Chương 32
ROSE
07/08/2013
Nghe vậy Quỳnh Trâm nhỏng nhẽo nhìn anh 2 mình nói :
-Anh này em làm gì thích ko phải là hắn ta người em thích là người khác kìa .
Nghe cô em gái nói vậy thì Lâm nói :
-Vậy hả ,anh vui quá đi dù sao anh cũng ko thích anh ta thành em rễ anh đc ,nhưng người đó là ai vậy _giọng tò mò .
Quỳnh Trâm nghe vậy thì nói giọng bí mật ;
-Từ từ rồi em sẽ nói .
Trong khi đó Lan nhíu mày suy nghĩ cách để đối phó thì có tiếng 1 người nên tiếng ,giọng nói ko mấy phần tình cảm :
-Sao kí túc xá các cậu chuẩn bị chưa ,ai sẽ tham gia trò chạy nhanh này vậy ?
Nghe vậy Lâm nói :
-Ủa nếu nhắc tiền nhắc bạn mà linh như thế này thì tốt nhỉ các cậu _quay sang hỏi các bạn mình nhưng thực chất là đang đá đểu .
Còn Lan nghe Lâm nói vậy thì quay sang nhìn và ngạc nhiên khi thấy người mà Lâm nói là em rễ mình là Minh Khai .
Còn Minh Khai đang định nên tiếng ”tiếp chiêu ” thì thấy Trâm nên nói :
-Ủa em ở đây định cỗ vũ cho anh hả ?
Trâm nghe vậy ko nói gì vì đây là hôn ước ho gia đình chọn nên Trâm ko muốn nói .
Riêng Lâm thì nói ;
-Ko có cửa đâu ,làm ơn biến đi giùm cái .
Và tiếng người dẫn chương trình vang nên :
-Các thí sinh chuẩn bị vào thi đấu .
Nghe vậy Minh Khai vẫy vẫy tay nói với Trâm :
-em xem anh chạy nè .
Minh Khai vừa đi khuất bóng thì Trâm nên tiếng :
-Trời còn lâu à .
Trong khi đó thì Lam nhìn Lan nói :
-Chúc cậu thắng nha .
Phương nói :
-Ừm mình cũng chúc cậu thắng dù biết cậu thừa thắng ._cười tươi .
Lan nói sau khi đã cất bước :
-Thanks ,mình sẽ cố ,nhưng thua thì thôi nha .
Sau khi đã bước xuống chỗ thi đấu Lan nhìn lên khán đài thấy thấy 2 con bạn đang đứng đó ,Lan mỉm cười và vẫy tay .
Khi trọng tài hô :
-Chuẩn bị vào vạch xuất phát .
Lan tiến lại và nghe thấy tiếng của Minh Khai vì vừa mới gây chuyện xong mà ;
-Chà xem ra kí túc xá một các cậu chọn người hợp quá ta .
Lan nghe vậy nhìn thẳng vào ánh mắt của anh chàng Khai ,Lan biết hắn ta đang ám chỉ mình thể chất ko tốt ,nhưng Lan ko cười nhưng nói giọng bình thường :
-Cảm ơn anh khỏi cần anh khen đàn em này .
Minh Khai nghe vậy tưởng đàn em của mình ko hiểu mình đang đá đểu cậu ta vì với thể lực mà Khai đánh giá thì ko sớm thì muộn thì kí túc xá 1 sẽ thua là cái chắc ,hôm qua cuộc thi giả gái họ đã thắng thì hôm nay sẽ đến kí túc xá 2 thôi ,với lại nhìn lại khu khán đài thấy
Trâm Minh Khai cười nhẹ :có vợ chưa cưới ở đây mình sẽ ko thua đâu .
Và Minh Khai nhìn đàn em trước mặt nói ;
-Cậu ngốc quá .
Nghe vậy Lan bình thản hỏi lại dù biết hắn ta đang nghĩ gì về mình :
-Vậy sao ,nhưng em nghĩ là chưa biết ai thắng ai đâu .
Lúc đó bên cạnh các đội viên khác bàn tán :
-Chết chắc rồi lần này anh Minh Khai mà chạy marathon thì chúng ta thua chắc .
-khu kí túc xá 2 năm nào cũng thắng mà _một đội viên khác nên tiếng .
Lan nghe vậy nhưng vẫn phớt lờ nghĩ :trời có cần phải tân bốc anh ta vậy ko hả trời .
Sau đó Lan và các thành viên tham gia chạy nghe thấy tiếng trọng tài thì đến vạch xuất phát chuẩn bị chờ hiệu lệnh .
