Chương 16
Meo TML
15/06/2014
Chiều rồi cũng chập tối…cả ngày hôm nay nó đi chơi cùng Bin rất vui mà nó quên mất cả Gen… Khu vui chơi bắt đầu lên ánh đèn rực rỡ…Hầu như các trò chơi nó đã đc chơi hết, nhưng…sao nó vẫn chưa muốn vè…hay nó vẫn muốn đc ở cạnh Bin… “Sao ở cạnh Bin vui thế nhỉ? Vậy mà trước đây mình lại quên mất anh ấy luôn bên cạnh”
Nó lắc đầu nguầy nguậy khi nhận ra cái ý nghĩ kì quoái đó, nó như 1 sự phản bội vậy….
_Em ko sao chứ – Bin thấy nó hành động kì quoái nên cúi xuống hỏi nó, vô tình mặt anh dí hơi sát vào mặt nó làm mặt nó đỏ bừng…
_Ko…ko…em…em muốn chơi cái kia – Nó ngượng quá tay quơ loạn xạ
_Em muốn chơi vòng quay* à? (*là đu quay lớn ý mà, người ta còn gọi là đu quay tình yêu ý) – Bin hỏi
Ặc, thì ra nó chỉ đại…ai dà…lỡ phóng lao thì đành theo lao vậy…nó gật đầu
…
Cả 2 bắt đầu bước buồng của đu quay…Vòng quay bắt đầu dịch chuyển…ko khí lặng im…im đến nỗi có thể nghe đc cả nhịp tim đang đập dồn dập…ko khí căng thẳng hẳn…nó ko biết nói gì. Sượng sạo, ấp úng…và 1 chút bồi hồi…
“Kì lạ thật…mình bị sao thế nhỉ” – Nó ôm con gấu bông, mặt hồng hồng đỏ, thầm thắc mắc cho cái cảm giá ko tên đang trào cuộn trong lòng…
_Này – Bin gọi
_Dạ – Nó giật mình tim xém bắn ra ngoài
_Em sao vậy? ko khỏe àh? – Bin lo lắng khi thấy nó trầm ngâm như vậy
_Ko…em ko sao – Nó khua tay miệng lăm bắp
_Nhìn kìa – Bin cười chỉ tay ra ngoài cửa sổ
_Woak!!! Đep quá – Nó mở to mắt reo lên
Vòng quay đang đưa nó và anh lên đến đỉnh cao nhất, từ đây nó có thể nhìn thấy tất cả…
_Em biết ko, người ta nói, nếu ngồi với cùng mình yêu, khi lên đến đỉnh cao nhất của vòng quay, cả 2 trao nhau nụ hôn sẽ đc mãi mãi bên nhau đấy – Bin mỉm cười hiền, trông mặt anh đẹp như 1 pho tượng thần Hi Lạp
Nó nhìn anh chăm chú đỏ cả mặt…
_Em…em xin lỗi…- Nó cúi đầu lí nhí
_Sao vậy? – Bin ngạc nhiên thắc mắc
_Đáng lẽ anh phải ngồi với người con gái anh yêu mới đúng, vậy mà em bắt anh ngồi với em… – Nó thấy có lỗi, mặt hơi phụng phịu
_Có chứ
_Sao ạ? – nó ko hiểu ngẩng mặt lên hỏi
Khi guồn quay đưa nó và Bin lên đỉnh cao nhất…. Bin nhướng người về phía nó, anh hôn nhẹ lên làn môi mềm đang ngỡ ngàng…
Nó giật mình đóng băng đơ hết cả người… mắt mở to…
_Người anh yêu là em… – Bin rời đôi môi nó rồi nói
_Em…em…em – nó ngượng ngùng cất ko lên tiếng
Tất cả lại chìm vào lặng im, nó ko nói gì chỉ ôm con gấu bông giấu mặt vào trong, còn anh thì tay chóng cằm mắt hướng nhìn ra cửa sổ trầm ngâm… trái tim vẫn rung lên từng hồi…
…bỗng…
…Ring…ring…ring…
Tiếng chuông đt reo lên làm nó giật bắn cả mình…tay chân lóng ngóng dò tìm chiếc đt…
_A…alo – giọng nó hơi run
_Em đang ở đâu vậy? – Gen hỏi
_Em…em…
_Chiều giờ cả bọn tìm em khắp nơi, anh lo quá – Gen cắt ngang khi nó vừa mở miệng
_Em…em ko sao? – nó lắp bắp
_Vậy giờ em ở đâu? Anh đến đón em
Nó thoáng liếc nhìn Bin…
_Ko…ko sao…ko cần đâu anh… em về nhà rồi – tim nó chợt nhói và thấy có lỗi
_Ừ…anh biết rồi…
Cúp máy, nó nhướng mắt nhìn Bin, nó cũng thầm trách đã lừa dối Gen, nó ko hiểu sao…nhưng trái tim nó muốn vậy…có lẽ nó đang ích kỷ…Chiếc đu quay dần đưa cả 2 xuống…trở về với thực tại…
Bên dưới tán cây…1 chàng trai có khuôn mặt điển trai, đứng lặng nhìn vòng đu quay…Đôi mắt anh cụp xuống đượm buồn…1 cảm giác đau nhói, mất mát và… tổn thương… đang xâm chiếm con người anh… Gen quay bước bỏ đi…
Bánh xe chạm đất… tất cả trở về thực tại…nó là bạn gái Gen và anh với nó chỉ vừa trải qua 1 giấc mơ…
_ Anh đưa em về – Bin nắm lấy tay nó dắt đi
