Chương 26: bình giấm Phong Dật Hành
Phương Linh
17/10/2024
Trên màn hình điện thoại của Chiêu Dương hiện lên một cuộc gọi còn có hình nền của một người đàn ông trung niên nhưng cô lại lưu tên là " lão Dương "
Phong Dật Hành đúng lúc đang ngồi trước điện thoại, còn Chiêu Dương thì đang dưới trong phòng tắm.
Phong Dật Hành giơ tay định cầm máy lên nghe thì Chiêu Dương từ phòng tắm đi ra, dáng vẻ vội vàng với lấy điện thoại làm cho Phong Dật Hành càng khó chịu hơn.
- người đàn ông đó là ai ? Sao lại không thể để anh nghe ?
Phong Dật Hành mặt cau có nhăn nhó đầy không vui vẻ chất vấn cô.
- chuyện của tôi, anh quản được sao ? Tôi chỉ cần không ngoại tình là được rồi.
Chiêu Dương cầm máy lên thì điện thoại đã tắt. Cô bước lại tủ quần áo lấy chiếc áo khoác lụa mỏng màu trắng mặc vội rồi rời đi.
Phong Dật Hành càng thêm nghi ngờ suy nghĩ của mình là đúng.
Nhận được cuộc gọi thần thần bí bí không để anh nghe máy. Rồi diện đầm váy đẹp thướt tha, tô son điểm phấn xinh đẹp như thế không phải đi hẹn hò với đàn ông thì đi đâu cho được.
" Tiêu Dũ theo dõi phu nhân cho tôi. Cô ấy dừng chân ở đâu thì gửi định vị cho tôi " Phong Dật Hành nhấc máy lên gọi ra lệnh cho Tiêu Dũ.
Chiêu Dương hôm nay không cần đến tài xế, cô tự mình lái chiếc xe cũ kỹ cô vừa mua tháng trước.
Tiền cô không có nhiều nên chỉ đành mua một chiếc xe cũ kỹ để thuận tiện bản thân đi lại.
Cô lái xe đến một biệt thự được thiết kế với phong cách Châu Âu. Thiết kế biệt thự lấy tone màu trắng chủ đạo làm điểm nhấn cùng những chi tiết kẻ viền mạ vàng sang trọng. Bên cạnh hình khối vuông vức, mạnh mẽ thì còn bổ sung thêm những đường nét mềm mại, tinh tế thông qua hệ cửa vòm, thức cột trang trí hoa tiết, phù điêu tinh giản đậm chất châu Âu.
Chiêu Dương chạy xe đến cổng thì phát hiện có xe đang theo dõi mình, nhìn lại mới phát hiện người theo dõi mình là Tiêu Dũ.
" anh về nói lại với Phong Dật Hành tôi đến nhà bạn, không cần theo dõi đâu. Đừng có đến đánh ghen. Anh hiểu ý tôi chứ ? " Chiêu Dương lấy điện thoại căn dặn Tiêu Dũ rồi cúp máy.
Tiêu Dũ ngơ ngác người vẫn không hiểu cô là có ý gì.
Đây chẳng phải là nhà của lão gia sao ?
Bạn của phu nhân ở đây sao ?
Vậy bạn của phu nhân là ai trong ngôi nhà này ?
Tiêu Dũ đấu tranh suy nghĩ một lúc lâu mới quyết định nên nói gì với Phong Dật Hành.
" lão đại, tôi gửi định vị rồi. Có cần theo dõi nữa không ? "
Tiêu Dũ gọi điện hỏi ý kiến của Phong Dật Hành nhưng lựa chọn không nói ra sự thật Chiêu Dương đến nhà bố mẹ của anh.
Lần này có kịch hay lại xem, sao phải nói ra để kịch mất hay.
"cậu ở yên đó, tôi đến ngay ! " Phong Dật Hành ở đầu dây bên kia trả lời rất gấp gáp và khẩn trương.
- con không đến cùng Dật Hành sao ?
Ông Phong Dật Dương nhìn thấy Chiêu Dương đến một mình liền nhìn ra phía sau cô, thắc mắc lên tiếng hỏi.
- ba cũng không nói sẽ để anh ấy đến. Cho nên con đã giấu anh ấy để đến đây. Không biết ba tìm con đến đây có việc gì căn dặn ?
Chiêu Dương đứng mãi không dám ngồi, trưởng bối không mời cô ngồi cô cũng không dám ngồi nói chuyện.
