Chương 16
AT Phạm
15/05/2022
Sáng sớm An Vi tỉnh lại đầu truyền đến cơn đau đớn, nàng biết là do tác dụng của rượu từ tối qua, nàng cũng biết khi mình say rượu xấu tính cở nào, cố gắng bước xuống giường đi ra xem đại lão gia có đang tức giận hay không nhưng khi vừa bước ra đã có mùi thơm bay vào mũi làm bụng nàng một trận cồn cào. Đây là đại lão gia đang định bỏ thuốc, độc chết nàng sao? Thật nguy hiểm nha. Đương lúc nàng đang suy nghĩ miên mang thì có người bước ra, không phải đại lão gia mà là một mỹ nữ a. Sao trong nhà nàng lại có mỹ nữ xuất hiện? Hay là ăn trộm? Cũng không đúng, người đẹp thế kia sao lại là ăn trộm được.
Đường Hoa từ phòng bếp đi ra đã thấy An Vi đứng ngốc tại cửa phòng. Gương mặt vừa tỉnh ngủ lại rất mị hoặc, chỉ cần nhìn thấy là muốn đến khi dể một phen. Khoan đã, nàng đang nghĩ gì vậy? Nàng đường đường là tổng tài một công ty lớn thế nào lại có suy nghĩ đáng hổ thẹn kia chứ. Đường Hoa ho hai cái, điều chỉnh lại tâm trạng.
" E hèm...đã dậy rồi sao? Mau đi rửa mặt rồi đến ăn cháo đi."
An Vi ngơ ngác
" Cô...cô là ai? Sao lại ở trong nhà tôi?"
" Tôi là Đường Hoa bạn lúc nhỏ của Tiểu Thư."
An Vi như nhớ ra gì đó
" A...Cô là Đường Hoa sao? Nhưng sao cô lại ở nhà tôi?"
" Đêm qua cô say rượu tôi cùng Tiểu Thư đưa cô về. Tối qua tôi ngủ lại đây, lúc nãy Tiểu Thư bảo cậu ấy phải đi làm sớm nên nhờ tôi chăm sóc cô."
An Vi như đứng hình, nàng biết Đường Hoa là ai. Nàng ta chính là Đường tổng của Đường thị nha. Đường tổng như thế lại có thể ngủ lại nhà nàng còn làm cháo cho nàng. Thật không thể tưởng tượng được a. Nhưng dù sao nàng ta cũng có lòng nên nàng cũng phải nhanh chóng lấp đầy cái bụng trống rỗng của mình rồi còn đi làm nữa.
Tiểu Vi nô tỳ chính là hôm nay thật có phúc, nàng được Đường tổng đưa đi làm, nàng ta còn bảo chiều sẽ đến đón nàng nữa. Thật nghĩ không ra tại sao nàng ta lại tốt với nàng như vậy a. An Vi bất an lên tiếng
" Tại sao cô lại tốt với tôi như vậy?"
" Đơn giản vì tôi muốn như vậy."
An Vi nín lặng. Trả lời như vậy thì trả lời làm chi. Đường Hoa dừng xe trước tòa soạn nơi An Vi làm việc, trước khi An Vi xuống xe nàng ta ban ra một đạo thánh chỉ
" Tan làm tôi đến đón cậu."
" Ân."
An Vi không hiểu bản thân mình bị làm sao nữa. Ngoài Diệp Khả Thư nàng chưa từng thân thiết với ai cả, nàng không thích quá thân cận người khác, ngay cả bạn trai cũ cũng chưa từng được nàng dẫn về nhà. Vậy mà giờ đây nàng không những không bài xích hành động của Đường Hoa lại còn cảm thấy vui vẻ nữa. Nàng nhõe miệng cười, trong tim như có dòng nước ấm rót vào khoảng trống nơi ấy.
Lúc này tại Tần thị, Diệp Khả Thư đang thảnh thơi nhăm nhi ly cafe. Ân, đúng là cafe của Tần tổng ngon hơn cafe phòng hành chính a. Cửa phòng vang lên, chưa đợi cô đồng ý người bên ngoài đã đẫy cửa bước vào. Tống Thanh ngồi xuống ghế đối diện, ánh mắt đánh giá qua căn phòng.
