Chương 10: Rút ra rút ra nhân sinh
Đoạn Thủy
06/01/2015
10.1 tỷ phu tốt ~
Bình nguyên đại mạc, cát vàng trải đầy bay phấp phới.
Một nhóm xa giá hoa lệ uốn lượn mà qua, cờ xí tượng trưng màu vàng hoàng gia, vệ đội áo vàng bên hông có đao, trên lưng ngựa đeo cung tên, ngồi cưỡi rất tuấn tú bất phàm. Trên xe chứa thùng nước lương thảo, đi chậm rãi. Tiếng kêu la một tiếng truyền đến, tựa hồ muốn nói người đi đường tránh ra, tránh ~
Xa giá sa mạc hoang vu thú 13...
Trầm Ngư lúc này đang ở một sườn núi, nhìn trạng thái vệ đội lão Đại bất mãn.
Đây là vệ đội hoàng gia? Quả thực là ở mất thể diện người Đường, nhiều người như vậy thế nhưng có thể bị một đội đám ô hợp cướp đi công chúa .
Trầm Ngư mới vừa mới nhìn rõ chính là 1 nhiệm vụ "Hòa thân" của game Ngạo thế, xa giá công chúa từ đại Đường Trường An uốn lượn ra phải gả đi phiên bang trở thành vương hậu phiên vương.
Trầm Ngư tức giận bất mãn, nếu như một cái quốc gia cần công chúa đi hòa thân như vậy cách bại vong cũng không xa. Rõ ràng là trăm triệu người dân chúng Đường cung phụng thiên kiều bá mị nữ nhi sao có thể đưa cho phiên bang làm lễ vật? Trên danh nghĩa hai nước giao hảo, chẳng qua là một tầng che dấu sự hèn hạ trước mặt.
Làm kia đội đưa kia thấy kẻ kia không phải là vừa từ sa mạc hoang vu phía sau xuất hiện, quơ đao hướng xa giá xông lại thời điểm Trầm Ngư đã ngăn ở con đường đi hướng xa giá.
Tử vong nàng không sợ, cấp bậc nàng không có, mất kim tiền nàng đã sớm một nghèo tay trắng, mất trang bị xin lỗi nàng toàn thân cao thấp một thân không thể rơi xuống 1 đồ có thể giao dịch.
Giơ tay một chiêu "Mỵ sắc giang sơn", kỹ năng thấy hiệu quả, chạy tới tốc độ lập tức chậm lại, Trầm Ngư lập tức chuyển qua mặt bên một chiêu "Tối độc phụ nhân tâm" hướng về phía không phải là nhị đầu mục ném đi qua, cái nhị đầu mục ở nơi này tương đương với bác sĩ, phải ưu tiên giải quyết trước.
Trầm Ngư đã thời gian rất lâu không cần dùng chiêu "Thông minh sắc xảo" từ Tử y dược sư, dù sao Tử y dược sư không phải là lúc nào cũng online, thói quen quá mức không thể tùy thời sử dụng kỹ năng không tốt.
Mỵ sắc giang sơn cùng tối độc phụ nhân tâm giao thế sử đánh ra, linh hoạt tinh chuẩn. "Tỉnh chưởng thiên hạ" kỹ năng này rất BH, nhưng là cần tiêu hao lam quá nhiều, hơn nữa thời gian hồi cũng dài, di chứng rất nghiêm trọng tỷ như sử dụng sau nửa giờ thuộc tính rớt xuống 50%.
Trầm Ngư tại sa mạc đã là ngày thứ mười ba, từ khi nàng lần đầu tiên thấy từ đội ngũ "Hòa thân" trước mắt trải qua, sau đó thấy được tên đọa tặc kia là như thu hoạch giết chóc, tâm hoả lên tới.
Trừ ra ngày thứ nhất, nàng trong tay đã chết hắn mười một lần.
Xa giá hòa thân của công chúa dừng lại, vệ đội dại ra đứng nghiêm quan sát.
Che đậy? quá uất ức, đây chính là quân đội thịnh Đường? Đây chính là quân đội bảo vệ dân chúng thịnh Đường? Mặc dù biết cái này có lẽ chẳng qua là trình tự đặt ra nhưng nàng chính là khí không cam lòng. Nói đến thịnh Đường người Trung quốc cũng mang theo một loại tự hào, bởi vì nó cường thịnh, bởi vì nó phồn hoa, bởi vì nó trăm họ tới hướng, bởi vì nó được chung quanh quốc gia tôn sùng là "Thiên triều" nhưng còn bây giờ thì sao... ?
Tử y dược sư chắp tay đứng ở trước sa mạc hoang vu nhìn phía dưới tình hình chiến đấu, hồ ly lông trắng cọ ống quần của hắn, sáu cái lông xù không ngừng vung qua vung lại. Bọn họ đã bị phu nhân báo cho qua không cho nhúng tay! Loại cố chấp này tám đầu bò cũng kéo cũng không trở lại.
Khi đội ngũ hòa thân kia bắt đầu xôn xao, sau đó khí thế tăng mạnh, xếp thành hàng hướng tên kia giết đi qua, Tử y dược sư không có bất kỳ kinh ngạc gì.
Hắn nhìn thấy xa giá hoa lệ nhấc lên màn xe hướng ra phía ngoài cô gái nhìn quanh, mới vừa rồi cũng là nàng đem vệ đội tướng quân đòi đến trước xa giá nói cái gì hắn không biết. Hắn nhìn qua: sau một chỉ huy vệ khắc vệ tướng quân đối với kẻ kia phát động đánh sâu vào. Đội cướp kia là bị toàn diệt, Trầm Ngư bị mang đến trước xa giá.
Xe người kia vung lên màn xe, lộ ra một mặt vừa giận vừa vui thấy rõ Trầm Ngư trong nháy mắt sắc mặt khẽ nhúc nhích.
"Vị nữ hiệp này rất giống một vị cố nhân của ta." Ở xe dịu dàng hành lễ
"Ta không tiện đại lễ tạ nữ hiệp cứu giúp thỉnh bao dung ."
Trầm Ngư: "Công chúa quá mức đa lễ."
"Nếu như không chê, nữ hiệp gọi ta Điêu Thành, đây là danh hiệu của ta."
Trầm Ngư cũng không làm bộ làm tịch : "Như thế, xin thứ lỗi cho sự lỗ mãng."
"Như thế rất tốt." Điêu Thành công chúa xuống, khuôn mặt tươi cười dịu dàng, trán xinh đẹp
"Còn không biết tên của nữ hiệp?"
"Nếu muốn hỏi như công chúa không chê, gọi ta Võ Văn Thủy." Văn Thủy quê của Võ Tắc Thiên.
"Danh tự này cũng coi như là xứng đôi nữ nhi như vậy. Điêu thành còn có một chuyện chẳng biết có nên hỏi hay không?"
"Thỉnh."
Hai người vẻ nho nhã nói chuyện, Tử y dược sư chỉ ở nhìn sa mạc hoang vu từ từ dạo bước tới đây.
"Văn Thủy có biết sào huyệt của tên Cát không kia ở đâu ?"
Trầm Ngư nhìn kỹ trước mặt công chúa, bỗng nhiên vui vẻ
"Công chúa phải muốn phá sào tặc?"
Điêu thành vừa ra từ Trường An đại biểu chính là uy nghi hoàng gia Đại Đường, há lại cho bọn đạo chích mạo phạm thiên uy! Mà Cát tặc chưa trừ diệt,mà thương nhân buôn bán đi qua như vậy rất bất lợi. Nơi đây lui tới giao thông bị tắt đoạn, thương lữ không tới trên đường như vậy sẽ suy sụp...
Cát không sào huyệt Trầm Ngư biết đến, dù sao ở chỗ này du đãng không phải là một ngày hai ngày, bản đồ rộng lớn cũng bị nàng đi dạo 1 lần qua tới từng góc nhỏ.
Cô gái hoàng sam đi ở bên cạnh Tử y dược sư :"Phu quân, chúng ta là không phải là vừa gây ra ẩn tàng nhiệm vụ sao?" Chợt vừa thở dài
"Nếu như Cát sào huyệt có kim tiền vậy chúng ta có thể lấy đi thật tốt, nơi đó vàng bạc châu báu nhất định rất nhiều. Đáng tiếc nhất định sẽ biểu hiện vật phẩm hệ thống, không thể giao dịch." Trầm Ngư càm thán
Tử y dược sư: "Những ngày qua, trong trang bang phái tài chính đã khôi phục hơn phân nửa, phu nhân không cần phải lo lắng vấn đề như vậy."
Trầm Ngư: "Thiếp chỉ là muốn thể nghiệm một chút khoái cảm cướp bóc———— "
Tử y dược sư lặng yên.
Tử y dược sư: "Phu nhân nàng tới cướp bóc ta đi "
Một hồi lâu.
Trầm Ngư: "... Không có cảm giác thành tựu "
Trầm Ngư: "Hơn nữa Boss cảnh cáo bọn thiếp, NPC chỉ có thể cướp bóc NPC. Cướp bóc người chơi sẽ khấu trừ thuộc tính điểm, khấu trừ kỹ năng, độ thuần thục, khấu trừ..."
Tử y dược sư nữa lặng yên.
"Vô dụng" bọn họ xuất thủ, vệ đội công chúa tựu tiêu diệt Cát sào huyệt.
Thật ra thì Trầm Ngư động thủ không có kinh nghiệm nhưng Tử y dược sư cao ngạo không muốn cùng " vệ đội công chúa " làm bạn, hai người ngồi yên đứng ở một bên nhìn một cuộc diễn tập thịnh Đường trừ phiến loạn.
Điêu Thành công chúa lần nữa lên đường làm cái hành động tạ lễ, cho bọn họ một cái trâm phượng, đây mới thực là trâm phượng, đồ dùng hoàng gia, thuộc tính kia làm cho Trầm Ngư cũng chảy nước miếng.
