Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
Chương 159: Dám làm không dám nhận
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
30/11/2021
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Lời của Diệp Oản Oản nhìn như đang bảo vệ Trầm Mộng Kỳ, nhưng thực chất là đẩy cô ta đứng mũi chịu sào lần nữa.
"Người này xấu xí thì coi như xong đi, ngay cả não cũng có vấn đề à? Mẹ ruột của người ta đã chính miệng thừa nhận có hôn ước, cô ta còn cảm thấy là hiểu lầm! Đây không phải tiểu tam thì là cái gì?"
"Tống Tử Hàng đã khiến tôi mở rộng tầm mắt rồi! Một bên dựa vào gia thế của vị hôn thê ủng hộ, một bên ngay trước mặt vị hôn thê đi cặp kè tiểu tam, trong nhà sắp phá sản còn ở bên ngoài đi chơi gái, còn bày ra bộ dáng của đại thiếu gia trước mặt mọi người!"
Trầm Mộng Kỳ âm thầm dùng sức tránh thoát, dĩ nhiên vẫn không thoát được bàn tay của Diệp Oản Oản, cuối cùng bị mọi người vây chặt.
Cô ta vẫn chưa tỉnh táo hẳn, sao mọi việc lại biến thành thế này?
Dã tâm của cô ta đương nhiên không nhỏ, mục tiêu lớn nhất vốn là Tư Dạ Hàn. Nhưng cô ta cũng rất rõ, người đàn ông kia có bao nhiêu xa xôi, ước mộng được chạm đến vô cùng mơ hồ, cô ta sẽ không ngốc đến nỗi chỉ đu theo một mục tiêu chỉ có thể thèm mà không làm gì được.
Đã sắp tốt nghiệp, cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng để tiến vào giới giải trí, cho nên cần phải có một ngọn núi đầy đủ để dựa vào.
Cô ta rất rõ ưu thế của mình. Không giống với những lão hồ ly bên ngoài kia, nam sinh ở trường học dễ dụ dỗ hơn nhiều.
Cô ta đặc biệt chú ý những nam sinh có có gia thế, trong đó Trịnh đại thiếu gia là người có điều kiện tốt nhất. Nhưng những con nhà giàu này mặc dù thân phận tôn quý, nhưng ở nhà hầu như không có quyền phát biểu. Chờ bọn họ thừa kế tài sản, còn không biết phải chờ đến năm nào.
Cô ta dò xét mấy lần, biết thứ mình cần bây giờ cậu ta không cung cấp được, nên đối đãi đối phương như những lốp dự phòng khác, chỉ mập mờ không rõ.
Nhưng Tống Tử Hàng lại khác, tốt nghiệp xong anh ta lập tức có thể đi vào công ty, sau khi thành công kí được hợp đồng với chính phủ sẽ có vô số lợi nhuận và vốn lưu động vào sổ sách.
Tất cả đều đang vô cùng thuận lợi, hôm nay Tống Tử Hàng còn cùng cô ta hứa hẹn, chờ khi tốt nghiệp sẽ thuyết phục ba mình đầu tư một bộ phim hơn một tỷ, chỉ định cô ta làm nữ chính, nhân vật nam chính và vai phụ quan trọng cũng là người của công ty họ.
Nếu cô ta có thể kéo được một bộ phim lớn như vậy sẽ có thể đứng vững gót chân ở giới giải trí, cũng có thể khiến vị thế công ty Trầm gia tăng lên một bậc.
Sau khi hẹn hò xong, Tống Tử Hàng muốn đưa cô ta tới nơi tập diễn, cô ta đương nhiên vui vẻ đồng ý. Chỉ cần nghĩ nghĩ đến có thể khoe khoang chiến lợi phẩm của mình trước mặt Giang Yên Nhiên, cô ta đã cực kì vui vẻ rồi.
Ai ngờ vừa vào cửa đã thấy mẹ Tống Tử Hàng khóc la om sòm, còn đem việc hôn ước của Tống Tử Hàng và Giang Yên Nhiên nói ra.
Không chỉ như thế, lời vừa rồi của bà ta là có ý gì?
Dự án đó Tống gia không lấy được, bây giờ còn bị Giang ép tới mức sắp phá sản?
