Thế nhưng, nhìn người đàn ông bên cạnh, tâm tình đã tệ nay còn tệ hơn.
Đều do anh! Đúng là đại sắc lang.
Cô giận đỏ bừng mặt, xoay người bước đi.
Nhưng còn chưa đi được hai bước, cánh tay bị người nào đó cầm, kéo mạnh, đem cô ôm trọn vào trong ngực.
Trong nháy mắt, cơn giận của cô bộc phát, đánh túi bụi lên người anh. Đại Boss không đánh lại (tất nhiên rồi), mặc cho cô đánh mình, nhưng anh càng như vậy, cô lại càng tức giận hơn.
Người đàn ông xấu xa này! Lại một lần nữa khinh thường cô, vô lễ với cô. Anh coi cô là loại người gì hả? Tùy tùy tiện tiện để anh chơi đùa sao?
Nhưng đánh anh, không chỉ không khiến cho cô hết hận mà còn làm cho nước mắt tuôn rơi nhiều hơn.
" Cố Phong Thành, anh là đồ khốn kiếp!"
Đại Boss không đành lòng, ôm cô: " Tôi không biết Cao Tử Thụy ở .." anh cũng đang rất bực, không biết tại sao Cao Tử Thụy lại vào đây tắm. Chẳng qua, tại lúc ấy ý loan tình mê, vào phòng quên không bật đèn lên.
" Anh là đồ lưu manh!" Cô đánh anh.
" Được, được, được, tôi là lưu manh." Đại Boss dỗ dành cô.
" Anh là đồ sắc lang." Cô khóc.
Đại Boss càu mày, lại tiếp tục gánh thêm một tội danh nữa: " Được, được, được, tôi là sắc lang!"
" Sau này cấm anh không được khinh thường tôi!"
Ách! Sắc mặt Đại Boss không được tốt: " Được, được, được, không khinh thường, không khinh thường."
" Không cho anh vô lễ với tôi!"
" Được, được được, không vô lễ, không vô lễ." Đại Boss nghĩ một đằng nói một nẻo an ủi cô.
Cô vẫn tiếp tục khóc, khiến cho Đại Boss tay chân luống cuống: " đừng khóc nữa có được không?"
Sau đó, ngực Đại Boss lại được một trận tẩm quất.
Ách! Trong lòng Đại Boss thầm than: Phụ nữ đúng là một loại sinh vật khó dỗ dành!
Điện thoại di động vang lên, là Lão Chung.
Tống Khinh Ca nước mắt lem đầy áo Đại Boss, tức giận đoạt lấy điện thoại từ tay anh, lau lau nước mắt, điều chỉnh lại giọng nói: " Alô .. tôi không sao .." Dù cố gắng che dấu nhưng giọng nói vẫn còn chút nức nở: " Tôi ở khách sạn Ôn Tuyền .. Đúng rồi, lần trước chú đón tôi ở đó .. Được, chú tới đón tôi đi."
Đại Boss nhíu nhíu mi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.