Khi Hoàng Đế Xuyên Tới: Cô Dâu Thứ Chín Của Tịch Gia!
Chương 8
Nguyệt Y Y
01/04/2023
Ban đêm, trên con đường cao tốc vắng vẻ, thỉnh thoảng chỉ có một vài chiếc xe taxi hay xe buýt còn đang dang dở chuyến đi qua. Một chiếc xe Lamborghini Veneno chạy vụt qua với tốc độ vô cùng nhanh
Trên xe, Tử Sở Tuyên tò mò nhìn xung quanh
Mặc dù có ký ức của Minh Nhạc Y, nhưng đối với mọi thứ ở thế giới mới này cô vẫn rất xa lạ
Thứ cô đang ngồi hình như được gọi là xe hơi, phương tiện di chuyển chính ở thế giới này. So với xe ngựa thì xe hơi có cảm giác êm hơn nhiều, tốc độ cũng nhất nhanh
Xe hơi không cần phải ra bên ngoài đánh xe giống như xe ngựa, người lái chủ đơn giản là giữ thứ gì đó hình tròn rồi xoay. Và còn có mấy cái thứ gì đó đang phát sáng nữa!
"Thiếu phu nhân, cô có thể ngồi xuống được không?"
Thiếu phu nhân này từ lúc lên xe đến giờ chưa chịu ngồi yên một giây nào, cứ một lúc không phải nhổm lên thì là sờ mó lung tung trong xe. Cũng may là không ánh hưởng gì tới việc lái xe!
"Cô chưa bảo giờ đi xe hơi sao?"
Cái ánh mắt tò mò đó, ý như một đứa trẻ nhỏ mới lớn đang tò mò tìm tòi mọi thứ xung quanh!
"Chưa từng!"
Cô từ trước đến nay không phải là ngồi xe ngựa thì cũng là cưỡi ngựa. Ở thế giới của cô lấy đâu ra xe hơi mà đi chứ!
"Túc Gia chắc không phải là tệ tới mức mà ngay cả xe còn không cho cô bước lên đấy chứ?"
Nghe Tịch Mặc Thương nói, mày Tử Sở Tuyên nhăn lại, trong đầu lần nữa hiện lên ký ức của Minh Nhạc Y
Túc Gia chính là cái nhà mà đã nhận nuôi Minh Nhạc Y sao. Nếu cô nhớ không lầm thì Minh Nhạc Y chính là bị ép thay đứa con gái ruột thân yêu của bọn họ Túc Uyển Uyển nhỉ?!
Túc Uyển Uyển hơn Minh Nhạc Y một tuổi, năm nay đang học Đại Học Y Dược năm cuối. Gương mặt xinh đẹp cùng sắc vóc nổi trội, lại nổi tiếng học giỏi nên ngay khi vừa bước vào trường đã được phong danh hiệu hoa khôi trường
Mười năm lăm trước, đáng lẽ Minh Nhạc Y sẽ không được Túc Gia nhận nuôi, nếu như Túc Uyển Uyển không phải bị mắc bệnh cần tủy phù hợp gấp
Suy cho cùng, Minh Nhạc Y chỉ là người phù hợp để hiến tủy cho Túc Uyển Uyển mà thôi!
Túc Uyển Uyển này ngoài mặt thì luôn ngoan ngoãn, vâng lời, rất dễ gần nhưng thật chất tâm cơ chả khác gì mấy phi tần chốn hậu cung là bao!
Thực chất cái vết sẹo lớn trên mặt Minh Nhạc Y cũng là do Túc Uyển Uyển ban tặng mà thành
Mới có tí tuổi đầu mà đã ghen tị với gương mặt của Minh Nhạc Y nên đã tìm cách hại cô ấy bị hủy dung. Còn Minh Nhạc Y lại cứ ngu ngơ không biết Túc Uyển Uyển chính là người đã hại mình!
Đáng lẽ ra Minh Nhạc Y đang học đại học, nhưng cũng vì nhờ Túc Uyển Uyển mà Minh Nhạc Y không được học đại học!
Hoa khôi trường sao, nghe có khác gì hoa khôi thanh lâu đâu chứ?
À mà có khác chứ! Khác vế sau!
"Túc Gia đã bán tôi với giá bao nhiêu?"
"30 tỉ!"
"Chỉ có 30 tỉ? Giá trị của tôi có thấp như vậy sao? Đáng lẽ bọn họ phải trả giá cao hơn mới đúng! Sao bọn họ có thể ngu như vậy!"
