Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang
Chương 89
Thiên Cưu
04/04/2015
Sau khi trở lại từ
chỗ Vương Hựu An, Sẹo ca mang đến cho ta tin tức của Lý Ngạo Thiên tướng quân. Khi ba nữ hài tử chúng ta ra ngoài kêu oan thì rất hiển nhiên hắn đã dành thời gian đi hỏi thăm một chút chuyện của phủ tướng quân.
Lúc ta nghe thấy nữ phụ muội muội chủ động cởi sạch len lén mò tới giương Tướng quân cũng không kinh ngạc bao nhiêu, trong rất nhiều tiểu thuyết đều có loại tình tiết này, nữ phụ bò lên giường, thành công ngược nữ chính, thất bại ngược nữ phụ. Hiển nhiên, khi biết Uông Tuyết Nhu còn sống, Tướng quân chắc chắn sẽ không phản bội sự thâm tình của mình.
Trong tin tức Sẹo ca mang về, ta biết Tướng quân kiên cường giữ được khí tiết của mình, không cho nữ phụ muội muội thành công, chống cự hấp dẫn. Hiện tại trên người nữ phụ muội muội còn bị thương, cho dù nàng muốn giả dạng làm tỷ tỷ Uông Tuyết Nhu để lừa gạt cũng không thể được. Huống chi, lúc trước Tướng quân còn uống "Si tình" rồi.
Lúc này nàng chưa mang thai đứa bé của tướng quân, trong kịch tình, Tướng quân bởi vì bệnh tình của phu nhân vẫn không thế nào chạm vào nàng, nàng muốn mang thai là chuyện vô cùng khó khăn.
Rồi sau đó nàng có thể mang thai, cũng mất không ít công phu.
Sau khi xảy ra chuyện nữ phụ bò lên giường, Tướng quân không rảnh tới chỗ của ta, như vậy vừa khéo.
Mặc dù Vương Hựu An do dự, nhưng mà hiển nhiên không hề từ bỏ tính toán phế bỏ quân vị tướng quân của Lý Ngạo Thiên.
Một người có thể loạn luân cùng em vợ của mình lại giết vợ, làm sao có thể bảo vệ quốc gia? Hắn làm sao không phụ lòng những vẻ vang trên người mình?
Trong nguyên kịch tình, mặc dù Tướng quân ngược nguyên nữ chính rất thảm, nhưng nhiều nhất vẫn bởi vì tính ti tiện của nguyên nữ chính, trong đoạn tình cảm này, nàng tự ngược đến không nổi nữa. Cho dù người khác không chủ động đi ngược nàng, nàng cũng có thể tự chủ động nghĩ tới nghĩ lui ngược tâm mình. Dĩ nhiên, dù là như vậy cũng không đại biểu độ cặn bã của tra tướng quân sẽ trở nên ít đi.
Trong nguyên kịch tình khi nữ chính có thai thì hắn vẫn có thể nghe theo lời nữ phụ, tự tay động roi tử quất một nữ tử có thai, tại sao có thể không cặn bã.
Tướng quân người này, muốn ngược hắn chứ không muốn tính mạng của hắn.
Nếu hắn thâm tình, đối với hắn mà nói ngược nhất dĩ nhiên là một chữ tình rồi.
Mặc dù không đến phủ tướng quân, nhưng ta có Sẹo ca ở đây, lỗ tai rất bén nhạy, muốn biết đều có thể biết. Buổi tối thì Sẹo ca lại đi một lần nữa, điều ta muốn cũng đã tiến vào tai của ta.
Lúc này mặc dù nữ phụ muội muội đã nói ra việc ác ta làm, nhưng lại không có ai tin tưởng, nàng còn bị nhốt vào đại lao, bị nghiêm hình đối đãi. Nữ phụ muội muội làm chuyện như vậy, tra Tướng quân đại nhân dĩ nhiên sẽ không để cho nàng chết đi đơn giản như vậy, hắn sẽ từ từ hành hạ nàng.
Đây là điểm pro [1] của vai nam chính trong văn này, đặc biệt là điểm pro khi ngược nữ chính.
