Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang
Chương 82
Thiên Cưu
04/04/2015
Hồng Mai rất nhanh lại khóc rồi, khóc đến ngủ thiếp đi, ta để cho Lục Trúc đỡ nàng vào một
gian phòng, lấy chăn đệm từ trong xe ngựa tới, chăm sóc nàng thật tốt.
Lục Trúc nghe Hồng Mai nói, tức giận vô cùng, tiếp đó bắt đầu kêu la tuyệt đối không để cho Uông Tuyết Thiến sống dễ chịu.
Là một nữ phụ ác độc, ta dĩ nhiên cũng không để cho nàng sống dễ chịu. Uông Tuyết Nhu là một nữ phụ chỉ xuất hiện qua tên đã chết đi, theo miêu tả của Hồng Mai, ta có thể hiểu rõ đó là một tiểu bạch hoa ngây thơ cỡ nào. Chị em song sinh không phải là tâm ý tương thông sao? Có thể càng thêm hiểu nhau hơn so với người sao? Thế nhưng muội muội lại bị tác giả viết tàn nhẫn như vậy, vì tra Tướng quân đó mà tâm lý vặn vẹo lợi hại như thế.
Trong mắt ta tra Tướng quân kia, cũng không có gì tốt, lão bà đổi thành em vợ cũng không phát hiện được, hơn nữa còn mù quáng tin tưởng lão bà giả của mình. Nếu thật yêu Uông Tuyết Nhu, như thế nào có thể không phát hiện ra? Hơn nữa cá tính của hai tỷ muội khác biệt lớn như vậy, dù là song sinh cũng không thể điểm nào cũng giống nhau như đúc.
Nghĩ một lát, ta bảo A Tam đi đun một chút nước nóng, chờ Hồng Mai tỉnh lại. Sau đó cùng Sẹo ca đi mua chút đồ dùng mấy ngày nay, mua thêm chăn đệm nữa. Có ba người cùng nhau quét dọn, còn là hai đấng mày râu thân thể cường tráng, quả nhiên thật nhanh, xế chiều đến tối, chỗ này đã sạch sẽ, sáng sớm đã có thể đun nấu.
Chờ Hồng Mai tỉnh, sẽ tự tắm rửa sạch sẽ, A Tam đã cùng Lục Trúc chuẩn bị xong cơm trưa. Ta gọi Hồng Mai cùng ngồi xuống ăn chút gì, vừa giới thiệu cho nàng mấy người bên cạnh ta.
"Ta họ Vương, ngươi kêu ta Vương cô nương là được. Đây là là đại ca của ta, đây là Tiểu Lục nha hoàn thiếp thân của ta, đây là người làm việc vặt nhà ta, ngươi có thể gọi hắn là A Tam."
Lúc này Lục Trúc cùng A Tam đã khôi phục tướng mạo trẻ tuổi, Hồng Mai nhìn mấy người một chút, có chút thận trọng gật đầu, không lên tiếng.
"Ngươi xem ra đã đói bụng lâu rồi, ăn một chút gì đi, không cần lo lắng, thân thể của sư tỷ để như vậy cũng không được, đợi lát nữa chúng ta đi đặt quan tài. Lúc trước sư tỷ trúng độc, vì vậy thân thể sẽ không thối rữa, tối nay cũng có thể chôn cất. Sư tỷ của ta là người tốt đẹp như vậy, tại sao có thể sớm an nghỉ dưới đất chứ, ta sẽ khiến cho toàn bộ bọn họ trả giá thật lớn. Tướng quân kia căn bản không xứng với sư tỷ của ta." Thời điểm ta nói những lời này, ánh mắt rất là ác độc, ta không sợ Hồng Mai nhìn thấy ánh mắt của ta, bởi vì nàng cũng giống ta.
Sự thù hận của nàng còn sâu sắc hơn nhiều so với ta.
Hồng Mai không vội ăn cái gì, hơn nữa nàng tựa hồ cũng không quen ăn cơm chung một bàn với mọi người, nàng u buồn một lát, mới mở miệng nói: "Vương cô nương, vô cùng cảm tạ ngươi nguyện ý giúp nô tỳ, chỉ là, ngươi muốn an bài chuyện của đại tiểu thư thế nào, lại muốn đối phó như thế nào với . . . . . Người kia?"