Nó 1 tay ôm con gấu bự, 1 tay cú để Bin nắm kéo đi…Cả 2 bước thầm ko nó nhau câu nào trên con đường đêm ngập trong màu của ánh đèn điện… Càng về gần tới nhà…1 cảm giác tiếc nuối cứ dần trào lên…cho đến khi đến cổng nhà nó thì…Bin đột ngột khựng lại, buông vội bàn tay nó làm nó đang đi ko thắng kịp chúi vào lưng anh 1 cái đau…
_Sao tự nhiên anh dừng lại vậy – xoa xoa cái mũi nó hỏi
Bin ko trả lời, chỉ đứng nhìn chăm chăm về phía trước… bất giác nó hướng mắt nhìn theo…
_Anh…anh…Anh Gen – Nó lúng túng
Mặt nó xám xịt, chân tay lúng ta lúng túng như kẻ ăn trộm bị phát hiện…Gen cười dịu dàng, gương mặt anh vẫn thanh thoát ko vướng bận chút lo âu hay hờn giận…nhưng đôi mắt anh lộ những tia kiềm nén đau khổ khó tả…
_Anh…anh…em…em – Nó lắp bắp
Gen kéo tay nó về phía anh làm nó mất đà ngã chúi vào lòng anh… Gen cúi xuống hôn lướt lên làn môi mềm làm nó bất động trước hàng động bất ngờ này của anh…Nụ hôn lướt qua nhưng ko ko có vị ngọt, nó cảm thấy chua chua của sự ghen tuôn, đăng đắng của sự đau khổ và chan chát của vị… phản bội…
_Em vào nhà đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau – Gen cười hiền…rất hiền nhưng tim nó chợt nhói
Bin đứng chết lặng, bàn tay siết chặt, đôi mắt cụp xuống, trái tim như vỡ vụn, anh muốn chạy đến gằn tay nó, giành lấy nó về phía mình… Nó lơ ngơ khó xử, mắt ngó chằm chằm quan sát thái độ của Bin, ko hiểu sao nó lại quan tâm đến tâm trạng Bin đến vậy… nó sợ…sợ cái gì đó…
_Em vào nhà trước đi – Gen nhắc nó, tay anh siết lấy bờ vai căm phẫn…mặt anh lúc này ko còn thiên thần hiền hòa như lúc trước nữa, mà nó toát lên 1 vẻ ác ma kì bí khiến người ta run sợ…
Nó chợt run lên 1 cơn rồi bước từng bước run rẩy vào nhà…Bóng nó khuất sau cánh cửa, xác định nó đã vào nhà …. lúc này 1 bầu ko khí bao trùm lạnh toát… 2 con hổ đang lừ nhau đáng sợ, khuôn mặt Gen lãnh băng và đôi mắt nóng rực lửa… Từ người Bin cũng toát hàn khí lạnh ko kém, đôi mắt cụp xuống tựa vô hồn…
_Lúc nãy là anh đứng dưới tán cây ? – Bin lạnh lùng hỏi
_ Nhóc thấy anh? – Gen lạnh giọng hỏi ngược
_Anh đã thấy tất cả? – Bin vẫn phả ra những khí chất đóng băng
_ Coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra… Cám ơn nhóc đã đưa Rain về, nhóc về đi…và…từ nay đừng đến gần Rain nữa… – Gen nói rồi bước thẳng vào nhà
… Chiếc cửa sắt đóng lại…Ánh mắt Bin vẫn hướng nhìn chấn song cửa lạnh tanh… mà lòng tê tái…
……….
_Ê Rain!!! Sao sáng nay nhìn mặt ông Kan giống chết rồi quá vậy? – Sunny nhăn mặt hỏi
_Ờ…thì hôm nay thi học kì mà
_Ừ!! Thì sao?
_Àh!! Chắc ổng sợ bị mama tao đập tô vào mặt nữa áh – Nó nói chuyện nhẹ như ko
_Má…má mày làm thiệt hả? – Sunny hết hồn
_Ừ, thì đợt trước lúc ổng đem phiếu điểm về thì mama tao phóng nguyên cái chảo ko dính xô mặt, đợt đó tưởng ổng đi “phiêu bồng” oy’ – Nó cười khúc khích hồi tưởng
_hik… hèn chi… – Sunny shock ko nói nên lời
_Sao dạo này ko thấy anh Bin nhỉ… – Sunny chợt hỏi
Nó giật mình 1 cái, đôi mắt hơi buồn… Nó bồi hồi nhớ lại…
…..
_Anh … em xin lỗi – Nó vừa vào nhà đc 1 lúc thì Gen cũng vào theo
_Ko sao, lần sau nếu em muốn ở lại chơi thì cứ nói ở lại chơi, ko cần phải nói dối để làm anh yên tâm vậy đâu – Gen vuốt nhẹ mái tóc nó cười hiền gỡ cho nó 1 lí do…anh ko muốn nó khó xử và quan trọng là làm nó phải quên đi chuyện vừa xảy ra…
Nó lặng im…nước mắt bỗng chảy ra, cảm giác tội lỗi dâng lên tuôn ra ngoài, nó thấy xấu hổ… xấu hổ vì anh quá cao thượng, vì anh luôn tin nó…và quan trọng là anh yêu nó rất nhiều…
…..