Bất quá là NPC, hệ thống vật phẩm "Thái hậu" không được bất kỳ vật phẩm nào. Trâm phượng hình như là ngọn nguồn một cái nhiệm vụ khác, hoặc là nói công chúa và nhiệm vụ chẳng qua là đoạn khởi đầu của nhiệm vụ kia.
"Điêu thành lần đi, tự biết đường xá xa xôi, ngày hồi hương sợ là xa vời. Sinh ra là nữ nhi không thể ở bên lăng phụ thân tận hiếu. Làm công chúa đại Đường, Điêu thành... Hai vị nếu có thời gian đi đến Trường An hoàng lăng xin đi đến lăng phụ thân trước lạy giùm ta 3 lạy——Điêu thành đi." Điêu Thành công chúa lên xa giá đi xa.
Trầm Ngư nhìn khung nhiệm vụ xuất hiện một hàng chữ: nhiệm vụ ghi đi hoàng lăng Trường An Đông Giao.
Tắc Thiên Thái hậu băng hà, Lý thị tử tôn chưởng chính quyền Đại Đường, kinh đô từ Lạc Dương lần nữa dời trở về Trường An.
Trường An phồn hoa, thị thành ngày đêm náo nhiệt không thôi, các quốc gia lui tới mang đến vật phẩm lạ đẹp, kéo kinh tế Đại Đường phồn thịnh, đồng thời mang đến văn hóa dị tộc.
Trên đường phố Trường An, bạn có thể nhìn thấy mặc các loại người nước ngoài bọn họ đến từ Tây Vực Ba Tư, dân Thổ Phiên, ... Bọn họ thương đội ở con đường tơ lụa tới, bọn họ định cư ở Đại Đường, con cháu đầy đàn học cả tiếng Hán. Thấy cảnh tượng như vậy, một loại cảm giác tự hào dân tộc cũng nảy ra.
Ở hoàng lăng Đông Giao nhìn thấy Loạn thế hồng nhan, Trầm Ngư có chút ngoài ý muốn.
"Hồng nhan đại tỷ, tiêu đại lâu chủ đâu?"
Loạn thế hồng nhan đang ở chỗ lý hoàn vệ đội tướng quân hoàng Lăng cùng hai người chào hỏi : "Thái hậu muội tử, áo vải lão Đại" gián tiếp quên vấn đề Trầm Ngư hỏi.
"Phu quân, chàng đi đem nhiệm vụ làm, thiếp cùng hồng nhan đại tỷ nói chuyện 1 chút"
Đáng thương Tử y dược sư cứ như vậy bị quẳng đi . Tử y dược sư kéo lấy một người chơi bên cạnh chạy qua không biết thao tác cái gì, người kia mừng rỡ chạy.
Trầm Ngư hồ nghi nhìn trên màn hình Tử y dược sư, nhiệm vụ không cần làm? Dù sao trâm phượng ở chỗ của hắn xử trí như thế nào là chuyện của hắn. Chuyên tâm cùng hồng nhan đại tỷ bát quái, tỷ như trong trò chơi có cái chuyện,gì thú vị, xảy ra chuyện gì …yêu hận, tình cừu...
Có câu nói như thế nào nhỉ? XX không phải là người bát quái, XX không bát quái thì không phải là người.
Hai người đang nói như vậy thấy trên kênh thế giới chà ra một cái tin tức.
[ thế giới ] tháng sáu Phi Tuyết: quỳ cầu van xin các vị phóng khoáng lạc quan, nói cho tiểu nhân ở nơi đâu có thể tìm thấy Tắc Thiên Thái hậu? Cấp cầu van xin cầu : van xin cầu : van xin hết sức khẩn cấp ——
Trầm Ngư lặng yên.
Tại sao lại có chuyện xé đến trên người nàng rồi?
Thế giới đối với cái đề tài này triển khai một trận đàm luận, tuôn ra hai tin tức.
Tắc Thiên Thái hậu trước là ở Lạc Dương trong cung, bất quá hệ thống có thông báo nói Tắc Thiên Thái hậu băng hà.
Người lại nói ở "Bạch Thủy sơn trang" nhiệm vụ cuối cùng Boss chính là Tắc Thiên Thái hậu, bất quá lần đó nhiệm vụ làm xong, cũng chưa có người chơi sẽ tìm đến map "Bạch Thủy sơn trang".
...
Chuyện này rất nhanh mai một ở trong trò chơi có mới nới cũ, game online không thiếu chính là bát quái.
Một canh giờ sau, Trầm Ngư cùng Tử y dược sư, còn có hồng nhan đại tỷ đứng ở Hồ Điệp cốc cửa vào, mở ra khung nhiệm vụ phát hiện nhiệm vụ này biến mất ở nhật ký bên trong nhưng không có tìm được chữ nhiệm vụ hoàn thành. Tử y dược sư không có chút ý nào muốn giải thích nghi hoặc.
Tới Hồ Điệp cốc hồng nhan đại tỷ đề nghị, nàng nói muốn đi đánh đản hồ điệp.
Trầm Ngư =_=: "Phu quân, con bướm có thể đẻ trứng không..."
Tử y dược sư: "Hoàn toàn BT sinh vật không có trong phạm vi loài người hiểu "
Cho nên Trầm Ngư quýnh quýnh hữu thần .Mặc dù thiếp biết chàng nói ta không phải là hồng nhan đại tỷ, nhưng những lời này rõ ràng có nghĩa khác, cẩn thận hồng nhan đại tỷ kéo đao chém nàng. Đi vài chục trượng thấy thanh sam cung thủ.
Trầm Ngư: "Hồng nhan đại tỷ cùng Tiêu đại lâu chủ ước hẹn, sao không nói trước một tiếng, chúng ta cũng không làm bóng đèn a, đúng không phu quân?"
Tử y dược sư: "Phu nhân nói là đúng"
Nhìn thấy bọn họ nghị luận, hồng nhan đại tỷ kéo đao cho thấy mình "Trong sạch", lại bị bên kia mười mấy người chơi của ‘gió thu mưa phùn lâu’ phía sau tiếp trước gọi "Đại tẩu" khí thế áp chế. Hồng nhan đại tỷ bưng đao lên không cam lòng không muốn lui. Trầm Ngư ngồi yên sống chết mặc bay, thỉnh thoảng tưới dầu vào lửa
"Ai nha nha, hồng nhan đại tỷ chị không thừa nhận sao, nhìn cưới cũng cưới rồi, đại tẩu cũng gọi rồi, đã là nương tử cùng phu quân nếu nói phu thê thì không có đêm cách thù. 2 người có thể tìm nơi dưới ánh trăng sáng xem một chút sao trăng sáng, nói chuyện một chút, làm thơ tình cũng là hòa hảo đi..."
Trầm Ngư ở chỗ này đang vui mừng, hồng nhan đại tỷ vung đại đao hướng về phía nàng chặt đi xuống.
Hồng nhan đại tỷ nổi giận : "Tỷ muội chúng ta thân, hay một nam nhân kia thân?"
Trầm Ngư cho hồng nhan đại tỷ thể diện, nhân vật dịch 0. 1 centi mét. Vốn là hồng nhan đại tỷ đao là đối với bên người nàng chém không khí.
"Ai nha, hồng nhan đại tỷ nói không thể nói như vậy, phu quân nghe đừng hiểu lầm "
Hồng nhan đại tỷ đoán chừng là quýnh, nhân vật thật lâu không có động tác.
Trầm Ngư khoan khoái chào hỏi Tiêu đại lâu chủ
"Tỷ phu tốt —— "
Lập tức ở đây ngã một mảnh...
`10.2 thông đồng mỹ nhân
Người của Gió thu mưa phùn lâu tới nơi này đánh " đản hồ điệp"...
Giải thích là cùng Loạn thế hồng nhan chống lại nhưng là "hồ điệp’?
Cho đến thấy vật thật Trầm Ngư mới "Bừng tỉnh đại ngộ" . Này, chính là "đản hồ điệp" ? ! Rõ ràng là kén không ấp trứng.
" đản hồ điệp" "Tên khoa học" là điệpy.
Điệp y, vật liệu thánh cấp, để chế quần áo.
"Điệp y" chỉ có Hồ Điệp cốc mới có, mà điệp chúa ở giữa ngàn vạn con bướm mới được một con. Ba người trước khi đến, người của gió thu mưa phùn lâu đã ở chỗ này đánh thật lâu.
Hồ Điệp cốc là một điểm BH luyện cấp. Con bướm rất đẹp, nhưng là hoàn toàn BT trước con bướm không thế thấy đẹp. Huống chi con bướm mặc dù xinh đẹp nhưng khi nó bạn áp đi tới đoán chừng cũng không phải là cái chuyện tốt đẹp như bạn nghĩ. Cuối cùng cần phải chú ý chính là, con bướm cũng không cũng là nhu nhược.
Làm bọn họ dínhphấn mang theo kịch độc, khi bọn nó biến dị thành Cự nhân... Ngàn vạn con bướm yêu nho nhỏ nắm trong tay 1 cái gậy lớn làm vũ khí hướng về phía bạn... Những thứ con bướm này đều là quái lv 120 trở lên không dễ chọc a.
"Phu nhân, ngày mai ăn bí sao? "
Trước khi out Tử y dược sư thói quen nhắc nhở.
Trầm Ngư: ...
T_T, nàng cũng không phải là bảo mẫu chuyên dụng nhà hắn...
Nhưng là ——
Trầm Ngư nhìn mình phản xạ có điều kiện từ bên cạnh lấy ra bút bắt đầu ghi chép... Nàng lúc nào bị thuần dưỡng rồi?
Bí.
