Chương 50
AT Phạm
15/05/2022
Cửa phòng tổng tài bị gõ mạnh, vừa mạnh vừa gấp, Diệp Khả Thư nhíu mày đi đến mở cửa. Tần Hạ Hạ gấp gáp đi thẳng đến bàn tổng tài.
Tần Hạ Nhiên đóng lại tư liệu trên tay, nhìn muội muội nàng
" Tiểu Hạ có chuyện sao?"
Tận Hạ Hạ thở gấp mấy ngụm
" Tỷ tỷ, hạng mục hợp vừa hợp tác cùng Dương thị xãy ra vấn đề."
Tần Hạ Nhiên nhíu mày. Tần Hạ Hạ nuốt một ngụm nước bọt tiếp tục nói
" Đại diện của nhà thiết kế chúng ta mời từ Nhật vừa gọi điện nói sẽ hủy chuyến bay, không muốn hợp tác cùng chúng ta."
" Lý do?"
" Do bên ta nói họ không chuyên nghiệp."
Đôi mày của Tần tổng nhíu càng chặt hơn
" Em đã điều tra ra ai làm chưa?"
" Tỷ nghĩ còn ai vào đây?"
Tần Hạ Nhiên đưa tay xoa xoa thái dương. Tần Hạ Hạ thở dài, nàng vào Tần thị vì muốn giúp đở tỷ tỷ nhưng chỉ hơn một tháng liền xãy ra vấn đề.
" Không có bản thiết kế công trình sẽ không thể thi công đúng hạn. Như vậy là chúng ta vi phạm hợp đồng phải bồi thường."
" Được rồi, để tỷ tìm cách. Em trở về làm việc đi."
" Dạ."
Diệp Khả Thư sắp lại tài liệu để lên bàn tổng tài, cô cùng Tần Hạ Hạ đi đến phòng phó tổng của nàng.
" Hạ Hạ nếu vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường bao nhiêu?"
" Gấp năm lần giá trị hợp đồng."
" Gấp năm lần?"
" Ân."
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dài của hai nữ nhân. Diệp Khả Thư suy tư
" Nhà thiết kế kia tên gì?"
" Lam Vân."
Diệp Khả Thư ngạc nhiên lập lại
" Lam Vân?"
Tần Hạ Hạ nhìn cô, như tìm được một tia hy vọng, nàng biết chắc quan hệ của Diệp Khả Thư rất sâu rộng
" Thế nào? Chị biết cô ấy sao?"
Diệp Khả Thư không đáp, cô nhíu mày nhìn xa xăm. Thế giới này lại nhỏ bé như vậy? Lam Vân. Cái tên này cô không những biết mà còn khá quen thuộc. Nhưng cô không muốn dính líu gì đến cô ta nữa. Phải làm sao đây?
Thật lâu sau Diệp Khả Thư âm trầm lên tiếng
" Không đổi nhà thiết kế được sao?"
Tần Hạ Hạ lắc đầu
" Nếu được tôi cũng không cần lo lắng như vậy."
Xem ra đây là số phận a, cô phải đối mặt thôi. Diệp Khả Thư lấy ra điện thoại, gọi đến một dãy số, màn hình biểu thị Nhật Bản kết nối. Điện thoại thông, đầu dây bên kia là một giọng nữ.
" Uy. Tiểu Diệp có chuyện sao?"
" Ân. Nhờ cậu một chuyện."
" Nói đi."
" Cậu liên hệ Lam Vân. Thuyết phục nàng đến Trung Quốc hợp tác cùng Tần thị."
" Lam Vân? Cậu chắc chứ?"
" Ân."
" Vậy..."
" Cứ nói là tớ nhờ cậu. Việc còn lại để tớ lo."
" Được."
Diệp Khả Thư tắt điện thoại thì thấy Tần Hạ Hạ đang nhướng mày nhìn cô.
" Không nghĩ chị lại quen biết rộng đến vậy."
