Khi Nữ Phó Giám Đốc Từng Đơn Phương Tôi
Chương 105: Lại là một chuyến công tác mới
Hải Vân Phạm Phan
11/09/2023
Màn hình máy tính của cậu vì để im quá lâu nên cũng tự động sập đen.
Minh Hào đan chặt hai bàn tay mình lại với nhau rồi nén thật chặt lại
đến tím tái những đầu ngón tay, môi cậu mím chặt lại để che giấu nỗi
thống khổ nhưng đôi mắt ấy lại không thể che giấu sự đau đớn.
Cậu nhìn về phía bức ảnh để bàn có hình Hạ Vân, thở dài một hơi nặng nhọc:
“Xin lỗi, tớ tệ thật, đã để cậu chờ lâu quá rồi… Xin cậu, hãy chờ tớ một chút nữa thôi…”
…
Về phần Moon Group Holding, sau 3 năm ròng rã thì cuối cùng công ty cũng đã trở về lại được nơi đỉnh cao danh vọng lúc xưa. Bất cứ thành viên nào trong công ty, từ vị trí thấp nhất đến cao nhất đều dốc toàn tâm để vực dậy công ty.
Hạ Vân cũng đã chủ động tổ chức nhiều cuộc tuyển dụng mới. Dù ít người dự ứng tuyển hơn lúc xưa nhưng về chất lượng đều rất đảm bảo hoặc chí ít đó là những người thật sự yêu quý công ty này khi mà Moon Group Holding thời điểm đó như đang trên bờ vực phá sản.
Đôi khi đang ngồi chấm tuyển, cô lại bất giác nhớ về Minh Hào, vì đó cũng là cách mà họ tìm thấy nhau thêm lần nữa…
…
Sau thời gian dài ổn định công ty trong phạm vi trong nước thì đến thời điểm hiện tại có lẽ đã sẵn sàng cho một chuyến công tác mới nhằm thúc đẩy quan hệ với các tập đoàn thành viên khác cùng tổ chức với Moon Group Holding.
Minh Nguyệt sau khi nhận thấy Hạ Vân ngày càng cứng cỏi và trưởng thành hơn rồi cũng yên tâm giao cho cô một nhiệm vụ ký hợp đồng mới với đối tác và làm người mẫu đại diện cho sản phẩm mới mà công ty cô cùng hợp tác ở một đất nước rất mới mẻ mà trước đây Moon Group Holding chưa từng hợp tác.
Sau một tuần đọc các tài liệu về nơi mình sẽ đến cũng như tập đoàn này thì Hạ Vân càng thấy thích thú hơn. Cô không chỉ nghĩ đây là một chuyến công tác mà nó còn là một cơ hội để bản thân được trải nghiệm nhiều hơn, khám phá và thư giãn ở đất nước rất nổi tiếng này.
Trước chuyến bay, Hạ Vân chuẩn bị kỹ càng hành lý cũng như được dì mình dặn dò thêm một vài điều.
…
Khi cô mở cửa bước vào nhà, gian nhà không còn chìm trong bóng tối như mọi khi. Ánh đèn vàng ấm áp được mở sáng khắp căn hộ. Hạ Vân chầm chậm thận trọng từng bước vào bên trong, cô nghe được tiếng dao và thớt va vào nhau như đang có một người ở trong bếp. Hương thơm từ món súp ngô ngọt thoang thoảng quanh chóp mũi mang lại cho Hạ Vân một cảm giác ấm áp rất quen thuộc.
Cô càng không dám tin vào suy nghĩ của mình và chạy nhanh đến gần gian bếp với sự hồi hộp đang được đẩy lên cao tận cùng.
Bóng lưng đó…
“Minh Hào?!” - Cô thốt lên gọi tên cậu.
Người con trai đang đứng từ từ quay mặt lại… Đó là cậu! Thật sự là Minh Hào!
“Cậu về rồi sao? Nào sao trông sắc mặt cậu hôm nay lạ thế, cùng ăn tối rồi kể cho tớ nghe xem?”
“Minh Hào…”
…
Bỗng dưng Hạ Vân chợt choàng mình tỉnh giấc, giọt mồ hôi lăn dài từ trán xuống cằm cô, cảm giác ấm áp hạnh phúc ấy vì sao lại chỉ diễn ra trong thời gian ngắn như thế.