Nàng bây giờ lại bắt đầu nghĩ nơi nào bí tươi mới nhất, làm cái gì hình thức gì, còn cần chính là cái gì kèm với nó...
Trên màn hình Tử y dược sư hình cái đầu thành màu xám tro.
Trầm Ngư đứng lên đi tới trước cửa sổ, vung lên rèm cửa sổ ra bên ngoài nhìn, đầu tháng nhìn không thấy trăng, sao như chấm nhỏ cũng thưa thớt nhìn không thấy, có gió đêm từ cửa sổ thổi vào mang theo cái lạnh lẽo. Nàng dựa lưng vào bên cửa sổ suy tư, dài một tiếng thở dài. Nàng so với ai khác cũng sáng tỏ tình cảm của mình. Thích, đúng vậy, nàng quả thật thích Tử y dược sư trong trò chơi, còn có Từ Úy trên thực tế. Vừa bắt đầu đã thích, thích Tử y dược sư làm việc gọn gàng, nói không nhiều lắm nhưng nói năng có khí phách; thích Từ Úy mắt như mèo con xinh đẹp, thích hắn sạch sẽ, thích hắn tư thái lười biếng thong dong. Nhưng là, từ thích đến yêu là lúc nào Trầm Ngư nhưng không có rõ, tự hồ chỉ quay người lại phát hiện trong trò chơi Tử y dược sư cùng Từ Úy là một người, mọi chuyện cần thiết cũng một cách tự nhiên nước chảy thành sông .
"Ngày mai ăn canh cá chua "
Không phải là ra lệnh, không phải là thỉnh cầu, giọng nói bình thản giống như là bọn họ trong lúc đó vốn chính là như thế.
Một lần Hồ Quyên nhìn nhìn bọn họ, Trầm tỷ tỷ cùng Từ Úy từ nhỏ cùng nơi lớn lên hả? Cùng nơi lớn lên? Từ đâu nhìn ra? Mặc dù nhỏ có từng thấy nhưng cách thanh mai trúc mã vẫn là khoảng cách.
Trầm Ngư ngồi trở lại trước máy tính nhìn thấy trên màn hình Thái hậu đã đổi hoàng bào đứng ở dưới cầu ngoại ô Trường An , một người chơi đang vội vã chạy tới bên người nàng.
Trầm Ngư nhìn người chơi tướng mạo có chút quen thuộc, thấy ID sau hoảng hốt có chút hiểu loại quen thuộc này từ đâu mà đến.
Tuyết rơi tháng sáu.
‘Tuyết rơi tháng sáu’ tìm đến nàng đương nhiên là vì nhiệm vụ lúc trước. Lý Hoằng ngủ lăng, trên màn hình mới xuất hiện Lý Hoằng đã nhìn thấy hắn người quỳ lạy xuống, kéo vừa nói lúc trước đại nghịch bất hiếu..v..v. Khẩn cầu Tắc Thiên Thái hậu tha thứ.
Trầm Ngư nhìn trên màn hình cố thái tử Lý Hoằng cùng Tắc Thiên Thái hậu một phen nói chuyện với nhau, mẫu tử hai người giải hòa.
Cố Thái tử Lý Hoằng biến mất. "Sai đầu phượng" nhiệm vụ hoàn thành.
Trầm Ngư nhìn thông báo này cẩn thận nhìn trên màn hình người chơi kia, nhảy nhảy ra khỏi hoàng lăng.
Trong lúc rãnh rỗi vừa chưa tới thời gian "Tan việc", Trầm Ngư ở trong hoàng lăng lắc lư, thấy bóng quen thuộc như vậy cấp tốc hướng bên cạnh trốn.
Bóng trắng tiến vào trong bụi cỏ không thấy.
1 tiểu cô nương búi tóc từ một khúc quanh chạy đến, đuổi theo bóng trắng biến mất ở trên màn hình, theo sau đó là một người mang cửu hoàn đại đao Cầu Nhiêm hào khách.
Cảnh tượng này giống như đã từng quen biết.
Cầu Nhiêm hào khách chạy qua bên người nàng vừa lui về.
"Thái hậu tổng quản "
Trầm Ngư bỗng nhiên nhớ à 2 người này, còn có con thỏ BH kia.
Tiểu cô nương dẫn theo thỏ trắng tử đi tới : "Ca, Tiểu Bạch mới vừa rồi giết chết một con xuyên sơn giáp nha"
Cầu Nhiêm hào khách: "Xin lỗi, để cho tổng quản chê cười "
Cẩm Cẩm: "A - tổng quản tỷ tỷ ngày đó nhìn thấy "
Cẩm Cẩm: "Tổng quản tỷ tỷ, Tiểu Bạch chị cho thật là lợi hại, lần trước ca mang em đi nơi quái cao luyện cấp, Tiểu Bạch thế nhưng một chút cũng sợ, hơn nữa mình giết vài con quái nha..." Tiểu cô nương bùm bùm đánh chữ.
Trầm Ngư đối với dưới chân thỏ trắng kia có chút cảm thấy hứng thú, nắm cằm suy tư.
IQ khẳng định so ra kém tiểu hồ ly tam lang, ngay cả Khanh Tương đệ đệ cái con cọp trắng kia cũng là kém hơn, cùng sau dược sư trang cây liễu tinh kia lại càng khác biệt 1 trời 1 vực nhưng không cần chủ nhân chỉ huy mình giết thú cưng coi như là có trí năng, hay là không có trí năng nhỉ?
Tử y dược sư lần nữa online, ở dược sư sau trang thấy phu nhân nhà hắn, mặt ửng đỏ dưới tàng cây đứng một vị mỹ nhân cổ đại, mặt phù dung lông mày lá liễu.
Phu nhân nhà hắn đứng ở bên một khối tảng đá cạnh hồ sen, kéo tay đang vui mừng, thấy hắn dịu dàng hoan hô
"Phu quân, chàng đã đến rồi "
Tử y dược sư đáp một tiếng, đi ở bên người nàng.
"Phu nhân "
Trầm Ngư "Khẩn cấp" giới thiệu với hắn : " thành viên mới Dược sư trang, đỗ thập nương "
Tử y dược sư liền giật mình ‘đỗ thập nương’?
"thập nương, thập nương, đây chính là trang chủ đại nhân nhà chúng ta "
Mỹ nhân dịu dàng hạ bái : " Thập nương ra mắt trang chủ "
Tử y dược sư : "Không cần đa lễ "
"Phu quân, thiếp đã phân phó xuống an bài tốt chỗ ở cho Thập nương. Bình thường nàng dạy người trong trang hiểu chữ nghĩa, sau này nàng là tây tịch trong trang chúng ta."
"Chi bằng phu nhân cứ làm chủ"
...
Hai người sau khi từ biệt đỗ thập nương đi phía trước viện, Tử y dược sư có chút ngạc nhiên.
"Phu nhân từ chỗ nào mời tới đỗ thập nương này?"
Đỗ thập nương giận chìm rương bách bảo rất nhiều người cũng biết điển cố này, chẳng lẽ là một nữ quỷ?
"Trường An phía tây phường trầm hương " những lời này nghe tới có hào khí.
Tử y dược sư lặng yên.
Trường An tây thành nhiều cơ quan quản lý âm nhạc, ca lâu, có người Hồ tạp cư, là nơi đa sắc tộc ở Trường An, nơi phồn hoa thu nhỏ.
"Phu quân, thiếp còn phát hiện tiết đào, tung tích Tô tiểu, chúng ta đi mang tới nuôi đi "
Nhìn chữ trên màn hình hoảng hốt nhìn thấy mắt nàng rạng rỡ lóe sáng, khuôn mặt rạng ngời, chờ đáp lại.
"Phu nhân vui mừng là tốt rồi "
Hắn đã hỏi nàng thích cái gì.
Chính thái, mỹ nhân. Nàng suy tư một hồi lâu trả lời như vậy, dung nhan cười hì hì, một bộ không biết buồn bộ dáng chân thật. Còn cậu? Nàng tiếp theo hỏi ngược lại.
Ân...Hắn một lúc lâu suy tư. Hắn thích cái gì, nhất thời thế nhưng đáp không được, sở cầu nhiều lắm sao? Cha mẹ, người nhà... còn có —— nàng! Đáp không được, nàng cũng không hỏi tới, đi vài bước quay lại cười yếu ớt nhíu lông mày.
Từ Úy, ngày nào đó đi ngắm biển thật đi!
Dưới đèn đường bóng đêm nàng đứng ở bên cạnh một gốc cây dâm bụt, gió đêm thổi qua, cánh hoa tuôn rơi bay thấp. Hắn tâm vừa động, nhớ tới một thành ngữ hoa nở dưới ánh trăng.
10.3 không tức là sắc, sắc tức là không
Từ phòng thử áo đi ra ngoài nhìn thấy không ngoài dự tính của Trầm Ngư.
Hôm nay đi theo Hồ quyên đi ra ngoài mua quần áo, nha đầu thấy một áp lông cổ ngắn đẩy nàng đi vào phòng thử đồ, bên cạnh người bán hàng cười híp mắt phụ họa.
Mùa thu cơ hồ sắp hết, Hồ quyên đời sống nghiên cứu sinh cũng sớm bắt đầu, bất quá nha đầu này cùng nàng thân quen căn bản không muốn đi kí túc xá, mà nàng cũng thích 1 muội muội tính tình linh xảo như vậy.
Vừa bắt đầu "Trầm tỷ tỷ" đến bây giờ giống Vương Nhân gọi nàng "Tỷ" . Cho nên A Tứ cũng đi theo bạn gái không gọi mình là Trầm sư tỷ , gọi thẳng "Tỷ" không cần sợ bị Từ đại quan nhân dùng tằm mắt "Siêu nhân ánh sáng" lăng trì.
Có hắn khởi đầu cho nên 009, 13 cũng cùng theo gọi, nàng không duyên cớ nhiều ra 3 "Đệ đệ" .
