Chương 7
Hàn Thiên Vy
01/08/2019
Hoàng Thiên Vy nhảy qua từng đoạn cầu thang sụp đổ đi qua những hành lang nát vụn đến trước một căn phòng có ánh sáng, cô còn điềm nhiên gõ cửa. Khách sạn Ruby này vô cùng sạch sẽ lại không quá lớn, cửa lúc nào cũng đóng rất chặt, nhà bếp thì có rất nhiều thức ăn đóng hộp, ba ngà xung quanh đây cũng không có tang thi, rất thích hợp để ẩn náu.
Lúc Tống Hạo Thiên và Levi bước đến thì đồng thời cánh cửa mở ra, một cây súng lục chĩa vào mi tâm của Hoàng Thiên Vy, cô hơi thất thần nhìn người đó, thanh niên 25 tuổi to lớn khỏe mạnh. Hắn và gia đình chỉ cách căn cứ một tiếng chạy xe, hắn cũng có dị năng riêng, vậy mà hắn lại quyết định cho gia đình mình sống trong căn phòng 30m vuông này suốt khoảng thời gian qua?
Anh đã quan sát căn cứ lâu như vậy rồi, có tìm ra được điều gì bất thường không?
Chàng trai trẻ có phần không tin vào những lời mình nghe được, thì ra cô gái này biết tất cả?
Sao lại không thân thiện như vậy? Levi mỉm cười đẩy chàng trai kia vào phòng rồi kéo em gái và Tống Hạo Thiên vào khóa cửa lại tắt đèn.
Bên kia đường gần chiếc xe được nguy trang cạnh khách sạn đột nhiên có tiếng động. Đám tang thi hình như đánh hơi được gì đó.
Bọn chúng lại thăng cấp! Tống Hạo Thiên kiệm lời đứng nhìn ra cửa sổ, gương mặt không mấy quan tâm.
Hoàng Thiên Vy điềm nhiên nhận tách trà từ người phụ nữ đứng tuổi, cô bình thản uống từng ngụm rồi đặt tách trà xuống.
Đứa bé đang ở đâu?
Ba người một nhà kia kinh hãi lùi lại phía sau, sao cô gái này lại biết... Bọn họ vốn dĩ không gia nhập căn cứ là bởi vì căn cứ sẽ giết tất cả những đứa trẻ sinh ra sau mạt thế. Phu nhân của bọn họ vì sinh khó đã qua đời để lại cho họ nhiệm vụ bảo vệ đứa trẻ. Vừa nghe cô nhắc đến đứa bé, bọn họ liền sợ cô có địch ý, nhưng dường như cô... chẳng có tâm tình gì cả!
Tiếng khóc của đứa trẻ vang lên, đồng thời tiếng rống của tang thi cũng lớn hơn, trong phút chốc một luồng khí ấm thổi qua áp hết âm thanh lại.
Hoàng Thiên Vy trầm mặt, đội ngũ này... Tên lính thủy là Ngũ dị năng là mộc hệ hỏa hệ, chàng trai trẻ là Lục, điều khiển âm thanh ở cự li gần và thủy hệ, người phụ nữ kia là cường hóa sức mạnh... Một đội ngũ hoàn hảo! Cô chợt nhìn lại hai tên mặt lạnh đi cùng mình, cả ngày chủ biết chém giết có gì hay ho?
Tôi có đủ khả năng và điều kiện chăm sóc đứa bé!
Cô có thể bảo vệ tất cả chúng tôi không? Nếu không thì mời về cho!
Lục là người nhỏ nhất ở đây, hắn ôm lấy đứa trẻ nhìn cô rồi nhìn về phía cửa ý muốn tiễn khách.
Các người nghĩ có thể sống ở đây bao lâu? Tôi cam đoan có thể lo cho các người yên ổn trong 10 năm tới!
Sau khi nhìn thấy gương mặt đứa bé, Levi có chút kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn lấy lại bình tĩnh nói với bọn họ. Có lẽ bọn họ đã thấy thủy triều xác sống, nếu thủy triều đó ập đến đây họ đều phải chết! Ngũ chần chừ rồi thảo luận lại với nhau cuối cùng quyết định liều mạng thử xem sao.
Nhìn đám tang thi phía dưới họ thầm nghĩ chắc chắn sẽ có một trận chiến kinh khủng, nếu có một người phải chết Lục và Ngũ chắc chắn sẽ nhảy ra. Kết quả là... bọn họ êm đềm đi qua! Tất cả mọi thứ chuyển động đều đóng băng luôn! Cô gái này thật kinh khủng, có thể thuần thục điều khiển dị năng như vậy được mấy người? Kết quả là hai tên mặt lạnh lại càng đáng sợ, giết chóc đến máu nhuộm đầy đường. Bọn họ có khả năng gặp cường giả thật rồi!
