Quyển 2 - Chương 230: Ngoại truyện 19
Yên Mang
22/10/2018
Tài nấu nướng của Lưu Nga rất cao siêu, thức ăn đơn giản cũng có thể làm ra món ăn ngon, những nguyên liệu hạng sang này dĩ nhiên càng thêm
tuyệt không thể tả.
Mỗi ngày Đỗ Hâm Lôi hưởng thụ tay nghề thần bếp quốc tế cao cấp nhất, dĩ nhiên trôi qua hết sức thoải mái vừa lòng… Đợi chút, tại sao cô cho rằng tài nấu nướng của Lưu Nga đã đạt tới tiêu chuẩn thần bếp quốc tế cao nhất? Đúng rồi, theo Hoắc Vân Phi sinh hoạt trong vòng nửa năm, mỗi ngày cô đều ăn món ăn ngon do thần bếp làm ra, dần dần nuôi xảo quyệt khẩu vị, cho nên ở trong phòng phán xử quân đội đối mặt với cơm thức ăn thô ráp nuốt không trôi.
Hoắc Vân Phi xem trọng ăn uống thức ăn mỗi ngày đa dạng đổi mới, cũng không lặp lại Nghe nói toàn bộ đầu bếp mà anh thuê đều là thần bếp quốc tế, ngay cả khách sạn cấp năm sao cũng không làm ra được hương vị cực hạn như vậy.
Lưu Nga chỉ là bảo mẫu bình thường, bà ấy sao có thể sánh ngang với thần bếp quốc tế?
Đỗ Hâm Lôi nói ra nghi vấn này, Lưu Nga vẫn cười híp mắt: “Nấu ăn ngon không nhất định là đầu bếp chuyên nghiệp đi! Cả đời dì làm đồ ăn, tự nhận không thể kém những đầu bếp chuyên nghiệp kia bao nhiêu!”
Hóa ra là như vậy! Đỗ Hâm Lôi trừ than thở mình gặp được người tốt ra, còn có thể nói thêm cái gì!
Nâng cao bụng bự đi bệnh viện khám thai, người ta đều xuất hiện có đôi có cặp, chỉ có cô làm bạn bên cạnh là Lưu Nga.
Đây coi như tốt, khi vừa tới thành phố A, cô đều một thân một mình khám thai, lẻ loi trơ trọi vô cùng thê lương.
Hôm nay, ngồi bên cạnh cô là một cô gái mặt tròn, chồng của cô gái mặt tròn làm bạn bên cạnh, xem ra hết sức ân ái hạnh phúc.
Cô cố ý dịch sang bên cạnh, không quấy rầy người ta ân ái.
“Sao ông xã của cô không tới đây cùng cô?” Cô gái mặt tròn thấy Đỗ Hâm Lôi một thân một mình, liền chủ động đến gần hỏi. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Đỗ Hâm Lôi cười xấu hổ, đáp: “Ừm, anh ấy, anh ấy không rảnh!”
Cũng không thể nói mình vốn chưa lấy chồng đi!
“Ơ, bận rộn nữa cũng không thể xem nhẹ vợ con mình chứ!” Cô gái mặt tròn lại hơi căm giận bất bình thay cô, “Nếu như là tôi, liền chia tay anh ta, nhìn xem anh ta còn bận rộn gì không!”
Chồng của cô gái mặt tròn ở bên cạnh vội vàng cười xòa nói: “Bà xã, lần trước anh vì đi công tác không đi cùng em tới bệnh viện, bảo đảm về sau sẽ không tái phạm, tha thứ cho anh đi!”
“Hừ, anh mà tái phạm, em mang theo đứa bé tái giá với người khác!” Cô gái mặt tròn làm nũng chọc chọc trán ông xã, nhưng trên mặt không che giấu được vẻ hạnh phúc.
Đỗ Hâm Lôi hơi buồn bã, quay người đi không hề tiếp tục đề tài này nữa.
Qua không lâu, cô gái mặt tròn bên cạnh lại khoa trương kêu lên: “Wow, ông xã của cô tới rồi! Trời ơi, quá đẹp trai rồi!”
Không thể nào! Cô tới thành phố A không ai biết, Triệu Bắc Thành đuổi tới? Ngẩng đầu lên, thấy là một trai đẹp siêu cấp sáng rọi chiếu ra bốn phía đang đi nhanh về phía cô.