-Phành _tiếng súng vang lên .
Nghe thấy tiếng đó họ bắt đầu chạy .Trong khi đó Lan vẫn chưa rời vạch xuất phát chỉ đứng đó nhìn họ chạy đi .
Ở trên khán đài Quân thấy vậy nhìn 2 cậu bạn của Nhật nói :
-Trời cậu ta đứng đó làm gì vậy hả /
Lâm cũng lên tiếng :
-Xem ra chúng ta thua là cái chắc rồi ,chạy thì may ra cậu ta có phần đứng thứ 2 nhưng giờ thì về cuối rồi .
Huy nên tiếng :
-có khi cậu ta biết mình thua nên bỏ cuộc ko nhỉ .
Cứ thế bọn hắn nói trong khi đó Lam và Phương cười nhẹ nói :
-Ko biết nữa ,chắc là ….._nói đến đây tự dưng ko nói nữa .
Nghe vậy lúc này Trâm nên tiếng :
-Anh Thắng xem ra bạn anh thua rồi ,Minh Khai đc coi là người chạy nhanh năm ngoái đó ,giờ mà anh đó ko chạy thì thua quá .
Lam nhìn Trâm hỏi ;
-Sao anh chàng lúc nãy là người chạy nhanh nhất năm ngoái sao_chỉ là tò mò thôi .
Và Lam thấy những cái gật đầu và cùng câu nói của Lâm :
-Vậy mới nói ,lẽ ra nếu cậu ta ko đăng kí thì kí túc xá năm nhất của chúng ta sẽ ko tham gia trò đó rồi .
Nghe vậy Phương lúc này mới nói :
-Thảo nào mà ko thấy 1 ai trong khu kí túc xá chúng ta trong cuộc thi này hóa ra là ko ai thi .
Quân lúc này nghe câu đó của Phương nên nhìn mọi người trả lời :
-Thì đó nhưng mà tưởng là Nhật giỏi chạy nhưng xem ra thì thôi rồi ,các cậu về thôi _câu cuối nhìn 2 thằng bạn nói .
Lâm và Huy nghe vậy định đứng lên bỏ về thì lúc này tiếng của Trâm vang nên :
-Các anh xem kìa anh Nhật chạy rồi kìa .
Nghe vậy đồng loạt bọn hắn quay lại chỗ vạch xuất phát và ko thấy bóng Nhật đâu và họ hướng vào đường thi thì thấy Nhật chạy nhanh 1 làn gió ko thấy bóng dáng ở trên đường đua nữa .
Thấy vậy Lâm bất ngờ và lắp bắp nói :
-Trời …mình có …phải …nhầm ..ko …cậu …ta …
Nghe vậy Huy xen vào :
-Cậu ta chạy nhanh quá nói vậy đi làm gì lắp bắp vậy .
Lâm nhìn theo lúc này đã ko thấy bóng ai nói :
-Ừm cậu ta giống như làn gió chạy lướt qua vậy /
Quân từ nãy giờ ko ý kiến gì vì bất ngờ lúc này mới nói :
-Trời cậu ta là ai mà chạy nhanh vậy ?
Mà ko chị bọn hắn bất ngờ mà ngay cả mọi người trên khán đài cũng bất ngờ theo ,và ở chỗ ghế mời vinh dự mẹ của Phương nhìn theo Lan từ nãy giờ cũng khá bất ngờ về cô con gái này vì thường ngày hay thấy Lan ở tình tràng buồn ngủ mà hôm nay lại là hình bóng khác .
Còn Ở chỗ Lam và Phương thì lại nghĩ :hì xem ra Lan đã khiến cho tấc cả bất ngờ rồi ,dù gì ở bên Mỹ tụi nó thường xuyên phải chạy trốn đám fan hâm mộ nên trình độ tụi nó cũng đâu phải vừa ,với lại Lan còn được coi là vận động viên có triển vọng trong môn Marathon do chính nước Mỹ công nhận nữa mà .Nhưng những người ở đây làm sao biết đc vì khi đó tụi nó đều là con gái mà .
Ở chỗ Lan sau khi chạy đi với tốc độ có thể ví như làn gió ,đến chỗ Minh Khai ko biết sao Lan lại chạy chậm lại và chạy sau anh ta .
Lúc đi qua khu vực cũ vì cuộc thi này chạy 5 vòng quanh trường mà(trường này dài 100km ) ,Lan nghe thấy tiếng cổ vũ của Lam và Phương :
-Nhật cậu cố nên .
-Chiến thắng .