Hạ Vân không muốn tin rằng tất cả chỉ là giấc mơ, cô cố nằm xuống, ép mình chìm vào giấc ngủ một lần nữa nhưng thật vô nghĩa làm sao… Nước mắt cứ thế chảy ra từ đuôi mắt của cô, lăn dài thấm ướt gối.
“Đã lâu không gặp… tớ nhớ cậu lắm, tớ phải làm sao bây giờ?”
…
Sáng hôm sau, vào lúc 5 giờ Hạ Vân được tài xế của công ty đưa ra sân bay để sẵn sàng cho chuyến công tác đến đất nước Hàn Quốc!
…
Hơn 6 tiếng lơ lửng trên bầu trời, máy bay đáp cánh tại sân bay Seoul Hàn Quốc khi đồng hồ điểm 11 giờ 40 phút trưa.
Vì đã biết trước về đặc điểm khí hậu nơi đây thế nên Hạ Vân đã mặc sẵn một chiếc áo bông dày để giữ ấm cơ thể.
Cô được đưa đi theo sự dẫn dắt của người thư ký tập đoàn WAA Korean.
Trong suốt ngày hôm đó cô được bọn họ đưa đi thưởng thức phong cảnh cùng những món ăn đặc sản nơi này rồi trở về khách sạn nghỉ ngơi. Tối hôm đó Hạ Vân tìm kiếm được một điều rất thú vị trong cuốn catalog đặt sẵn trong phòng có nói về những dịch vụ cho thuê hanbok tự do rồi sau đó người khách có thể được tự do thăm quan cho đến khi hết thời gian quy định. Cô tự nhủ ngày mai sau buổi họp với WAA, Hạ Vân sẽ tự mình đi trải nghiệm dịch vụ thú vị này.
…
Buổi họp diễn ra một cách rất thuận lợi với hai hợp đồng mới được ký kết, lịch chụp hình cũng sẽ được sắp xếp sau ngày nghỉ ngơi tại nơi đây của cô. Bản thân chủ tịch WAA rất hài lòng về người đại diện của Moon Group Holding. Sau buổi họp ông còn đưa ra một lời hứa đó là sẽ đến Singapore thêm một chuyến trong tương lai gần.
…
Sau buổi trưa nghỉ ngơi ở khách sạn, vào 4 giờ chiều, cô tự bắt taxi đến địa điểm trong catalog chỉ dẫn.
Đó là một kiến trúc được xây dựng theo lối kiến trúc cũ của Hàn Quốc. Khi nhìn thấy tấm biển ghi đúng như chỉ dẫn mình đang cầm thì Hạ Vân mới yên tâm bước vào bên trong.
Cậu nhìn về phía bức ảnh để bàn có hình Hạ Vân, thở dài một hơi nặng nhọc:
“Xin lỗi, tớ tệ thật, đã để cậu chờ lâu quá rồi… Xin cậu, hãy chờ tớ một chút nữa thôi…”
…
Về phần Moon Group Holding, sau 3 năm ròng rã thì cuối cùng công ty cũng đã trở về lại được nơi đỉnh cao danh vọng lúc xưa. Bất cứ thành viên nào trong công ty, từ vị trí thấp nhất đến cao nhất đều dốc toàn tâm để vực dậy công ty.
Hạ Vân cũng đã chủ động tổ chức nhiều cuộc tuyển dụng mới. Dù ít người dự ứng tuyển hơn lúc xưa nhưng về chất lượng đều rất đảm bảo hoặc chí ít đó là những người thật sự yêu quý công ty này khi mà Moon Group Holding thời điểm đó như đang trên bờ vực phá sản.
Đôi khi đang ngồi chấm tuyển, cô lại bất giác nhớ về Minh Hào, vì đó cũng là cách mà họ tìm thấy nhau thêm lần nữa…
…
Sau thời gian dài ổn định công ty trong phạm vi trong nước thì đến thời điểm hiện tại có lẽ đã sẵn sàng cho một chuyến công tác mới nhằm thúc đẩy quan hệ với các tập đoàn thành viên khác cùng tổ chức với Moon Group Holding.
Minh Nguyệt sau khi nhận thấy Hạ Vân ngày càng cứng cỏi và trưởng thành hơn rồi cũng yên tâm giao cho cô một nhiệm vụ ký hợp đồng mới với đối tác và làm người mẫu đại diện cho sản phẩm mới mà công ty cô cùng hợp tác ở một đất nước rất mới mẻ mà trước đây Moon Group Holding chưa từng hợp tác.