Trầm Ngư thở dài thở ngắn thật ra thì nàng chỉ muốn có một đệ đệ, là Khanh đệ đệ, nhưng kẻ đó gọi nàng là tỷ sao? Tô Thiểu Khanh lại mắt trắng nhìn trần nhà gọi "Tiểu đại tẩu."
Trầm Ngư gạt lệ ~~o ( )o ~~
Lưu Cầm nhìn nàng sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch
"Trầm Ngư ——!"
Cùng Trầm Ngư so sánh với Lưu Cầm là phi thường thấy không được.
Ở đại học S học ở trường bốn năm người biết Trầm Ngư rất nhiều, nhưng người biết Lưu Cầm nhưng không có mấy người. Nguyên nhân có thể quy kết nhiều phương diện, nhưng tính cách không thể nghi ngờ là một khâu trọng yếu trong đó.
Trầm Ngư tính tình hoạt bát hướng ngoại hơn nữa ở trước mặt người quen hỉ hả không gì kiêng kỵ, các sư huynh sư tỷ rất thích cái tiểu sư muội này. Trà trộn giữa nhiều nhân vật phong vân Trầm Ngư cũng lên như diều gặp gió. Nhắc tới Trầm Ngư, 10 người sẽ nói cái cô tiểu sư muội XX a.
Trầm Ngư ở năm 3 kia cùng Sở Danh Luân cùng nhau. Con trai thích vận động bên ngoài, bóng rổ , đá bóng là các loại hoạt động chọn lựa đầu tiên.
Đó là một ngày cuối tuần Trầm Ngư từ thao trường đi qua, một quả bóng hướng về phía nàng bay tới, mắt thấy sẽ nện vào trên đầu nàng bên cạnh có người la hét
"Mau tránh ra —— "
Nữ sinh này lại quay lại một tay chống đỡ, một cái xinh đẹp lật, mọi người hoa cả mắt còn không có hoàn hồn, cầu gây họa này đã bị nữ sinh này dẫm ở dưới chân phải .
Nữ sinh hai tay chống nạnh, khuôn mặt LOLI mày liễu đứng đấy, bùm bùm đem kẻ kia giáo huấn một trận.
Sau lại phát triển đến Trầm Ngư cùng một đám nam sinh đánh một trận bóng rổ, mang bóng qua mười ba người, mặc dù cuối cùng vẫn là chưa đi đến, nhưng cũng đã để cho đám nam sinh kia bội phục đến toàn thể gật đầu. Sau đám nam sinh này mời nàng cùng đi ăn cơm. Sở Danh Luân cũng ở trong đám nam sinh đó, hệ quản lý đại học S có chút danh tiếng. Nữa sau lại mọi người hữu ý vô ý tác hợp hai người thuận lý thành chương cùng một chỗ.Khi đó Trầm Ngư cho là người bên cạnh chính là bạn của nàng cả đời. Thấy Sở Danh Luân cuối cùng cùng Lưu Cầm cùng một chỗ, Trầm Ngư còn dư lại chỉ có cười lạnh.
Làm sao anh biết Lưu Cầm có thể đưa cho anh còn em lại không được? Em biết nhà anh nghèo khó, phụ thân nhiễm bệnh trong nhà chỉ dựa vào mẫu thân một người lo liệu, còn có một muội muội, gặp gỡ hai năm em chẳng bao giờ mở miệng hướng anh yêu cầu bất kỳ vật gì.
Anh có tự ái của anh, em biết trực tiếp đưa cho anh tiền khẳng định anh không cần, cho nên lén nhờ cậy sư huynh sư tỷ giới thiệu cho anh 1 cơ hội đi làm... Anh nhìn không thấy không phải là em không có làm.
…
Anh vừa biết rồi?
Thật phiền phức!
Trầm Ngư khẽ cau mày nhìn Lưu Cầm. Nàng không... nhịn nhất đúng là loại tư thái nhu nhược này, ai nói nữ nhân phải dựa vào đàn ông mới có thể tồn tại?
Buông tha nàng cũng sẽ không nhặt lên. Cho dù là cầm bưng đưa đến trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không lại muốn, nàng chính là tính tình như vậy có thể nói là cương liệt, cũng có thể nói nàng bướng bỉnh.
Lưu Cầm không tin nàng, tại sao không chọn lựa tin tưởng nam nhân hôm nay ở bên người nàng?
Lưu Cầm cắn môi, sắc mặt thành trắng bệch, thân thể run rẩy, ánh mắt gắt gao nhìn nàng.
Loại ánh mắt này vô cùng □, làm cho Trầm Ngư cau mày không vui. Không muốn gây chuyện, nàng xoay người nhưng bị cánh tay kéo chặt nghiêng đầu nhìn thấy Lưu Cầm mặt quyết tâm cái gì. Nàng thở dài hai tay ôm cánh tay chờ nàng đem lời nói ra khỏi miệng. Nếu như Lưu Cầm đủ thông minh, cũng biết cái gì gọi là tự rước lấy nhục, nói chuyện hẳn là chú ý tình hình.
"Trầm Ngư, hãy rời đi Danh Luân."
Mở miệng câu nói đầu tiên Trầm Ngư đã không thích nghe, đầu lông mày nhảy lên, trên mặt làm ra một mặt cười châm chọc
"Nga, Lưu đồng học lời này nói lầm người thì phải."
Lưu Cầm cảm xúc có chút không ổn định, nhìn ánh mắt của nàng bi thương.
"Trầm Ngư, để yên chúng tôi đi. 2 chúng tôi sẽ kết hôn, cô để chúng tôi an an tĩnh sống có được hay không? Tôi biết có lẽ ban đầu là chúng tôi có lỗi với cô nhưng là đã qua hai năm ..." Nàng hai tay đặt ở bụng, mặt thanh tú hiện ra một loại nhu hòa
"Tôi có con c ủa anh ấy, tôi biết Danh Luân là một nam nhân có trách nhiệm, hắn đã không thể nào trở lại bên cạnh cô. Trầm Ngư ở trong trường cô có thành tích tốt, lại nhiều bạn bè, bất kể là cao hay thấp, cô nhất định sẽ tìm được nam nhân thích cô.. ."
Trầm Ngư đầu lông mày không vui nhếch càng cao.
2 người kết hôn thì kết hôn, không cần riêng nói với tôi, chẳng lẽ hy vọng taôi đi xem lễ. Tôi cũng không có cái loại tâm tình và độ lượng, Lưu đồng học sẽ không thật có ý như thế chứ?
"Chị dâu."
Một cô bé từ bên cạnh chuyển đi ra ngoài, nụ cười trên mặt đang nhìn đến Lưu Cầm sau từ từ biến mất, có chút bận tâm đỡ lấy nàng
"Chị dâu, chị làm sao vậy, thân thể có chỗ nào không thoải mái sao?"
Trầm Ngư nhìn cô bé mặt, trong bụng có chút hiểu rõ. Tính ra nàng cùng những người này so đo cái gì? Không cần thiết bởi vì các nàng ở trong sinh mệnh bất quá là người đi đường mà thôi. Nàng có lòng nhưng có người không muốn đó chứ?
Trầm Ngư nhiều hứng thú nhìn cô bé tức giận.
Nàng không thèm để ý cũng không có nghĩa là những người khác cũng không để ý, lúc đầu Hồ muội muội cũng không ưa .
"Chị dâu ——" Hồ muội muội đi tới ôm lấy cánh tay của nàng, địch ý nhìn Lưu Cầm.
Trầm Ngư nháy mắt mấy cái Hồ muội muội thật lâu không có nghe nàng gọi.
Lưu cầm nghe được Hồ muội muội xưng hô này, sửng sốt ngơ ngác nhìn Trầm Ngư
"Cô, kết hôn?"
Trầm Ngư RP cười, "Đúng vậy " đối với nàng lắc lư trên tay chiếc nhẫn. ( hôm nay ở ven đường hàng vỉa hè mới mua được, hai khối tiền một cái)
"Qua mấy tháng nữa, có thể là quốc khánh."
"Ngư nha đầu —— "
Nghe được sau lưng xưng hô này, Trầm Ngư sống lưng trong nháy mắt cứng ngắc. Mới vừa rồi nói chuyện làm sao quên mất nơi này là địa bàn của ai chứ, nước mắt rơi~~o ( )o ~~
"Ngư nha đầu muốn kết hôn thật là một chuyện vui. Những ngày qua bác còn đang bận tâm con cùng Từ Úy tuổi cũng cũng không nhỏ, sớm kết hôn mới có lợi..."
Trầm Ngư cười đến vặn vẹo quay đầu lại, cúi đầu khom lưng
"Từ a di tốt."
Từ a di đi tới, cười híp mắt
"Bây giờ còn gọi a di, dù sao sau này cũng phải đổi chứ!." Nói xong nhìn về phía Lưu Cầm cười dài
"Là đồng học của con sao? Con thấy đó ta thật sư là càng nghĩ càng hài lòng..."
Này này…. Từ a di, không nên gấp như vậy a, mặc dù Ngư nhi là con dâu nhà bà là chạy không thoát rồi.
Từ giáo sư nhìn lão bà của mình gọi điện thoại cho con trai.
"Con trai lúc nào đem Ngư nha đầu lấy về nhà. Ngư nha đầu tuổi cũng đủ rồi, con cũng đã tốt nghiệp nên Thành gia. Mẹ đang chờ ôm tôn tử đây..."
...
Từ giáo sư: = =
"Bà cùng con trai nói những cái gì?"
"Không nên ngắt lời, tôi đang cùng nó thương thảo chuyện con dâu chúng ta mà."
...
Từ giáo sư: = =
"... Ngày mai tôi tìm Trầm giáo sư nói một chút, con gái họ cũng lớn rồi, 2 đứa cũng qua lại rồi, bàn xem bọn họ định thế nào."