_Ê…ê…mài sao zạ – Thấy nó đứng lặng suy nghĩ mơ hồ Sunny gọi
_Hả? – Nó cũng giật thót choàng tỉnh
_Sao vậy? suy nghĩ gì mà thừ cả người vậy, ko mau về lớp chuẩn bị còn thi
_Ừ
Từ ngày hôm đó, nó luôn lảnh tránh ko gặp Bin, mà hình như anh cũng ít khi xuất hiện…
……
45p giờ thi trôi qua…
_Hey!!! Làm bài đc ko – Sunny hỏi
_ừ!! Đc – nó vui vẻ gật đầu
_Hỏi thế thôi chứ tao biết thừa – Sunny khoác vai nó cười tươi rói
_2 em làm bài thế nào? – 1 giọng nói ấm áp vang lên
_Ô!!!tốt, còn mấy anh – Sunny nhe răng cười
_Anh làm bài đc ko? – Nó dịu dàng hỏi Gen
_Ừ!!! Tốt, chắc em cũng thế rồi nhỉ, làm sao bỏ lở hạng nhất khồi 10 toàn trường nhỉ – Gen nheo mắt
_Hì!! Dạ…Còn anh… hơ – Nó quay sang Kan giật mình mém té ghế – Anh…anh hai…lại…lại làm bài ko đc àh? – mép nó giật giật cứng đơ
_Tao làm sai 1 câu – Kan xụ mặt như ai ăn hết của
_Gì? Ghê vậy? – Sun và Rain cùng hét lên bất ngờ
_Sao anh hai giỏi vậy, sai 1 câu thôi hả – Nó há hốc khi nghe tin sét đánh
_Tao mà mại – Kan vênh mặt đắc chí
_Vậy 9đ đc oy’, làm gì phải rầu – Sunny nói ngưỡng mộ…nó cũng đồng tình gật đầu
_Sao lại 9đ đc? – Kan ngu ngơ hỏi lại
_Thì sai 1 câu đc 9đ đúng oy’, ko phải sai 1 câu sao? – Sunny nheo nheo khó hiểu thái độ ngu ngu của Kan
_Ừ thì sai 1 câu…còn 9 câu kia chưa làm tới – Kan gãi gãi đầu
_Ặc…ặc…đến chết với 2 anh em nhà con này
_Hì!!! Tuần sau nghỉ hè em có dự định gì chưa? – Gen hỏi nó
_Ừ, mày tính đi đâu nghỉ hè? – Sunny xen vào
_Uhm…- nó ra chiều suy nghĩ – A…em muốn về quê thăm ngoại
_Ừ!! Hình như lâu rồi ko về thăm ngoại nhỉ? – Kan cũng lẩm ngẩm – Ế, hay tuần sau cả bọn về quê tao chơi đê – Kan đề nghị
_Ồ!! Nghe đc áh – Sunny hứng khởi
_Uhm, cũng đc, lâu rồi ko đi đâu chơi – Gen cũng đồng tình
_Rủ Bin đi luôn, sao mấy bữa nay tao ko thấy nó đâu vậy? – Kan thắc mắc ngó dáo dác
Nó chợt giật mình 1 cái…cảm giác thật lạ…
_Alo, Bin, tuần sau 9h có mặt ở nhà tao nhá, cả đám về quê tao chơi – Kan móc đt gọi ngay cho Bin
….
Tim nó bỗng đập nhẹ rồi mạnh 1 cái…Chuyến đi chơi này dự báo nhiều điều xảy ra….
9h….Sáng chủ nhật…
_Hey Rain !!! – Sunny và Rain vai vác ba lô to đùng háo hức vẫy gọi nó
_Sunny – Nó cũng mừng ra mặt, coi bộ nó cũng rất mong đợi chuyến đi chơi này
_Còn những người còn lại đâu? – Sunny hỏi
_Chắc chưa đến – Nó cười khì khì
_Cái gì mà chậm như rùa vậy chứ – Boo thiếu kiên nhẫn nhăn nhó
_Ày!! Nói xấu bọn anh đấy à? – Gun cười khì khì trước cái bộ dạng đáng iu của Boo
_Giờ 2 anh mới tới àh – Boo giận dỗi
_Hì!! Anh xin lỗi – Gun cười xòa
_Thằng Bin đâu? – Kan nhăn nhó bước từ trong nhà ra với 1 đống đồ lỉnh khỉnh hỏi
_Anh về quê hay đi tị nạn vậy? – Sun cau mày nheo mắt nhìn Kan tay xách nách mang
_Hihi!! Anh hai quen oy’!! ko sao đâu – Nó ko mấy làm lạ
_giờ này mới tới hả mại – Kan hỏi khi thấy Bin đang đi tới
Sự xuất hiện của Bin làm cho ko khí bỗng dưng chùn xuống…tim nó đánh thình thịch… đã mấy hôm ko gặp, hôm nay Bin xuất hiện với chiếc áo thun đen và sơ mi khoác ngoài cùng quần jean bạc đôi chỗ rách kiểu, mái tóc hơi xoăn và khuôn mặt baby làm anh thật ấn tượng…Nó nhìn mà ngẩn ngơ…Hành động đó là cho 1 người ko vui…
_Đi thôi…xe tới rồi – Kan thúc
Cả bọn trèo lên chiếc xe du lịch 16 chỗ… khởi hành…
Chiếc xe ra khỏi thành phố…bon bon trên con đường đất sỏi…Ông bà ngoại nó làm nông, có 1 nông trại trồng táo rộng nhất vùng…ngoài ra, ông ngoại còn là 1 thầy lang hơi bị giỏi, ông trị bệnh hầu hết mọi người trong thôn bằng các thảo dược tự nhiên do chính ông trồng ở mảnh vườn sau nhà…Nói chung!! Nó rất thích đc về ngoại chơi để tận hưởng cảm giác thoải mái, trốn chạy những mệt mỏi sau tháng ngày học tập mệt mỏi…