Tần Phong đang lái xe nghe xong suýt nữa không giữ vững tay lái
Đó là 30 tỉ chứ đâu phải 30 triệu mà cô chê ít chứ? Cô có biết 30 tỉ là con số lớn như thế nào không?
Ừ thì, 30 tỉ trong mắt Tịch Gia thì chẳng là gì thật!
"Cô cảm thấy bản thân rất đáng giá sao?"
Tịch Mặc Thương khinh thường nói, Tử Sở Tuyên liếc nhìn anh ta một cái. Bỗng nhiên cô xoay người đè lên người anh ta
Tần Phong bị hành động này của Tử Sở Tuyên làm cho kinh hãi. Lần này tay anh ta không thể cầm chắc vô lăng nữa, phải vội phanh gấp lại
Ôi mẹ ơi! Con mới nhìn thấy cái gì?
Thiếu phu nhân này so với anh nghĩ còn to gan hơn!
Cô ấy có biết trân trọng tính mạng không vậy?
Tịch Mặc Thương cũng không nghĩ tới cô sẽ làm như vậy. Ánh mắt anh ta híp lại, ấn chứ bão tố sắp tới
"Nếu như giá trị của tôi không lớn thì giá trị của anh chính là không bằng một đồng!"
Tần Phong nuốt nước miếng, không dám nhìn nữa
Khoảng cách của hai người rất gần. Đây là lần thứ hai anh bị cô đè!
Tử Sở Tuyên không buộc tóc, tóc thả tự nhiên. Mái tóc dài lúc này rũ xuống, thoang thoảng một mùi hương hoa lan chui vào khoang mũi Tịch Mặc Thương
Đối mặt với một cô gái xinh đẹp sát gần như vậy vậy mà Tịch Mặc Thương lại chẳng hề có chút rung động nào
Tử Sở Tuyên cảm thấy bụng có thứ gì đó đang dí vào. Nhìn xuống, một đồ vật màu đen đang dí sát vào bụng của cô
Đây là nỏ sao? Không đúng, thứ này không phải là nỏ, thứ này hình như là một món vũ khí gần giống với nỏ nhưng sức sát thương mạnh hơn nhiều!
Tần Phong không khỏi tâm phục sếp của mình
Không hổ danh là Tịch Tổng, vậy mà vẫn còn có thể bình tĩnh rút súng ra!
Ngay cả một cô gái xinh đẹp như này mà còn không dao động, không lẽ thật sự giống như bên ngoài đồn Tịch Tổng là gay?!
Vậy không phải người nguy cơ nhất chính là anh hay sao?
Không được a! Anh là thẳng!
Trên xe, Tử Sở Tuyên tò mò nhìn xung quanh
Mặc dù có ký ức của Minh Nhạc Y, nhưng đối với mọi thứ ở thế giới mới này cô vẫn rất xa lạ
Thứ cô đang ngồi hình như được gọi là xe hơi, phương tiện di chuyển chính ở thế giới này. So với xe ngựa thì xe hơi có cảm giác êm hơn nhiều, tốc độ cũng nhất nhanh
Xe hơi không cần phải ra bên ngoài đánh xe giống như xe ngựa, người lái chủ đơn giản là giữ thứ gì đó hình tròn rồi xoay. Và còn có mấy cái thứ gì đó đang phát sáng nữa!
"Thiếu phu nhân, cô có thể ngồi xuống được không?"
Thiếu phu nhân này từ lúc lên xe đến giờ chưa chịu ngồi yên một giây nào, cứ một lúc không phải nhổm lên thì là sờ mó lung tung trong xe. Cũng may là không ánh hưởng gì tới việc lái xe!
"Cô chưa bảo giờ đi xe hơi sao?"
Cái ánh mắt tò mò đó, ý như một đứa trẻ nhỏ mới lớn đang tò mò tìm tòi mọi thứ xung quanh!
"Chưa từng!"
Cô từ trước đến nay không phải là ngồi xe ngựa thì cũng là cưỡi ngựa. Ở thế giới của cô lấy đâu ra xe hơi mà đi chứ!
"Túc Gia chắc không phải là tệ tới mức mà ngay cả xe còn không cho cô bước lên đấy chứ?"
Nghe Tịch Mặc Thương nói, mày Tử Sở Tuyên nhăn lại, trong đầu lần nữa hiện lên ký ức của Minh Nhạc Y
Túc Gia chính là cái nhà mà đã nhận nuôi Minh Nhạc Y sao. Nếu cô nhớ không lầm thì Minh Nhạc Y chính là bị ép thay đứa con gái ruột thân yêu của bọn họ Túc Uyển Uyển nhỉ?!
