Khi Nữ Phó Giám Đốc Từng Đơn Phương Tôi
Chương 21: Dạ tiệc (2)
Hải Vân Phạm Phan
13/06/2023
Cả hai sau đó đã nói chuyện rất lâu với nhau mới được Minh Hào nhắc rằng còn hai bên đối tác để gặp mặt thì cô mới chào tạm biệt ông.
Cô lại nói thầm với cậu: “Xin lỗi vì đã để cậu đợi nhé, tại bác ấy nói chuyện hay quá, thật sự học được rất nhiều điều.”
“Tớ hiểu, giờ thì cùng đến gặp người tiếp theo nào.” - Dứt lời cậu xoa xoa đầu Hạ Vân rồi đảo mắt tìm đối tượng tiếp theo mặc cho người ở sau còn ngơ ngác vì hành động vừa rồi.
Hạ Vân thuận lợi giao lưu với đại diện từ KOK Mental như với CLT vì giám đốc bên đó thậm chí còn là bạn đại học cũ của dì cô. Mọi thứ đang được tiến hành một cách trơn tru theo đúng quỹ đạo của nó. ‘Chỉ còn công ty đó thôi, chắc chắn mình sẽ làm được!’. Vừa dứt dòng suy nghĩ, không để ý mà cô tông vào lưng của Minh Hào.
“Này sao tự dưng cậu dừng lại, đối tượng tiếp the…”
Ngẩng mặt lên, đập vào mắt cô là Hồng Nhiên?!... Người bạn gái cũ của Minh Hào…và cũng là người gián tiếp khiến cô phải buông bỏ cậu…
“ u Minh Hào, chuyệ…”
Chưa dứt câu cô liền cảm nhận được bàn tay ấm áp của Minh Hào nắm lấy tay cô: “Có chuyện gì sao? Đi thôi, hoàn thành nhiệm vụ rồi tớ đưa cậu về nhà.”
“...”
Cậu nhìn Hạ Vân trìu mến ý như muốn nói ‘Không sao đâu’. Cô thấy phản ứng của cậu thì có chút bất ngờ, ngày ấy vẫn là u Minh Hào, vẫn người từng buông bỏ lời hứa chỉ bài cho cô chỉ để được nhắn tin lâu hơn người con gái ấy, người đã từng khiến cô ngóng trông cả một đêm rồi nhận lại câu nói “Xin lỗi, tớ bận.”, dường như đó không chỉ là lần duy nhất Minh Hào thất hứa với cô. Chỉ nghĩ lại thôi đã khiến sống mũi Hạ Vân có chút cay cay.
Cô không nói gì, giật mạnh tay mình khỏi tay Minh Hào khiến cậu có chút bối rối.
“Tí nữa tôi có thể tự về được, tập trung hơn đi.”
Dứt lời Hạ Vân đi thẳng một mạch tới người đàn ông đại diện cho Hatex Central
“Chào anh, tôi là Keyly - phó giám đốc Moon Group Holding. Rất vui được diện kiến!” - Rồi cô lại nở một nụ cười trông thật công nghiệp.
Người đàn ông đảo mắt một vòng từ trên xuống dưới người Hạ Vân, thấy người con gái khoác lên mình bộ váy quyến rũ khiến đáy mắt anh ta ánh lên chút gì đó thiếu đứng đắn. Minh Hào từ sau lưng cô thấy được ý đồ của hắn thì tiến lên.
“Xin chào, tôi là thư ký của phó giám đốc Keyly.” - Rồi cậu quay sang phía Hạ Vân - “Vị đây là Jay Wang, tổng giám đốc Hatex Central.”
Tên Jay Wang thấy không được thuận mắt với hai người này cho lắm mới lay lay bả vai của cô gái đang mải tận hưởng ly rượu vang trắng mà quay người lại không để ý sự xuất hiện của hai người “bạn cũ”.
Hắn cất lên giọng nói khàn khàn bằng tiếng Hàn: “Hồng Nhiên à, nhìn hai người này anh cảm thấy khó chịu quá, cục cưng có thể tiếp chuyện hộ anh được không. Nhìn là biết xuất thân từ Đông Nam Á, anh không hứng thú.”