“…” Đỗ Hâm Lôi hoàn toàn hóa đá, cô như thế nào cũng không thể nghĩ tới, đẹp trai siêu cấp khuôn mặt tuấn tú nụ cười mê chết người không cần đền mạng đang đi về phía cô này lại là –– Lăng Lang!
“Hi, người đẹp!” Lăng Lang tự nhiên đi tới như vậy, nhiệt tình giống như gặp người bạn lâu năm không gặp mặt chào hỏi Đỗ Hâm Lôi, “Bụng của cô trở nên thật to!”
“…” Đây coi như lời dạo đầu chào hỏi? Lời lẽ không tốt!
Lăng Lang không để ý tới Đỗ Hâm Lôi lạnh lùng và xa cách, giống như quen thân đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, đầy nhiệt tình, “Làm khám thai sao? Tôi đi cùng cô!”
Đỗ Hâm Lôi vội vàng dịch sang bên cạnh, cố ý kéo ra khoảng cách thích hợp với anh ta, “Không cần!” die nda nle equ ydo nn
Cô gái mặt tròn lập tức la hoảng lên: “Trời ạ! Thì ra anh ta không phải là ông xã của cô!”
“Phải ngạc nhiên như vậy sao? Tôi nói anh ta là ông xã của tôi khi nào?” Đỗ Hâm Lôi hết sức buồn bực, cố tình vẫn chưa gọi tới số của cô, chỉ có thể tiếp tục chờ.
Lăng Lang nhếch môi cười với cô gái mặt tròn, giải thích: “Tôi là… Bạn thân của ông xã cô ấy, khi ông xã cô ấy không có ở đây, thay thế anh ta chăm sóc cô ấy!”
Trai đẹp cười một tiếng khuynh thành, cô gái mặt tròn lập tức choáng nặng, nửa phần lời nói phía sau nghe không vào.
Đọc số của Đỗ Hâm Lôi, Lăng Lang đỡ cô đứng dậy, đi theo cô làm kiểm tra, dáng vẻ săn sóc dịu dàng khiến cho người khác không hề nghi ngờ anh là ông xã của cô!
Đỗ Hâm Lôi rất không tự nhiên, định đẩy anh ra nhưng lực bất tòng tâm, lại nói trong hành lang nhiều người nhìn như vậy, cô cũng ngượng ngùng lôi lôi kéo kéo anh. Cũng may động tác của Lăng Lang rất lịch sự, cũng không có hành động vượt quá, cô liền miễn cưỡng đón nhận chăm sóc của anh.
Quá trình kiểm tra rất thuận lợi, bác sỹ nói cho cô biết thai nhi phát triển rất tốt, kêu cô mỗi ngày kiên trì tập thể dục của phụ nữ có thai, rèn luyện thân thể.
Ra khỏi bệnh viện, Lăng Lang chủ động lái xe đưa cô đi. Đỗ Hâm Lôi rất không khách khí hỏi: “Không có việc gì anh hiến ân cần với tôi làm gì?”
Lăng Lang rất vô tội nhún nhún vai, nói: “Cô là bà xã của Hoắc Vân Phi, tôi là bạn thân của Hoắc Vân Phi, cậu ấy không có ở đây cho nên tôi thay cậu ấy chăm sóc cô!”
“Không cần!” Đỗ Hâm Lôi thật sự hơi nhức đầu, sao lại khéo như vậy, trong khoa phụ sản cũng có thể đụng phải anh… Không đúng, Lăng Lang là một đấng mày râu, không có chuyện gì chạy đến khoa phụ sản làm gì? Cô cảnh giác lên, “Sao anh lại ở trong này? Chẳng lẽ đi khám bệnh phụ khoa?”
“Phụt!” Lăng Lang không nhịn được phun, cấu tạo đầu óc của người phụ nữ này đủ đặc biệt, “Làm ơn, tôi là mỹ nam không phải nhân yêu, ở đâu ra bệnh phụ khoa? Là một người bạn gái của tôi đi khám phụ khoa, tôi đi theo cô ấy!”