Bình nguyên đại mạc, cát vàng trải đầy bay phấp phới.
Một nhóm xa giá hoa lệ uốn lượn mà qua, cờ xí tượng trưng màu vàng hoàng gia, vệ đội áo vàng bên hông có đao, trên lưng ngựa đeo cung tên, ngồi cưỡi rất tuấn tú bất phàm. Trên xe chứa thùng nước lương thảo, đi chậm rãi. Tiếng kêu la một tiếng truyền đến, tựa hồ muốn nói người đi đường tránh ra, tránh ~
Xa giá sa mạc hoang vu thú 13...
Trầm Ngư lúc này đang ở một sườn núi, nhìn trạng thái vệ đội lão Đại bất mãn.
Đây là vệ đội hoàng gia? Quả thực là ở mất thể diện người Đường, nhiều người như vậy thế nhưng có thể bị một đội đám ô hợp cướp đi công chúa .
Trầm Ngư mới vừa mới nhìn rõ chính là 1 nhiệm vụ "Hòa thân" của game Ngạo thế, xa giá công chúa từ đại Đường Trường An uốn lượn ra phải gả đi phiên bang trở thành vương hậu phiên vương.
Trầm Ngư tức giận bất mãn, nếu như một cái quốc gia cần công chúa đi hòa thân như vậy cách bại vong cũng không xa. Rõ ràng là trăm triệu người dân chúng Đường cung phụng thiên kiều bá mị nữ nhi sao có thể đưa cho phiên bang làm lễ vật? Trên danh nghĩa hai nước giao hảo, chẳng qua là một tầng che dấu sự hèn hạ trước mặt.
Làm kia đội đưa kia thấy kẻ kia không phải là vừa từ sa mạc hoang vu phía sau xuất hiện, quơ đao hướng xa giá xông lại thời điểm Trầm Ngư đã ngăn ở con đường đi hướng xa giá.
Tử vong nàng không sợ, cấp bậc nàng không có, mất kim tiền nàng đã sớm một nghèo tay trắng, mất trang bị xin lỗi nàng toàn thân cao thấp một thân không thể rơi xuống 1 đồ có thể giao dịch.
Giơ tay một chiêu "Mỵ sắc giang sơn", kỹ năng thấy hiệu quả, chạy tới tốc độ lập tức chậm lại, Trầm Ngư lập tức chuyển qua mặt bên một chiêu "Tối độc phụ nhân tâm" hướng về phía không phải là nhị đầu mục ném đi qua, cái nhị đầu mục ở nơi này tương đương với bác sĩ, phải ưu tiên giải quyết trước.
Trầm Ngư đã thời gian rất lâu không cần dùng chiêu "Thông minh sắc xảo" từ Tử y dược sư, dù sao Tử y dược sư không phải là lúc nào cũng online, thói quen quá mức không thể tùy thời sử dụng kỹ năng không tốt.
Mỵ sắc giang sơn cùng tối độc phụ nhân tâm giao thế sử đánh ra, linh hoạt tinh chuẩn. "Tỉnh chưởng thiên hạ" kỹ năng này rất BH, nhưng là cần tiêu hao lam quá nhiều, hơn nữa thời gian hồi cũng dài, di chứng rất nghiêm trọng tỷ như sử dụng sau nửa giờ thuộc tính rớt xuống 50%.
Trầm Ngư tại sa mạc đã là ngày thứ mười ba, từ khi nàng lần đầu tiên thấy từ đội ngũ "Hòa thân" trước mắt trải qua, sau đó thấy được tên đọa tặc kia là như thu hoạch giết chóc, tâm hoả lên tới.
Trừ ra ngày thứ nhất, nàng trong tay đã chết hắn mười một lần.
Xa giá hòa thân của công chúa dừng lại, vệ đội dại ra đứng nghiêm quan sát.
Che đậy? quá uất ức, đây chính là quân đội thịnh Đường? Đây chính là quân đội bảo vệ dân chúng thịnh Đường? Mặc dù biết cái này có lẽ chẳng qua là trình tự đặt ra nhưng nàng chính là khí không cam lòng. Nói đến thịnh Đường người Trung quốc cũng mang theo một loại tự hào, bởi vì nó cường thịnh, bởi vì nó phồn hoa, bởi vì nó trăm họ tới hướng, bởi vì nó được chung quanh quốc gia tôn sùng là "Thiên triều" nhưng còn bây giờ thì sao... ?
Tử y dược sư chắp tay đứng ở trước sa mạc hoang vu nhìn phía dưới tình hình chiến đấu, hồ ly lông trắng cọ ống quần của hắn, sáu cái lông xù không ngừng vung qua vung lại. Bọn họ đã bị phu nhân báo cho qua không cho nhúng tay! Loại cố chấp này tám đầu bò cũng kéo cũng không trở lại.
Khi đội ngũ hòa thân kia bắt đầu xôn xao, sau đó khí thế tăng mạnh, xếp thành hàng hướng tên kia giết đi qua, Tử y dược sư không có bất kỳ kinh ngạc gì.
Hắn nhìn thấy xa giá hoa lệ nhấc lên màn xe hướng ra phía ngoài cô gái nhìn quanh, mới vừa rồi cũng là nàng đem vệ đội tướng quân đòi đến trước xa giá nói cái gì hắn không biết. Hắn nhìn qua: sau một chỉ huy vệ khắc vệ tướng quân đối với kẻ kia phát động đánh sâu vào. Đội cướp kia là bị toàn diệt, Trầm Ngư bị mang đến trước xa giá.
Xe người kia vung lên màn xe, lộ ra một mặt vừa giận vừa vui thấy rõ Trầm Ngư trong nháy mắt sắc mặt khẽ nhúc nhích.
"Vị nữ hiệp này rất giống một vị cố nhân của ta." Ở xe dịu dàng hành lễ
"Ta không tiện đại lễ tạ nữ hiệp cứu giúp thỉnh bao dung ."
Trầm Ngư: "Công chúa quá mức đa lễ."
"Nếu như không chê, nữ hiệp gọi ta Điêu Thành, đây là danh hiệu của ta."
Trầm Ngư cũng không làm bộ làm tịch : "Như thế, xin thứ lỗi cho sự lỗ mãng."
"Như thế rất tốt." Điêu Thành công chúa xuống, khuôn mặt tươi cười dịu dàng, trán xinh đẹp
"Còn không biết tên của nữ hiệp?"
"Nếu muốn hỏi như công chúa không chê, gọi ta Võ Văn Thủy." Văn Thủy quê của Võ Tắc Thiên.
"Danh tự này cũng coi như là xứng đôi nữ nhi như vậy. Điêu thành còn có một chuyện chẳng biết có nên hỏi hay không?"
"Thỉnh."
Hai người vẻ nho nhã nói chuyện, Tử y dược sư chỉ ở nhìn sa mạc hoang vu từ từ dạo bước tới đây.
"Văn Thủy có biết sào huyệt của tên Cát không kia ở đâu ?"
Trầm Ngư nhìn kỹ trước mặt công chúa, bỗng nhiên vui vẻ
"Công chúa phải muốn phá sào tặc?"
Điêu thành vừa ra từ Trường An đại biểu chính là uy nghi hoàng gia Đại Đường, há lại cho bọn đạo chích mạo phạm thiên uy! Mà Cát tặc chưa trừ diệt,mà thương nhân buôn bán đi qua như vậy rất bất lợi. Nơi đây lui tới giao thông bị tắt đoạn, thương lữ không tới trên đường như vậy sẽ suy sụp...
Cát không sào huyệt Trầm Ngư biết đến, dù sao ở chỗ này du đãng không phải là một ngày hai ngày, bản đồ rộng lớn cũng bị nàng đi dạo 1 lần qua tới từng góc nhỏ.
Cô gái hoàng sam đi ở bên cạnh Tử y dược sư :"Phu quân, chúng ta là không phải là vừa gây ra ẩn tàng nhiệm vụ sao?" Chợt vừa thở dài
"Nếu như Cát sào huyệt có kim tiền vậy chúng ta có thể lấy đi thật tốt, nơi đó vàng bạc châu báu nhất định rất nhiều. Đáng tiếc nhất định sẽ biểu hiện vật phẩm hệ thống, không thể giao dịch." Trầm Ngư càm thán
Tử y dược sư: "Những ngày qua, trong trang bang phái tài chính đã khôi phục hơn phân nửa, phu nhân không cần phải lo lắng vấn đề như vậy."
Trầm Ngư: "Thiếp chỉ là muốn thể nghiệm một chút khoái cảm cướp bóc———— "
Tử y dược sư lặng yên.
Tử y dược sư: "Phu nhân nàng tới cướp bóc ta đi "
Một hồi lâu.
Trầm Ngư: "... Không có cảm giác thành tựu "
Trầm Ngư: "Hơn nữa Boss cảnh cáo bọn thiếp, NPC chỉ có thể cướp bóc NPC. Cướp bóc người chơi sẽ khấu trừ thuộc tính điểm, khấu trừ kỹ năng, độ thuần thục, khấu trừ..."
Tử y dược sư nữa lặng yên.
"Vô dụng" bọn họ xuất thủ, vệ đội công chúa tựu tiêu diệt Cát sào huyệt.
Thật ra thì Trầm Ngư động thủ không có kinh nghiệm nhưng Tử y dược sư cao ngạo không muốn cùng " vệ đội công chúa " làm bạn, hai người ngồi yên đứng ở một bên nhìn một cuộc diễn tập thịnh Đường trừ phiến loạn.
Điêu Thành công chúa lần nữa lên đường làm cái hành động tạ lễ, cho bọn họ một cái trâm phượng, đây mới thực là trâm phượng, đồ dùng hoàng gia, thuộc tính kia làm cho Trầm Ngư cũng chảy nước miếng.