Sau một tuần đọc các tài liệu về nơi mình sẽ đến cũng như tập đoàn này thì Hạ Vân càng thấy thích thú hơn. Cô không chỉ nghĩ đây là một chuyến công tác mà nó còn là một cơ hội để bản thân được trải nghiệm nhiều hơn, khám phá và thư giãn ở đất nước rất nổi tiếng này.
Trước chuyến bay, Hạ Vân chuẩn bị kỹ càng hành lý cũng như được dì mình dặn dò thêm một vài điều.
…
Khi cô mở cửa bước vào nhà, gian nhà không còn chìm trong bóng tối như mọi khi. Ánh đèn vàng ấm áp được mở sáng khắp căn hộ. Hạ Vân chầm chậm thận trọng từng bước vào bên trong, cô nghe được tiếng dao và thớt va vào nhau như đang có một người ở trong bếp. Hương thơm từ món súp ngô ngọt thoang thoảng quanh chóp mũi mang lại cho Hạ Vân một cảm giác ấm áp rất quen thuộc.
Cô càng không dám tin vào suy nghĩ của mình và chạy nhanh đến gần gian bếp với sự hồi hộp đang được đẩy lên cao tận cùng.
Bóng lưng đó…
“Minh Hào?!” - Cô thốt lên gọi tên cậu.
Người con trai đang đứng từ từ quay mặt lại… Đó là cậu! Thật sự là Minh Hào!
“Cậu về rồi sao? Nào sao trông sắc mặt cậu hôm nay lạ thế, cùng ăn tối rồi kể cho tớ nghe xem?”
“Minh Hào…”
…
Bỗng dưng Hạ Vân chợt choàng mình tỉnh giấc, giọt mồ hôi lăn dài từ trán xuống cằm cô, cảm giác ấm áp hạnh phúc ấy vì sao lại chỉ diễn ra trong thời gian ngắn như thế.
Hạ Vân không muốn tin rằng tất cả chỉ là giấc mơ, cô cố nằm xuống, ép mình chìm vào giấc ngủ một lần nữa nhưng thật vô nghĩa làm sao… Nước mắt cứ thế chảy ra từ đuôi mắt của cô, lăn dài thấm ướt gối.
“Đã lâu không gặp… tớ nhớ cậu lắm, tớ phải làm sao bây giờ?”
…
Sáng hôm sau, vào lúc 5 giờ Hạ Vân được tài xế của công ty đưa ra sân bay để sẵn sàng cho chuyến công tác đến đất nước Hàn Quốc!
…
Hơn 6 tiếng lơ lửng trên bầu trời, máy bay đáp cánh tại sân bay Seoul Hàn Quốc khi đồng hồ điểm 11 giờ 40 phút trưa.
Vì đã biết trước về đặc điểm khí hậu nơi đây thế nên Hạ Vân đã mặc sẵn một chiếc áo bông dày để giữ ấm cơ thể.
Cô được đưa đi theo sự dẫn dắt của người thư ký tập đoàn WAA Korean.
Trong suốt ngày hôm đó cô được bọn họ đưa đi thưởng thức phong cảnh cùng những món ăn đặc sản nơi này rồi trở về khách sạn nghỉ ngơi. Tối hôm đó Hạ Vân tìm kiếm được một điều rất thú vị trong cuốn catalog đặt sẵn trong phòng có nói về những dịch vụ cho thuê hanbok tự do rồi sau đó người khách có thể được tự do thăm quan cho đến khi hết thời gian quy định. Cô tự nhủ ngày mai sau buổi họp với WAA, Hạ Vân sẽ tự mình đi trải nghiệm dịch vụ thú vị này.
…
Buổi họp diễn ra một cách rất thuận lợi với hai hợp đồng mới được ký kết, lịch chụp hình cũng sẽ được sắp xếp sau ngày nghỉ ngơi tại nơi đây của cô. Bản thân chủ tịch WAA rất hài lòng về người đại diện của Moon Group Holding. Sau buổi họp ông còn đưa ra một lời hứa đó là sẽ đến Singapore thêm một chuyến trong tương lai gần.
…
Sau buổi trưa nghỉ ngơi ở khách sạn, vào 4 giờ chiều, cô tự bắt taxi đến địa điểm trong catalog chỉ dẫn.
Đó là một kiến trúc được xây dựng theo lối kiến trúc cũ của Hàn Quốc. Khi nhìn thấy tấm biển ghi đúng như chỉ dẫn mình đang cầm thì Hạ Vân mới yên tâm bước vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.