" Diệp Khả Thư."
" Ân?"
" Em được chuyển sang làm thư ký cho Tần tổng thế nào lại không báo với chị một tiếng."
" A. Hôm qua xảy ra nhiều chuyện quá nên em quên."
" Xảy ra nhiều chuyện?"
" Là chuyện của Tiểu Vi."
" Tạm bỏ qua cho em. Được đi theo Tần tổng cố gắng học hỏi đi."
" Ân."
Lúc Tống Thanh vừa rời đi điện thoại nội bộ vang lên, là Tần tổng gọi
" Sang phòng tôi."
...Cốc...cốc...cốc...
" Vào đi."
Diệp Khả Thư tiến vào lên tiếng
" Tần tổng."
Tần Hạ Nhiên vẫn đang chăm chú xem văn kiện trên bàn, đầu không ngẩng lên
" Em đi pha cho tôi ly cafe."
" Ân."
Diệp Khả Thư đang định xoay đi lại nghe Tần tổng nói
" Lấy ly của tôi mà pha, thêm hai viên đường."
" Ân."
Một lúc sau Diệp Khả Thư trở vào với ly cafe đúng như yêu cầu của Tần tổng. Nàng ta đặt bút trên tay xuống, cầm ly cafe lên uống một ngụm lại nhìn Diệp Khả Thư với vẻ ngạc nhiên. Còn Tiểu Thư đại lão gia lại đang lo lắng nhìn Tần tổng, cô rất tự tin với tay nghề của mình nhưng không hiểu tại sao Tần tổng lại nhìn mình như vậy. Thế là bốn mắt nhìn nhau, Tần tổng là người lên tiếng trước
" Ngon lắm. Việc gì em cũng làm tốt vậy sao?"
Lúc này tâm trạng Diệp Khả Thư mới được thả lỏng, cô thở dài một hơi
" Không phải việc gì cũng làm được, chỉ là lúc trước tôi từng làm qua những việc này thôi."
" Được rồi. Em đem về chuẩn bị đi. Tối mai cùng tôi đi gặp đối tác."
" Ân."
Diệp Khả Thư rời đi, khi cửa phòng vừa đóng, Tần Hạ Nhiên cầm lấy điện thoại gọi cho Kha Nguyệt
" Giúp tôi điều tra toàn bộ thông tin của Diệp Khả Thư."
Đường Hoa từ phòng bếp đi ra đã thấy An Vi đứng ngốc tại cửa phòng. Gương mặt vừa tỉnh ngủ lại rất mị hoặc, chỉ cần nhìn thấy là muốn đến khi dể một phen. Khoan đã, nàng đang nghĩ gì vậy? Nàng đường đường là tổng tài một công ty lớn thế nào lại có suy nghĩ đáng hổ thẹn kia chứ. Đường Hoa ho hai cái, điều chỉnh lại tâm trạng.
" E hèm...đã dậy rồi sao? Mau đi rửa mặt rồi đến ăn cháo đi."
An Vi ngơ ngác
" Cô...cô là ai? Sao lại ở trong nhà tôi?"
" Tôi là Đường Hoa bạn lúc nhỏ của Tiểu Thư."
An Vi như nhớ ra gì đó
" A...Cô là Đường Hoa sao? Nhưng sao cô lại ở nhà tôi?"
" Đêm qua cô say rượu tôi cùng Tiểu Thư đưa cô về. Tối qua tôi ngủ lại đây, lúc nãy Tiểu Thư bảo cậu ấy phải đi làm sớm nên nhờ tôi chăm sóc cô."
An Vi như đứng hình, nàng biết Đường Hoa là ai. Nàng ta chính là Đường tổng của Đường thị nha. Đường tổng như thế lại có thể ngủ lại nhà nàng còn làm cháo cho nàng. Thật không thể tưởng tượng được a. Nhưng dù sao nàng ta cũng có lòng nên nàng cũng phải nhanh chóng lấp đầy cái bụng trống rỗng của mình rồi còn đi làm nữa.