Trong khi đó mọi người trên khán đài 1 phần học sinh nữ cỗ vũ cho Lan :
-Anh Nhật cố nên ,em yêu anh .
Còn đại đa số lại cỗ vũ cho Minh Khai .
-anh Khai cố nên chiến thắng .
-Anh Khai No.1 .
_em yêu anh
-!~$@#@#$$%$%%$$%$%
Trong khi đó Lan cố tình chạy đàng sau Minh Khai trong lòng lại nghĩ em ra cũng thú vị đó chứ lần đầu tiên mình mới chú ý chạy đàng sau người khác lại có thể nghe đc những lời này ,vì đa số những lần trước Lan chỉ chạy đua với nàng gió lên có đã ko ngừng chạy .
Trong khi đó Phương tự nhiên thốt nên :
-Thiên cậu xem hình như Nhật chạy chậm hơn mọi hôm hay sao đó .
Lam nhìn theo Lan nói :
-Ừm nhưng theo mình là Nhật đang hứng thú với điều gì đó thì phải ,nhưng điều đó tớ ko thể đoán đc cậu có thấy vậy ko /
Nghe Lam phân tích Phương nhìn theo và gật đầu :
-Ừm .
Trong khi bọn hắn nghe 2 người bên cạnh nói vậy thì ngạc nhiên và cuối cùng Huy là người nên tiếng hỏi Lam ;
-Thiên cậu nói vậy là sao ?
Lam nghe vậy nói 1 câu rất tự nhiên :
-Tớ cũng ko hiểu nữa .
Nói xong ko biết sao Lam mỉm cười với Phương nụ cười ẩn chứa suy nghĩ là đã biết Lan đang nghĩ gì .
Nhìn và nghe chán những lời khen chê về mình vì xưa nay Lan chỉ toàn nghe tháy những người khác ngưỡng mộ mình nay nghe người khác chê tránh nên Lan cảm thấy rất hứng thú và điều đó đã đc Lam và Phương nhận ra .
Sau khi nghe đủ và Lan lúc này quyết định mình sẽ thắng nhưng phải làm điều gì đó cho mọi người ngạc nhiên chơi mới đc và trong đầu Lan bắt đầu suy nghĩ và đúng lúc đó 1 suy nghĩ sẹt và như điện ,và Lam tiếp tục chạy theo Minh Khai .
-Anh này em làm gì thích ko phải là hắn ta người em thích là người khác kìa .
Nghe cô em gái nói vậy thì Lâm nói :
-Vậy hả ,anh vui quá đi dù sao anh cũng ko thích anh ta thành em rễ anh đc ,nhưng người đó là ai vậy _giọng tò mò .
Quỳnh Trâm nghe vậy thì nói giọng bí mật ;
-Từ từ rồi em sẽ nói .
Trong khi đó Lan nhíu mày suy nghĩ cách để đối phó thì có tiếng 1 người nên tiếng ,giọng nói ko mấy phần tình cảm :
-Sao kí túc xá các cậu chuẩn bị chưa ,ai sẽ tham gia trò chạy nhanh này vậy ?
Nghe vậy Lâm nói :
-Ủa nếu nhắc tiền nhắc bạn mà linh như thế này thì tốt nhỉ các cậu _quay sang hỏi các bạn mình nhưng thực chất là đang đá đểu .
Còn Lan nghe Lâm nói vậy thì quay sang nhìn và ngạc nhiên khi thấy người mà Lâm nói là em rễ mình là Minh Khai .
Còn Minh Khai đang định nên tiếng ”tiếp chiêu ” thì thấy Trâm nên nói :
-Ủa em ở đây định cỗ vũ cho anh hả ?
Trâm nghe vậy ko nói gì vì đây là hôn ước ho gia đình chọn nên Trâm ko muốn nói .
Riêng Lâm thì nói ;
-Ko có cửa đâu ,làm ơn biến đi giùm cái .
Và tiếng người dẫn chương trình vang nên :
-Các thí sinh chuẩn bị vào thi đấu .
Nghe vậy Minh Khai vẫy vẫy tay nói với Trâm :
-em xem anh chạy nè .
Minh Khai vừa đi khuất bóng thì Trâm nên tiếng :
-Trời còn lâu à .
Trong khi đó thì Lam nhìn Lan nói :
-Chúc cậu thắng nha .
Phương nói :
-Ừm mình cũng chúc cậu thắng dù biết cậu thừa thắng ._cười tươi .
Lan nói sau khi đã cất bước :
-Thanks ,mình sẽ cố ,nhưng thua thì thôi nha .