Nhưng lúc này nó ko đc thoải mái thiệt…ông anh Kan mắc dịch xếp chỗ ngồi thiệt ư là…ác…Ghế đầu tiên ổng dành để ngồi vs Sunny…hàng ghế 2 Boo và Gun thì giành mất tiu… thế là còn băng ghế cuối ổng tống những kẻ còn lại lên…thế là nó bị kẹp giữa…2 hot bot… Bin và Gen khiến nó khóc dở… Ngồi mà nó ko yên… mắt cứ hết liếc nhìn Gen lại dán vào Bin… cả 2 chóng cằm hướng mắt ra cửa sổ nhìn…mắt mông lung, tóc bay trong gió…nhìn 2 chàng như 1 bức tranh tuyệt mĩ…Gió nhè nhẹ thổi khiến mí mắt nó nặng dần, nó bắt đầu lắc lư như con lật đật,hết nghiêng về phía Gen lại ngã về phía Bin…làm 2 chàng cứ tưởng bở…Trông cảnh đó mà Bin và Gen cứ che miệng cười suốt… bỗng
…Két…Bộp…
Xe thắng lại làm nó đang trong trạng thái mất đà ngã dúi về phía trước đập đầu vào thành ghế trên sưng 1 cục ko nhỏ…
_Phì…hahahaha – hết nhịn nổi Bin và Gen phụt cười thành tiếng…
_Tới nơi rồi hửm…hik hik – Nó ngượng ngùng xoa cái đầu u 1 cực như trái chanh
Cả bọn bước xuống xe…Nó vương vai hít 1 hơi ko khí trong lành căng tràn phổi…
_Ông ngoại, bà ngoại…
Nó ôm chầm lấy 2 người tóc đã điểm muối tiêu, nhìn ngoài cũng phải hơn 60t…khuôn mặt phúc hậu và nụ cười rất hiền, đôi bàn tay đã nhăn điểm chấm vết đồi mồi nồng mùi hương đất cũng nhẹ ôm lấy đứa cháu thương yêu…
_Con nhớ ngoại quá…hik hik – Nó nũng nịu
_Bạn cháu hả? – Bà ngoại nó hiền từ hỏi
_Dạ
_Còn thằng Kan đâu? Nó ko về hả? – Ông ngoại nó nhìn kiếm thằng cháu đích tôn
_Dạ…ngoại..con…hực…hik..con..đây – Kan lảo đảo từ trên xe bước xuống…
…Rầm…
_Á…anh hai – Nó giật mình khi thấy Kan bước cao bước thấp, mặt xanh lè loạng choạng bước xuống xe…đo đất
_Anh sao vậy – Sunny giật mình chạy đến hỏi
_Ổng say xe áh – Nó nhún vai
_Thằng này thiệt, vẫn chưa hết bệnh đó à? Thân trai trán thế mà đi xe 1 chút là như cọng bún thiu – Ông ngoại cười trêu
….
_Cháu chào ông bà – Gen lễ phép đến chào ngoại
_Đây là… – Ông nó hỏi bỏ lửng
_Cháu là bạn trai của Rain…cháu tên Gen ạ – Gen mỉm cười
_Ồ…cháu gái ta hay đấy chứ – Ông ngoại cười ồ lên thích thú
_Cháu khéo chọn thật- Bà ngoại hài lòng nhìn Gen trêu làm mặt nó rực rỡ như mặt trời
Lần lượt mọi người cũng túm lại chào Ông bà ngoại…chỉ có Kan vẫn còn như cọng bún ngồi xài lai như “thoát hồn” rồi vậy =))
_Aaaaaaaa- 1 giọng con gái lanh lãnh hét lên làm mọi người đứng tim – Anh Kan…Anh ơi!! Anh sao vậy? anh mệt lắm hả?
_Hì!! Coi nó kìa – Ông bà ngoại cười hiền nhìn cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn trong chiếc áo sơ mi tay sọc ca rô nâu đỏ và chiếc quần bò còn lắm lem bùn đất…đúng chất con gái nhà nông
_Anh!!! Em dìu anh vào trong nghỉ – cô bé lo lắng dìu Kan vào trong mà ko thèm chú ý đến những người xung quanh…
Nhất là kế bên nó đang có 1 ngọn núi lửa nãy giờ chỉ chực chờ phun trào…
_Ai vậy?
Nó đang cười tủm tỉm thì nghe Sunny hỏi, quay ngoắc qua nó hết vía khi bắt gặp bộ mặt nhìn như nữ ác ma của Sun
_Là…là Myo…hàng xóm của ông bà ngoại tớ – Nó nuốt lạnh cười cứng hàm nói
_Hì!! Con bé đó từ nhỏ đã thích thằng Kan rồi… hôm qua nó nghe tin Kan về mà suốt cả ngày nay cứ mong ngóng đứng ngồi ko yên – Bà ngoại cười nhìn theo cái bong1 cô bé nhỏ đang lôi xềnh xệch 1 cái “thây” cao 1m8 chẳng cân xứng chút nào…
_Hà hà hà, dù gì cũng là cháu dâu tương lai mà, ko phải bà chấm con bé lâu rồi sao – Ông ngoại cười theo đáp
…Phừng…
Nó giật mình khi nộ khí trong Sunny bỗng nhưng phừng lên… Ông bà ngoại nó thì vô tư châm dầu ko hay biết
_Thôi vào nhà đi các cháu – Ông ngoại gọi theo
….