[1]: rất giỏi, rất chuyên nghiệp
Chuyện rõ ràng rất nhanh có thể giải quyết thế nào cũng kèo dài, kết quả kéo kéo, nữ phụ lại ngoài ý muốn sống sót rồi, hoặc là tính toán vai nam chính lại phát sinh quan hệ cùng nàng.
Kiểu nữ phụ này ta tương đối không thích, nàng quá độc ác, đối với người nào cũng hung ác. Lấy danh nghĩa vì yêu mà tổn thương, mới khiến cho người ghê tởm.
Uông Tuyết Nhu cùng Uông Tuyết Thiến đều sinh ra ở thư hương thế gia, cha mẹ cũng không thiên vị người nào giữa hai người nàng, chỉ là tỷ tỷ tính tình ôn hòa, quen nhẫn nhịn, mà Uông Tuyết Thiến là muội muội lại trời sinh tính bá đạo. Rõ ràng cũng không hề ngược đãi nàng, nhưng bộ não tuyệt thế của nàng lại có dòng điện chạy qua cho tằng tất cả mọi người xem thường nàng, không thích nàng, đều là tỷ tỷ cố ý diễn trò, để cho mọi người cách xa mình.
Bởi vì tâm lý nàng như vậy, cho nên từ nhỏ bắt đầu tranh đấu cùng tỷ tỷ. Tỷ tỷ lại hết lần này đến lần khác cái gì cũng không tranh với nàng, thường thường để cho nàng một đấm giống như đánh vào trên bông.
Hai tỷ muội mười bảy tuổi, khi Uông gia một lần đi chơi Uông Tuyết Thiến bị ác bá đùa giỡn, tra Tướng quân ra mặt cứu nàng, vậy mà, hắn lại động lòng với nữ tử nhìn mềm mại nhu nhu ngồi ở trong xe ngựa. Cho dù người đầu tiên nhìn thấy tra tướng quân là muội muội, nhưng tra Tướng quân lại chỉ yêu một màn dịu dàng kia, rất nhanh sẽ đến Uông gia xin cưới.
Nhưng Uông Tuyết Thiến lại hung hăng nhớ nhung tra Tướng quân.
Theo ý nàng, ta yêu ngươi như vậy làm sao ngươi có thể không yêu ta, mà tình yêu của Uông Tuyết Nhu đối với ngươi còn không bằng một phần vạn của ta. Nàng căn bản không xứng với ngươi, tại sao ngươi không yêu ta, tại sao ngươi không yêu ta?
Vậy mà, nàng không nghĩ rằng, tình yêu cũng không phải là người nào yêu nhiều thì người đó thắng. Mặc kệ dù ngươi yêu hắn như thế nào, thế nhưng hắn lại không có một phần yêu cùng thương tiếc với ngươi là chuyện rất bình thường.
Nhưng Uông Tuyết Thiến lại cố chấp cho rằng, tình yêu của nàng không sai, hành động việc làm của nàng cũng không hề sai. Sai là Tướng quân, là thân tỷ tỷ của nàng, nàng thương hắn như vậy, hắn làm sao có thể không thương nàng?
Bởi vì tâm lý như vậy, bởi vì mãnh liệt ghen tỵ, nàng hoàn toàn không do dự liền hạ độc tỷ tỷ, mặc dù là độc dược tính chậm, nhưng cũng là trí mạng, bất quá chết sớm cùng chết muộn khác nhau. Ước nguyện ban đầu khi hạ độc, cũng chỉ là muốn chiếm vị trí của tỷ tỷ cho mình. Nàng cùng tỷ tỷ giống nhau, nàng đương nhiên cho rằng Tướng quân muốn tề huyết là muốn nàng, chỉ cần nàng chủ động hiến thân, Tướng quân không thể nào không đồng ý.
Đến lúc đó, sau khi chung đụng, Tướng quân sẽ có tình cảm với nàng, mà tỷ tỷ cũng sẽ độc phát mất mạng, nàng sẽ sẽ có cơ hội!
