Chương 48
ROSE
07/08/2013
Trong khi đó tụi nó bước vào phòng nhìn xung quanh lam nên tiếng :
-phòng đẹp đó chứ /
Mỉm cười Phương quay sang nói ;
-Vậy thì nhanh sắp xếp đồ ,chúng ta còn đi kiếm đồ ăn nữa chứ
Lam nghe vậy phản bác ;
-thì cũng phải từ từ đã chứ .
Nói vậy những bụng của Lam kêu ;
-Ục ục .._làm cho Lam phải ôn bụng gãi đầu đỏ mặt.
Lan đang sắp xếp gần xong nghe thấy vậy quay sang mỉm cười nhìn Lam nói ;
-Lời nói khác với hành động .
Nghe vậy Phương mỉm cười và sau cùng tụi nó cũng nhanh tay sắp xếp xong đồ .
Vừa bước ra mở cửa liền thấy bọn hắn đang định làm ngơ cho xong chuyện vì thật sự hôm qua đã quá mệt rồi giờ tụi nó chỉ muốn đi ăn xong rồi về phòng nghĩ ngơi thôi .
-Ê thấy tụi này mà làm ngơ vậy sao ?
Nghe là biết giọng ngây hấn của Lâm ,Phương nhìn sang Lan cầu cứu vì sợ lộ diện và Phương đã tự hứa trong lòng nếu gặp thì phải tránh thế mà giờ lại gặp ở đây .
Lan nhìn thấy ánh mắt của Phương thì lặp tức hiểu liền nhưng Lan là người ít nói nhất trong nhóm nên cũng ko muốn nói ,Lam ở bên cạnh quay sang nói :
-Vậy hả nhưng tụi này có thấy đâu .
Tức giận khi nghe vậy Lâm nhìn Lam nói :
-Chà xem ra cậu cũng gan thật đó,cậu có tin rằng tụi này có thể khiến cho các cậu rời trường ko /
Mỉm cười nói :
-Biết chứ .
Lâm càng nghe càng tức nói :
-Vậy các cậu nên chiều ý tụi này thì may ra còn đc yên ổn học ở đây .
Lam nghe vậy nhìn Lan và Phương thấy 2 con bạn ko nói gì nên Lam nói ;
-Đc thôi ,nhưng mấy cậu muốn gì ?
Lâm bật cười khi thấy vậy nói :
-Thì làm osin cho tụi này .
lúc này thì Lan ko nhịn nữa nói :
-hừ đừng mơ _lời nói cũng ánh mắt kiên quyết khiến cho bọn hắn vừa nghe thấy đứng sửng lại .
Thấy vậy Lam nhìn Phương ý nói :
-”cho họ biết Lan ko phải là người dể đối phó đâu ”
Nói xong nhìn 2 con bạn rồi nói :
-Chúng ta xuống phòng ăn đi.
Bỗng Lan thấy ánh mắt sát khí ở sau lưng ,Lan quay lại và thấy ánh mắt của Minh Khai đang nhìn mình thì làm ngơ quay nên suy nghĩ :Xem ra hắn ta ko bỏ trả thù mình rồi .Chậc “”
Trong khi đó Phương và Lam đang định đi ko thấy Lan có ý đi định đi quay lại hỏi :
-Nhật cậu ko đi à ,hôm nay cậu lạ lắm đó.
Mỉm cười cho 2 con bạn yên tâm Lan nói ;
-Đâu có gì đâu ,đi thôi.
Sau khi ăn xong tụi nó quay về phòng ,chợt Lan nhìn ra cửa sổ thấy 1 vườn hoa Lan quay sang nói :
-Các cậu về phòng trước đi tớ ra ngoài 1 chút đã.
Nói xong Lan đã bỏ đi mất trớc khi Lam và Phương định hỏi .
lam quay sang hỏi Phương ;
-Ko biết Nhật đi đâu nữa ,chúng ta đã đi xe mệt rồi mà ko về phòng nghĩ ngơi mà còn đi đâu ko biết .
Phương nhìn nhìn ra cửa sổ mỉm cười biết Lan đi đâu quay sang Lam nói ;
-Cậu muốn biết ko /
Lam nghe vậy ngạc nhiên nhìn Phương hỏi :
-Cậu biết hả ?
Gật đầu Phương chỉ ra cửa sổ và nói :
-Ở vườn hoa kìa .