"Tướng quân kia không phải ngay cả thê tử chân chính của mình bị tráo đổi cũng không biết sao? Nam nhân bạc tình như vậy, không chỉnh hắn, ta đều sẽ không cao hứng. Mà Uông Tuyết Thiến đó, nàng không phải rất thích sẵm vai tỷ tỷ của mình sao? Chẳng lẽ nàng cũng sẽ không bởi vì hại chết thân tỷ tỷ mà áy náy trong lòng?"
"Nữ nhân kia làm sao sẽ áy náy, nàng ác độc như vậy!" Nghe lời của ta, Hồng Mai lập tức nói: "Tuyệt đối không thể bỏ qua cho nữ nhân kia, từ nhỏ nàng đã tranh tới tranh lui cùng đại tiểu thư, đại tiểu thư thương nàng là muội muội, nhưng nàng lại ác độc như vậy hại chết đại tiểu thư, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nàng."
Ta bưng chén lên, trầm giọng nói: "Ăn đi, ta sẽ không bỏ qua cho người kia. Ta có một kế hoạch, muốn thương lượng cùng ngươi một chút, ăn cơm trước, ăn xong chúng ta mới có hơi sức hảo hảo thương lượng." Ta nói xong những lời này, liền không nói gì nữa, an tĩnh ăn cơm.
Hồng Mai há miệng, cuối cùng vẫn không hề nói gì, tiếp đó ăn một chút đồ.
Rất nhanh, mấy người liền ăn xong, sau khi Lục Trúc thu dọn chén đũa xong, ta liền gọi tất cả mọi người vào, nhắc lại kế hoạch của ta.
"Uông Tuyết Thiến giết chết tỷ tỷ ruột của mình, ta không tin nội tâm của nàng không có một chút áy náy nào, cho nên, ta muốn làm chính là, chế tạo ra một Tuyết Nhu sư tỷ ‘chân chính’, để cho nàng xuất hiện trước mặt Uông Tuyết Thiến cùng Tướng quân. Tướng quân không phải không nhận ra thê tử hiện tại của mình là giả sao? Ta liền khiến cho hắn mơ hồ thêm một chút, từ từ sinh ra hoài nghi với thê tử hiện tại, vạch trần bộ mặt thật của Uông Tuyết Thiến, dĩ nhiên, trong quá trình này, bọn họ tuyệt đối sẽ không được sống dễ dàng. Cho nên, Hồng Mai, ta hiện tại cần ngươi trợ giúp."
Hồng Mai tinh thần chấn động, trợn to hai mắt nhìn ta, một bộ mặc ta sai khiến, lớn tiếng nói: "Cần nô tỳ làm gì, cứ việc nói, chỉ cần có thể giúp đại tiểu thư báo thù, ta cái gì cũng có thể làm."
Ta khẽ mỉm cười, thật đúng là một trung nô. Nhân vật được tác giả tốn nhiều văn chương vô cùng, phần lớn đều là tàn phế, nhưng nàng chỉ được vài nét bút, chỉ viết qua một câu Hồng Mai trung thành và tận tâm dùng toàn bộ sinh mạng của mình để giải thích hai chữ trung thành này.
Người không được miêu tả hoa lệ, ngược lại càng thêm thuần chất, càng thêm chân thật.
"Không nói gạt ngươi, ca ca ta thật ra là cao thủ dịch dung. Ta phát hiện thân hình của Tuyết Nhu sư tỷ cũng rất giống ta, cho nên, ta muốn chính mình dịch dung thành bộ dáng của Tuyết Nhu sư tỷ. Dĩ nhiên, chỉ là dáng dấp giống là không được, muốn hoàn toàn biến thành Tuyết Nhu sư tỷ, ngoài ra còn phải làm giả nhiều thứ, nhất định phải tốn thời gian một phen. Ta cũng cần học thói quen động tác của sư tỷ, cách nàng nói chuyện, dáng đi, thích gì cùng ghét gì, ngay cả đồ gì không ăn cũng phải hiểu biết rõ ràng."
Hồng Mai sau khi nghe nghiêm túc, lập tức nặng nề gật đầu: "Ta biết rồi, Vương cô nương, ta sẽ trợ giúp ngươi thật tốt."