Nghe được câu nói đó phát ra từ miệng Hắn, Hạ Vân chỉ khẽ cười khẩy, chắc hắn không biết cô cũng thông thạo tiếng Hàn. Đông Nam Á à? Cô gái mà Hắn ta đang đứng cạnh được gọi là cục cưng ấy cũng xuất thân từ Đông Nam Á đấy, hắn không biết sao?
Vừa uống can ly vang trắng, Hồng Nhiên vừa đáp “Vâng” thì quay lại đã trông thấy Minh Hào.
“Anh… Sao anh lại ở đây?!” - Vẻ mặt cô trông rất hốt hoảng, một phần vì sợ lộ thân phận gốc gác với người bạn trai cực kỳ kì thị người Đông Nam Á của mình.
Minh Hào thấy thái độ của Hồng Nhiên cũng không nói gì, lùi về phía sau Hạ Vân, cậu phải giữ sự chuyên nghiệp tuyệt đối.
Thấy Hạ Vân Hồng Nhiên càng bất ngờ hơn.
“Phùng Hạ Vân? Có phải Phùng Hạ Vân không? Sao cậu lại ở đây? Lâu quá mới gặp cậu!”
Tên Jay Wang có chút thắc mắc, nghênh ngang hỏi: “Cục cưng quen chúng à?”
“À không, người quen ngày xưa của em ở Hàn thôi!” - Cô lập tức che giấu sự thật.
Hạ Vân cũng không quan tâm mấy việc Hồng Nhiên muốn giữ bí mật chuyện này. Thế nhưng cô vẫn còn rất ám ảnh khoảng thời gian ấy, quá khứ nhìn thấy Hồng Nhiên và người cô yêu thương cạnh bên nhau khiến Hạ Vân cảm giác như da thịt bị cắt ra từng thớ…
Minh Hào chỉ khẽ lấy tay vỗ nhẹ thắt lưng Hạ Vân. Cô liền bất ngờ quay phắt lại, thầm thảng thốt một câu:
‘Cậu ấy vẫn còn nhớ sao?!’
Cô lại nói thầm với cậu: “Xin lỗi vì đã để cậu đợi nhé, tại bác ấy nói chuyện hay quá, thật sự học được rất nhiều điều.”
“Tớ hiểu, giờ thì cùng đến gặp người tiếp theo nào.” - Dứt lời cậu xoa xoa đầu Hạ Vân rồi đảo mắt tìm đối tượng tiếp theo mặc cho người ở sau còn ngơ ngác vì hành động vừa rồi.
Hạ Vân thuận lợi giao lưu với đại diện từ KOK Mental như với CLT vì giám đốc bên đó thậm chí còn là bạn đại học cũ của dì cô. Mọi thứ đang được tiến hành một cách trơn tru theo đúng quỹ đạo của nó. ‘Chỉ còn công ty đó thôi, chắc chắn mình sẽ làm được!’. Vừa dứt dòng suy nghĩ, không để ý mà cô tông vào lưng của Minh Hào.
“Này sao tự dưng cậu dừng lại, đối tượng tiếp the…”
Ngẩng mặt lên, đập vào mắt cô là Hồng Nhiên?!... Người bạn gái cũ của Minh Hào…và cũng là người gián tiếp khiến cô phải buông bỏ cậu…
“ u Minh Hào, chuyệ…”
Chưa dứt câu cô liền cảm nhận được bàn tay ấm áp của Minh Hào nắm lấy tay cô: “Có chuyện gì sao? Đi thôi, hoàn thành nhiệm vụ rồi tớ đưa cậu về nhà.”
“...”