Lam nghe vậy nhìn xuống thấy 1 vườn hoa hồng đang nở thì mỉm cười sau đó quay sang Phương nói :
-Thôi chúng ta về phòng đi .
Trong khi đó Lan đã bước xuống vườn hoa và nhìn xung quanh thấy
toàn là hoa hồng và đặc biệt ở đây còn có hoa hồng vàng một loài hoa đc coi là loài hoa phản bội trong tình yêu .
Thấy nó ở đây Lan bước đến và đưa mũi sát vào bông hoa và ngữi 1 mùi hương nồng nàng đc tỏa ra và Lan nghĩ :thật thơm hoa hồng vàng thơm thật đó sao mình ko sử dụng để chế nước hoa nhỉ .
Mỉm cười khi nghĩ đc 1 sáng chế về nước hoa thật ra thì ở Nhật cũng có hoa hồng vàng nhưng mùi hương thì khác với hoa hồng vàng này nên lan mới nghĩ ra 1 loại nước hoa khác về hoa hồng thôi .
Đang suy nghĩ cách nào để có đc mùi hương này thì chợt Lan nghe thấy 1 tiếng nói vang nên ,mà giọng này rất quen thuộc mới chết chứ .
-Các người đã nghĩ ra cách gì cho mụ Hoa kí vào bảng ly hôn chưa .
Giật mình khi nghe vậy Lan xác định giọng nói đó phát ra từ đâu và
Lan thấy đc giọng nói đó đc phát ra từ 1 chiếc bàn cách đó 5m ,xung quanh có 1 cây hoa lộc vừng che chắn và trên bàn ngoài trừ 1 người đang nói thì xung quanh hình như có 5 người .
Nhìn xa và nghe thấy ko rõ vì lúc này đột nhiên họ nói nhỏ quá khiến cho Lan phải tiến lại và núp dưới những bông hồng và nghe ;
-các người hãy nghĩ cách làm sao cho mụ ta biết mất luôn là đc .
Đám người đó nghe vậy quay sang ng vừa nói ;
-Vâng .
Sau đó đám ng đó hỏi giọng mang vẻ thắc mắc :
-Sao bà chủ ko bảo ông Tùng ly dị mà phải làm như thế này /
Người đàn bà đó tức giận nói ;
-Thì tại ông ta ba lần bảy lượt vẫn ko chịu nói gì là ko tình thì còn nghĩa .Và ko chịu ly hôn dù mẹ ông ta có giục .Hừ vậy mới tức chứ .
Đúng lúc đó 1 trong những tên nên tiếng :
-Bà chủ hình như đang có người nghe lén chúng ta hay sao đó?
Ở bụi cây Lan giật mình vì bị phát hiện ,và ở đây thì thì dù cho bụi hoa hồng có thể che lấp đc mình nhưng giờ mà bỏ chạy thì cũng ko đc như thế còn nguy hiểm hơn .
Lan thấy đám người đó gần tiến tới chỗ mình thì tim của Lan nhảy trong lồng ngực và chuẩn bị trường hợp xấu nhất và nghĩ thầm :
-”thật là ko biết sao họ phát hiện ra mình nữa xem ra thì phải nghĩ cách thôi ,ko để đám ng này phát hiện thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình .”
Trong khi đó đám người đó dần tiến tới chỗ Lan và bà Hà nên tiếng :
-Các người tìm cho tôi ,nếu để họ phát hiện thì coi như kế hoạch bấy lâu nay của ta trở thành thất bại thì các người sẽ ko yên thân đâu .
Và đám người đó nói đồng thanh :
-Vâng thưa bà chủ .
Càng nghe thì càng lo lắng Lan nhìn xung quanh để tìm đuơng thoát thân ,nếu ko phải chuyện này phải giải quyết triệt để nên ko thể lộ diện bây giờ đc ,chết thật đám đó gần tiến đến rồi .
Nhìn nhìn nhưng thật ko thế có cách thoát dc nếu đứng nên thì sẽ bị phát hiện ngay ,bỗng Lan nghĩ đến kế nằm xuống và bò thì may ra nhưng ko chắc sẽ ko bị phát hiện .
-Meo ..meo…meo….
Tiếng mèo vang nên khiến cho đám người đó quay nhìn người nói nên tiếng:
-Hóa ra là một con mèo .
Nói xong cả đám người đó bặt cười ,nhưng dù như vậy Lan vần ko thể để lộ sơ hở đc đàng mằn yên chờ xem họ sẽ làm gì và Lan lui nạy 1 dãy cỏ bên cạnh và lấp ở bụi hoa râm bụt và chờ xem phản ứng của đám người đó .