Bất quá là NPC, hệ thống vật phẩm "Thái hậu" không được bất kỳ vật phẩm nào. Trâm phượng hình như là ngọn nguồn một cái nhiệm vụ khác, hoặc là nói công chúa và nhiệm vụ chẳng qua là đoạn khởi đầu của nhiệm vụ kia.
"Điêu thành lần đi, tự biết đường xá xa xôi, ngày hồi hương sợ là xa vời. Sinh ra là nữ nhi không thể ở bên lăng phụ thân tận hiếu. Làm công chúa đại Đường, Điêu thành... Hai vị nếu có thời gian đi đến Trường An hoàng lăng xin đi đến lăng phụ thân trước lạy giùm ta 3 lạy——Điêu thành đi." Điêu Thành công chúa lên xa giá đi xa.
Trầm Ngư nhìn khung nhiệm vụ xuất hiện một hàng chữ: nhiệm vụ ghi đi hoàng lăng Trường An Đông Giao.
Tắc Thiên Thái hậu băng hà, Lý thị tử tôn chưởng chính quyền Đại Đường, kinh đô từ Lạc Dương lần nữa dời trở về Trường An.
Trường An phồn hoa, thị thành ngày đêm náo nhiệt không thôi, các quốc gia lui tới mang đến vật phẩm lạ đẹp, kéo kinh tế Đại Đường phồn thịnh, đồng thời mang đến văn hóa dị tộc.
Trên đường phố Trường An, bạn có thể nhìn thấy mặc các loại người nước ngoài bọn họ đến từ Tây Vực Ba Tư, dân Thổ Phiên, ... Bọn họ thương đội ở con đường tơ lụa tới, bọn họ định cư ở Đại Đường, con cháu đầy đàn học cả tiếng Hán. Thấy cảnh tượng như vậy, một loại cảm giác tự hào dân tộc cũng nảy ra.
Ở hoàng lăng Đông Giao nhìn thấy Loạn thế hồng nhan, Trầm Ngư có chút ngoài ý muốn.
"Hồng nhan đại tỷ, tiêu đại lâu chủ đâu?"
Loạn thế hồng nhan đang ở chỗ lý hoàn vệ đội tướng quân hoàng Lăng cùng hai người chào hỏi : "Thái hậu muội tử, áo vải lão Đại" gián tiếp quên vấn đề Trầm Ngư hỏi.
"Phu quân, chàng đi đem nhiệm vụ làm, thiếp cùng hồng nhan đại tỷ nói chuyện 1 chút"
Đáng thương Tử y dược sư cứ như vậy bị quẳng đi . Tử y dược sư kéo lấy một người chơi bên cạnh chạy qua không biết thao tác cái gì, người kia mừng rỡ chạy.
Trầm Ngư hồ nghi nhìn trên màn hình Tử y dược sư, nhiệm vụ không cần làm? Dù sao trâm phượng ở chỗ của hắn xử trí như thế nào là chuyện của hắn. Chuyên tâm cùng hồng nhan đại tỷ bát quái, tỷ như trong trò chơi có cái chuyện,gì thú vị, xảy ra chuyện gì …yêu hận, tình cừu...
Có câu nói như thế nào nhỉ? XX không phải là người bát quái, XX không bát quái thì không phải là người.
Hai người đang nói như vậy thấy trên kênh thế giới chà ra một cái tin tức.
[ thế giới ] tháng sáu Phi Tuyết: quỳ cầu van xin các vị phóng khoáng lạc quan, nói cho tiểu nhân ở nơi đâu có thể tìm thấy Tắc Thiên Thái hậu? Cấp cầu van xin cầu : van xin cầu : van xin hết sức khẩn cấp ——
Trầm Ngư lặng yên.
Tại sao lại có chuyện xé đến trên người nàng rồi?
Thế giới đối với cái đề tài này triển khai một trận đàm luận, tuôn ra hai tin tức.
Tắc Thiên Thái hậu trước là ở Lạc Dương trong cung, bất quá hệ thống có thông báo nói Tắc Thiên Thái hậu băng hà.
Người lại nói ở "Bạch Thủy sơn trang" nhiệm vụ cuối cùng Boss chính là Tắc Thiên Thái hậu, bất quá lần đó nhiệm vụ làm xong, cũng chưa có người chơi sẽ tìm đến map "Bạch Thủy sơn trang".
...
Chuyện này rất nhanh mai một ở trong trò chơi có mới nới cũ, game online không thiếu chính là bát quái.
Một canh giờ sau, Trầm Ngư cùng Tử y dược sư, còn có hồng nhan đại tỷ đứng ở Hồ Điệp cốc cửa vào, mở ra khung nhiệm vụ phát hiện nhiệm vụ này biến mất ở nhật ký bên trong nhưng không có tìm được chữ nhiệm vụ hoàn thành. Tử y dược sư không có chút ý nào muốn giải thích nghi hoặc.
Tới Hồ Điệp cốc hồng nhan đại tỷ đề nghị, nàng nói muốn đi đánh đản hồ điệp.
Trầm Ngư =_=: "Phu quân, con bướm có thể đẻ trứng không..."
Tử y dược sư: "Hoàn toàn BT sinh vật không có trong phạm vi loài người hiểu "
Cho nên Trầm Ngư quýnh quýnh hữu thần .Mặc dù thiếp biết chàng nói ta không phải là hồng nhan đại tỷ, nhưng những lời này rõ ràng có nghĩa khác, cẩn thận hồng nhan đại tỷ kéo đao chém nàng. Đi vài chục trượng thấy thanh sam cung thủ.
Trầm Ngư: "Hồng nhan đại tỷ cùng Tiêu đại lâu chủ ước hẹn, sao không nói trước một tiếng, chúng ta cũng không làm bóng đèn a, đúng không phu quân?"
Tử y dược sư: "Phu nhân nói là đúng"
Nhìn thấy bọn họ nghị luận, hồng nhan đại tỷ kéo đao cho thấy mình "Trong sạch", lại bị bên kia mười mấy người chơi của ‘gió thu mưa phùn lâu’ phía sau tiếp trước gọi "Đại tẩu" khí thế áp chế. Hồng nhan đại tỷ bưng đao lên không cam lòng không muốn lui. Trầm Ngư ngồi yên sống chết mặc bay, thỉnh thoảng tưới dầu vào lửa
"Ai nha nha, hồng nhan đại tỷ chị không thừa nhận sao, nhìn cưới cũng cưới rồi, đại tẩu cũng gọi rồi, đã là nương tử cùng phu quân nếu nói phu thê thì không có đêm cách thù. 2 người có thể tìm nơi dưới ánh trăng sáng xem một chút sao trăng sáng, nói chuyện một chút, làm thơ tình cũng là hòa hảo đi..."
Trầm Ngư ở chỗ này đang vui mừng, hồng nhan đại tỷ vung đại đao hướng về phía nàng chặt đi xuống.
Hồng nhan đại tỷ nổi giận : "Tỷ muội chúng ta thân, hay một nam nhân kia thân?"
Trầm Ngư cho hồng nhan đại tỷ thể diện, nhân vật dịch 0. 1 centi mét. Vốn là hồng nhan đại tỷ đao là đối với bên người nàng chém không khí.
"Ai nha, hồng nhan đại tỷ nói không thể nói như vậy, phu quân nghe đừng hiểu lầm "
Hồng nhan đại tỷ đoán chừng là quýnh, nhân vật thật lâu không có động tác.
Trầm Ngư khoan khoái chào hỏi Tiêu đại lâu chủ
"Tỷ phu tốt —— "
Lập tức ở đây ngã một mảnh...
`10.2 thông đồng mỹ nhân
Người của Gió thu mưa phùn lâu tới nơi này đánh " đản hồ điệp"...
Giải thích là cùng Loạn thế hồng nhan chống lại nhưng là "hồ điệp’?
Cho đến thấy vật thật Trầm Ngư mới "Bừng tỉnh đại ngộ" . Này, chính là "đản hồ điệp" ? ! Rõ ràng là kén không ấp trứng.
" đản hồ điệp" "Tên khoa học" là điệpy.
Điệp y, vật liệu thánh cấp, để chế quần áo.
"Điệp y" chỉ có Hồ Điệp cốc mới có, mà điệp chúa ở giữa ngàn vạn con bướm mới được một con. Ba người trước khi đến, người của gió thu mưa phùn lâu đã ở chỗ này đánh thật lâu.
Hồ Điệp cốc là một điểm BH luyện cấp. Con bướm rất đẹp, nhưng là hoàn toàn BT trước con bướm không thế thấy đẹp. Huống chi con bướm mặc dù xinh đẹp nhưng khi nó bạn áp đi tới đoán chừng cũng không phải là cái chuyện tốt đẹp như bạn nghĩ. Cuối cùng cần phải chú ý chính là, con bướm cũng không cũng là nhu nhược.
Làm bọn họ dínhphấn mang theo kịch độc, khi bọn nó biến dị thành Cự nhân... Ngàn vạn con bướm yêu nho nhỏ nắm trong tay 1 cái gậy lớn làm vũ khí hướng về phía bạn... Những thứ con bướm này đều là quái lv 120 trở lên không dễ chọc a.
"Phu nhân, ngày mai ăn bí sao? "
Trước khi out Tử y dược sư thói quen nhắc nhở.
Trầm Ngư: ...
T_T, nàng cũng không phải là bảo mẫu chuyên dụng nhà hắn...
Nhưng là ——
Trầm Ngư nhìn mình phản xạ có điều kiện từ bên cạnh lấy ra bút bắt đầu ghi chép... Nàng lúc nào bị thuần dưỡng rồi?
Bí.
Nàng bây giờ lại bắt đầu nghĩ nơi nào bí tươi mới nhất, làm cái gì hình thức gì, còn cần chính là cái gì kèm với nó...