- ngây ra đó làm gì ? Con ngồi xuống, chúng ta từ từ nói.
Ông Phong Dật Dương lên tiếng thì cô mới yên tâm kéo ghế ra ngồi xuống.
- con và Dật Hành vẫn chưa tổ chức hôn lễ, ba gọi con đến để muốn hỏi ý kiến của con. Con muốn tổ chức một hôn lễ như thế nào ?
Nhắc đến hai chữ " hôn lễ " Chiêu Dương sựng người lại.
Cô không nghĩ sẽ thật sự cùng Phong Dật Hành kết hôn.
Huống hồ mọi chuyện giữa cô và anh đều là diễn, đều là bắt đầu từ bản hợp đồng nhân tình đó. Không những thế, anh còn đang mất trí cô càng không thể đồng ý chuyện tổ chức hôn lễ này như vậy với anh là việc thiệt thòi.
Nếu như anh nhớ lại không muốn kết hôn với cô thì người khó xử là cô mà thôi.
- con...con muốn đợi sanh đứa bé ra rồi mới tính đến việc kết hôn.
Ông Phong Dật Dương cau mày không vui đáp lại.
- đứa bé có danh phận thì con cũng cần có danh phận chính thất mới được. Ba biết hôn ước của Dật Hành và Triệu Lệ Cơ kia chưa hủy bỏ do mẹ của Dật Hành không đồng ý, con có phải là lo lắng về điều đó không ?
Chiêu Dương không biết nên nói thế nào, cô suy nghĩ mãi không thôi.
Ông Phong Dật Dương nhìn thấy cô đăm chiêu mà tiếp tục nói.
- phía mẹ của Dật Hành ba sẽ giải quyết, hôn ước của Dật Hành và con bé nhà họ Triệu trong vòng 3 ngày ba nhất định sẽ hủy bỏ. Con hãy yên tâm làm cô dâu của Dật Hành. Mọi chuyện có ba lo, con chỉ cần vui vẻ hạnh phúc bước vào lễ đường của mình cùng với người mình yêu là được.
Chiêu Dương không biết nên vui hay nên buồn.
Cô nở một nụ cười đầy gượng gạo đáp lại ông thay lời nói.
Phong Dật Hành lúc này lái xe đến trước cổng biệt thự, trong người toả ra một luồng sát khí.
- cậu về đi, hết nhiệm vụ rồi. Chuyện còn lại để tôi tự giải quyết.
- lão đại người bên trong là...
Tiêu Dũ định nói nhưng bị Phong Dật Hành lên tiếng cắt ngang.
- tôi biết rồi.
Nói xong rồi Phong Dật Hành lái xe vào thẳng bên trong biệt thự.
Cổng biệt thự cũng mở rộng hoan nghênh anh vào.
Phong Dật Hành cũng không chú ý lắm, giờ anh chỉ biết trong đầu anh đang xuất hiện hình ảnh cô và người khác đang bên nhau.
Càng nghĩ anh càng nổi giận.
- cậu Dật Hành đến rồi !
Quản gia Hà vui mừng khi nhìn thấy anh trở về, còn anh thì chẳng quan tâm đến ai
- vợ tôi đang ở đâu ?
Phong Dật Hành sát khí đầy người, ai nhìn cũng sợ.
Bọn họ sợ anh nhưng càng sợ vợ của anh sẽ gặp chuyện hơn.
- phu...phu nhân đang ở sau vườn với... với lão gia.
" lão gia " còn là một ông già cơ à ? Phong Dật Hành tay nắm thành quyền.
- dẫn đường !
Quản gia Hà nhanh chóng đưa anh đến sau vườn.
Để anh nhìn thấy được cảnh Chiêu Dương và ba mình nói cười vui vẻ.
Anh càng nổi máu ghen hơn.
- lão gia, cậu chủ trở về rồi.
Quản gia Hà vui vẻ báo cáo với ông Phong Dật Dương về việc Phong Dật Hành trở về.
Phong Dật Hành đứng đơ người nghe quản gia Hà gọi mình là cậu chủ.
- con trai, con đến tìm vợ con à ?
con trai " Phong Dật Hành ngơ ngác ra một lúc lâu.
- ngây ra đó làm gì ? Còn không đến chào ba, đây là ba của anh đấy, lễ phép một chút đi.
Phong Dật Hành lúc này mới nhận ra mình đã ghen tuông nhầm người. Cũng may là mọi chuyện không đi quá xa nếu không anh sẽ rất mất mặt cho mà xem.