Cậu nhìn Hạ Vân trìu mến ý như muốn nói ‘Không sao đâu’. Cô thấy phản ứng của cậu thì có chút bất ngờ, ngày ấy vẫn là u Minh Hào, vẫn người từng buông bỏ lời hứa chỉ bài cho cô chỉ để được nhắn tin lâu hơn người con gái ấy, người đã từng khiến cô ngóng trông cả một đêm rồi nhận lại câu nói “Xin lỗi, tớ bận.”, dường như đó không chỉ là lần duy nhất Minh Hào thất hứa với cô. Chỉ nghĩ lại thôi đã khiến sống mũi Hạ Vân có chút cay cay.
Cô không nói gì, giật mạnh tay mình khỏi tay Minh Hào khiến cậu có chút bối rối.
“Tí nữa tôi có thể tự về được, tập trung hơn đi.”
Dứt lời Hạ Vân đi thẳng một mạch tới người đàn ông đại diện cho Hatex Central
“Chào anh, tôi là Keyly - phó giám đốc Moon Group Holding. Rất vui được diện kiến!” - Rồi cô lại nở một nụ cười trông thật công nghiệp.
Người đàn ông đảo mắt một vòng từ trên xuống dưới người Hạ Vân, thấy người con gái khoác lên mình bộ váy quyến rũ khiến đáy mắt anh ta ánh lên chút gì đó thiếu đứng đắn. Minh Hào từ sau lưng cô thấy được ý đồ của hắn thì tiến lên.
“Xin chào, tôi là thư ký của phó giám đốc Keyly.” - Rồi cậu quay sang phía Hạ Vân - “Vị đây là Jay Wang, tổng giám đốc Hatex Central.”
Tên Jay Wang thấy không được thuận mắt với hai người này cho lắm mới lay lay bả vai của cô gái đang mải tận hưởng ly rượu vang trắng mà quay người lại không để ý sự xuất hiện của hai người “bạn cũ”.
Hắn cất lên giọng nói khàn khàn bằng tiếng Hàn: “Hồng Nhiên à, nhìn hai người này anh cảm thấy khó chịu quá, cục cưng có thể tiếp chuyện hộ anh được không. Nhìn là biết xuất thân từ Đông Nam Á, anh không hứng thú.”
Nghe được câu nói đó phát ra từ miệng Hắn, Hạ Vân chỉ khẽ cười khẩy, chắc hắn không biết cô cũng thông thạo tiếng Hàn. Đông Nam Á à? Cô gái mà Hắn ta đang đứng cạnh được gọi là cục cưng ấy cũng xuất thân từ Đông Nam Á đấy, hắn không biết sao?
Vừa uống can ly vang trắng, Hồng Nhiên vừa đáp “Vâng” thì quay lại đã trông thấy Minh Hào.
“Anh… Sao anh lại ở đây?!” - Vẻ mặt cô trông rất hốt hoảng, một phần vì sợ lộ thân phận gốc gác với người bạn trai cực kỳ kì thị người Đông Nam Á của mình.
Minh Hào thấy thái độ của Hồng Nhiên cũng không nói gì, lùi về phía sau Hạ Vân, cậu phải giữ sự chuyên nghiệp tuyệt đối.
Thấy Hạ Vân Hồng Nhiên càng bất ngờ hơn.
“Phùng Hạ Vân? Có phải Phùng Hạ Vân không? Sao cậu lại ở đây? Lâu quá mới gặp cậu!”
Tên Jay Wang có chút thắc mắc, nghênh ngang hỏi: “Cục cưng quen chúng à?”
“À không, người quen ngày xưa của em ở Hàn thôi!” - Cô lập tức che giấu sự thật.
Hạ Vân cũng không quan tâm mấy việc Hồng Nhiên muốn giữ bí mật chuyện này. Thế nhưng cô vẫn còn rất ám ảnh khoảng thời gian ấy, quá khứ nhìn thấy Hồng Nhiên và người cô yêu thương cạnh bên nhau khiến Hạ Vân cảm giác như da thịt bị cắt ra từng thớ…
Minh Hào chỉ khẽ lấy tay vỗ nhẹ thắt lưng Hạ Vân. Cô liền bất ngờ quay phắt lại, thầm thảng thốt một câu:
‘Cậu ấy vẫn còn nhớ sao?!’
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.