Rõ ràng vài tiếng trước Tống Tử Hàng còn hăm hở nói sẽ khiến cô trở thành ngôi sao hot nhất, còn nói cái gì mà Giang gia không có Tống gia sẽ không trụ nổi, tuyệt đối không dám đắc tội họ.
Từ đầu tới cuối Tống Tử Hàng vẫn luôn gạt cô ta!
Cô ta mất bao thời gian để chọn một người ưu tú nhất, sau đó lại phát hiện người đó sắp nghèo rớt mồng rơi?
Sớm biết vậy, không bằng cô ta đi dỗ Trịnh Bân nhiều hơn!
Nghe những lời khó nghe ở xung quanh, đối mặt với vẻ khó tin của Trầm Mộng Kỳ, sắc mặt Tống Tử Hàng tái méc, tức đến sắp phát điên, nhanh chóng vọt tới trước mặt mẹ mình: "Mẹ, mẹ điên rồi! Mẹ chạy tới trường học làm gì?"
"Con còn hỏi mẹ? Mẹ hỏi con, bọn họ nói thật sao? Con thật sự đi tìm người đàn bà khác sau lưng Yên Nhiên? Chính là cô ta?" Ánh mắt mẹ Tống giống như tên nhọn bắn về phía Trầm Mộng Kỳ.
Bởi vì Diệp Oản Oản dây dưa khiến cô ta không kịp rời đi, Trầm Mộng Kỳ chỉ có thể theo bản năng rụt về sau lưng Tống Tử Hàng.
Tống Tử Hàng sậm mặt lại: "Mẹ! Có chuyện gì về nhà chúng ta lại nói! Quan hệ của con và Mộng Kỳ không giống những gì mẹ nghĩ đâu!"
Trong lúc lôi lôi kéo kéo, di dộng của Tống Tử Hàng rơi xuống đất. Diệp Oản Oản tinh mắt, thừa dịp loạn nhặt lên, nhìn một cái, sau đó tức giận chỉ mặt Tống Tử Hàng mắng to: "Cái tên cặn bã này! Hình đều ở chỗ này, anh còn dám nói không liên quan tới Mộng Kỳ nhà tôi? Dám làm không dám nhận! Bây giờ mẹ của anh tới rồi, liền muốn rũ bỏ quan hệ với Mộng Kỳ sao?!"
Lời của Diệp Oản Oản nhìn như đang bảo vệ Trầm Mộng Kỳ, nhưng thực chất là đẩy cô ta đứng mũi chịu sào lần nữa.
"Người này xấu xí thì coi như xong đi, ngay cả não cũng có vấn đề à? Mẹ ruột của người ta đã chính miệng thừa nhận có hôn ước, cô ta còn cảm thấy là hiểu lầm! Đây không phải tiểu tam thì là cái gì?"
"Tống Tử Hàng đã khiến tôi mở rộng tầm mắt rồi! Một bên dựa vào gia thế của vị hôn thê ủng hộ, một bên ngay trước mặt vị hôn thê đi cặp kè tiểu tam, trong nhà sắp phá sản còn ở bên ngoài đi chơi gái, còn bày ra bộ dáng của đại thiếu gia trước mặt mọi người!"
Trầm Mộng Kỳ âm thầm dùng sức tránh thoát, dĩ nhiên vẫn không thoát được bàn tay của Diệp Oản Oản, cuối cùng bị mọi người vây chặt.
Cô ta vẫn chưa tỉnh táo hẳn, sao mọi việc lại biến thành thế này?
Dã tâm của cô ta đương nhiên không nhỏ, mục tiêu lớn nhất vốn là Tư Dạ Hàn. Nhưng cô ta cũng rất rõ, người đàn ông kia có bao nhiêu xa xôi, ước mộng được chạm đến vô cùng mơ hồ, cô ta sẽ không ngốc đến nỗi chỉ đu theo một mục tiêu chỉ có thể thèm mà không làm gì được.
Đã sắp tốt nghiệp, cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng để tiến vào giới giải trí, cho nên cần phải có một ngọn núi đầy đủ để dựa vào.
Cô ta rất rõ ưu thế của mình. Không giống với những lão hồ ly bên ngoài kia, nam sinh ở trường học dễ dụ dỗ hơn nhiều.
