Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết
Chương 27: Ghen - Anh Ta Là Ai?
Ngọc ExO
18/07/2015
Một buổi học lại qua đi, hôm nay trường học có chuyện nên hắn phải ở lại một lúc. Nó đành một mình dải bước trên con đường dài
Một chiếc xe Lamborghini màu tím than từ sau chạy đến. Người điều khiển xe lúc này không ai khác mà chính là chàng thanh niên ở nhà nó lúc nảy. Anh ta bước ra xe với mái tóc vàng hoe, mũi cao, làn da trắng như người phương tây. Nó bỡ ngỡ khi nhìn thấy con người này
- Anh là… - Nó ngơ ngác hỏi
- Là anh nè, Quân nè, đứng nói quên anh rồi nha – Tên thật của anh chàng này là Quân
- Sao mà quên được anh chàng tuấn tú này được chứ? – Nó cười nhẹ
- Em càng lớn càng xinh nha, cũng 3 năm rồi nhỉ?
- Anh quá khen, dạo này anh vẫn khỏe chứ?
- Ừ, anh khỏe, chỉ có điều nhớ em chết được thôi ^^
- Anh cứ đùa – Nó cười cười
Từ đằng xa kia, cũng chiếc Lamborghini khác, cũng 1 người con trai đẹp đang dùng ánh mắt vừa tức giận vừa hoài nghi nhìn nó và Quân, nó và Quân nói chuyện vui vẻ khiến người đó…phát GHEN. Xin thưa người đó chính là hoàng tử Quốc Huy, trong đầu hắn lúc này toàn là những câu nghi vấn:
“ – Người thanh niên đó là ai?
-Sao lại nói chuyện với hân vui vẻ như vậy?
-Đã vậy Hân còn cười rất tươi nữa chứ?
-Cô ấy đâu thích người lạ
-Hai người này có quan hệ gì?
-Yêu chăng?
-Hay chỉ là bạn bè?
-… ”
Vô vàn câu hỏi đặt ra trong đầu hắn lúc này. Hắn lên ga, quay xe phóng đi. Nó đã thấy hắn, ánh mắt chợt buồn, nó nghĩ: “Thôi kệ, cứ đề anh ấy nghĩ sao, mình sẽ nhờ Quân vậy” – vừa nghĩ nó vừa thở dài
- Hân, em nhìn ai vậy? – Quân tò mò
- Không có gì anh. Anh về thật đúng lúc. Em muốn nhờ anh một việc
- việc gì em?
- Về nhà em sẽ nói. Anh hứa giúp em nha!
- Được rồi anh giúp. Bây giờ lên xe anh đưa về nhà! – Quân mở cửa xe mời nó vào!
_______________________
Nhân vật mới: Phạm Hoàng Minh Quân, gia thế không kém nó và hắn. Vẻ đẹp thân thiện, du học từ Úc về, 20t
~~ Nhà nó!
- Quân, anh ở lại ăn cơm với em và ba đi! – Nó mời
- Đương nhiên, lấy tiền tài xế chứ! – Quân hay cười, nụ cười ấy thật đáng yêu
- hân, con còn bị đau đầu nữa không? – ba nó hỏi nó
- Dạ, cũng đỡ ba à!
- Ủa, em bị bệnh gì hả?
- Em con nó bị viêm màng não – ông Cường thờ thẩn đáp
- À mà anh từ Úc sang đây có chuyện gì không ạ? Hai bác vẫn khỏe chứ? – Nó lảng sang chuyện khác
- Anh tổ chức đính hôn vào tháng sau, anh sang mời chú và em sang Úc dự lễ đính hôn của anh
- Anh đính hôn, em sắp có chị dâu rồi. Yeh!!
- Để chú sắp xếp công việc sang đó nhưng e là Hân không đi được
- Em gửi lời chúc phúc đến anh và chị ạ!
Thân phận của Minh Quân: Ba Quân là anh ruột của ba nó, Quân tức là anh họ của nó, hèn gì 2 người họ lại thân thiết như vậy
Bữa cơm qua đi, Hân dặn Quân sau bữa cơm lên phòng gặp nó
“ Cốc…cốc”
- Vào đi anh Quân! – Nó biết chắc là Quân vì ba nó đến công ty rồi, người làm thì không được lệnh nó không dám lảng vảng trước cửa phòng
- Em muốn nhờ anh chuyện gì?
- Chuyện là vậy nè anh […] – Nó nói cho Quân nghe. Anh giúp em chứ?
- Có phải chàng trai lúc sáng không?
- Dạ… - Nó gật đầu
- Liệu có được không em, em không hối hận chứ?