Trên màn hình Tử y dược sư hình cái đầu thành màu xám tro.
Trầm Ngư đứng lên đi tới trước cửa sổ, vung lên rèm cửa sổ ra bên ngoài nhìn, đầu tháng nhìn không thấy trăng, sao như chấm nhỏ cũng thưa thớt nhìn không thấy, có gió đêm từ cửa sổ thổi vào mang theo cái lạnh lẽo. Nàng dựa lưng vào bên cửa sổ suy tư, dài một tiếng thở dài. Nàng so với ai khác cũng sáng tỏ tình cảm của mình. Thích, đúng vậy, nàng quả thật thích Tử y dược sư trong trò chơi, còn có Từ Úy trên thực tế. Vừa bắt đầu đã thích, thích Tử y dược sư làm việc gọn gàng, nói không nhiều lắm nhưng nói năng có khí phách; thích Từ Úy mắt như mèo con xinh đẹp, thích hắn sạch sẽ, thích hắn tư thái lười biếng thong dong. Nhưng là, từ thích đến yêu là lúc nào Trầm Ngư nhưng không có rõ, tự hồ chỉ quay người lại phát hiện trong trò chơi Tử y dược sư cùng Từ Úy là một người, mọi chuyện cần thiết cũng một cách tự nhiên nước chảy thành sông .
"Ngày mai ăn canh cá chua "
Không phải là ra lệnh, không phải là thỉnh cầu, giọng nói bình thản giống như là bọn họ trong lúc đó vốn chính là như thế.
Một lần Hồ Quyên nhìn nhìn bọn họ, Trầm tỷ tỷ cùng Từ Úy từ nhỏ cùng nơi lớn lên hả? Cùng nơi lớn lên? Từ đâu nhìn ra? Mặc dù nhỏ có từng thấy nhưng cách thanh mai trúc mã vẫn là khoảng cách.
Trầm Ngư ngồi trở lại trước máy tính nhìn thấy trên màn hình Thái hậu đã đổi hoàng bào đứng ở dưới cầu ngoại ô Trường An , một người chơi đang vội vã chạy tới bên người nàng.
Trầm Ngư nhìn người chơi tướng mạo có chút quen thuộc, thấy ID sau hoảng hốt có chút hiểu loại quen thuộc này từ đâu mà đến.
Tuyết rơi tháng sáu.
‘Tuyết rơi tháng sáu’ tìm đến nàng đương nhiên là vì nhiệm vụ lúc trước. Lý Hoằng ngủ lăng, trên màn hình mới xuất hiện Lý Hoằng đã nhìn thấy hắn người quỳ lạy xuống, kéo vừa nói lúc trước đại nghịch bất hiếu..v..v. Khẩn cầu Tắc Thiên Thái hậu tha thứ.
Trầm Ngư nhìn trên màn hình cố thái tử Lý Hoằng cùng Tắc Thiên Thái hậu một phen nói chuyện với nhau, mẫu tử hai người giải hòa.
Cố Thái tử Lý Hoằng biến mất. "Sai đầu phượng" nhiệm vụ hoàn thành.
Trầm Ngư nhìn thông báo này cẩn thận nhìn trên màn hình người chơi kia, nhảy nhảy ra khỏi hoàng lăng.
Trong lúc rãnh rỗi vừa chưa tới thời gian "Tan việc", Trầm Ngư ở trong hoàng lăng lắc lư, thấy bóng quen thuộc như vậy cấp tốc hướng bên cạnh trốn.
Bóng trắng tiến vào trong bụi cỏ không thấy.
1 tiểu cô nương búi tóc từ một khúc quanh chạy đến, đuổi theo bóng trắng biến mất ở trên màn hình, theo sau đó là một người mang cửu hoàn đại đao Cầu Nhiêm hào khách.
Cảnh tượng này giống như đã từng quen biết.
Cầu Nhiêm hào khách chạy qua bên người nàng vừa lui về.
"Thái hậu tổng quản "
Trầm Ngư bỗng nhiên nhớ à 2 người này, còn có con thỏ BH kia.
Tiểu cô nương dẫn theo thỏ trắng tử đi tới : "Ca, Tiểu Bạch mới vừa rồi giết chết một con xuyên sơn giáp nha"
Cầu Nhiêm hào khách: "Xin lỗi, để cho tổng quản chê cười "
Cẩm Cẩm: "A - tổng quản tỷ tỷ ngày đó nhìn thấy "
Cẩm Cẩm: "Tổng quản tỷ tỷ, Tiểu Bạch chị cho thật là lợi hại, lần trước ca mang em đi nơi quái cao luyện cấp, Tiểu Bạch thế nhưng một chút cũng sợ, hơn nữa mình giết vài con quái nha..." Tiểu cô nương bùm bùm đánh chữ.
Trầm Ngư đối với dưới chân thỏ trắng kia có chút cảm thấy hứng thú, nắm cằm suy tư.
IQ khẳng định so ra kém tiểu hồ ly tam lang, ngay cả Khanh Tương đệ đệ cái con cọp trắng kia cũng là kém hơn, cùng sau dược sư trang cây liễu tinh kia lại càng khác biệt 1 trời 1 vực nhưng không cần chủ nhân chỉ huy mình giết thú cưng coi như là có trí năng, hay là không có trí năng nhỉ?
Tử y dược sư lần nữa online, ở dược sư sau trang thấy phu nhân nhà hắn, mặt ửng đỏ dưới tàng cây đứng một vị mỹ nhân cổ đại, mặt phù dung lông mày lá liễu.
Phu nhân nhà hắn đứng ở bên một khối tảng đá cạnh hồ sen, kéo tay đang vui mừng, thấy hắn dịu dàng hoan hô
"Phu quân, chàng đã đến rồi "
Tử y dược sư đáp một tiếng, đi ở bên người nàng.
"Phu nhân "
Trầm Ngư "Khẩn cấp" giới thiệu với hắn : " thành viên mới Dược sư trang, đỗ thập nương "
Tử y dược sư liền giật mình ‘đỗ thập nương’?
"thập nương, thập nương, đây chính là trang chủ đại nhân nhà chúng ta "
Mỹ nhân dịu dàng hạ bái : " Thập nương ra mắt trang chủ "
Tử y dược sư : "Không cần đa lễ "
"Phu quân, thiếp đã phân phó xuống an bài tốt chỗ ở cho Thập nương. Bình thường nàng dạy người trong trang hiểu chữ nghĩa, sau này nàng là tây tịch trong trang chúng ta."
"Chi bằng phu nhân cứ làm chủ"
...
Hai người sau khi từ biệt đỗ thập nương đi phía trước viện, Tử y dược sư có chút ngạc nhiên.
"Phu nhân từ chỗ nào mời tới đỗ thập nương này?"
Đỗ thập nương giận chìm rương bách bảo rất nhiều người cũng biết điển cố này, chẳng lẽ là một nữ quỷ?
"Trường An phía tây phường trầm hương " những lời này nghe tới có hào khí.
Tử y dược sư lặng yên.
Trường An tây thành nhiều cơ quan quản lý âm nhạc, ca lâu, có người Hồ tạp cư, là nơi đa sắc tộc ở Trường An, nơi phồn hoa thu nhỏ.
"Phu quân, thiếp còn phát hiện tiết đào, tung tích Tô tiểu, chúng ta đi mang tới nuôi đi "
Nhìn chữ trên màn hình hoảng hốt nhìn thấy mắt nàng rạng rỡ lóe sáng, khuôn mặt rạng ngời, chờ đáp lại.
"Phu nhân vui mừng là tốt rồi "
Hắn đã hỏi nàng thích cái gì.
Chính thái, mỹ nhân. Nàng suy tư một hồi lâu trả lời như vậy, dung nhan cười hì hì, một bộ không biết buồn bộ dáng chân thật. Còn cậu? Nàng tiếp theo hỏi ngược lại.
Ân...Hắn một lúc lâu suy tư. Hắn thích cái gì, nhất thời thế nhưng đáp không được, sở cầu nhiều lắm sao? Cha mẹ, người nhà... còn có —— nàng! Đáp không được, nàng cũng không hỏi tới, đi vài bước quay lại cười yếu ớt nhíu lông mày.
Từ Úy, ngày nào đó đi ngắm biển thật đi!
Dưới đèn đường bóng đêm nàng đứng ở bên cạnh một gốc cây dâm bụt, gió đêm thổi qua, cánh hoa tuôn rơi bay thấp. Hắn tâm vừa động, nhớ tới một thành ngữ hoa nở dưới ánh trăng.
10.3 không tức là sắc, sắc tức là không
Từ phòng thử áo đi ra ngoài nhìn thấy không ngoài dự tính của Trầm Ngư.
Hôm nay đi theo Hồ quyên đi ra ngoài mua quần áo, nha đầu thấy một áp lông cổ ngắn đẩy nàng đi vào phòng thử đồ, bên cạnh người bán hàng cười híp mắt phụ họa.
Mùa thu cơ hồ sắp hết, Hồ quyên đời sống nghiên cứu sinh cũng sớm bắt đầu, bất quá nha đầu này cùng nàng thân quen căn bản không muốn đi kí túc xá, mà nàng cũng thích 1 muội muội tính tình linh xảo như vậy.
Vừa bắt đầu "Trầm tỷ tỷ" đến bây giờ giống Vương Nhân gọi nàng "Tỷ" . Cho nên A Tứ cũng đi theo bạn gái không gọi mình là Trầm sư tỷ , gọi thẳng "Tỷ" không cần sợ bị Từ đại quan nhân dùng tằm mắt "Siêu nhân ánh sáng" lăng trì.
Có hắn khởi đầu cho nên 009, 13 cũng cùng theo gọi, nàng không duyên cớ nhiều ra 3 "Đệ đệ" .