Ai đời lại ghen tuông vợ mình với ba ruột của mình bao giờ ?
Phong Dật Hành đúng lúc đang ngồi trước điện thoại, còn Chiêu Dương thì đang dưới trong phòng tắm.
Phong Dật Hành giơ tay định cầm máy lên nghe thì Chiêu Dương từ phòng tắm đi ra, dáng vẻ vội vàng với lấy điện thoại làm cho Phong Dật Hành càng khó chịu hơn.
- người đàn ông đó là ai ? Sao lại không thể để anh nghe ?
Phong Dật Hành mặt cau có nhăn nhó đầy không vui vẻ chất vấn cô.
- chuyện của tôi, anh quản được sao ? Tôi chỉ cần không ngoại tình là được rồi.
Chiêu Dương cầm máy lên thì điện thoại đã tắt. Cô bước lại tủ quần áo lấy chiếc áo khoác lụa mỏng màu trắng mặc vội rồi rời đi.
Phong Dật Hành càng thêm nghi ngờ suy nghĩ của mình là đúng.
Nhận được cuộc gọi thần thần bí bí không để anh nghe máy. Rồi diện đầm váy đẹp thướt tha, tô son điểm phấn xinh đẹp như thế không phải đi hẹn hò với đàn ông thì đi đâu cho được.
" Tiêu Dũ theo dõi phu nhân cho tôi. Cô ấy dừng chân ở đâu thì gửi định vị cho tôi " Phong Dật Hành nhấc máy lên gọi ra lệnh cho Tiêu Dũ.
Chiêu Dương hôm nay không cần đến tài xế, cô tự mình lái chiếc xe cũ kỹ cô vừa mua tháng trước.
Tiền cô không có nhiều nên chỉ đành mua một chiếc xe cũ kỹ để thuận tiện bản thân đi lại.
Cô lái xe đến một biệt thự được thiết kế với phong cách Châu Âu. Thiết kế biệt thự lấy tone màu trắng chủ đạo làm điểm nhấn cùng những chi tiết kẻ viền mạ vàng sang trọng. Bên cạnh hình khối vuông vức, mạnh mẽ thì còn bổ sung thêm những đường nét mềm mại, tinh tế thông qua hệ cửa vòm, thức cột trang trí hoa tiết, phù điêu tinh giản đậm chất châu Âu.
Chiêu Dương chạy xe đến cổng thì phát hiện có xe đang theo dõi mình, nhìn lại mới phát hiện người theo dõi mình là Tiêu Dũ.
" anh về nói lại với Phong Dật Hành tôi đến nhà bạn, không cần theo dõi đâu. Đừng có đến đánh ghen. Anh hiểu ý tôi chứ ? " Chiêu Dương lấy điện thoại căn dặn Tiêu Dũ rồi cúp máy.
Tiêu Dũ ngơ ngác người vẫn không hiểu cô là có ý gì.
Đây chẳng phải là nhà của lão gia sao ?
Bạn của phu nhân ở đây sao ?
Vậy bạn của phu nhân là ai trong ngôi nhà này ?
Tiêu Dũ đấu tranh suy nghĩ một lúc lâu mới quyết định nên nói gì với Phong Dật Hành.
" lão đại, tôi gửi định vị rồi. Có cần theo dõi nữa không ? "
Tiêu Dũ gọi điện hỏi ý kiến của Phong Dật Hành nhưng lựa chọn không nói ra sự thật Chiêu Dương đến nhà bố mẹ của anh.
Lần này có kịch hay lại xem, sao phải nói ra để kịch mất hay.
"cậu ở yên đó, tôi đến ngay ! " Phong Dật Hành ở đầu dây bên kia trả lời rất gấp gáp và khẩn trương.
- con không đến cùng Dật Hành sao ?
Ông Phong Dật Dương nhìn thấy Chiêu Dương đến một mình liền nhìn ra phía sau cô, thắc mắc lên tiếng hỏi.
- ba cũng không nói sẽ để anh ấy đến. Cho nên con đã giấu anh ấy để đến đây. Không biết ba tìm con đến đây có việc gì căn dặn ?
Chiêu Dương đứng mãi không dám ngồi, trưởng bối không mời cô ngồi cô cũng không dám ngồi nói chuyện.
- ngây ra đó làm gì ? Con ngồi xuống, chúng ta từ từ nói.