Thấy thật sự thu phục được Hồng Mai, trong lòng ta nhẹ nhõm không ít: "Ừm, tất cả mọi người đều biết ngươi là nha hoàn thiếp thân của sư tỷ, vì vậy, ngươi phải đi theo bên cạnh ta, để gia tăng độ chân thật của ta. Nha hoàn vốn theo bên người đột nhiên biến mất, nhất định sẽ có người cảm thấy kỳ quái, cho dù Uông Tuyết Thiến trước đó có thể lấp liếm cho qua, chờ khi ngươi xuất hiện, lời nói dối của nàng sẽ lập tức tự sụp đổ."
Hồng Mai liền vội vàng gật đầu: "Vâng, khi đó cần ta làm gì?"
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết." Ta nói.
"Ta thì sao? Ta làm cái gì? Ta không có cơ hội ra sân sao? Tiểu thư ngươi muốn vứt bỏ ta sao? !" Lục Trúc chen vào giữa ta cùng Hồng Mai, dùng sức soàn soạt về sự tồn tại của chính mình, vô cùng không cam lòng mình bị coi thường bị loại bỏ ra bên ngoài.
Ta bất đắc dĩ đưa tay chỉ Lục Trúc: "Ngươi, nha hoàn." Sau đó ta lại chỉ vào Hồng Mai: "Cũng là nha hoàn. Lại không có quy định ta chỉ có thể mang một nha hoàn, bất quá, nếu như ngươi muốn giả dạng làm lão nhân gia lần nữa cũng không phải là không thể. Ca, lần này ngươi làm hậu phương!"
"Miễn cưỡng đồng ý với ngươi." Sẹo ca mở miệng nói.
Ta hài lòng nhìn mấy người một chút, gật đầu: "Tốt lắm, về sau ta tiến hành huấn luyện đặc biệt, ca ngươi phụ trách giúp ta dịch dung, những chuyện này tốt nhất bí mật tiến hành, cho nên, những ngày kế tiếp do Lục bà bà cùng A Tam công công ra cửa mua nhu phẩm cần thiết, ba người chúng ta không cần ra khỏi cửa."
Ta an bài xong xuôi, tính toán lại thời gian, phát hiện cách thời gian nữ chính bị bán đến phủ tướng quân, lại bị Tướng quân một cái chọn trúng có chút xa. Mặc dù thời gian còn nữa, cũng không biết giữa đường có biến số gì hay không, chúng ta vẫn là sớm huấn luyện tốt một chút.
Chuẩn bị xong, ngày hôm sau chúng ta liền bắt đầu tiến hành khẩn trương huấn luyện. Uông Tuyết Nhu thích viết chữ, vì vậy ta phải bắt chước chữ viết của nàng. Nàng luôn cười đến rất dịu dàng, âm thanh cũng là cực kỳ nhu hòa. Vẻ nhu hòa của nàng không cùng một dạng với hệ thống của ta. Ta là dùng để giả bộ đáng thương, nàng là khiến cảm thấy ấm áp.
Uông Tuyết Nhu quen cầm bút tay trái, đơn giản mà nói chính là thuận tay trái, điều này làm cho ta cảm thấy có chút khó khăn, cũng may, tay phải của nàng cũng linh hoạt vô cùng, ta luyện dáng vẻ giống chút là được.
Huấn luyện chặt chẽ như vậy, ta cùng Hồng Mai toàn bộ hơn mười ngày không ra khỏi cửa, đợi đến khi nàng cảm thấy cử chỉ của ta đã rất giống tiểu thư nhà àng rồi, chúng ta mới bắt đầu chân chính tiến hành kế hoạch. Kế hoạch bắt đầu, ta liền đổi thành khuôn mặt của Uông Tuyết Nhu, hơn nữa, không thể tùy tiện tháo xuống, cho dù ngủ cũng không được. Ai biết chờ sau khi ta xuất hiện trước mặt Uông Tuyết Thiến, nàng sẽ không buổi tối khuya tới đây canh người?
Sau khi bắt đầu kế hoạch, chẳng những ta phải đổi mặt, đám người Sẹo ca cùng Lục Trúc cũng phải thay đổi khuôn mặt. Ở đây người quen nhiều, mặt của mình tốt nhất không nên dùng. Chờ chúng ta toàn bộ thay mặt xong, bốn chủ tớ thuê nhà, đổi thành năm chủ tớ mới.