(*) Nhân yêu: Chỉ người chuyển giới
Càng nghe càng khả nghi, Đỗ Hâm Lôi hoài nghi hơn, "Anh đi xem bệnh với bạn gái, sao có thời gian theo tôi?"
"Phụ nữ là quần áo, anh em vốn là tay chân! Cô là quần áo của người anh em, tôi đương nhiên phải ưu tiên chăm sóc!" d1en d4nl 3q21y d0n
"..." Bị anh lượn vòng hơi choáng váng, Đỗ Hâm Lôi quyết định không so đo lần vô tình gặp gỡ này, nhưng nên dặn dò vẫn phải dặn dò: "Tôi sẽ lập tức sẽ rời khỏi thành phố này, anh nói cho Hoắc Vân Phi cũng vô tác dụng!"
Tim Lăng Lang đập mạnh và loạn nhịp hồi lâu, một đôi mắt hẹp dài cười như không cười liếc nhìn cô, dùng giọng nói uyển chuyển giống trần thuật với cô một tin tức làm cô vô cùng đau đớn: "Vân Phi đã sớm biết cô ở thành phố A! Trước kia khi cô đi bệnh viện khám thai cậu ấy đều âm thầm cùng với cô, lần này cậu ta có chuyện đi châu Âu thật sự không đi không được. Đúng lúc tôi đang lưu lại thành phố A, cậu ấy để cho tôi tạm thời thay thế cậu ấy chăm sóc cô!"
"..." Sấm sét giữa trời quang cũng không làm cô khiếp sợ bằng tin tức này! Hoắc Vân Phi đã sớm biết cô ở thành phố A, hơn nữa cô mỗi lần đi bệnh viện khám thai, anh đều đang âm thầm cùng với cô... Trời ạ, trên đời này còn có chuyện nào đáng sợ hơn chuyện này sao? Cô lại không biết gì cả, thật không lanh lợi gì cả!
Về đến nhà, Đỗ Hâm Lôi tay chân lanh lẹ bắt đầu dọn dẹp hành lý, đừng nhìn cô nâng cao bụng bự, bởi vì bảo dưỡng rèn luyện tốt, chẳng những động tác hết sức nhanh nhẹn, tinh thần cũng vô cùng tràn đầy.
Lưu Nga thấy Đỗ Hâm Lôi vào cửa không nói hai lời liền thu thập đồ, không khỏi rất giật mình, liền vội vàng tiến lên hỏi, "Con đây là định làm cái gì vậy?"
"Dì Lưu, dì giúp con cùng nhau dọn dẹp! Chúng ta nhất định phải dọn nhà, nơi đây không thể ở lâu!" Cám ơn trời đất, để cho cô đụng phải Lăng Lang đồ ngốc đó, nếu không cô còn tự cho rằng đây là chỗ an toàn, ở khoan thai tự đắc!
Không được, cô nhất định phải dọn nhà, thừa dịp cơ hội Hoắc Vân Phi đi châu Âu vẫn chưa về! Về phần Lăng Lang đó, cô cho rằng dễ đối phó hơn Hoắc Vân Phi nhiều.
Luống cuống tay chân, cô hận không thể ra cửa trong vòng năm phút! "Dì Lưu, dì đừng giật mình! Nhanh lên một chút giúp một tay! Dù sao dì ở trong thành phố không thân không quen, hãy đi cùng con đi! Chúng ta đổi một thành phố khác sống, trôi qua có tư có vị như thường!"
Lưu Nga không đành lòng nhìn cô bận rộn toi công, liền có lòng tốt nhắc nhở: "Dì thấy không cần đổi, ở chỗ này rất tốt! Cho dù con chạy đi đâu, cũng không thể chạy trốn khỏi tai mắt của tam thiếu, mù quáng làm gì chứ? Có thời gian không bằng làm một chút thể dục của phụ nữ có thai..."
"Dì nói cái gì?" Động tác trên tay Đỗ Hâm Lôi quả nhiên dừng lại, cô vô cùng khiếp sợ nhìn Lưu Nga, giống như nhìn một quái vật, "Dì, sao dì biết Hoắc tam thiếu? Dì, dì rốt cuộc là ai?"
Hỏng bét, không cẩn thận nói lỡ miệng! Lưu Nga định sẽ không che giấu nữa, trực tiếp nói cho cô biết: "Bởi vì dì chính là do tam thiếu phái tới chăm sóc con!"