Bọn họ về đến căn cứ rất nhanh, dọc đường cũng rất thuận lợi, càng thuận lợi vượt qua chốt kiểm tra, còn thuận lợi tìm được một phòng khá lớn ở tầng 37.
Cái gì gọi là thuận lợi? Hoàng Thiên Vy đã mất một bao vật tư để đổi đấy! Bọn họ đương nhiên sau này mới biết.
Vừa về căn cứ không lâu, Kim Ly liền đến tìm ngược. Sáng sớm 3h cô ta gõ cửa phòng Tống Hạo Thiên, mà cô ở cùng với hắn, kết cục là cô mở cửa... Kim Ly nhìn thấy cô liền hét lên, một vài người cấp cao tò mò mở cửa đứng nhìn. Kim Ly lại càng không biết xấu hổ...
Sao cô lại ở đây?
Sao tôi không thể?
Con hồ ly tinh này! Cô ở cùng anh ấy sao? Lại còn dám dụ dỗ đàn ông?
Nè, tôi dụ dỗ anh ấy khi nào? Con cô, đêm hôm mặc váy ngủ 2 dây đến đây để làm gì?
Tôi... tôi...
Không suy nghĩ được đáp án thì về phòng ngủ đi!
Tiếp sau đó là tiếng đóng cửa rất lớn, mặt Kim Ly tái mét trở về phòng mình. HOÀNG NGỌC VY!!!
Tống Hạo Thiên đi tuần 5h sáng mới trở về, vừa về liền nằm lên giường ngủ. Hắn ngủ đến tận 12h trưa mở mắt, trong phòng có mùi thức ăn rất ngon. Hắn gặp Hoàng Thiên Vy đang ngồi đó vẫy tay hắn, hắn ôm lấy cô hôn nhẹ một cái rồi bắt đầu ăn. Hắn đột ngột giật mình ngồi dậy, hóa ra chỉ là một giấc mơ... Nhưng giấc mơ ấy lại rất chân thật.
Hoàng Thiên Vy 7h sáng đã ra khỏi căn cứ, hắn tìm thế nào cũng không gặp đành cùng Levi đi huấn luyện người thường. Xế chiều, có một đoàn xe ba chiếc vào đăng ký tạm trú khiến mọi người cực kì tò mò, mạt thế lâu như vậy, ngoài nhân vật cấp cao ra lần đầu tiên họ nhìn thấy những người sạch sẽ đến vậy. Bọn họ là ai?
Lúc Tống Hạo Thiên và Levi bước đến thì đồng thời cánh cửa mở ra, một cây súng lục chĩa vào mi tâm của Hoàng Thiên Vy, cô hơi thất thần nhìn người đó, thanh niên 25 tuổi to lớn khỏe mạnh. Hắn và gia đình chỉ cách căn cứ một tiếng chạy xe, hắn cũng có dị năng riêng, vậy mà hắn lại quyết định cho gia đình mình sống trong căn phòng 30m vuông này suốt khoảng thời gian qua?
Anh đã quan sát căn cứ lâu như vậy rồi, có tìm ra được điều gì bất thường không?
Chàng trai trẻ có phần không tin vào những lời mình nghe được, thì ra cô gái này biết tất cả?
Sao lại không thân thiện như vậy? Levi mỉm cười đẩy chàng trai kia vào phòng rồi kéo em gái và Tống Hạo Thiên vào khóa cửa lại tắt đèn.
Bên kia đường gần chiếc xe được nguy trang cạnh khách sạn đột nhiên có tiếng động. Đám tang thi hình như đánh hơi được gì đó.
Bọn chúng lại thăng cấp! Tống Hạo Thiên kiệm lời đứng nhìn ra cửa sổ, gương mặt không mấy quan tâm.
Hoàng Thiên Vy điềm nhiên nhận tách trà từ người phụ nữ đứng tuổi, cô bình thản uống từng ngụm rồi đặt tách trà xuống.
Đứa bé đang ở đâu?
Ba người một nhà kia kinh hãi lùi lại phía sau, sao cô gái này lại biết... Bọn họ vốn dĩ không gia nhập căn cứ là bởi vì căn cứ sẽ giết tất cả những đứa trẻ sinh ra sau mạt thế. Phu nhân của bọn họ vì sinh khó đã qua đời để lại cho họ nhiệm vụ bảo vệ đứa trẻ. Vừa nghe cô nhắc đến đứa bé, bọn họ liền sợ cô có địch ý, nhưng dường như cô... chẳng có tâm tình gì cả!