Trầm Ngư thở dài thở ngắn thật ra thì nàng chỉ muốn có một đệ đệ, là Khanh đệ đệ, nhưng kẻ đó gọi nàng là tỷ sao? Tô Thiểu Khanh lại mắt trắng nhìn trần nhà gọi "Tiểu đại tẩu."
Trầm Ngư gạt lệ ~~o ( )o ~~
Lưu Cầm nhìn nàng sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch
"Trầm Ngư ——!"
Cùng Trầm Ngư so sánh với Lưu Cầm là phi thường thấy không được.
Ở đại học S học ở trường bốn năm người biết Trầm Ngư rất nhiều, nhưng người biết Lưu Cầm nhưng không có mấy người. Nguyên nhân có thể quy kết nhiều phương diện, nhưng tính cách không thể nghi ngờ là một khâu trọng yếu trong đó.
Trầm Ngư tính tình hoạt bát hướng ngoại hơn nữa ở trước mặt người quen hỉ hả không gì kiêng kỵ, các sư huynh sư tỷ rất thích cái tiểu sư muội này. Trà trộn giữa nhiều nhân vật phong vân Trầm Ngư cũng lên như diều gặp gió. Nhắc tới Trầm Ngư, 10 người sẽ nói cái cô tiểu sư muội XX a.
Trầm Ngư ở năm 3 kia cùng Sở Danh Luân cùng nhau. Con trai thích vận động bên ngoài, bóng rổ , đá bóng là các loại hoạt động chọn lựa đầu tiên.
Đó là một ngày cuối tuần Trầm Ngư từ thao trường đi qua, một quả bóng hướng về phía nàng bay tới, mắt thấy sẽ nện vào trên đầu nàng bên cạnh có người la hét
"Mau tránh ra —— "
Nữ sinh này lại quay lại một tay chống đỡ, một cái xinh đẹp lật, mọi người hoa cả mắt còn không có hoàn hồn, cầu gây họa này đã bị nữ sinh này dẫm ở dưới chân phải .
Nữ sinh hai tay chống nạnh, khuôn mặt LOLI mày liễu đứng đấy, bùm bùm đem kẻ kia giáo huấn một trận.
Sau lại phát triển đến Trầm Ngư cùng một đám nam sinh đánh một trận bóng rổ, mang bóng qua mười ba người, mặc dù cuối cùng vẫn là chưa đi đến, nhưng cũng đã để cho đám nam sinh kia bội phục đến toàn thể gật đầu. Sau đám nam sinh này mời nàng cùng đi ăn cơm. Sở Danh Luân cũng ở trong đám nam sinh đó, hệ quản lý đại học S có chút danh tiếng. Nữa sau lại mọi người hữu ý vô ý tác hợp hai người thuận lý thành chương cùng một chỗ.Khi đó Trầm Ngư cho là người bên cạnh chính là bạn của nàng cả đời. Thấy Sở Danh Luân cuối cùng cùng Lưu Cầm cùng một chỗ, Trầm Ngư còn dư lại chỉ có cười lạnh.
Làm sao anh biết Lưu Cầm có thể đưa cho anh còn em lại không được? Em biết nhà anh nghèo khó, phụ thân nhiễm bệnh trong nhà chỉ dựa vào mẫu thân một người lo liệu, còn có một muội muội, gặp gỡ hai năm em chẳng bao giờ mở miệng hướng anh yêu cầu bất kỳ vật gì.
Anh có tự ái của anh, em biết trực tiếp đưa cho anh tiền khẳng định anh không cần, cho nên lén nhờ cậy sư huynh sư tỷ giới thiệu cho anh 1 cơ hội đi làm... Anh nhìn không thấy không phải là em không có làm.
…
Anh vừa biết rồi?
Thật phiền phức!
Trầm Ngư khẽ cau mày nhìn Lưu Cầm. Nàng không... nhịn nhất đúng là loại tư thái nhu nhược này, ai nói nữ nhân phải dựa vào đàn ông mới có thể tồn tại?
Buông tha nàng cũng sẽ không nhặt lên. Cho dù là cầm bưng đưa đến trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không lại muốn, nàng chính là tính tình như vậy có thể nói là cương liệt, cũng có thể nói nàng bướng bỉnh.
Lưu Cầm không tin nàng, tại sao không chọn lựa tin tưởng nam nhân hôm nay ở bên người nàng?
Lưu Cầm cắn môi, sắc mặt thành trắng bệch, thân thể run rẩy, ánh mắt gắt gao nhìn nàng.
Loại ánh mắt này vô cùng □, làm cho Trầm Ngư cau mày không vui. Không muốn gây chuyện, nàng xoay người nhưng bị cánh tay kéo chặt nghiêng đầu nhìn thấy Lưu Cầm mặt quyết tâm cái gì. Nàng thở dài hai tay ôm cánh tay chờ nàng đem lời nói ra khỏi miệng. Nếu như Lưu Cầm đủ thông minh, cũng biết cái gì gọi là tự rước lấy nhục, nói chuyện hẳn là chú ý tình hình.
"Trầm Ngư, hãy rời đi Danh Luân."
Mở miệng câu nói đầu tiên Trầm Ngư đã không thích nghe, đầu lông mày nhảy lên, trên mặt làm ra một mặt cười châm chọc
"Nga, Lưu đồng học lời này nói lầm người thì phải."
Lưu Cầm cảm xúc có chút không ổn định, nhìn ánh mắt của nàng bi thương.
"Trầm Ngư, để yên chúng tôi đi. 2 chúng tôi sẽ kết hôn, cô để chúng tôi an an tĩnh sống có được hay không? Tôi biết có lẽ ban đầu là chúng tôi có lỗi với cô nhưng là đã qua hai năm ..." Nàng hai tay đặt ở bụng, mặt thanh tú hiện ra một loại nhu hòa
"Tôi có con c ủa anh ấy, tôi biết Danh Luân là một nam nhân có trách nhiệm, hắn đã không thể nào trở lại bên cạnh cô. Trầm Ngư ở trong trường cô có thành tích tốt, lại nhiều bạn bè, bất kể là cao hay thấp, cô nhất định sẽ tìm được nam nhân thích cô.. ."
Trầm Ngư đầu lông mày không vui nhếch càng cao.
2 người kết hôn thì kết hôn, không cần riêng nói với tôi, chẳng lẽ hy vọng taôi đi xem lễ. Tôi cũng không có cái loại tâm tình và độ lượng, Lưu đồng học sẽ không thật có ý như thế chứ?
"Chị dâu."
Một cô bé từ bên cạnh chuyển đi ra ngoài, nụ cười trên mặt đang nhìn đến Lưu Cầm sau từ từ biến mất, có chút bận tâm đỡ lấy nàng
"Chị dâu, chị làm sao vậy, thân thể có chỗ nào không thoải mái sao?"
Trầm Ngư nhìn cô bé mặt, trong bụng có chút hiểu rõ. Tính ra nàng cùng những người này so đo cái gì? Không cần thiết bởi vì các nàng ở trong sinh mệnh bất quá là người đi đường mà thôi. Nàng có lòng nhưng có người không muốn đó chứ?
Trầm Ngư nhiều hứng thú nhìn cô bé tức giận.
Nàng không thèm để ý cũng không có nghĩa là những người khác cũng không để ý, lúc đầu Hồ muội muội cũng không ưa .
"Chị dâu ——" Hồ muội muội đi tới ôm lấy cánh tay của nàng, địch ý nhìn Lưu Cầm.
Trầm Ngư nháy mắt mấy cái Hồ muội muội thật lâu không có nghe nàng gọi.
Lưu cầm nghe được Hồ muội muội xưng hô này, sửng sốt ngơ ngác nhìn Trầm Ngư
"Cô, kết hôn?"
Trầm Ngư RP cười, "Đúng vậy " đối với nàng lắc lư trên tay chiếc nhẫn. ( hôm nay ở ven đường hàng vỉa hè mới mua được, hai khối tiền một cái)
"Qua mấy tháng nữa, có thể là quốc khánh."
"Ngư nha đầu —— "
Nghe được sau lưng xưng hô này, Trầm Ngư sống lưng trong nháy mắt cứng ngắc. Mới vừa rồi nói chuyện làm sao quên mất nơi này là địa bàn của ai chứ, nước mắt rơi~~o ( )o ~~
"Ngư nha đầu muốn kết hôn thật là một chuyện vui. Những ngày qua bác còn đang bận tâm con cùng Từ Úy tuổi cũng cũng không nhỏ, sớm kết hôn mới có lợi..."
Trầm Ngư cười đến vặn vẹo quay đầu lại, cúi đầu khom lưng
"Từ a di tốt."
Từ a di đi tới, cười híp mắt
"Bây giờ còn gọi a di, dù sao sau này cũng phải đổi chứ!." Nói xong nhìn về phía Lưu Cầm cười dài
"Là đồng học của con sao? Con thấy đó ta thật sư là càng nghĩ càng hài lòng..."
Này này…. Từ a di, không nên gấp như vậy a, mặc dù Ngư nhi là con dâu nhà bà là chạy không thoát rồi.
Từ giáo sư nhìn lão bà của mình gọi điện thoại cho con trai.
"Con trai lúc nào đem Ngư nha đầu lấy về nhà. Ngư nha đầu tuổi cũng đủ rồi, con cũng đã tốt nghiệp nên Thành gia. Mẹ đang chờ ôm tôn tử đây..."
...
Từ giáo sư: = =
"Bà cùng con trai nói những cái gì?"
"Không nên ngắt lời, tôi đang cùng nó thương thảo chuyện con dâu chúng ta mà."
...
Từ giáo sư: = =
"... Ngày mai tôi tìm Trầm giáo sư nói một chút, con gái họ cũng lớn rồi, 2 đứa cũng qua lại rồi, bàn xem bọn họ định thế nào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.