"..." Cô thẳng đơ ngồi vào trong ghế, ngổn ngang trong gió.
Mỗi ngày Đỗ Hâm Lôi hưởng thụ tay nghề thần bếp quốc tế cao cấp nhất, dĩ nhiên trôi qua hết sức thoải mái vừa lòng… Đợi chút, tại sao cô cho rằng tài nấu nướng của Lưu Nga đã đạt tới tiêu chuẩn thần bếp quốc tế cao nhất? Đúng rồi, theo Hoắc Vân Phi sinh hoạt trong vòng nửa năm, mỗi ngày cô đều ăn món ăn ngon do thần bếp làm ra, dần dần nuôi xảo quyệt khẩu vị, cho nên ở trong phòng phán xử quân đội đối mặt với cơm thức ăn thô ráp nuốt không trôi.
Hoắc Vân Phi xem trọng ăn uống thức ăn mỗi ngày đa dạng đổi mới, cũng không lặp lại Nghe nói toàn bộ đầu bếp mà anh thuê đều là thần bếp quốc tế, ngay cả khách sạn cấp năm sao cũng không làm ra được hương vị cực hạn như vậy.
Lưu Nga chỉ là bảo mẫu bình thường, bà ấy sao có thể sánh ngang với thần bếp quốc tế?
Đỗ Hâm Lôi nói ra nghi vấn này, Lưu Nga vẫn cười híp mắt: “Nấu ăn ngon không nhất định là đầu bếp chuyên nghiệp đi! Cả đời dì làm đồ ăn, tự nhận không thể kém những đầu bếp chuyên nghiệp kia bao nhiêu!”
Hóa ra là như vậy! Đỗ Hâm Lôi trừ than thở mình gặp được người tốt ra, còn có thể nói thêm cái gì!
Nâng cao bụng bự đi bệnh viện khám thai, người ta đều xuất hiện có đôi có cặp, chỉ có cô làm bạn bên cạnh là Lưu Nga.
Đây coi như tốt, khi vừa tới thành phố A, cô đều một thân một mình khám thai, lẻ loi trơ trọi vô cùng thê lương.
Hôm nay, ngồi bên cạnh cô là một cô gái mặt tròn, chồng của cô gái mặt tròn làm bạn bên cạnh, xem ra hết sức ân ái hạnh phúc.
Cô cố ý dịch sang bên cạnh, không quấy rầy người ta ân ái.
“Sao ông xã của cô không tới đây cùng cô?” Cô gái mặt tròn thấy Đỗ Hâm Lôi một thân một mình, liền chủ động đến gần hỏi. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Đỗ Hâm Lôi cười xấu hổ, đáp: “Ừm, anh ấy, anh ấy không rảnh!”
Cũng không thể nói mình vốn chưa lấy chồng đi!
“Ơ, bận rộn nữa cũng không thể xem nhẹ vợ con mình chứ!” Cô gái mặt tròn lại hơi căm giận bất bình thay cô, “Nếu như là tôi, liền chia tay anh ta, nhìn xem anh ta còn bận rộn gì không!”
Chồng của cô gái mặt tròn ở bên cạnh vội vàng cười xòa nói: “Bà xã, lần trước anh vì đi công tác không đi cùng em tới bệnh viện, bảo đảm về sau sẽ không tái phạm, tha thứ cho anh đi!”
“Hừ, anh mà tái phạm, em mang theo đứa bé tái giá với người khác!” Cô gái mặt tròn làm nũng chọc chọc trán ông xã, nhưng trên mặt không che giấu được vẻ hạnh phúc.
Đỗ Hâm Lôi hơi buồn bã, quay người đi không hề tiếp tục đề tài này nữa.
Qua không lâu, cô gái mặt tròn bên cạnh lại khoa trương kêu lên: “Wow, ông xã của cô tới rồi! Trời ơi, quá đẹp trai rồi!”
Không thể nào! Cô tới thành phố A không ai biết, Triệu Bắc Thành đuổi tới? Ngẩng đầu lên, thấy là một trai đẹp siêu cấp sáng rọi chiếu ra bốn phía đang đi nhanh về phía cô.