Diệp Khả Thư cười trừ
" Hay đến Nhật Bản du lịch. Có vài vị bằng hữu."
Tần Hạ Hạ như không tin
" Thật vậy? Diệp đại tiểu thư khắp nơi đều gieo rắt hoa đào nha."
Diệp Khả Thư tựa tiếu phi tiếu
" Người khác yêu thích tôi làm sao tôi cấm được? Muốn trách thì trách tôi quá xinh đẹp thôi."
" Ai da. Chị không sợ tỷ tỷ tôi biết được sẽ xử trảm chị sao?"
" Tiểu Nhiên mà xử trảm tôi, tôi sẽ để Tiểu Nhi xử trảm em."
" Chị...chị như vậy là sao đây?"
" Ai biểu em có điểm yếu trong tay tôi. Tốt nhất là đừng nói xấu tôi với Tiểu Nhiên a."
" Được được. Tẩu tử ( chị dâu ) tốt. Tôi không nói xấu chị."
" Ha ha. Em sao lại gọi tôi là tẩu tử? Phải gọi tôi là tỷ phu a."
Tần Hạ Hạ bĩu môi
" Thế sau này ở Tần gia gọi chị là tỷ phu, ở Diệp gia gọi là đại di ( chị vợ ) sao?"
Diệp Khả Thư hề hề cười, nhưng thấy có gì đó sai sai liền phản bác
" Cái gì đại di? Tiểu Nhi là thụ sao?"
Tần Hạ Hạ đắc ý
" Đúng vậy. Tần gia không thể làm thụ hết được."
Diệp Khả Thư lắc đầu đứng dậy
" Tôi trở về với lão bà của tôi đây. Em gọi cho nàng nói chuyện này do em giải quyết. Đừng để nàng biết do tôi làm." Diệp Khả Thư không để Tần Hạ Nhiên biết vì không muốn nàng phải mang ơn cô.
Trước khi Diệp Khả Thư rời đi, Tần Hạ Hạ bĩu môi nói
" Hừ! Giấu diếm làm gì? Tỷ tỷ tôi thông minh như vậy trước sau gì cũng biết thôi."
Tuy nói vậy nhưng Tần Hạ Hạ vẫn ngoan ngoản làm theo lời Diệp Khả Thư.
------
Chương này hơi ngắn, chia sẽ lý do cùng mọi người là vì tay tui đau. Thật sự đau lắm ????. Đi bệnh viện bị bác sĩ đâm mấy chục mũi kim, bây giờ tay sắp què luôn rồi ????
Tần Hạ Nhiên đóng lại tư liệu trên tay, nhìn muội muội nàng
" Tiểu Hạ có chuyện sao?"
Tận Hạ Hạ thở gấp mấy ngụm
" Tỷ tỷ, hạng mục hợp vừa hợp tác cùng Dương thị xãy ra vấn đề."
Tần Hạ Nhiên nhíu mày. Tần Hạ Hạ nuốt một ngụm nước bọt tiếp tục nói
" Đại diện của nhà thiết kế chúng ta mời từ Nhật vừa gọi điện nói sẽ hủy chuyến bay, không muốn hợp tác cùng chúng ta."
" Lý do?"
" Do bên ta nói họ không chuyên nghiệp."
Đôi mày của Tần tổng nhíu càng chặt hơn
" Em đã điều tra ra ai làm chưa?"
" Tỷ nghĩ còn ai vào đây?"
Tần Hạ Nhiên đưa tay xoa xoa thái dương. Tần Hạ Hạ thở dài, nàng vào Tần thị vì muốn giúp đở tỷ tỷ nhưng chỉ hơn một tháng liền xãy ra vấn đề.
" Không có bản thiết kế công trình sẽ không thể thi công đúng hạn. Như vậy là chúng ta vi phạm hợp đồng phải bồi thường."
" Được rồi, để tỷ tìm cách. Em trở về làm việc đi."
" Dạ."