Uông Tuyết Thiến không ngờ, thân là tỷ tỷ Uông Tuyết Nhu sẽ phát hiện ra nàng hạ độc. Chuyện này mới khiến nàng dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp hại chết tỷ tỷ lớn lên cùng mình.
Tâm địa ác độc như thế, tại sao có thể không chịu chút ngược. Không dứt khoát muốn tính mạng của nàng, ta cho rằng ta đã rất nhân từ, ít nhất nhân từ hơn nhiều so với thời gian còn làm nữ phụ ngày trước. Dù ngày trước, ta cũng vẫn bị ác giả ác báo, vẫn bị ngược.
Đối với một nữ nhân mà nói, van xin người mình yêu mà không được, không cách nào mang thai đứa bé, hơn nữa lưng mang tiếng xấu không ai thèm lấy, bị mọi người khắp nơi chán ghét mà vứt bỏ, không có nhà chồng, mà nhà mẹ cũng không tiếp nhận, sống không bằng chết, mới là từng phạt lớn nhất. Nếu như trên lưng còn mang tội danh hại chết tỷ tỷ ruột, cho dù hiện tại "tỷ tỷ" không chết, nàng có thể thoát chết cũng bị ngồi nhà lao.
Hôm nay, nàng lấy danh nghĩa vì yêu mà hành động, đã có thể coi như không bằng súc sinh.
Mà tra Tướng quân, người yêu đã chết, không có khả năng sống hạnh phúc, hơn nữa bởi vì chuyện của nữ phụ muội muội ít nhất còn có thể bị mất chức quan. Hoàng đế vốn rất có ý kiến với việc hắn nắm trọng binh trong tay, có chuyện như vậy, xem như cho Hoàng đế một nhược điểm thật lớn, không thu lại binh quyền của hắn mới là lạ.
Ít nhất, hắn cũng phải bị giáng chức làm thứ dân. Nếu như Hoàng đế tiếp tục thêm một chút, có lẽ còn có thể bị mất gia sản. Nếu Hoàng đế muốn chỉnh một người, cho dù là lý do nhỏ đi nữa, cũng là lý do. Huống chi những năm gần đây cũng không có chiến sự, thời gian Lý gia tay cầm binh quyền dài như vậy đã để Hoàng đế vô cùng mất hứng.
Ta đã chuẩn bị kỹ càng, đại khái sáng sớm ngày mai Tướng quân sẽ biết chuyện chúng ta ra đường kêu oan, Tướng quân có không ít tai mắt, có lẽ bây giờ đã biết gì đó rồi, bất quá còn chưa liên tưởng đến bản thân mà thôi. Chỉ cần Vương Hựu An trong thời gian ngắn có thể chuẩn bị xong tội trạng của tra tướng quân hơn nữa trình lên, Tướng quân liền không có thời gian tới tìm chúng ta phiền phức.
Coi như hắn tới, trong thời gian ngắn ta cũng có biện pháp đối phó, dù sao ta vẫn mang gương mặt cuả nữ nhân hắn yêu.
Biết được tin tức mình muốn, ta rất mau liền tắm một cái rồi đi ngủ, vết thương trên đầu Hồng Mai cũng đã bôi thuốc thượng hạng. Đại kế ngược Tướng quân này không sai biệt lắm đã đến phía sau, bởi vì trong kinh là nơi cực kỳ nguy hiểm, cho nên lúc tối ta để cho A Tam cùng Sẹo ca thay phiên gác đêm, để tránh xảy ra cái gì ngoài ý muốn.
Trong mấy người chúng ta chỉ có bọn họ có thể làm, hơn nữa cốt, không thể làm gì khác hơn là trước tiên như vậy. May mà trong hòm thuốc của ta vẫn là có một ít thuốc có thể dùng, mặc dù thuốc của ta hoàn toàn không có lợi ích gì với người khác, nhưng dùng để phòng thân cũng tốt vô cùng. Trên người Hồng Mai và Lục Trúc, ta đều làm cho các nàng mấy bình mang theo dùng để phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn.
Sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Sẹo ca đột nhiên xông vào phòng của ta, không cần hắn nói gì, ta đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Hiện giờ mặc dù là thời gian quần thần vào triều, nhưng sợ rằng Vương Hựu An đại nhân vẫn chưa kịp dâng tấu, có thể thấy được tai mắt của tướng quân vẫn là rất lợi hại.
"Là hắn tìm tới sao?"
"Chính xác mà nói, là xông vào." Sẹo ca trầm giọng nói.
"Nếu hắn sớm như vậy đã tới rồi, liền dẫn hắn đến gian phòng kia." Ta vừa nói, từ từ mặc y phục, cũng không quản người hiện tại vẫn ở trong phòng ta. Ta thấy được ánh mắt nhìn như né tránh của Sẹo ca, lại nghiêm túc quét mắt ba vòng qua người ta.
Hắn biết ta muốn tháo dịch dung xuống, cho nên cũng không đi ra ngoài, mà là từ trong lòng ngực lấy ra thứ mà ta cần, đổ nước xong cho ta mới rời đi.
Ta rửa mặt, dùng thuốc Sẹo ca lưu lại thoa lên trên mặt, lột xuống một lớp da. Sau đó, ta tới tủ treo quần áo chọn ra một chiếc váy màu xanh dương nhạt không thường mặc, tùy tiện trang điểm một chút. Chờ thời điểm ta đi tới cửa, vừa đúng nhìn thấy Lục Trúc cùng Hồng Mai đi về hướng bên này.
Bây giờ sắc trời còn sớm, trên mặt hai người các nàng cũng còn mang theo mỏi mệt, nhưng tinh thần cũng kiên cường lên. Ta nhìn hai nha đầu liếc mắt một cái, mang theo họ vừa đi ra bên ngoài, vừa hỏi: "Tình huống bây giờ như thế nào."
"Hắn dẫn theo bốn thị vệ tới đây, A Tam cản bọn họ không được, đã bị đả thương." Lục Trúc lo lắng mở miệng.
"Nha." Thanh âm của ta mặc dù lãnh lạnh nhạt đạm, lông mày lại đột nhiên nhăn rất chặt.
Đả thương người của ta sao? Rất tốt, rất tốt, ta híp híp mắt, vẻ mặt bình tĩnh.
Lúc ta nghe thấy nữ phụ muội muội chủ động cởi sạch len lén mò tới giương Tướng quân cũng không kinh ngạc bao nhiêu, trong rất nhiều tiểu thuyết đều có loại tình tiết này, nữ phụ bò lên giường, thành công ngược nữ chính, thất bại ngược nữ phụ. Hiển nhiên, khi biết Uông Tuyết Nhu còn sống, Tướng quân chắc chắn sẽ không phản bội sự thâm tình của mình.
Trong tin tức Sẹo ca mang về, ta biết Tướng quân kiên cường giữ được khí tiết của mình, không cho nữ phụ muội muội thành công, chống cự hấp dẫn. Hiện tại trên người nữ phụ muội muội còn bị thương, cho dù nàng muốn giả dạng làm tỷ tỷ Uông Tuyết Nhu để lừa gạt cũng không thể được. Huống chi, lúc trước Tướng quân còn uống "Si tình" rồi.
Lúc này nàng chưa mang thai đứa bé của tướng quân, trong kịch tình, Tướng quân bởi vì bệnh tình của phu nhân vẫn không thế nào chạm vào nàng, nàng muốn mang thai là chuyện vô cùng khó khăn.
Rồi sau đó nàng có thể mang thai, cũng mất không ít công phu.
Sau khi xảy ra chuyện nữ phụ bò lên giường, Tướng quân không rảnh tới chỗ của ta, như vậy vừa khéo.
Mặc dù Vương Hựu An do dự, nhưng mà hiển nhiên không hề từ bỏ tính toán phế bỏ quân vị tướng quân của Lý Ngạo Thiên.
Một người có thể loạn luân cùng em vợ của mình lại giết vợ, làm sao có thể bảo vệ quốc gia? Hắn làm sao không phụ lòng những vẻ vang trên người mình?