May mắn cho Lan là đám người đó ko tiến lại sau khi thấy con mèo và bỏ nhóm người đó giải tán trước đó bà Hà còn nói ;
-Lần sau đừng nói xàm nữa 1 con mèo thì mà nói là có người theo dõi .
Người đó nghe vậy cuối đầu nói :
-Xin lỗi bà chủ .
Sau khi đám người đó bỏ đi Lan mới từ chỗ núp bắt con mèo ôm vào lòng ngồi xuống bãi cỏ nói chuyện với con mèo :
-Cảm ơn mày nha ,xém chút nữa thì ta chết rồi .
Vuốt lông con mèo Lan nhìn nên bầu trời buổi chiều nói :
-Gần hết 1 ngày rồi .
Và chìm vào suy nghĩ :
-”Ko biết bà ta có âm mưu gì nữa đây ,xem ra mẹ Phuơng khó thoát khỏi móng vuốt của bà Hà rồi ,chậc xem ra lần này họ quyết ko muơng tay như lần trước nữa rồi nguy hiểm quá .May là mình đã biết là bà Hà sẽ có hành động nhưng ko biết bà ta có âm mưu gì xem ra cần phải điều tra thì may ra ….”
Ngày thư 2 tụi nó đc hướng dẫn viên hưỡng dẫn đi nên Hồ Tuyền Lâm ,cả lớp thấy vậy thì nhìn xung quanh và nghe người hướng dẫn viên nói về hồ trong đó có cả bọn nó nữa .
-Từ một thung lũng hoang vu ở độ cao hơn 1.000m so với mặt biển bị bao bọc bởi bốn bề rừng núi và dòng suối tía huyền thoại bắt nguồn từ những ngọn núi cao ngất và đại ngàn hùng vĩ ở nam Tây Nguyên; cuối những năm 80, những người thợ xây dựng Bộ Thủy lợi đã tạo nên hồ Tuyền Lâm, với diện tích 365 ha, chỗ sâu nhất 36m, cung cấp nước tưới cho hơn 1.400 ha hoa màu, lúa và cây công nghiệp ở các xã tây bắc huyện Ðức Trọng.
Nghe vậy Lam nhìn Phuơng hỏi :
-Ê Thắng cậu có biết thêm gì về Hồ Tuyền Lâm này ko ?
Phuơng nghe vậy thì mỉm cười nhìn Lam nói :
-Đúng là đồ mọc sách .
Lam nghe vạy phản bác :
-Nói gì đó thì tớ thích khám phá những gì mới mẻ mà .
Sau đó nghe sát tai Phuơng nói :
-Với lại tớ mới sang VN lần đầu ,ít nhất cậu phải có lòng hiếu khách chứ .
Lắc đầu ko biết nói gì hơn Phuơng nên tiếng ;
-Tớ cũng biết sơ sơ thôi :Vào xuân, hồ Tuyền Lâm, lấp lánh mầu xanh ngọc bích, khắc họa thêm nét thơ mộng, lãng mạn của Ðà Lạt . Ðây là thắng cảnh của Tây Nguyên nằm trong 20 khu du lịch trọng điểm ở Việt Nam hiện nay .
Nghe vậy Lam gật đầu mỉm cười vì nghe đc những điều thú vị về VN .
Đúng lúc đó người hưỡng dẫn du lịch nói :
-Các em có thể đi xung quanh để khám phá về Hồ Tuyền Lâm này ,nhưng đừng đi xa quá nếu ko sẽ lạc đó .
Bọn nó nghe thấy vậy thì nhìn nhau và ko biết làm gì thì Huy từ đâu đến nhìn bọn nó nói :
-Các cậu có đi thuyền chơi ko ?
Nghe vậy Lam ham vui nhìn 2 con bạn nói :
-Đi chơi đi .
Lắc đầu Lan nói :
-Thôi cậu đi thì đi đi tớ hơi mệt ko muốn đi 1 chút nào cả .
Lam nghe vậy nhìn sang Phuơng hỏi ;
-Còn cậu thì sao ?
Phuơng nghe vậy nhìn Huy và nghĩ em ra hắn ta cũng là người tốt ,mà hình như hắn ta cũng thích Lam nữa thôi thì tạo cơ hội vậy ,nghĩ vậy Phuơng nói :
-Tớ thì ko thích đi thuyền thôi cậu đi đi .