“…” Đỗ Hâm Lôi hoàn toàn hóa đá, cô như thế nào cũng không thể nghĩ tới, đẹp trai siêu cấp khuôn mặt tuấn tú nụ cười mê chết người không cần đền mạng đang đi về phía cô này lại là –– Lăng Lang!
“Hi, người đẹp!” Lăng Lang tự nhiên đi tới như vậy, nhiệt tình giống như gặp người bạn lâu năm không gặp mặt chào hỏi Đỗ Hâm Lôi, “Bụng của cô trở nên thật to!”
“…” Đây coi như lời dạo đầu chào hỏi? Lời lẽ không tốt!
Lăng Lang không để ý tới Đỗ Hâm Lôi lạnh lùng và xa cách, giống như quen thân đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, đầy nhiệt tình, “Làm khám thai sao? Tôi đi cùng cô!”
Đỗ Hâm Lôi vội vàng dịch sang bên cạnh, cố ý kéo ra khoảng cách thích hợp với anh ta, “Không cần!” die nda nle equ ydo nn
Cô gái mặt tròn lập tức la hoảng lên: “Trời ạ! Thì ra anh ta không phải là ông xã của cô!”
“Phải ngạc nhiên như vậy sao? Tôi nói anh ta là ông xã của tôi khi nào?” Đỗ Hâm Lôi hết sức buồn bực, cố tình vẫn chưa gọi tới số của cô, chỉ có thể tiếp tục chờ.
Lăng Lang nhếch môi cười với cô gái mặt tròn, giải thích: “Tôi là… Bạn thân của ông xã cô ấy, khi ông xã cô ấy không có ở đây, thay thế anh ta chăm sóc cô ấy!”
Trai đẹp cười một tiếng khuynh thành, cô gái mặt tròn lập tức choáng nặng, nửa phần lời nói phía sau nghe không vào.
Đọc số của Đỗ Hâm Lôi, Lăng Lang đỡ cô đứng dậy, đi theo cô làm kiểm tra, dáng vẻ săn sóc dịu dàng khiến cho người khác không hề nghi ngờ anh là ông xã của cô!
Đỗ Hâm Lôi rất không tự nhiên, định đẩy anh ra nhưng lực bất tòng tâm, lại nói trong hành lang nhiều người nhìn như vậy, cô cũng ngượng ngùng lôi lôi kéo kéo anh. Cũng may động tác của Lăng Lang rất lịch sự, cũng không có hành động vượt quá, cô liền miễn cưỡng đón nhận chăm sóc của anh.
Quá trình kiểm tra rất thuận lợi, bác sỹ nói cho cô biết thai nhi phát triển rất tốt, kêu cô mỗi ngày kiên trì tập thể dục của phụ nữ có thai, rèn luyện thân thể.
Ra khỏi bệnh viện, Lăng Lang chủ động lái xe đưa cô đi. Đỗ Hâm Lôi rất không khách khí hỏi: “Không có việc gì anh hiến ân cần với tôi làm gì?”
Lăng Lang rất vô tội nhún nhún vai, nói: “Cô là bà xã của Hoắc Vân Phi, tôi là bạn thân của Hoắc Vân Phi, cậu ấy không có ở đây cho nên tôi thay cậu ấy chăm sóc cô!”
“Không cần!” Đỗ Hâm Lôi thật sự hơi nhức đầu, sao lại khéo như vậy, trong khoa phụ sản cũng có thể đụng phải anh… Không đúng, Lăng Lang là một đấng mày râu, không có chuyện gì chạy đến khoa phụ sản làm gì? Cô cảnh giác lên, “Sao anh lại ở trong này? Chẳng lẽ đi khám bệnh phụ khoa?”
“Phụt!” Lăng Lang không nhịn được phun, cấu tạo đầu óc của người phụ nữ này đủ đặc biệt, “Làm ơn, tôi là mỹ nam không phải nhân yêu, ở đâu ra bệnh phụ khoa? Là một người bạn gái của tôi đi khám phụ khoa, tôi đi theo cô ấy!”
(*) Nhân yêu: Chỉ người chuyển giới
Càng nghe càng khả nghi, Đỗ Hâm Lôi hoài nghi hơn, "Anh đi xem bệnh với bạn gái, sao có thời gian theo tôi?"