Trong nguyên kịch tình, mặc dù Tướng quân ngược nguyên nữ chính rất thảm, nhưng nhiều nhất vẫn bởi vì tính ti tiện của nguyên nữ chính, trong đoạn tình cảm này, nàng tự ngược đến không nổi nữa. Cho dù người khác không chủ động đi ngược nàng, nàng cũng có thể tự chủ động nghĩ tới nghĩ lui ngược tâm mình. Dĩ nhiên, dù là như vậy cũng không đại biểu độ cặn bã của tra tướng quân sẽ trở nên ít đi.
Trong nguyên kịch tình khi nữ chính có thai thì hắn vẫn có thể nghe theo lời nữ phụ, tự tay động roi tử quất một nữ tử có thai, tại sao có thể không cặn bã.
Tướng quân người này, muốn ngược hắn chứ không muốn tính mạng của hắn.
Nếu hắn thâm tình, đối với hắn mà nói ngược nhất dĩ nhiên là một chữ tình rồi.
Mặc dù không đến phủ tướng quân, nhưng ta có Sẹo ca ở đây, lỗ tai rất bén nhạy, muốn biết đều có thể biết. Buổi tối thì Sẹo ca lại đi một lần nữa, điều ta muốn cũng đã tiến vào tai của ta.
Lúc này mặc dù nữ phụ muội muội đã nói ra việc ác ta làm, nhưng lại không có ai tin tưởng, nàng còn bị nhốt vào đại lao, bị nghiêm hình đối đãi. Nữ phụ muội muội làm chuyện như vậy, tra Tướng quân đại nhân dĩ nhiên sẽ không để cho nàng chết đi đơn giản như vậy, hắn sẽ từ từ hành hạ nàng.
Đây là điểm pro [1] của vai nam chính trong văn này, đặc biệt là điểm pro khi ngược nữ chính.
[1]: rất giỏi, rất chuyên nghiệp
Chuyện rõ ràng rất nhanh có thể giải quyết thế nào cũng kèo dài, kết quả kéo kéo, nữ phụ lại ngoài ý muốn sống sót rồi, hoặc là tính toán vai nam chính lại phát sinh quan hệ cùng nàng.
Kiểu nữ phụ này ta tương đối không thích, nàng quá độc ác, đối với người nào cũng hung ác. Lấy danh nghĩa vì yêu mà tổn thương, mới khiến cho người ghê tởm.
Uông Tuyết Nhu cùng Uông Tuyết Thiến đều sinh ra ở thư hương thế gia, cha mẹ cũng không thiên vị người nào giữa hai người nàng, chỉ là tỷ tỷ tính tình ôn hòa, quen nhẫn nhịn, mà Uông Tuyết Thiến là muội muội lại trời sinh tính bá đạo. Rõ ràng cũng không hề ngược đãi nàng, nhưng bộ não tuyệt thế của nàng lại có dòng điện chạy qua cho tằng tất cả mọi người xem thường nàng, không thích nàng, đều là tỷ tỷ cố ý diễn trò, để cho mọi người cách xa mình.
Bởi vì tâm lý nàng như vậy, cho nên từ nhỏ bắt đầu tranh đấu cùng tỷ tỷ. Tỷ tỷ lại hết lần này đến lần khác cái gì cũng không tranh với nàng, thường thường để cho nàng một đấm giống như đánh vào trên bông.
Hai tỷ muội mười bảy tuổi, khi Uông gia một lần đi chơi Uông Tuyết Thiến bị ác bá đùa giỡn, tra Tướng quân ra mặt cứu nàng, vậy mà, hắn lại động lòng với nữ tử nhìn mềm mại nhu nhu ngồi ở trong xe ngựa. Cho dù người đầu tiên nhìn thấy tra tướng quân là muội muội, nhưng tra Tướng quân lại chỉ yêu một màn dịu dàng kia, rất nhanh sẽ đến Uông gia xin cưới.
Nhưng Uông Tuyết Thiến lại hung hăng nhớ nhung tra Tướng quân.