Buổi tối thanh tĩnh… Hôm nay bà ngoại làm rất nhiều món ngon để đãi các cháu…
Nó lắc đầu nguầy nguậy khi nhận ra cái ý nghĩ kì quoái đó, nó như 1 sự phản bội vậy….
_Em ko sao chứ – Bin thấy nó hành động kì quoái nên cúi xuống hỏi nó, vô tình mặt anh dí hơi sát vào mặt nó làm mặt nó đỏ bừng…
_Ko…ko…em…em muốn chơi cái kia – Nó ngượng quá tay quơ loạn xạ
_Em muốn chơi vòng quay* à? (*là đu quay lớn ý mà, người ta còn gọi là đu quay tình yêu ý) – Bin hỏi
Ặc, thì ra nó chỉ đại…ai dà…lỡ phóng lao thì đành theo lao vậy…nó gật đầu
…
Cả 2 bắt đầu bước buồng của đu quay…Vòng quay bắt đầu dịch chuyển…ko khí lặng im…im đến nỗi có thể nghe đc cả nhịp tim đang đập dồn dập…ko khí căng thẳng hẳn…nó ko biết nói gì. Sượng sạo, ấp úng…và 1 chút bồi hồi…
“Kì lạ thật…mình bị sao thế nhỉ” – Nó ôm con gấu bông, mặt hồng hồng đỏ, thầm thắc mắc cho cái cảm giá ko tên đang trào cuộn trong lòng…
_Này – Bin gọi
_Dạ – Nó giật mình tim xém bắn ra ngoài
_Em sao vậy? ko khỏe àh? – Bin lo lắng khi thấy nó trầm ngâm như vậy
_Ko…em ko sao – Nó khua tay miệng lăm bắp
_Nhìn kìa – Bin cười chỉ tay ra ngoài cửa sổ
_Woak!!! Đep quá – Nó mở to mắt reo lên
Vòng quay đang đưa nó và anh lên đến đỉnh cao nhất, từ đây nó có thể nhìn thấy tất cả…
_Em biết ko, người ta nói, nếu ngồi với cùng mình yêu, khi lên đến đỉnh cao nhất của vòng quay, cả 2 trao nhau nụ hôn sẽ đc mãi mãi bên nhau đấy – Bin mỉm cười hiền, trông mặt anh đẹp như 1 pho tượng thần Hi Lạp
Nó nhìn anh chăm chú đỏ cả mặt…
_Em…em xin lỗi…- Nó cúi đầu lí nhí
_Sao vậy? – Bin ngạc nhiên thắc mắc
_Đáng lẽ anh phải ngồi với người con gái anh yêu mới đúng, vậy mà em bắt anh ngồi với em… – Nó thấy có lỗi, mặt hơi phụng phịu
_Có chứ
_Sao ạ? – nó ko hiểu ngẩng mặt lên hỏi
Khi guồn quay đưa nó và Bin lên đỉnh cao nhất…. Bin nhướng người về phía nó, anh hôn nhẹ lên làn môi mềm đang ngỡ ngàng…
Nó giật mình đóng băng đơ hết cả người… mắt mở to…
_Người anh yêu là em… – Bin rời đôi môi nó rồi nói
_Em…em…em – nó ngượng ngùng cất ko lên tiếng
Tất cả lại chìm vào lặng im, nó ko nói gì chỉ ôm con gấu bông giấu mặt vào trong, còn anh thì tay chóng cằm mắt hướng nhìn ra cửa sổ trầm ngâm… trái tim vẫn rung lên từng hồi…
…bỗng…
…Ring…ring…ring…
Tiếng chuông đt reo lên làm nó giật bắn cả mình…tay chân lóng ngóng dò tìm chiếc đt…
_A…alo – giọng nó hơi run
_Em đang ở đâu vậy? – Gen hỏi
_Em…em…
_Chiều giờ cả bọn tìm em khắp nơi, anh lo quá – Gen cắt ngang khi nó vừa mở miệng
_Em…em ko sao? – nó lắp bắp
_Vậy giờ em ở đâu? Anh đến đón em
Nó thoáng liếc nhìn Bin…
_Ko…ko sao…ko cần đâu anh… em về nhà rồi – tim nó chợt nhói và thấy có lỗi
_Ừ…anh biết rồi…
Cúp máy, nó nhướng mắt nhìn Bin, nó cũng thầm trách đã lừa dối Gen, nó ko hiểu sao…nhưng trái tim nó muốn vậy…có lẽ nó đang ích kỷ…Chiếc đu quay dần đưa cả 2 xuống…trở về với thực tại…
Bên dưới tán cây…1 chàng trai có khuôn mặt điển trai, đứng lặng nhìn vòng đu quay…Đôi mắt anh cụp xuống đượm buồn…1 cảm giác đau nhói, mất mát và… tổn thương… đang xâm chiếm con người anh… Gen quay bước bỏ đi…
Bánh xe chạm đất… tất cả trở về thực tại…nó là bạn gái Gen và anh với nó chỉ vừa trải qua 1 giấc mơ…
_ Anh đưa em về – Bin nắm lấy tay nó dắt đi