Sau khi đã bước xuống chỗ thi đấu Lan nhìn lên khán đài thấy thấy 2 con bạn đang đứng đó ,Lan mỉm cười và vẫy tay .
Khi trọng tài hô :
-Chuẩn bị vào vạch xuất phát .
Lan tiến lại và nghe thấy tiếng của Minh Khai vì vừa mới gây chuyện xong mà ;
-Chà xem ra kí túc xá một các cậu chọn người hợp quá ta .
Lan nghe vậy nhìn thẳng vào ánh mắt của anh chàng Khai ,Lan biết hắn ta đang ám chỉ mình thể chất ko tốt ,nhưng Lan ko cười nhưng nói giọng bình thường :
-Cảm ơn anh khỏi cần anh khen đàn em này .
Minh Khai nghe vậy tưởng đàn em của mình ko hiểu mình đang đá đểu cậu ta vì với thể lực mà Khai đánh giá thì ko sớm thì muộn thì kí túc xá 1 sẽ thua là cái chắc ,hôm qua cuộc thi giả gái họ đã thắng thì hôm nay sẽ đến kí túc xá 2 thôi ,với lại nhìn lại khu khán đài thấy
Trâm Minh Khai cười nhẹ :có vợ chưa cưới ở đây mình sẽ ko thua đâu .
Và Minh Khai nhìn đàn em trước mặt nói ;
-Cậu ngốc quá .
Nghe vậy Lan bình thản hỏi lại dù biết hắn ta đang nghĩ gì về mình :
-Vậy sao ,nhưng em nghĩ là chưa biết ai thắng ai đâu .
Lúc đó bên cạnh các đội viên khác bàn tán :
-Chết chắc rồi lần này anh Minh Khai mà chạy marathon thì chúng ta thua chắc .
-khu kí túc xá 2 năm nào cũng thắng mà _một đội viên khác nên tiếng .
Lan nghe vậy nhưng vẫn phớt lờ nghĩ :trời có cần phải tân bốc anh ta vậy ko hả trời .
Sau đó Lan và các thành viên tham gia chạy nghe thấy tiếng trọng tài thì đến vạch xuất phát chuẩn bị chờ hiệu lệnh .
-Phành _tiếng súng vang lên .
Nghe thấy tiếng đó họ bắt đầu chạy .Trong khi đó Lan vẫn chưa rời vạch xuất phát chỉ đứng đó nhìn họ chạy đi .
Ở trên khán đài Quân thấy vậy nhìn 2 cậu bạn của Nhật nói :
-Trời cậu ta đứng đó làm gì vậy hả /
Lâm cũng lên tiếng :
-Xem ra chúng ta thua là cái chắc rồi ,chạy thì may ra cậu ta có phần đứng thứ 2 nhưng giờ thì về cuối rồi .
Huy nên tiếng :
-có khi cậu ta biết mình thua nên bỏ cuộc ko nhỉ .
Cứ thế bọn hắn nói trong khi đó Lam và Phương cười nhẹ nói :
-Ko biết nữa ,chắc là ….._nói đến đây tự dưng ko nói nữa .
Nghe vậy lúc này Trâm nên tiếng :
-Anh Thắng xem ra bạn anh thua rồi ,Minh Khai đc coi là người chạy nhanh năm ngoái đó ,giờ mà anh đó ko chạy thì thua quá .
Lam nhìn Trâm hỏi ;
-Sao anh chàng lúc nãy là người chạy nhanh nhất năm ngoái sao_chỉ là tò mò thôi .
Và Lam thấy những cái gật đầu và cùng câu nói của Lâm :
-Vậy mới nói ,lẽ ra nếu cậu ta ko đăng kí thì kí túc xá năm nhất của chúng ta sẽ ko tham gia trò đó rồi .
Nghe vậy Phương lúc này mới nói :
-Thảo nào mà ko thấy 1 ai trong khu kí túc xá chúng ta trong cuộc thi này hóa ra là ko ai thi .
Quân lúc này nghe câu đó của Phương nên nhìn mọi người trả lời :
-Thì đó nhưng mà tưởng là Nhật giỏi chạy nhưng xem ra thì thôi rồi ,các cậu về thôi _câu cuối nhìn 2 thằng bạn nói .
Lâm và Huy nghe vậy định đứng lên bỏ về thì lúc này tiếng của Trâm vang nên :
-Các anh xem kìa anh Nhật chạy rồi kìa .