Theo ý nàng, ta yêu ngươi như vậy làm sao ngươi có thể không yêu ta, mà tình yêu của Uông Tuyết Nhu đối với ngươi còn không bằng một phần vạn của ta. Nàng căn bản không xứng với ngươi, tại sao ngươi không yêu ta, tại sao ngươi không yêu ta?
Vậy mà, nàng không nghĩ rằng, tình yêu cũng không phải là người nào yêu nhiều thì người đó thắng. Mặc kệ dù ngươi yêu hắn như thế nào, thế nhưng hắn lại không có một phần yêu cùng thương tiếc với ngươi là chuyện rất bình thường.
Nhưng Uông Tuyết Thiến lại cố chấp cho rằng, tình yêu của nàng không sai, hành động việc làm của nàng cũng không hề sai. Sai là Tướng quân, là thân tỷ tỷ của nàng, nàng thương hắn như vậy, hắn làm sao có thể không thương nàng?
Bởi vì tâm lý như vậy, bởi vì mãnh liệt ghen tỵ, nàng hoàn toàn không do dự liền hạ độc tỷ tỷ, mặc dù là độc dược tính chậm, nhưng cũng là trí mạng, bất quá chết sớm cùng chết muộn khác nhau. Ước nguyện ban đầu khi hạ độc, cũng chỉ là muốn chiếm vị trí của tỷ tỷ cho mình. Nàng cùng tỷ tỷ giống nhau, nàng đương nhiên cho rằng Tướng quân muốn tề huyết là muốn nàng, chỉ cần nàng chủ động hiến thân, Tướng quân không thể nào không đồng ý.
Đến lúc đó, sau khi chung đụng, Tướng quân sẽ có tình cảm với nàng, mà tỷ tỷ cũng sẽ độc phát mất mạng, nàng sẽ sẽ có cơ hội!
Uông Tuyết Thiến không ngờ, thân là tỷ tỷ Uông Tuyết Nhu sẽ phát hiện ra nàng hạ độc. Chuyện này mới khiến nàng dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp hại chết tỷ tỷ lớn lên cùng mình.
Tâm địa ác độc như thế, tại sao có thể không chịu chút ngược. Không dứt khoát muốn tính mạng của nàng, ta cho rằng ta đã rất nhân từ, ít nhất nhân từ hơn nhiều so với thời gian còn làm nữ phụ ngày trước. Dù ngày trước, ta cũng vẫn bị ác giả ác báo, vẫn bị ngược.
Đối với một nữ nhân mà nói, van xin người mình yêu mà không được, không cách nào mang thai đứa bé, hơn nữa lưng mang tiếng xấu không ai thèm lấy, bị mọi người khắp nơi chán ghét mà vứt bỏ, không có nhà chồng, mà nhà mẹ cũng không tiếp nhận, sống không bằng chết, mới là từng phạt lớn nhất. Nếu như trên lưng còn mang tội danh hại chết tỷ tỷ ruột, cho dù hiện tại "tỷ tỷ" không chết, nàng có thể thoát chết cũng bị ngồi nhà lao.
Hôm nay, nàng lấy danh nghĩa vì yêu mà hành động, đã có thể coi như không bằng súc sinh.
Mà tra Tướng quân, người yêu đã chết, không có khả năng sống hạnh phúc, hơn nữa bởi vì chuyện của nữ phụ muội muội ít nhất còn có thể bị mất chức quan. Hoàng đế vốn rất có ý kiến với việc hắn nắm trọng binh trong tay, có chuyện như vậy, xem như cho Hoàng đế một nhược điểm thật lớn, không thu lại binh quyền của hắn mới là lạ.
Ít nhất, hắn cũng phải bị giáng chức làm thứ dân. Nếu như Hoàng đế tiếp tục thêm một chút, có lẽ còn có thể bị mất gia sản. Nếu Hoàng đế muốn chỉnh một người, cho dù là lý do nhỏ đi nữa, cũng là lý do. Huống chi những năm gần đây cũng không có chiến sự, thời gian Lý gia tay cầm binh quyền dài như vậy đã để Hoàng đế vô cùng mất hứng.