Nó 1 tay ôm con gấu bự, 1 tay cú để Bin nắm kéo đi…Cả 2 bước thầm ko nó nhau câu nào trên con đường đêm ngập trong màu của ánh đèn điện… Càng về gần tới nhà…1 cảm giác tiếc nuối cứ dần trào lên…cho đến khi đến cổng nhà nó thì…Bin đột ngột khựng lại, buông vội bàn tay nó làm nó đang đi ko thắng kịp chúi vào lưng anh 1 cái đau…
_Sao tự nhiên anh dừng lại vậy – xoa xoa cái mũi nó hỏi
Bin ko trả lời, chỉ đứng nhìn chăm chăm về phía trước… bất giác nó hướng mắt nhìn theo…
_Anh…anh…Anh Gen – Nó lúng túng
Mặt nó xám xịt, chân tay lúng ta lúng túng như kẻ ăn trộm bị phát hiện…Gen cười dịu dàng, gương mặt anh vẫn thanh thoát ko vướng bận chút lo âu hay hờn giận…nhưng đôi mắt anh lộ những tia kiềm nén đau khổ khó tả…
_Anh…anh…em…em – Nó lắp bắp
Gen kéo tay nó về phía anh làm nó mất đà ngã chúi vào lòng anh… Gen cúi xuống hôn lướt lên làn môi mềm làm nó bất động trước hàng động bất ngờ này của anh…Nụ hôn lướt qua nhưng ko ko có vị ngọt, nó cảm thấy chua chua của sự ghen tuôn, đăng đắng của sự đau khổ và chan chát của vị… phản bội…
_Em vào nhà đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau – Gen cười hiền…rất hiền nhưng tim nó chợt nhói
Bin đứng chết lặng, bàn tay siết chặt, đôi mắt cụp xuống, trái tim như vỡ vụn, anh muốn chạy đến gằn tay nó, giành lấy nó về phía mình… Nó lơ ngơ khó xử, mắt ngó chằm chằm quan sát thái độ của Bin, ko hiểu sao nó lại quan tâm đến tâm trạng Bin đến vậy… nó sợ…sợ cái gì đó…
_Em vào nhà trước đi – Gen nhắc nó, tay anh siết lấy bờ vai căm phẫn…mặt anh lúc này ko còn thiên thần hiền hòa như lúc trước nữa, mà nó toát lên 1 vẻ ác ma kì bí khiến người ta run sợ…
Nó chợt run lên 1 cơn rồi bước từng bước run rẩy vào nhà…Bóng nó khuất sau cánh cửa, xác định nó đã vào nhà …. lúc này 1 bầu ko khí bao trùm lạnh toát… 2 con hổ đang lừ nhau đáng sợ, khuôn mặt Gen lãnh băng và đôi mắt nóng rực lửa… Từ người Bin cũng toát hàn khí lạnh ko kém, đôi mắt cụp xuống tựa vô hồn…
_Lúc nãy là anh đứng dưới tán cây ? – Bin lạnh lùng hỏi
_ Nhóc thấy anh? – Gen lạnh giọng hỏi ngược
_Anh đã thấy tất cả? – Bin vẫn phả ra những khí chất đóng băng
_ Coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra… Cám ơn nhóc đã đưa Rain về, nhóc về đi…và…từ nay đừng đến gần Rain nữa… – Gen nói rồi bước thẳng vào nhà
… Chiếc cửa sắt đóng lại…Ánh mắt Bin vẫn hướng nhìn chấn song cửa lạnh tanh… mà lòng tê tái…
……….
_Ê Rain!!! Sao sáng nay nhìn mặt ông Kan giống chết rồi quá vậy? – Sunny nhăn mặt hỏi
_Ờ…thì hôm nay thi học kì mà
_Ừ!! Thì sao?
_Àh!! Chắc ổng sợ bị mama tao đập tô vào mặt nữa áh – Nó nói chuyện nhẹ như ko
_Má…má mày làm thiệt hả? – Sunny hết hồn
_Ừ, thì đợt trước lúc ổng đem phiếu điểm về thì mama tao phóng nguyên cái chảo ko dính xô mặt, đợt đó tưởng ổng đi “phiêu bồng” oy’ – Nó cười khúc khích hồi tưởng
_hik… hèn chi… – Sunny shock ko nói nên lời
_Sao dạo này ko thấy anh Bin nhỉ… – Sunny chợt hỏi
Nó giật mình 1 cái, đôi mắt hơi buồn… Nó bồi hồi nhớ lại…
…..
_Anh … em xin lỗi – Nó vừa vào nhà đc 1 lúc thì Gen cũng vào theo
_Ko sao, lần sau nếu em muốn ở lại chơi thì cứ nói ở lại chơi, ko cần phải nói dối để làm anh yên tâm vậy đâu – Gen vuốt nhẹ mái tóc nó cười hiền gỡ cho nó 1 lí do…anh ko muốn nó khó xử và quan trọng là làm nó phải quên đi chuyện vừa xảy ra…
Nó lặng im…nước mắt bỗng chảy ra, cảm giác tội lỗi dâng lên tuôn ra ngoài, nó thấy xấu hổ… xấu hổ vì anh quá cao thượng, vì anh luôn tin nó…và quan trọng là anh yêu nó rất nhiều…
…..