-phòng đẹp đó chứ /
Mỉm cười Phương quay sang nói ;
-Vậy thì nhanh sắp xếp đồ ,chúng ta còn đi kiếm đồ ăn nữa chứ
Lam nghe vậy phản bác ;
-thì cũng phải từ từ đã chứ .
Nói vậy những bụng của Lam kêu ;
-Ục ục .._làm cho Lam phải ôn bụng gãi đầu đỏ mặt.
Lan đang sắp xếp gần xong nghe thấy vậy quay sang mỉm cười nhìn Lam nói ;
-Lời nói khác với hành động .
Nghe vậy Phương mỉm cười và sau cùng tụi nó cũng nhanh tay sắp xếp xong đồ .
Vừa bước ra mở cửa liền thấy bọn hắn đang định làm ngơ cho xong chuyện vì thật sự hôm qua đã quá mệt rồi giờ tụi nó chỉ muốn đi ăn xong rồi về phòng nghĩ ngơi thôi .
-Ê thấy tụi này mà làm ngơ vậy sao ?
Nghe là biết giọng ngây hấn của Lâm ,Phương nhìn sang Lan cầu cứu vì sợ lộ diện và Phương đã tự hứa trong lòng nếu gặp thì phải tránh thế mà giờ lại gặp ở đây .
Lan nhìn thấy ánh mắt của Phương thì lặp tức hiểu liền nhưng Lan là người ít nói nhất trong nhóm nên cũng ko muốn nói ,Lam ở bên cạnh quay sang nói :
-Vậy hả nhưng tụi này có thấy đâu .
Tức giận khi nghe vậy Lâm nhìn Lam nói :
-Chà xem ra cậu cũng gan thật đó,cậu có tin rằng tụi này có thể khiến cho các cậu rời trường ko /
Mỉm cười nói :
-Biết chứ .
Lâm càng nghe càng tức nói :
-Vậy các cậu nên chiều ý tụi này thì may ra còn đc yên ổn học ở đây .
Lam nghe vậy nhìn Lan và Phương thấy 2 con bạn ko nói gì nên Lam nói ;
-Đc thôi ,nhưng mấy cậu muốn gì ?
Lâm bật cười khi thấy vậy nói :
-Thì làm osin cho tụi này .
lúc này thì Lan ko nhịn nữa nói :
-hừ đừng mơ _lời nói cũng ánh mắt kiên quyết khiến cho bọn hắn vừa nghe thấy đứng sửng lại .
Thấy vậy Lam nhìn Phương ý nói :
-”cho họ biết Lan ko phải là người dể đối phó đâu ”
Nói xong nhìn 2 con bạn rồi nói :
-Chúng ta xuống phòng ăn đi.
Bỗng Lan thấy ánh mắt sát khí ở sau lưng ,Lan quay lại và thấy ánh mắt của Minh Khai đang nhìn mình thì làm ngơ quay nên suy nghĩ :Xem ra hắn ta ko bỏ trả thù mình rồi .Chậc “”
Trong khi đó Phương và Lam đang định đi ko thấy Lan có ý đi định đi quay lại hỏi :
-Nhật cậu ko đi à ,hôm nay cậu lạ lắm đó.
Mỉm cười cho 2 con bạn yên tâm Lan nói ;
-Đâu có gì đâu ,đi thôi.
Sau khi ăn xong tụi nó quay về phòng ,chợt Lan nhìn ra cửa sổ thấy 1 vườn hoa Lan quay sang nói :
-Các cậu về phòng trước đi tớ ra ngoài 1 chút đã.
Nói xong Lan đã bỏ đi mất trớc khi Lam và Phương định hỏi .
lam quay sang hỏi Phương ;
-Ko biết Nhật đi đâu nữa ,chúng ta đã đi xe mệt rồi mà ko về phòng nghĩ ngơi mà còn đi đâu ko biết .
Phương nhìn nhìn ra cửa sổ mỉm cười biết Lan đi đâu quay sang Lam nói ;
-Cậu muốn biết ko /
Lam nghe vậy ngạc nhiên nhìn Phương hỏi :
-Cậu biết hả ?
Gật đầu Phương chỉ ra cửa sổ và nói :
-Ở vườn hoa kìa .
Lam nghe vậy nhìn xuống thấy 1 vườn hoa hồng đang nở thì mỉm cười sau đó quay sang Phương nói :
-Thôi chúng ta về phòng đi .