"Phụ nữ là quần áo, anh em vốn là tay chân! Cô là quần áo của người anh em, tôi đương nhiên phải ưu tiên chăm sóc!" d1en d4nl 3q21y d0n
"..." Bị anh lượn vòng hơi choáng váng, Đỗ Hâm Lôi quyết định không so đo lần vô tình gặp gỡ này, nhưng nên dặn dò vẫn phải dặn dò: "Tôi sẽ lập tức sẽ rời khỏi thành phố này, anh nói cho Hoắc Vân Phi cũng vô tác dụng!"
Tim Lăng Lang đập mạnh và loạn nhịp hồi lâu, một đôi mắt hẹp dài cười như không cười liếc nhìn cô, dùng giọng nói uyển chuyển giống trần thuật với cô một tin tức làm cô vô cùng đau đớn: "Vân Phi đã sớm biết cô ở thành phố A! Trước kia khi cô đi bệnh viện khám thai cậu ấy đều âm thầm cùng với cô, lần này cậu ta có chuyện đi châu Âu thật sự không đi không được. Đúng lúc tôi đang lưu lại thành phố A, cậu ấy để cho tôi tạm thời thay thế cậu ấy chăm sóc cô!"
"..." Sấm sét giữa trời quang cũng không làm cô khiếp sợ bằng tin tức này! Hoắc Vân Phi đã sớm biết cô ở thành phố A, hơn nữa cô mỗi lần đi bệnh viện khám thai, anh đều đang âm thầm cùng với cô... Trời ạ, trên đời này còn có chuyện nào đáng sợ hơn chuyện này sao? Cô lại không biết gì cả, thật không lanh lợi gì cả!
Về đến nhà, Đỗ Hâm Lôi tay chân lanh lẹ bắt đầu dọn dẹp hành lý, đừng nhìn cô nâng cao bụng bự, bởi vì bảo dưỡng rèn luyện tốt, chẳng những động tác hết sức nhanh nhẹn, tinh thần cũng vô cùng tràn đầy.
Lưu Nga thấy Đỗ Hâm Lôi vào cửa không nói hai lời liền thu thập đồ, không khỏi rất giật mình, liền vội vàng tiến lên hỏi, "Con đây là định làm cái gì vậy?"
"Dì Lưu, dì giúp con cùng nhau dọn dẹp! Chúng ta nhất định phải dọn nhà, nơi đây không thể ở lâu!" Cám ơn trời đất, để cho cô đụng phải Lăng Lang đồ ngốc đó, nếu không cô còn tự cho rằng đây là chỗ an toàn, ở khoan thai tự đắc!
Không được, cô nhất định phải dọn nhà, thừa dịp cơ hội Hoắc Vân Phi đi châu Âu vẫn chưa về! Về phần Lăng Lang đó, cô cho rằng dễ đối phó hơn Hoắc Vân Phi nhiều.
Luống cuống tay chân, cô hận không thể ra cửa trong vòng năm phút! "Dì Lưu, dì đừng giật mình! Nhanh lên một chút giúp một tay! Dù sao dì ở trong thành phố không thân không quen, hãy đi cùng con đi! Chúng ta đổi một thành phố khác sống, trôi qua có tư có vị như thường!"
Lưu Nga không đành lòng nhìn cô bận rộn toi công, liền có lòng tốt nhắc nhở: "Dì thấy không cần đổi, ở chỗ này rất tốt! Cho dù con chạy đi đâu, cũng không thể chạy trốn khỏi tai mắt của tam thiếu, mù quáng làm gì chứ? Có thời gian không bằng làm một chút thể dục của phụ nữ có thai..."
"Dì nói cái gì?" Động tác trên tay Đỗ Hâm Lôi quả nhiên dừng lại, cô vô cùng khiếp sợ nhìn Lưu Nga, giống như nhìn một quái vật, "Dì, sao dì biết Hoắc tam thiếu? Dì, dì rốt cuộc là ai?"
Hỏng bét, không cẩn thận nói lỡ miệng! Lưu Nga định sẽ không che giấu nữa, trực tiếp nói cho cô biết: "Bởi vì dì chính là do tam thiếu phái tới chăm sóc con!"
"..." Cô thẳng đơ ngồi vào trong ghế, ngổn ngang trong gió.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.