Ông Phong Dật Dương lên tiếng thì cô mới yên tâm kéo ghế ra ngồi xuống.
- con và Dật Hành vẫn chưa tổ chức hôn lễ, ba gọi con đến để muốn hỏi ý kiến của con. Con muốn tổ chức một hôn lễ như thế nào ?
Nhắc đến hai chữ " hôn lễ " Chiêu Dương sựng người lại.
Cô không nghĩ sẽ thật sự cùng Phong Dật Hành kết hôn.
Huống hồ mọi chuyện giữa cô và anh đều là diễn, đều là bắt đầu từ bản hợp đồng nhân tình đó. Không những thế, anh còn đang mất trí cô càng không thể đồng ý chuyện tổ chức hôn lễ này như vậy với anh là việc thiệt thòi.
Nếu như anh nhớ lại không muốn kết hôn với cô thì người khó xử là cô mà thôi.
- con...con muốn đợi sanh đứa bé ra rồi mới tính đến việc kết hôn.
Ông Phong Dật Dương cau mày không vui đáp lại.
- đứa bé có danh phận thì con cũng cần có danh phận chính thất mới được. Ba biết hôn ước của Dật Hành và Triệu Lệ Cơ kia chưa hủy bỏ do mẹ của Dật Hành không đồng ý, con có phải là lo lắng về điều đó không ?
Chiêu Dương không biết nên nói thế nào, cô suy nghĩ mãi không thôi.
Ông Phong Dật Dương nhìn thấy cô đăm chiêu mà tiếp tục nói.
- phía mẹ của Dật Hành ba sẽ giải quyết, hôn ước của Dật Hành và con bé nhà họ Triệu trong vòng 3 ngày ba nhất định sẽ hủy bỏ. Con hãy yên tâm làm cô dâu của Dật Hành. Mọi chuyện có ba lo, con chỉ cần vui vẻ hạnh phúc bước vào lễ đường của mình cùng với người mình yêu là được.
Chiêu Dương không biết nên vui hay nên buồn.
Cô nở một nụ cười đầy gượng gạo đáp lại ông thay lời nói.
Phong Dật Hành lúc này lái xe đến trước cổng biệt thự, trong người toả ra một luồng sát khí.
- cậu về đi, hết nhiệm vụ rồi. Chuyện còn lại để tôi tự giải quyết.
- lão đại người bên trong là...
Tiêu Dũ định nói nhưng bị Phong Dật Hành lên tiếng cắt ngang.
- tôi biết rồi.
Nói xong rồi Phong Dật Hành lái xe vào thẳng bên trong biệt thự.
Cổng biệt thự cũng mở rộng hoan nghênh anh vào.
Phong Dật Hành cũng không chú ý lắm, giờ anh chỉ biết trong đầu anh đang xuất hiện hình ảnh cô và người khác đang bên nhau.
Càng nghĩ anh càng nổi giận.
- cậu Dật Hành đến rồi !
Quản gia Hà vui mừng khi nhìn thấy anh trở về, còn anh thì chẳng quan tâm đến ai
- vợ tôi đang ở đâu ?
Phong Dật Hành sát khí đầy người, ai nhìn cũng sợ.
Bọn họ sợ anh nhưng càng sợ vợ của anh sẽ gặp chuyện hơn.
- phu...phu nhân đang ở sau vườn với... với lão gia.
" lão gia " còn là một ông già cơ à ? Phong Dật Hành tay nắm thành quyền.
- dẫn đường !
Quản gia Hà nhanh chóng đưa anh đến sau vườn.
Để anh nhìn thấy được cảnh Chiêu Dương và ba mình nói cười vui vẻ.
Anh càng nổi máu ghen hơn.
- lão gia, cậu chủ trở về rồi.
Quản gia Hà vui vẻ báo cáo với ông Phong Dật Dương về việc Phong Dật Hành trở về.
Phong Dật Hành đứng đơ người nghe quản gia Hà gọi mình là cậu chủ.
- con trai, con đến tìm vợ con à ?
con trai " Phong Dật Hành ngơ ngác ra một lúc lâu.
- ngây ra đó làm gì ? Còn không đến chào ba, đây là ba của anh đấy, lễ phép một chút đi.
Phong Dật Hành lúc này mới nhận ra mình đã ghen tuông nhầm người. Cũng may là mọi chuyện không đi quá xa nếu không anh sẽ rất mất mặt cho mà xem.
Ai đời lại ghen tuông vợ mình với ba ruột của mình bao giờ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.