Tiểu Vi nô tỳ chính là hôm nay thật có phúc, nàng được Đường tổng đưa đi làm, nàng ta còn bảo chiều sẽ đến đón nàng nữa. Thật nghĩ không ra tại sao nàng ta lại tốt với nàng như vậy a. An Vi bất an lên tiếng
" Tại sao cô lại tốt với tôi như vậy?"
" Đơn giản vì tôi muốn như vậy."
An Vi nín lặng. Trả lời như vậy thì trả lời làm chi. Đường Hoa dừng xe trước tòa soạn nơi An Vi làm việc, trước khi An Vi xuống xe nàng ta ban ra một đạo thánh chỉ
" Tan làm tôi đến đón cậu."
" Ân."
An Vi không hiểu bản thân mình bị làm sao nữa. Ngoài Diệp Khả Thư nàng chưa từng thân thiết với ai cả, nàng không thích quá thân cận người khác, ngay cả bạn trai cũ cũng chưa từng được nàng dẫn về nhà. Vậy mà giờ đây nàng không những không bài xích hành động của Đường Hoa lại còn cảm thấy vui vẻ nữa. Nàng nhõe miệng cười, trong tim như có dòng nước ấm rót vào khoảng trống nơi ấy.
Lúc này tại Tần thị, Diệp Khả Thư đang thảnh thơi nhăm nhi ly cafe. Ân, đúng là cafe của Tần tổng ngon hơn cafe phòng hành chính a. Cửa phòng vang lên, chưa đợi cô đồng ý người bên ngoài đã đẫy cửa bước vào. Tống Thanh ngồi xuống ghế đối diện, ánh mắt đánh giá qua căn phòng.
" Diệp Khả Thư."
" Ân?"
" Em được chuyển sang làm thư ký cho Tần tổng thế nào lại không báo với chị một tiếng."
" A. Hôm qua xảy ra nhiều chuyện quá nên em quên."
" Xảy ra nhiều chuyện?"
" Là chuyện của Tiểu Vi."
" Tạm bỏ qua cho em. Được đi theo Tần tổng cố gắng học hỏi đi."
" Ân."
Lúc Tống Thanh vừa rời đi điện thoại nội bộ vang lên, là Tần tổng gọi
" Sang phòng tôi."
...Cốc...cốc...cốc...
" Vào đi."
Diệp Khả Thư tiến vào lên tiếng
" Tần tổng."
Tần Hạ Nhiên vẫn đang chăm chú xem văn kiện trên bàn, đầu không ngẩng lên
" Em đi pha cho tôi ly cafe."
" Ân."
Diệp Khả Thư đang định xoay đi lại nghe Tần tổng nói
" Lấy ly của tôi mà pha, thêm hai viên đường."
" Ân."
Một lúc sau Diệp Khả Thư trở vào với ly cafe đúng như yêu cầu của Tần tổng. Nàng ta đặt bút trên tay xuống, cầm ly cafe lên uống một ngụm lại nhìn Diệp Khả Thư với vẻ ngạc nhiên. Còn Tiểu Thư đại lão gia lại đang lo lắng nhìn Tần tổng, cô rất tự tin với tay nghề của mình nhưng không hiểu tại sao Tần tổng lại nhìn mình như vậy. Thế là bốn mắt nhìn nhau, Tần tổng là người lên tiếng trước
" Ngon lắm. Việc gì em cũng làm tốt vậy sao?"
Lúc này tâm trạng Diệp Khả Thư mới được thả lỏng, cô thở dài một hơi
" Không phải việc gì cũng làm được, chỉ là lúc trước tôi từng làm qua những việc này thôi."
" Được rồi. Em đem về chuẩn bị đi. Tối mai cùng tôi đi gặp đối tác."
" Ân."
Diệp Khả Thư rời đi, khi cửa phòng vừa đóng, Tần Hạ Nhiên cầm lấy điện thoại gọi cho Kha Nguyệt
" Giúp tôi điều tra toàn bộ thông tin của Diệp Khả Thư."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.