Ta đã chuẩn bị kỹ càng, đại khái sáng sớm ngày mai Tướng quân sẽ biết chuyện chúng ta ra đường kêu oan, Tướng quân có không ít tai mắt, có lẽ bây giờ đã biết gì đó rồi, bất quá còn chưa liên tưởng đến bản thân mà thôi. Chỉ cần Vương Hựu An trong thời gian ngắn có thể chuẩn bị xong tội trạng của tra tướng quân hơn nữa trình lên, Tướng quân liền không có thời gian tới tìm chúng ta phiền phức.
Coi như hắn tới, trong thời gian ngắn ta cũng có biện pháp đối phó, dù sao ta vẫn mang gương mặt cuả nữ nhân hắn yêu.
Biết được tin tức mình muốn, ta rất mau liền tắm một cái rồi đi ngủ, vết thương trên đầu Hồng Mai cũng đã bôi thuốc thượng hạng. Đại kế ngược Tướng quân này không sai biệt lắm đã đến phía sau, bởi vì trong kinh là nơi cực kỳ nguy hiểm, cho nên lúc tối ta để cho A Tam cùng Sẹo ca thay phiên gác đêm, để tránh xảy ra cái gì ngoài ý muốn.
Trong mấy người chúng ta chỉ có bọn họ có thể làm, hơn nữa cốt, không thể làm gì khác hơn là trước tiên như vậy. May mà trong hòm thuốc của ta vẫn là có một ít thuốc có thể dùng, mặc dù thuốc của ta hoàn toàn không có lợi ích gì với người khác, nhưng dùng để phòng thân cũng tốt vô cùng. Trên người Hồng Mai và Lục Trúc, ta đều làm cho các nàng mấy bình mang theo dùng để phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn.
Sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Sẹo ca đột nhiên xông vào phòng của ta, không cần hắn nói gì, ta đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Hiện giờ mặc dù là thời gian quần thần vào triều, nhưng sợ rằng Vương Hựu An đại nhân vẫn chưa kịp dâng tấu, có thể thấy được tai mắt của tướng quân vẫn là rất lợi hại.
"Là hắn tìm tới sao?"
"Chính xác mà nói, là xông vào." Sẹo ca trầm giọng nói.
"Nếu hắn sớm như vậy đã tới rồi, liền dẫn hắn đến gian phòng kia." Ta vừa nói, từ từ mặc y phục, cũng không quản người hiện tại vẫn ở trong phòng ta. Ta thấy được ánh mắt nhìn như né tránh của Sẹo ca, lại nghiêm túc quét mắt ba vòng qua người ta.
Hắn biết ta muốn tháo dịch dung xuống, cho nên cũng không đi ra ngoài, mà là từ trong lòng ngực lấy ra thứ mà ta cần, đổ nước xong cho ta mới rời đi.
Ta rửa mặt, dùng thuốc Sẹo ca lưu lại thoa lên trên mặt, lột xuống một lớp da. Sau đó, ta tới tủ treo quần áo chọn ra một chiếc váy màu xanh dương nhạt không thường mặc, tùy tiện trang điểm một chút. Chờ thời điểm ta đi tới cửa, vừa đúng nhìn thấy Lục Trúc cùng Hồng Mai đi về hướng bên này.
Bây giờ sắc trời còn sớm, trên mặt hai người các nàng cũng còn mang theo mỏi mệt, nhưng tinh thần cũng kiên cường lên. Ta nhìn hai nha đầu liếc mắt một cái, mang theo họ vừa đi ra bên ngoài, vừa hỏi: "Tình huống bây giờ như thế nào."
"Hắn dẫn theo bốn thị vệ tới đây, A Tam cản bọn họ không được, đã bị đả thương." Lục Trúc lo lắng mở miệng.
"Nha." Thanh âm của ta mặc dù lãnh lạnh nhạt đạm, lông mày lại đột nhiên nhăn rất chặt.
Đả thương người của ta sao? Rất tốt, rất tốt, ta híp híp mắt, vẻ mặt bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.