_Ê…ê…mài sao zạ – Thấy nó đứng lặng suy nghĩ mơ hồ Sunny gọi
_Hả? – Nó cũng giật thót choàng tỉnh
_Sao vậy? suy nghĩ gì mà thừ cả người vậy, ko mau về lớp chuẩn bị còn thi
_Ừ
Từ ngày hôm đó, nó luôn lảnh tránh ko gặp Bin, mà hình như anh cũng ít khi xuất hiện…
……
45p giờ thi trôi qua…
_Hey!!! Làm bài đc ko – Sunny hỏi
_ừ!! Đc – nó vui vẻ gật đầu
_Hỏi thế thôi chứ tao biết thừa – Sunny khoác vai nó cười tươi rói
_2 em làm bài thế nào? – 1 giọng nói ấm áp vang lên
_Ô!!!tốt, còn mấy anh – Sunny nhe răng cười
_Anh làm bài đc ko? – Nó dịu dàng hỏi Gen
_Ừ!!! Tốt, chắc em cũng thế rồi nhỉ, làm sao bỏ lở hạng nhất khồi 10 toàn trường nhỉ – Gen nheo mắt
_Hì!! Dạ…Còn anh… hơ – Nó quay sang Kan giật mình mém té ghế – Anh…anh hai…lại…lại làm bài ko đc àh? – mép nó giật giật cứng đơ
_Tao làm sai 1 câu – Kan xụ mặt như ai ăn hết của
_Gì? Ghê vậy? – Sun và Rain cùng hét lên bất ngờ
_Sao anh hai giỏi vậy, sai 1 câu thôi hả – Nó há hốc khi nghe tin sét đánh
_Tao mà mại – Kan vênh mặt đắc chí
_Vậy 9đ đc oy’, làm gì phải rầu – Sunny nói ngưỡng mộ…nó cũng đồng tình gật đầu
_Sao lại 9đ đc? – Kan ngu ngơ hỏi lại
_Thì sai 1 câu đc 9đ đúng oy’, ko phải sai 1 câu sao? – Sunny nheo nheo khó hiểu thái độ ngu ngu của Kan
_Ừ thì sai 1 câu…còn 9 câu kia chưa làm tới – Kan gãi gãi đầu
_Ặc…ặc…đến chết với 2 anh em nhà con này
_Hì!!! Tuần sau nghỉ hè em có dự định gì chưa? – Gen hỏi nó
_Ừ, mày tính đi đâu nghỉ hè? – Sunny xen vào
_Uhm…- nó ra chiều suy nghĩ – A…em muốn về quê thăm ngoại
_Ừ!! Hình như lâu rồi ko về thăm ngoại nhỉ? – Kan cũng lẩm ngẩm – Ế, hay tuần sau cả bọn về quê tao chơi đê – Kan đề nghị
_Ồ!! Nghe đc áh – Sunny hứng khởi
_Uhm, cũng đc, lâu rồi ko đi đâu chơi – Gen cũng đồng tình
_Rủ Bin đi luôn, sao mấy bữa nay tao ko thấy nó đâu vậy? – Kan thắc mắc ngó dáo dác
Nó chợt giật mình 1 cái…cảm giác thật lạ…
_Alo, Bin, tuần sau 9h có mặt ở nhà tao nhá, cả đám về quê tao chơi – Kan móc đt gọi ngay cho Bin
….
Tim nó bỗng đập nhẹ rồi mạnh 1 cái…Chuyến đi chơi này dự báo nhiều điều xảy ra….
9h….Sáng chủ nhật…
_Hey Rain !!! – Sunny và Rain vai vác ba lô to đùng háo hức vẫy gọi nó
_Sunny – Nó cũng mừng ra mặt, coi bộ nó cũng rất mong đợi chuyến đi chơi này
_Còn những người còn lại đâu? – Sunny hỏi
_Chắc chưa đến – Nó cười khì khì
_Cái gì mà chậm như rùa vậy chứ – Boo thiếu kiên nhẫn nhăn nhó
_Ày!! Nói xấu bọn anh đấy à? – Gun cười khì khì trước cái bộ dạng đáng iu của Boo
_Giờ 2 anh mới tới àh – Boo giận dỗi
_Hì!! Anh xin lỗi – Gun cười xòa
_Thằng Bin đâu? – Kan nhăn nhó bước từ trong nhà ra với 1 đống đồ lỉnh khỉnh hỏi
_Anh về quê hay đi tị nạn vậy? – Sun cau mày nheo mắt nhìn Kan tay xách nách mang
_Hihi!! Anh hai quen oy’!! ko sao đâu – Nó ko mấy làm lạ
_giờ này mới tới hả mại – Kan hỏi khi thấy Bin đang đi tới
Sự xuất hiện của Bin làm cho ko khí bỗng dưng chùn xuống…tim nó đánh thình thịch… đã mấy hôm ko gặp, hôm nay Bin xuất hiện với chiếc áo thun đen và sơ mi khoác ngoài cùng quần jean bạc đôi chỗ rách kiểu, mái tóc hơi xoăn và khuôn mặt baby làm anh thật ấn tượng…Nó nhìn mà ngẩn ngơ…Hành động đó là cho 1 người ko vui…
_Đi thôi…xe tới rồi – Kan thúc
Cả bọn trèo lên chiếc xe du lịch 16 chỗ… khởi hành…
Chiếc xe ra khỏi thành phố…bon bon trên con đường đất sỏi…Ông bà ngoại nó làm nông, có 1 nông trại trồng táo rộng nhất vùng…ngoài ra, ông ngoại còn là 1 thầy lang hơi bị giỏi, ông trị bệnh hầu hết mọi người trong thôn bằng các thảo dược tự nhiên do chính ông trồng ở mảnh vườn sau nhà…Nói chung!! Nó rất thích đc về ngoại chơi để tận hưởng cảm giác thoải mái, trốn chạy những mệt mỏi sau tháng ngày học tập mệt mỏi…