Lần này, Sẹo ca không còn là thiếu gia, mà là quản gia trẻ tuổi, A Tam là người đánh xe cùng sai vặt trong nhà như cũ. Lục Trúc cùng Hồng Mai đều là nha hoàn, một xanh một đỏ, còn rất cao hứng.
Đầu tiên chúng ta tạo ra tin đồn chủ nhân nơi này vì bị quỷ dọa kinh sợ mà rời đi, sau lại có người mới đến ở, tất cả tiến hành đều vô cùng thuận lợi. Người bình thường đều nhìn không ra chúng ta ngụy trang, chỉ coi chúng ta là người cái gì cũng không biết coi tiền như rác, nhà có ma quỷ lộng hành cũng dám ở.
Khiến cho ta hơi rối rắm là, thi thể của Uông Tuyết Nhu còn đặt trong hậu viện. Mặc dù nàng thoạt nhìn giống như ngủ thiếp đi, nhưng không cách nào có thể thay đổi đây là thi thể thật, mỗi lần nghĩ đến chỗ ở của mình có một cỗ thi thể, sau lưng ta liền có chút rét run, hơn nữa, ta còn mang theo khuôn mặt giống thi thể kia.
Cũng bởi vì thi thể này, để sớm thấy Uông Tuyết Nhu nhập thổ vi an, ta phải mau chuẩn ác hạ độc thủ.
Nhân vật hiện tại của ta là, Uông Tuyết Nhu sau khi té xuống vách núi sau đại nạn không chết, lại từng mất trí nhớ. Dưới sự giúp đỡ của nha hoàn, ta trở lại chỗ này. Thật ra thì, ta tính toán trước khi đi gặp Tướng quân, phải giả quỷ dọa nữ phụ cô nương kia một chút, không biết nàng có sợ quỷ hay không đây?
Mang theo tâm tình tức giận như vậy, ta mang theo hai tiểu nha hoàn đi ra cửa dạo phố.
Mục tiêu của chúng ta là, cho dù không gặp được mục tiêu, cũng phải gặp được mấy người biết Uông Tuyết Nhu, như vậy cũng có thể đem tin tức một Uông Tuyết Nhu khác xuất hiện truyền cho Tướng quân cùng Uông Tuyết Thiến kia.
Uông Tuyết Nhu mặc dù không xinh đẹp như ta, nhưng cũng là một mỹ nhân từ trong trứng, đi lên phố, thu hút rất nhiều ánh mắt.
Lục Trúc nghe Hồng Mai nói, tức giận vô cùng, tiếp đó bắt đầu kêu la tuyệt đối không để cho Uông Tuyết Thiến sống dễ chịu.
Là một nữ phụ ác độc, ta dĩ nhiên cũng không để cho nàng sống dễ chịu. Uông Tuyết Nhu là một nữ phụ chỉ xuất hiện qua tên đã chết đi, theo miêu tả của Hồng Mai, ta có thể hiểu rõ đó là một tiểu bạch hoa ngây thơ cỡ nào. Chị em song sinh không phải là tâm ý tương thông sao? Có thể càng thêm hiểu nhau hơn so với người sao? Thế nhưng muội muội lại bị tác giả viết tàn nhẫn như vậy, vì tra Tướng quân đó mà tâm lý vặn vẹo lợi hại như thế.
Trong mắt ta tra Tướng quân kia, cũng không có gì tốt, lão bà đổi thành em vợ cũng không phát hiện được, hơn nữa còn mù quáng tin tưởng lão bà giả của mình. Nếu thật yêu Uông Tuyết Nhu, như thế nào có thể không phát hiện ra? Hơn nữa cá tính của hai tỷ muội khác biệt lớn như vậy, dù là song sinh cũng không thể điểm nào cũng giống nhau như đúc.
Nghĩ một lát, ta bảo A Tam đi đun một chút nước nóng, chờ Hồng Mai tỉnh lại. Sau đó cùng Sẹo ca đi mua chút đồ dùng mấy ngày nay, mua thêm chăn đệm nữa. Có ba người cùng nhau quét dọn, còn là hai đấng mày râu thân thể cường tráng, quả nhiên thật nhanh, xế chiều đến tối, chỗ này đã sạch sẽ, sáng sớm đã có thể đun nấu.
Chờ Hồng Mai tỉnh, sẽ tự tắm rửa sạch sẽ, A Tam đã cùng Lục Trúc chuẩn bị xong cơm trưa. Ta gọi Hồng Mai cùng ngồi xuống ăn chút gì, vừa giới thiệu cho nàng mấy người bên cạnh ta.