Trong khi đó Lan đã bước xuống vườn hoa và nhìn xung quanh thấy
toàn là hoa hồng và đặc biệt ở đây còn có hoa hồng vàng một loài hoa đc coi là loài hoa phản bội trong tình yêu .
Thấy nó ở đây Lan bước đến và đưa mũi sát vào bông hoa và ngữi 1 mùi hương nồng nàng đc tỏa ra và Lan nghĩ :thật thơm hoa hồng vàng thơm thật đó sao mình ko sử dụng để chế nước hoa nhỉ .
Mỉm cười khi nghĩ đc 1 sáng chế về nước hoa thật ra thì ở Nhật cũng có hoa hồng vàng nhưng mùi hương thì khác với hoa hồng vàng này nên lan mới nghĩ ra 1 loại nước hoa khác về hoa hồng thôi .
Đang suy nghĩ cách nào để có đc mùi hương này thì chợt Lan nghe thấy 1 tiếng nói vang nên ,mà giọng này rất quen thuộc mới chết chứ .
-Các người đã nghĩ ra cách gì cho mụ Hoa kí vào bảng ly hôn chưa .
Giật mình khi nghe vậy Lan xác định giọng nói đó phát ra từ đâu và
Lan thấy đc giọng nói đó đc phát ra từ 1 chiếc bàn cách đó 5m ,xung quanh có 1 cây hoa lộc vừng che chắn và trên bàn ngoài trừ 1 người đang nói thì xung quanh hình như có 5 người .
Nhìn xa và nghe thấy ko rõ vì lúc này đột nhiên họ nói nhỏ quá khiến cho Lan phải tiến lại và núp dưới những bông hồng và nghe ;
-các người hãy nghĩ cách làm sao cho mụ ta biết mất luôn là đc .
Đám người đó nghe vậy quay sang ng vừa nói ;
-Vâng .
Sau đó đám ng đó hỏi giọng mang vẻ thắc mắc :
-Sao bà chủ ko bảo ông Tùng ly dị mà phải làm như thế này /
Người đàn bà đó tức giận nói ;
-Thì tại ông ta ba lần bảy lượt vẫn ko chịu nói gì là ko tình thì còn nghĩa .Và ko chịu ly hôn dù mẹ ông ta có giục .Hừ vậy mới tức chứ .
Đúng lúc đó 1 trong những tên nên tiếng :
-Bà chủ hình như đang có người nghe lén chúng ta hay sao đó?
Ở bụi cây Lan giật mình vì bị phát hiện ,và ở đây thì thì dù cho bụi hoa hồng có thể che lấp đc mình nhưng giờ mà bỏ chạy thì cũng ko đc như thế còn nguy hiểm hơn .
Lan thấy đám người đó gần tiến tới chỗ mình thì tim của Lan nhảy trong lồng ngực và chuẩn bị trường hợp xấu nhất và nghĩ thầm :
-”thật là ko biết sao họ phát hiện ra mình nữa xem ra thì phải nghĩ cách thôi ,ko để đám ng này phát hiện thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình .”
Trong khi đó đám người đó dần tiến tới chỗ Lan và bà Hà nên tiếng :
-Các người tìm cho tôi ,nếu để họ phát hiện thì coi như kế hoạch bấy lâu nay của ta trở thành thất bại thì các người sẽ ko yên thân đâu .
Và đám người đó nói đồng thanh :
-Vâng thưa bà chủ .
Càng nghe thì càng lo lắng Lan nhìn xung quanh để tìm đuơng thoát thân ,nếu ko phải chuyện này phải giải quyết triệt để nên ko thể lộ diện bây giờ đc ,chết thật đám đó gần tiến đến rồi .
Nhìn nhìn nhưng thật ko thế có cách thoát dc nếu đứng nên thì sẽ bị phát hiện ngay ,bỗng Lan nghĩ đến kế nằm xuống và bò thì may ra nhưng ko chắc sẽ ko bị phát hiện .
-Meo ..meo…meo….
Tiếng mèo vang nên khiến cho đám người đó quay nhìn người nói nên tiếng:
-Hóa ra là một con mèo .
Nói xong cả đám người đó bặt cười ,nhưng dù như vậy Lan vần ko thể để lộ sơ hở đc đàng mằn yên chờ xem họ sẽ làm gì và Lan lui nạy 1 dãy cỏ bên cạnh và lấp ở bụi hoa râm bụt và chờ xem phản ứng của đám người đó .