Nghe vậy đồng loạt bọn hắn quay lại chỗ vạch xuất phát và ko thấy bóng Nhật đâu và họ hướng vào đường thi thì thấy Nhật chạy nhanh 1 làn gió ko thấy bóng dáng ở trên đường đua nữa .
Thấy vậy Lâm bất ngờ và lắp bắp nói :
-Trời …mình có …phải …nhầm ..ko …cậu …ta …
Nghe vậy Huy xen vào :
-Cậu ta chạy nhanh quá nói vậy đi làm gì lắp bắp vậy .
Lâm nhìn theo lúc này đã ko thấy bóng ai nói :
-Ừm cậu ta giống như làn gió chạy lướt qua vậy /
Quân từ nãy giờ ko ý kiến gì vì bất ngờ lúc này mới nói :
-Trời cậu ta là ai mà chạy nhanh vậy ?
Mà ko chị bọn hắn bất ngờ mà ngay cả mọi người trên khán đài cũng bất ngờ theo ,và ở chỗ ghế mời vinh dự mẹ của Phương nhìn theo Lan từ nãy giờ cũng khá bất ngờ về cô con gái này vì thường ngày hay thấy Lan ở tình tràng buồn ngủ mà hôm nay lại là hình bóng khác .
Còn Ở chỗ Lam và Phương thì lại nghĩ :hì xem ra Lan đã khiến cho tấc cả bất ngờ rồi ,dù gì ở bên Mỹ tụi nó thường xuyên phải chạy trốn đám fan hâm mộ nên trình độ tụi nó cũng đâu phải vừa ,với lại Lan còn được coi là vận động viên có triển vọng trong môn Marathon do chính nước Mỹ công nhận nữa mà .Nhưng những người ở đây làm sao biết đc vì khi đó tụi nó đều là con gái mà .
Ở chỗ Lan sau khi chạy đi với tốc độ có thể ví như làn gió ,đến chỗ Minh Khai ko biết sao Lan lại chạy chậm lại và chạy sau anh ta .
Lúc đi qua khu vực cũ vì cuộc thi này chạy 5 vòng quanh trường mà(trường này dài 100km ) ,Lan nghe thấy tiếng cổ vũ của Lam và Phương :
-Nhật cậu cố nên .
-Chiến thắng .
Trong khi đó mọi người trên khán đài 1 phần học sinh nữ cỗ vũ cho Lan :
-Anh Nhật cố nên ,em yêu anh .
Còn đại đa số lại cỗ vũ cho Minh Khai .
-anh Khai cố nên chiến thắng .
-Anh Khai No.1 .
_em yêu anh
-!~$@#@#$$%$%%$$%$%
Trong khi đó Lan cố tình chạy đàng sau Minh Khai trong lòng lại nghĩ em ra cũng thú vị đó chứ lần đầu tiên mình mới chú ý chạy đàng sau người khác lại có thể nghe đc những lời này ,vì đa số những lần trước Lan chỉ chạy đua với nàng gió lên có đã ko ngừng chạy .
Trong khi đó Phương tự nhiên thốt nên :
-Thiên cậu xem hình như Nhật chạy chậm hơn mọi hôm hay sao đó .
Lam nhìn theo Lan nói :
-Ừm nhưng theo mình là Nhật đang hứng thú với điều gì đó thì phải ,nhưng điều đó tớ ko thể đoán đc cậu có thấy vậy ko /
Nghe Lam phân tích Phương nhìn theo và gật đầu :
-Ừm .
Trong khi bọn hắn nghe 2 người bên cạnh nói vậy thì ngạc nhiên và cuối cùng Huy là người nên tiếng hỏi Lam ;
-Thiên cậu nói vậy là sao ?
Lam nghe vậy nói 1 câu rất tự nhiên :
-Tớ cũng ko hiểu nữa .
Nói xong ko biết sao Lam mỉm cười với Phương nụ cười ẩn chứa suy nghĩ là đã biết Lan đang nghĩ gì .
Nhìn và nghe chán những lời khen chê về mình vì xưa nay Lan chỉ toàn nghe tháy những người khác ngưỡng mộ mình nay nghe người khác chê tránh nên Lan cảm thấy rất hứng thú và điều đó đã đc Lam và Phương nhận ra .
Sau khi nghe đủ và Lan lúc này quyết định mình sẽ thắng nhưng phải làm điều gì đó cho mọi người ngạc nhiên chơi mới đc và trong đầu Lan bắt đầu suy nghĩ và đúng lúc đó 1 suy nghĩ sẹt và như điện ,và Lam tiếp tục chạy theo Minh Khai .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.