"Ta họ Vương, ngươi kêu ta Vương cô nương là được. Đây là là đại ca của ta, đây là Tiểu Lục nha hoàn thiếp thân của ta, đây là người làm việc vặt nhà ta, ngươi có thể gọi hắn là A Tam."
Lúc này Lục Trúc cùng A Tam đã khôi phục tướng mạo trẻ tuổi, Hồng Mai nhìn mấy người một chút, có chút thận trọng gật đầu, không lên tiếng.
"Ngươi xem ra đã đói bụng lâu rồi, ăn một chút gì đi, không cần lo lắng, thân thể của sư tỷ để như vậy cũng không được, đợi lát nữa chúng ta đi đặt quan tài. Lúc trước sư tỷ trúng độc, vì vậy thân thể sẽ không thối rữa, tối nay cũng có thể chôn cất. Sư tỷ của ta là người tốt đẹp như vậy, tại sao có thể sớm an nghỉ dưới đất chứ, ta sẽ khiến cho toàn bộ bọn họ trả giá thật lớn. Tướng quân kia căn bản không xứng với sư tỷ của ta." Thời điểm ta nói những lời này, ánh mắt rất là ác độc, ta không sợ Hồng Mai nhìn thấy ánh mắt của ta, bởi vì nàng cũng giống ta.
Sự thù hận của nàng còn sâu sắc hơn nhiều so với ta.
Hồng Mai không vội ăn cái gì, hơn nữa nàng tựa hồ cũng không quen ăn cơm chung một bàn với mọi người, nàng u buồn một lát, mới mở miệng nói: "Vương cô nương, vô cùng cảm tạ ngươi nguyện ý giúp nô tỳ, chỉ là, ngươi muốn an bài chuyện của đại tiểu thư thế nào, lại muốn đối phó như thế nào với . . . . . Người kia?"
"Tướng quân kia không phải ngay cả thê tử chân chính của mình bị tráo đổi cũng không biết sao? Nam nhân bạc tình như vậy, không chỉnh hắn, ta đều sẽ không cao hứng. Mà Uông Tuyết Thiến đó, nàng không phải rất thích sẵm vai tỷ tỷ của mình sao? Chẳng lẽ nàng cũng sẽ không bởi vì hại chết thân tỷ tỷ mà áy náy trong lòng?"
"Nữ nhân kia làm sao sẽ áy náy, nàng ác độc như vậy!" Nghe lời của ta, Hồng Mai lập tức nói: "Tuyệt đối không thể bỏ qua cho nữ nhân kia, từ nhỏ nàng đã tranh tới tranh lui cùng đại tiểu thư, đại tiểu thư thương nàng là muội muội, nhưng nàng lại ác độc như vậy hại chết đại tiểu thư, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nàng."
Ta bưng chén lên, trầm giọng nói: "Ăn đi, ta sẽ không bỏ qua cho người kia. Ta có một kế hoạch, muốn thương lượng cùng ngươi một chút, ăn cơm trước, ăn xong chúng ta mới có hơi sức hảo hảo thương lượng." Ta nói xong những lời này, liền không nói gì nữa, an tĩnh ăn cơm.
Hồng Mai há miệng, cuối cùng vẫn không hề nói gì, tiếp đó ăn một chút đồ.
Rất nhanh, mấy người liền ăn xong, sau khi Lục Trúc thu dọn chén đũa xong, ta liền gọi tất cả mọi người vào, nhắc lại kế hoạch của ta.
"Uông Tuyết Thiến giết chết tỷ tỷ ruột của mình, ta không tin nội tâm của nàng không có một chút áy náy nào, cho nên, ta muốn làm chính là, chế tạo ra một Tuyết Nhu sư tỷ ‘chân chính’, để cho nàng xuất hiện trước mặt Uông Tuyết Thiến cùng Tướng quân. Tướng quân không phải không nhận ra thê tử hiện tại của mình là giả sao? Ta liền khiến cho hắn mơ hồ thêm một chút, từ từ sinh ra hoài nghi với thê tử hiện tại, vạch trần bộ mặt thật của Uông Tuyết Thiến, dĩ nhiên, trong quá trình này, bọn họ tuyệt đối sẽ không được sống dễ dàng. Cho nên, Hồng Mai, ta hiện tại cần ngươi trợ giúp."