Nhưng lúc này nó ko đc thoải mái thiệt…ông anh Kan mắc dịch xếp chỗ ngồi thiệt ư là…ác…Ghế đầu tiên ổng dành để ngồi vs Sunny…hàng ghế 2 Boo và Gun thì giành mất tiu… thế là còn băng ghế cuối ổng tống những kẻ còn lại lên…thế là nó bị kẹp giữa…2 hot bot… Bin và Gen khiến nó khóc dở… Ngồi mà nó ko yên… mắt cứ hết liếc nhìn Gen lại dán vào Bin… cả 2 chóng cằm hướng mắt ra cửa sổ nhìn…mắt mông lung, tóc bay trong gió…nhìn 2 chàng như 1 bức tranh tuyệt mĩ…Gió nhè nhẹ thổi khiến mí mắt nó nặng dần, nó bắt đầu lắc lư như con lật đật,hết nghiêng về phía Gen lại ngã về phía Bin…làm 2 chàng cứ tưởng bở…Trông cảnh đó mà Bin và Gen cứ che miệng cười suốt… bỗng
…Két…Bộp…
Xe thắng lại làm nó đang trong trạng thái mất đà ngã dúi về phía trước đập đầu vào thành ghế trên sưng 1 cục ko nhỏ…
_Phì…hahahaha – hết nhịn nổi Bin và Gen phụt cười thành tiếng…
_Tới nơi rồi hửm…hik hik – Nó ngượng ngùng xoa cái đầu u 1 cực như trái chanh
Cả bọn bước xuống xe…Nó vương vai hít 1 hơi ko khí trong lành căng tràn phổi…
_Ông ngoại, bà ngoại…
Nó ôm chầm lấy 2 người tóc đã điểm muối tiêu, nhìn ngoài cũng phải hơn 60t…khuôn mặt phúc hậu và nụ cười rất hiền, đôi bàn tay đã nhăn điểm chấm vết đồi mồi nồng mùi hương đất cũng nhẹ ôm lấy đứa cháu thương yêu…
_Con nhớ ngoại quá…hik hik – Nó nũng nịu
_Bạn cháu hả? – Bà ngoại nó hiền từ hỏi
_Dạ
_Còn thằng Kan đâu? Nó ko về hả? – Ông ngoại nó nhìn kiếm thằng cháu đích tôn
_Dạ…ngoại..con…hực…hik..con..đây – Kan lảo đảo từ trên xe bước xuống…
…Rầm…
_Á…anh hai – Nó giật mình khi thấy Kan bước cao bước thấp, mặt xanh lè loạng choạng bước xuống xe…đo đất
_Anh sao vậy – Sunny giật mình chạy đến hỏi
_Ổng say xe áh – Nó nhún vai
_Thằng này thiệt, vẫn chưa hết bệnh đó à? Thân trai trán thế mà đi xe 1 chút là như cọng bún thiu – Ông ngoại cười trêu
….
_Cháu chào ông bà – Gen lễ phép đến chào ngoại
_Đây là… – Ông nó hỏi bỏ lửng
_Cháu là bạn trai của Rain…cháu tên Gen ạ – Gen mỉm cười
_Ồ…cháu gái ta hay đấy chứ – Ông ngoại cười ồ lên thích thú
_Cháu khéo chọn thật- Bà ngoại hài lòng nhìn Gen trêu làm mặt nó rực rỡ như mặt trời
Lần lượt mọi người cũng túm lại chào Ông bà ngoại…chỉ có Kan vẫn còn như cọng bún ngồi xài lai như “thoát hồn” rồi vậy =))
_Aaaaaaaa- 1 giọng con gái lanh lãnh hét lên làm mọi người đứng tim – Anh Kan…Anh ơi!! Anh sao vậy? anh mệt lắm hả?
_Hì!! Coi nó kìa – Ông bà ngoại cười hiền nhìn cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn trong chiếc áo sơ mi tay sọc ca rô nâu đỏ và chiếc quần bò còn lắm lem bùn đất…đúng chất con gái nhà nông
_Anh!!! Em dìu anh vào trong nghỉ – cô bé lo lắng dìu Kan vào trong mà ko thèm chú ý đến những người xung quanh…
Nhất là kế bên nó đang có 1 ngọn núi lửa nãy giờ chỉ chực chờ phun trào…
_Ai vậy?
Nó đang cười tủm tỉm thì nghe Sunny hỏi, quay ngoắc qua nó hết vía khi bắt gặp bộ mặt nhìn như nữ ác ma của Sun
_Là…là Myo…hàng xóm của ông bà ngoại tớ – Nó nuốt lạnh cười cứng hàm nói
_Hì!! Con bé đó từ nhỏ đã thích thằng Kan rồi… hôm qua nó nghe tin Kan về mà suốt cả ngày nay cứ mong ngóng đứng ngồi ko yên – Bà ngoại cười nhìn theo cái bong1 cô bé nhỏ đang lôi xềnh xệch 1 cái “thây” cao 1m8 chẳng cân xứng chút nào…
_Hà hà hà, dù gì cũng là cháu dâu tương lai mà, ko phải bà chấm con bé lâu rồi sao – Ông ngoại cười theo đáp
…Phừng…
Nó giật mình khi nộ khí trong Sunny bỗng nhưng phừng lên… Ông bà ngoại nó thì vô tư châm dầu ko hay biết
_Thôi vào nhà đi các cháu – Ông ngoại gọi theo
….
Buổi tối thanh tĩnh… Hôm nay bà ngoại làm rất nhiều món ngon để đãi các cháu…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.