Túc Uyển Uyển hơn Minh Nhạc Y một tuổi, năm nay đang học Đại Học Y Dược năm cuối. Gương mặt xinh đẹp cùng sắc vóc nổi trội, lại nổi tiếng học giỏi nên ngay khi vừa bước vào trường đã được phong danh hiệu hoa khôi trường
Mười năm lăm trước, đáng lẽ Minh Nhạc Y sẽ không được Túc Gia nhận nuôi, nếu như Túc Uyển Uyển không phải bị mắc bệnh cần tủy phù hợp gấp
Suy cho cùng, Minh Nhạc Y chỉ là người phù hợp để hiến tủy cho Túc Uyển Uyển mà thôi!
Túc Uyển Uyển này ngoài mặt thì luôn ngoan ngoãn, vâng lời, rất dễ gần nhưng thật chất tâm cơ chả khác gì mấy phi tần chốn hậu cung là bao!
Thực chất cái vết sẹo lớn trên mặt Minh Nhạc Y cũng là do Túc Uyển Uyển ban tặng mà thành
Mới có tí tuổi đầu mà đã ghen tị với gương mặt của Minh Nhạc Y nên đã tìm cách hại cô ấy bị hủy dung. Còn Minh Nhạc Y lại cứ ngu ngơ không biết Túc Uyển Uyển chính là người đã hại mình!
Đáng lẽ ra Minh Nhạc Y đang học đại học, nhưng cũng vì nhờ Túc Uyển Uyển mà Minh Nhạc Y không được học đại học!
Hoa khôi trường sao, nghe có khác gì hoa khôi thanh lâu đâu chứ?
À mà có khác chứ! Khác vế sau!
"Túc Gia đã bán tôi với giá bao nhiêu?"
"30 tỉ!"
"Chỉ có 30 tỉ? Giá trị của tôi có thấp như vậy sao? Đáng lẽ bọn họ phải trả giá cao hơn mới đúng! Sao bọn họ có thể ngu như vậy!"
Tần Phong đang lái xe nghe xong suýt nữa không giữ vững tay lái
Đó là 30 tỉ chứ đâu phải 30 triệu mà cô chê ít chứ? Cô có biết 30 tỉ là con số lớn như thế nào không?
Ừ thì, 30 tỉ trong mắt Tịch Gia thì chẳng là gì thật!
"Cô cảm thấy bản thân rất đáng giá sao?"
Tịch Mặc Thương khinh thường nói, Tử Sở Tuyên liếc nhìn anh ta một cái. Bỗng nhiên cô xoay người đè lên người anh ta
Tần Phong bị hành động này của Tử Sở Tuyên làm cho kinh hãi. Lần này tay anh ta không thể cầm chắc vô lăng nữa, phải vội phanh gấp lại
Ôi mẹ ơi! Con mới nhìn thấy cái gì?
Thiếu phu nhân này so với anh nghĩ còn to gan hơn!
Cô ấy có biết trân trọng tính mạng không vậy?
Tịch Mặc Thương cũng không nghĩ tới cô sẽ làm như vậy. Ánh mắt anh ta híp lại, ấn chứ bão tố sắp tới
"Nếu như giá trị của tôi không lớn thì giá trị của anh chính là không bằng một đồng!"
Tần Phong nuốt nước miếng, không dám nhìn nữa
Khoảng cách của hai người rất gần. Đây là lần thứ hai anh bị cô đè!
Tử Sở Tuyên không buộc tóc, tóc thả tự nhiên. Mái tóc dài lúc này rũ xuống, thoang thoảng một mùi hương hoa lan chui vào khoang mũi Tịch Mặc Thương
Đối mặt với một cô gái xinh đẹp sát gần như vậy vậy mà Tịch Mặc Thương lại chẳng hề có chút rung động nào
Tử Sở Tuyên cảm thấy bụng có thứ gì đó đang dí vào. Nhìn xuống, một đồ vật màu đen đang dí sát vào bụng của cô
Đây là nỏ sao? Không đúng, thứ này không phải là nỏ, thứ này hình như là một món vũ khí gần giống với nỏ nhưng sức sát thương mạnh hơn nhiều!
Tần Phong không khỏi tâm phục sếp của mình
Không hổ danh là Tịch Tổng, vậy mà vẫn còn có thể bình tĩnh rút súng ra!
Ngay cả một cô gái xinh đẹp như này mà còn không dao động, không lẽ thật sự giống như bên ngoài đồn Tịch Tổng là gay?!
Vậy không phải người nguy cơ nhất chính là anh hay sao?
Không được a! Anh là thẳng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.