Tiếng khóc của đứa trẻ vang lên, đồng thời tiếng rống của tang thi cũng lớn hơn, trong phút chốc một luồng khí ấm thổi qua áp hết âm thanh lại.
Hoàng Thiên Vy trầm mặt, đội ngũ này... Tên lính thủy là Ngũ dị năng là mộc hệ hỏa hệ, chàng trai trẻ là Lục, điều khiển âm thanh ở cự li gần và thủy hệ, người phụ nữ kia là cường hóa sức mạnh... Một đội ngũ hoàn hảo! Cô chợt nhìn lại hai tên mặt lạnh đi cùng mình, cả ngày chủ biết chém giết có gì hay ho?
Tôi có đủ khả năng và điều kiện chăm sóc đứa bé!
Cô có thể bảo vệ tất cả chúng tôi không? Nếu không thì mời về cho!
Lục là người nhỏ nhất ở đây, hắn ôm lấy đứa trẻ nhìn cô rồi nhìn về phía cửa ý muốn tiễn khách.
Các người nghĩ có thể sống ở đây bao lâu? Tôi cam đoan có thể lo cho các người yên ổn trong 10 năm tới!
Sau khi nhìn thấy gương mặt đứa bé, Levi có chút kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn lấy lại bình tĩnh nói với bọn họ. Có lẽ bọn họ đã thấy thủy triều xác sống, nếu thủy triều đó ập đến đây họ đều phải chết! Ngũ chần chừ rồi thảo luận lại với nhau cuối cùng quyết định liều mạng thử xem sao.
Nhìn đám tang thi phía dưới họ thầm nghĩ chắc chắn sẽ có một trận chiến kinh khủng, nếu có một người phải chết Lục và Ngũ chắc chắn sẽ nhảy ra. Kết quả là... bọn họ êm đềm đi qua! Tất cả mọi thứ chuyển động đều đóng băng luôn! Cô gái này thật kinh khủng, có thể thuần thục điều khiển dị năng như vậy được mấy người? Kết quả là hai tên mặt lạnh lại càng đáng sợ, giết chóc đến máu nhuộm đầy đường. Bọn họ có khả năng gặp cường giả thật rồi!
Bọn họ về đến căn cứ rất nhanh, dọc đường cũng rất thuận lợi, càng thuận lợi vượt qua chốt kiểm tra, còn thuận lợi tìm được một phòng khá lớn ở tầng 37.
Cái gì gọi là thuận lợi? Hoàng Thiên Vy đã mất một bao vật tư để đổi đấy! Bọn họ đương nhiên sau này mới biết.
Vừa về căn cứ không lâu, Kim Ly liền đến tìm ngược. Sáng sớm 3h cô ta gõ cửa phòng Tống Hạo Thiên, mà cô ở cùng với hắn, kết cục là cô mở cửa... Kim Ly nhìn thấy cô liền hét lên, một vài người cấp cao tò mò mở cửa đứng nhìn. Kim Ly lại càng không biết xấu hổ...
Sao cô lại ở đây?
Sao tôi không thể?
Con hồ ly tinh này! Cô ở cùng anh ấy sao? Lại còn dám dụ dỗ đàn ông?
Nè, tôi dụ dỗ anh ấy khi nào? Con cô, đêm hôm mặc váy ngủ 2 dây đến đây để làm gì?
Tôi... tôi...
Không suy nghĩ được đáp án thì về phòng ngủ đi!
Tiếp sau đó là tiếng đóng cửa rất lớn, mặt Kim Ly tái mét trở về phòng mình. HOÀNG NGỌC VY!!!
Tống Hạo Thiên đi tuần 5h sáng mới trở về, vừa về liền nằm lên giường ngủ. Hắn ngủ đến tận 12h trưa mở mắt, trong phòng có mùi thức ăn rất ngon. Hắn gặp Hoàng Thiên Vy đang ngồi đó vẫy tay hắn, hắn ôm lấy cô hôn nhẹ một cái rồi bắt đầu ăn. Hắn đột ngột giật mình ngồi dậy, hóa ra chỉ là một giấc mơ... Nhưng giấc mơ ấy lại rất chân thật.
Hoàng Thiên Vy 7h sáng đã ra khỏi căn cứ, hắn tìm thế nào cũng không gặp đành cùng Levi đi huấn luyện người thường. Xế chiều, có một đoàn xe ba chiếc vào đăng ký tạm trú khiến mọi người cực kì tò mò, mạt thế lâu như vậy, ngoài nhân vật cấp cao ra lần đầu tiên họ nhìn thấy những người sạch sẽ đến vậy. Bọn họ là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.