May mắn cho Lan là đám người đó ko tiến lại sau khi thấy con mèo và bỏ nhóm người đó giải tán trước đó bà Hà còn nói ;
-Lần sau đừng nói xàm nữa 1 con mèo thì mà nói là có người theo dõi .
Người đó nghe vậy cuối đầu nói :
-Xin lỗi bà chủ .
Sau khi đám người đó bỏ đi Lan mới từ chỗ núp bắt con mèo ôm vào lòng ngồi xuống bãi cỏ nói chuyện với con mèo :
-Cảm ơn mày nha ,xém chút nữa thì ta chết rồi .
Vuốt lông con mèo Lan nhìn nên bầu trời buổi chiều nói :
-Gần hết 1 ngày rồi .
Và chìm vào suy nghĩ :
-”Ko biết bà ta có âm mưu gì nữa đây ,xem ra mẹ Phuơng khó thoát khỏi móng vuốt của bà Hà rồi ,chậc xem ra lần này họ quyết ko muơng tay như lần trước nữa rồi nguy hiểm quá .May là mình đã biết là bà Hà sẽ có hành động nhưng ko biết bà ta có âm mưu gì xem ra cần phải điều tra thì may ra ….”
Ngày thư 2 tụi nó đc hướng dẫn viên hưỡng dẫn đi nên Hồ Tuyền Lâm ,cả lớp thấy vậy thì nhìn xung quanh và nghe người hướng dẫn viên nói về hồ trong đó có cả bọn nó nữa .
-Từ một thung lũng hoang vu ở độ cao hơn 1.000m so với mặt biển bị bao bọc bởi bốn bề rừng núi và dòng suối tía huyền thoại bắt nguồn từ những ngọn núi cao ngất và đại ngàn hùng vĩ ở nam Tây Nguyên; cuối những năm 80, những người thợ xây dựng Bộ Thủy lợi đã tạo nên hồ Tuyền Lâm, với diện tích 365 ha, chỗ sâu nhất 36m, cung cấp nước tưới cho hơn 1.400 ha hoa màu, lúa và cây công nghiệp ở các xã tây bắc huyện Ðức Trọng.
Nghe vậy Lam nhìn Phuơng hỏi :
-Ê Thắng cậu có biết thêm gì về Hồ Tuyền Lâm này ko ?
Phuơng nghe vậy thì mỉm cười nhìn Lam nói :
-Đúng là đồ mọc sách .
Lam nghe vạy phản bác :
-Nói gì đó thì tớ thích khám phá những gì mới mẻ mà .
Sau đó nghe sát tai Phuơng nói :
-Với lại tớ mới sang VN lần đầu ,ít nhất cậu phải có lòng hiếu khách chứ .
Lắc đầu ko biết nói gì hơn Phuơng nên tiếng ;
-Tớ cũng biết sơ sơ thôi :Vào xuân, hồ Tuyền Lâm, lấp lánh mầu xanh ngọc bích, khắc họa thêm nét thơ mộng, lãng mạn của Ðà Lạt . Ðây là thắng cảnh của Tây Nguyên nằm trong 20 khu du lịch trọng điểm ở Việt Nam hiện nay .
Nghe vậy Lam gật đầu mỉm cười vì nghe đc những điều thú vị về VN .
Đúng lúc đó người hưỡng dẫn du lịch nói :
-Các em có thể đi xung quanh để khám phá về Hồ Tuyền Lâm này ,nhưng đừng đi xa quá nếu ko sẽ lạc đó .
Bọn nó nghe thấy vậy thì nhìn nhau và ko biết làm gì thì Huy từ đâu đến nhìn bọn nó nói :
-Các cậu có đi thuyền chơi ko ?
Nghe vậy Lam ham vui nhìn 2 con bạn nói :
-Đi chơi đi .
Lắc đầu Lan nói :
-Thôi cậu đi thì đi đi tớ hơi mệt ko muốn đi 1 chút nào cả .
Lam nghe vậy nhìn sang Phuơng hỏi ;
-Còn cậu thì sao ?
Phuơng nghe vậy nhìn Huy và nghĩ em ra hắn ta cũng là người tốt ,mà hình như hắn ta cũng thích Lam nữa thôi thì tạo cơ hội vậy ,nghĩ vậy Phuơng nói :
-Tớ thì ko thích đi thuyền thôi cậu đi đi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.