Hồng Mai tinh thần chấn động, trợn to hai mắt nhìn ta, một bộ mặc ta sai khiến, lớn tiếng nói: "Cần nô tỳ làm gì, cứ việc nói, chỉ cần có thể giúp đại tiểu thư báo thù, ta cái gì cũng có thể làm."
Ta khẽ mỉm cười, thật đúng là một trung nô. Nhân vật được tác giả tốn nhiều văn chương vô cùng, phần lớn đều là tàn phế, nhưng nàng chỉ được vài nét bút, chỉ viết qua một câu Hồng Mai trung thành và tận tâm dùng toàn bộ sinh mạng của mình để giải thích hai chữ trung thành này.
Người không được miêu tả hoa lệ, ngược lại càng thêm thuần chất, càng thêm chân thật.
"Không nói gạt ngươi, ca ca ta thật ra là cao thủ dịch dung. Ta phát hiện thân hình của Tuyết Nhu sư tỷ cũng rất giống ta, cho nên, ta muốn chính mình dịch dung thành bộ dáng của Tuyết Nhu sư tỷ. Dĩ nhiên, chỉ là dáng dấp giống là không được, muốn hoàn toàn biến thành Tuyết Nhu sư tỷ, ngoài ra còn phải làm giả nhiều thứ, nhất định phải tốn thời gian một phen. Ta cũng cần học thói quen động tác của sư tỷ, cách nàng nói chuyện, dáng đi, thích gì cùng ghét gì, ngay cả đồ gì không ăn cũng phải hiểu biết rõ ràng."
Hồng Mai sau khi nghe nghiêm túc, lập tức nặng nề gật đầu: "Ta biết rồi, Vương cô nương, ta sẽ trợ giúp ngươi thật tốt."
Thấy thật sự thu phục được Hồng Mai, trong lòng ta nhẹ nhõm không ít: "Ừm, tất cả mọi người đều biết ngươi là nha hoàn thiếp thân của sư tỷ, vì vậy, ngươi phải đi theo bên cạnh ta, để gia tăng độ chân thật của ta. Nha hoàn vốn theo bên người đột nhiên biến mất, nhất định sẽ có người cảm thấy kỳ quái, cho dù Uông Tuyết Thiến trước đó có thể lấp liếm cho qua, chờ khi ngươi xuất hiện, lời nói dối của nàng sẽ lập tức tự sụp đổ."
Hồng Mai liền vội vàng gật đầu: "Vâng, khi đó cần ta làm gì?"
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết." Ta nói.
"Ta thì sao? Ta làm cái gì? Ta không có cơ hội ra sân sao? Tiểu thư ngươi muốn vứt bỏ ta sao? !" Lục Trúc chen vào giữa ta cùng Hồng Mai, dùng sức soàn soạt về sự tồn tại của chính mình, vô cùng không cam lòng mình bị coi thường bị loại bỏ ra bên ngoài.
Ta bất đắc dĩ đưa tay chỉ Lục Trúc: "Ngươi, nha hoàn." Sau đó ta lại chỉ vào Hồng Mai: "Cũng là nha hoàn. Lại không có quy định ta chỉ có thể mang một nha hoàn, bất quá, nếu như ngươi muốn giả dạng làm lão nhân gia lần nữa cũng không phải là không thể. Ca, lần này ngươi làm hậu phương!"
"Miễn cưỡng đồng ý với ngươi." Sẹo ca mở miệng nói.
Ta hài lòng nhìn mấy người một chút, gật đầu: "Tốt lắm, về sau ta tiến hành huấn luyện đặc biệt, ca ngươi phụ trách giúp ta dịch dung, những chuyện này tốt nhất bí mật tiến hành, cho nên, những ngày kế tiếp do Lục bà bà cùng A Tam công công ra cửa mua nhu phẩm cần thiết, ba người chúng ta không cần ra khỏi cửa."
Ta an bài xong xuôi, tính toán lại thời gian, phát hiện cách thời gian nữ chính bị bán đến phủ tướng quân, lại bị Tướng quân một cái chọn trúng có chút xa. Mặc dù thời gian còn nữa, cũng không biết giữa đường có biến số gì hay không, chúng ta vẫn là sớm huấn luyện tốt một chút.