- Không đâu anh, khi nào băt đầu em sẽ nói
- Ừ - Nói rồi Minh Quân lặng lẽ ra khỏi phòng, đóng cửa phòng nó lại, Quân chợt nghĩ: “Chắc hẵn con bé rát khổ sở”. Quân xuống nhà và lái xe đến căn biệt thự riêng của Quân ở Việt Nam- một căn biệt thự cao cấp giữa Thành Phố…
__________________________________________________________________________________________________________
Đọc truyện vui vẻ ^^
Một chiếc xe Lamborghini màu tím than từ sau chạy đến. Người điều khiển xe lúc này không ai khác mà chính là chàng thanh niên ở nhà nó lúc nảy. Anh ta bước ra xe với mái tóc vàng hoe, mũi cao, làn da trắng như người phương tây. Nó bỡ ngỡ khi nhìn thấy con người này
- Anh là… - Nó ngơ ngác hỏi
- Là anh nè, Quân nè, đứng nói quên anh rồi nha – Tên thật của anh chàng này là Quân
- Sao mà quên được anh chàng tuấn tú này được chứ? – Nó cười nhẹ
- Em càng lớn càng xinh nha, cũng 3 năm rồi nhỉ?
- Anh quá khen, dạo này anh vẫn khỏe chứ?
- Ừ, anh khỏe, chỉ có điều nhớ em chết được thôi ^^
- Anh cứ đùa – Nó cười cười
Từ đằng xa kia, cũng chiếc Lamborghini khác, cũng 1 người con trai đẹp đang dùng ánh mắt vừa tức giận vừa hoài nghi nhìn nó và Quân, nó và Quân nói chuyện vui vẻ khiến người đó…phát GHEN. Xin thưa người đó chính là hoàng tử Quốc Huy, trong đầu hắn lúc này toàn là những câu nghi vấn:
“ – Người thanh niên đó là ai?
-Sao lại nói chuyện với hân vui vẻ như vậy?
-Đã vậy Hân còn cười rất tươi nữa chứ?
-Cô ấy đâu thích người lạ
-Hai người này có quan hệ gì?
-Yêu chăng?
-Hay chỉ là bạn bè?
-… ”
Vô vàn câu hỏi đặt ra trong đầu hắn lúc này. Hắn lên ga, quay xe phóng đi. Nó đã thấy hắn, ánh mắt chợt buồn, nó nghĩ: “Thôi kệ, cứ đề anh ấy nghĩ sao, mình sẽ nhờ Quân vậy” – vừa nghĩ nó vừa thở dài
- Hân, em nhìn ai vậy? – Quân tò mò
- Không có gì anh. Anh về thật đúng lúc. Em muốn nhờ anh một việc
- việc gì em?
- Về nhà em sẽ nói. Anh hứa giúp em nha!
- Được rồi anh giúp. Bây giờ lên xe anh đưa về nhà! – Quân mở cửa xe mời nó vào!
_______________________
Nhân vật mới: Phạm Hoàng Minh Quân, gia thế không kém nó và hắn. Vẻ đẹp thân thiện, du học từ Úc về, 20t
~~ Nhà nó!
- Quân, anh ở lại ăn cơm với em và ba đi! – Nó mời
- Đương nhiên, lấy tiền tài xế chứ! – Quân hay cười, nụ cười ấy thật đáng yêu
- hân, con còn bị đau đầu nữa không? – ba nó hỏi nó
- Dạ, cũng đỡ ba à!
- Ủa, em bị bệnh gì hả?
- Em con nó bị viêm màng não – ông Cường thờ thẩn đáp
- À mà anh từ Úc sang đây có chuyện gì không ạ? Hai bác vẫn khỏe chứ? – Nó lảng sang chuyện khác
- Anh tổ chức đính hôn vào tháng sau, anh sang mời chú và em sang Úc dự lễ đính hôn của anh
- Anh đính hôn, em sắp có chị dâu rồi. Yeh!!
- Để chú sắp xếp công việc sang đó nhưng e là Hân không đi được
- Em gửi lời chúc phúc đến anh và chị ạ!
Thân phận của Minh Quân: Ba Quân là anh ruột của ba nó, Quân tức là anh họ của nó, hèn gì 2 người họ lại thân thiết như vậy
Bữa cơm qua đi, Hân dặn Quân sau bữa cơm lên phòng gặp nó
“ Cốc…cốc”
- Vào đi anh Quân! – Nó biết chắc là Quân vì ba nó đến công ty rồi, người làm thì không được lệnh nó không dám lảng vảng trước cửa phòng
- Em muốn nhờ anh chuyện gì?
- Chuyện là vậy nè anh […] – Nó nói cho Quân nghe. Anh giúp em chứ?
- Có phải chàng trai lúc sáng không?
- Dạ… - Nó gật đầu
- Liệu có được không em, em không hối hận chứ?
- Không đâu anh, khi nào băt đầu em sẽ nói
- Ừ - Nói rồi Minh Quân lặng lẽ ra khỏi phòng, đóng cửa phòng nó lại, Quân chợt nghĩ: “Chắc hẵn con bé rát khổ sở”. Quân xuống nhà và lái xe đến căn biệt thự riêng của Quân ở Việt Nam- một căn biệt thự cao cấp giữa Thành Phố…
__________________________________________________________________________________________________________
Đọc truyện vui vẻ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.