Cô ta đặc biệt chú ý những nam sinh có có gia thế, trong đó Trịnh đại thiếu gia là người có điều kiện tốt nhất. Nhưng những con nhà giàu này mặc dù thân phận tôn quý, nhưng ở nhà hầu như không có quyền phát biểu. Chờ bọn họ thừa kế tài sản, còn không biết phải chờ đến năm nào.
Cô ta dò xét mấy lần, biết thứ mình cần bây giờ cậu ta không cung cấp được, nên đối đãi đối phương như những lốp dự phòng khác, chỉ mập mờ không rõ.
Nhưng Tống Tử Hàng lại khác, tốt nghiệp xong anh ta lập tức có thể đi vào công ty, sau khi thành công kí được hợp đồng với chính phủ sẽ có vô số lợi nhuận và vốn lưu động vào sổ sách.
Tất cả đều đang vô cùng thuận lợi, hôm nay Tống Tử Hàng còn cùng cô ta hứa hẹn, chờ khi tốt nghiệp sẽ thuyết phục ba mình đầu tư một bộ phim hơn một tỷ, chỉ định cô ta làm nữ chính, nhân vật nam chính và vai phụ quan trọng cũng là người của công ty họ.
Nếu cô ta có thể kéo được một bộ phim lớn như vậy sẽ có thể đứng vững gót chân ở giới giải trí, cũng có thể khiến vị thế công ty Trầm gia tăng lên một bậc.
Sau khi hẹn hò xong, Tống Tử Hàng muốn đưa cô ta tới nơi tập diễn, cô ta đương nhiên vui vẻ đồng ý. Chỉ cần nghĩ nghĩ đến có thể khoe khoang chiến lợi phẩm của mình trước mặt Giang Yên Nhiên, cô ta đã cực kì vui vẻ rồi.
Ai ngờ vừa vào cửa đã thấy mẹ Tống Tử Hàng khóc la om sòm, còn đem việc hôn ước của Tống Tử Hàng và Giang Yên Nhiên nói ra.
Không chỉ như thế, lời vừa rồi của bà ta là có ý gì?
Dự án đó Tống gia không lấy được, bây giờ còn bị Giang ép tới mức sắp phá sản?
Rõ ràng vài tiếng trước Tống Tử Hàng còn hăm hở nói sẽ khiến cô trở thành ngôi sao hot nhất, còn nói cái gì mà Giang gia không có Tống gia sẽ không trụ nổi, tuyệt đối không dám đắc tội họ.
Từ đầu tới cuối Tống Tử Hàng vẫn luôn gạt cô ta!
Cô ta mất bao thời gian để chọn một người ưu tú nhất, sau đó lại phát hiện người đó sắp nghèo rớt mồng rơi?
Sớm biết vậy, không bằng cô ta đi dỗ Trịnh Bân nhiều hơn!
Nghe những lời khó nghe ở xung quanh, đối mặt với vẻ khó tin của Trầm Mộng Kỳ, sắc mặt Tống Tử Hàng tái méc, tức đến sắp phát điên, nhanh chóng vọt tới trước mặt mẹ mình: "Mẹ, mẹ điên rồi! Mẹ chạy tới trường học làm gì?"
"Con còn hỏi mẹ? Mẹ hỏi con, bọn họ nói thật sao? Con thật sự đi tìm người đàn bà khác sau lưng Yên Nhiên? Chính là cô ta?" Ánh mắt mẹ Tống giống như tên nhọn bắn về phía Trầm Mộng Kỳ.
Bởi vì Diệp Oản Oản dây dưa khiến cô ta không kịp rời đi, Trầm Mộng Kỳ chỉ có thể theo bản năng rụt về sau lưng Tống Tử Hàng.
Tống Tử Hàng sậm mặt lại: "Mẹ! Có chuyện gì về nhà chúng ta lại nói! Quan hệ của con và Mộng Kỳ không giống những gì mẹ nghĩ đâu!"
Trong lúc lôi lôi kéo kéo, di dộng của Tống Tử Hàng rơi xuống đất. Diệp Oản Oản tinh mắt, thừa dịp loạn nhặt lên, nhìn một cái, sau đó tức giận chỉ mặt Tống Tử Hàng mắng to: "Cái tên cặn bã này! Hình đều ở chỗ này, anh còn dám nói không liên quan tới Mộng Kỳ nhà tôi? Dám làm không dám nhận! Bây giờ mẹ của anh tới rồi, liền muốn rũ bỏ quan hệ với Mộng Kỳ sao?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.