Chuẩn bị xong, ngày hôm sau chúng ta liền bắt đầu tiến hành khẩn trương huấn luyện. Uông Tuyết Nhu thích viết chữ, vì vậy ta phải bắt chước chữ viết của nàng. Nàng luôn cười đến rất dịu dàng, âm thanh cũng là cực kỳ nhu hòa. Vẻ nhu hòa của nàng không cùng một dạng với hệ thống của ta. Ta là dùng để giả bộ đáng thương, nàng là khiến cảm thấy ấm áp.
Uông Tuyết Nhu quen cầm bút tay trái, đơn giản mà nói chính là thuận tay trái, điều này làm cho ta cảm thấy có chút khó khăn, cũng may, tay phải của nàng cũng linh hoạt vô cùng, ta luyện dáng vẻ giống chút là được.
Huấn luyện chặt chẽ như vậy, ta cùng Hồng Mai toàn bộ hơn mười ngày không ra khỏi cửa, đợi đến khi nàng cảm thấy cử chỉ của ta đã rất giống tiểu thư nhà àng rồi, chúng ta mới bắt đầu chân chính tiến hành kế hoạch. Kế hoạch bắt đầu, ta liền đổi thành khuôn mặt của Uông Tuyết Nhu, hơn nữa, không thể tùy tiện tháo xuống, cho dù ngủ cũng không được. Ai biết chờ sau khi ta xuất hiện trước mặt Uông Tuyết Thiến, nàng sẽ không buổi tối khuya tới đây canh người?
Sau khi bắt đầu kế hoạch, chẳng những ta phải đổi mặt, đám người Sẹo ca cùng Lục Trúc cũng phải thay đổi khuôn mặt. Ở đây người quen nhiều, mặt của mình tốt nhất không nên dùng. Chờ chúng ta toàn bộ thay mặt xong, bốn chủ tớ thuê nhà, đổi thành năm chủ tớ mới.
Lần này, Sẹo ca không còn là thiếu gia, mà là quản gia trẻ tuổi, A Tam là người đánh xe cùng sai vặt trong nhà như cũ. Lục Trúc cùng Hồng Mai đều là nha hoàn, một xanh một đỏ, còn rất cao hứng.
Đầu tiên chúng ta tạo ra tin đồn chủ nhân nơi này vì bị quỷ dọa kinh sợ mà rời đi, sau lại có người mới đến ở, tất cả tiến hành đều vô cùng thuận lợi. Người bình thường đều nhìn không ra chúng ta ngụy trang, chỉ coi chúng ta là người cái gì cũng không biết coi tiền như rác, nhà có ma quỷ lộng hành cũng dám ở.
Khiến cho ta hơi rối rắm là, thi thể của Uông Tuyết Nhu còn đặt trong hậu viện. Mặc dù nàng thoạt nhìn giống như ngủ thiếp đi, nhưng không cách nào có thể thay đổi đây là thi thể thật, mỗi lần nghĩ đến chỗ ở của mình có một cỗ thi thể, sau lưng ta liền có chút rét run, hơn nữa, ta còn mang theo khuôn mặt giống thi thể kia.
Cũng bởi vì thi thể này, để sớm thấy Uông Tuyết Nhu nhập thổ vi an, ta phải mau chuẩn ác hạ độc thủ.
Nhân vật hiện tại của ta là, Uông Tuyết Nhu sau khi té xuống vách núi sau đại nạn không chết, lại từng mất trí nhớ. Dưới sự giúp đỡ của nha hoàn, ta trở lại chỗ này. Thật ra thì, ta tính toán trước khi đi gặp Tướng quân, phải giả quỷ dọa nữ phụ cô nương kia một chút, không biết nàng có sợ quỷ hay không đây?
Mang theo tâm tình tức giận như vậy, ta mang theo hai tiểu nha hoàn đi ra cửa dạo phố.
Mục tiêu của chúng ta là, cho dù không gặp được mục tiêu, cũng phải gặp được mấy người biết Uông Tuyết Nhu, như vậy cũng có thể đem tin tức một Uông Tuyết Nhu khác xuất hiện truyền cho Tướng quân cùng Uông Tuyết Thiến kia.
Uông Tuyết Nhu mặc dù không xinh đẹp như ta, nhưng cũng là một mỹ nhân từ trong trứng, đi lên phố, thu hút rất nhiều ánh mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.