Diệp Khả Thư sắp lại tài liệu để lên bàn tổng tài, cô cùng Tần Hạ Hạ đi đến phòng phó tổng của nàng.
" Hạ Hạ nếu vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường bao nhiêu?"
" Gấp năm lần giá trị hợp đồng."
" Gấp năm lần?"
" Ân."
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dài của hai nữ nhân. Diệp Khả Thư suy tư
" Nhà thiết kế kia tên gì?"
" Lam Vân."
Diệp Khả Thư ngạc nhiên lập lại
" Lam Vân?"
Tần Hạ Hạ nhìn cô, như tìm được một tia hy vọng, nàng biết chắc quan hệ của Diệp Khả Thư rất sâu rộng
" Thế nào? Chị biết cô ấy sao?"
Diệp Khả Thư không đáp, cô nhíu mày nhìn xa xăm. Thế giới này lại nhỏ bé như vậy? Lam Vân. Cái tên này cô không những biết mà còn khá quen thuộc. Nhưng cô không muốn dính líu gì đến cô ta nữa. Phải làm sao đây?
Thật lâu sau Diệp Khả Thư âm trầm lên tiếng
" Không đổi nhà thiết kế được sao?"
Tần Hạ Hạ lắc đầu
" Nếu được tôi cũng không cần lo lắng như vậy."
Xem ra đây là số phận a, cô phải đối mặt thôi. Diệp Khả Thư lấy ra điện thoại, gọi đến một dãy số, màn hình biểu thị Nhật Bản kết nối. Điện thoại thông, đầu dây bên kia là một giọng nữ.
" Uy. Tiểu Diệp có chuyện sao?"
" Ân. Nhờ cậu một chuyện."
" Nói đi."
" Cậu liên hệ Lam Vân. Thuyết phục nàng đến Trung Quốc hợp tác cùng Tần thị."
" Lam Vân? Cậu chắc chứ?"
" Ân."
" Vậy..."
" Cứ nói là tớ nhờ cậu. Việc còn lại để tớ lo."
" Được."
Diệp Khả Thư tắt điện thoại thì thấy Tần Hạ Hạ đang nhướng mày nhìn cô.
" Không nghĩ chị lại quen biết rộng đến vậy."
Diệp Khả Thư cười trừ
" Hay đến Nhật Bản du lịch. Có vài vị bằng hữu."
Tần Hạ Hạ như không tin
" Thật vậy? Diệp đại tiểu thư khắp nơi đều gieo rắt hoa đào nha."
Diệp Khả Thư tựa tiếu phi tiếu
" Người khác yêu thích tôi làm sao tôi cấm được? Muốn trách thì trách tôi quá xinh đẹp thôi."
" Ai da. Chị không sợ tỷ tỷ tôi biết được sẽ xử trảm chị sao?"
" Tiểu Nhiên mà xử trảm tôi, tôi sẽ để Tiểu Nhi xử trảm em."
" Chị...chị như vậy là sao đây?"
" Ai biểu em có điểm yếu trong tay tôi. Tốt nhất là đừng nói xấu tôi với Tiểu Nhiên a."
" Được được. Tẩu tử ( chị dâu ) tốt. Tôi không nói xấu chị."
" Ha ha. Em sao lại gọi tôi là tẩu tử? Phải gọi tôi là tỷ phu a."
Tần Hạ Hạ bĩu môi
" Thế sau này ở Tần gia gọi chị là tỷ phu, ở Diệp gia gọi là đại di ( chị vợ ) sao?"
Diệp Khả Thư hề hề cười, nhưng thấy có gì đó sai sai liền phản bác
" Cái gì đại di? Tiểu Nhi là thụ sao?"
Tần Hạ Hạ đắc ý
" Đúng vậy. Tần gia không thể làm thụ hết được."
Diệp Khả Thư lắc đầu đứng dậy
" Tôi trở về với lão bà của tôi đây. Em gọi cho nàng nói chuyện này do em giải quyết. Đừng để nàng biết do tôi làm." Diệp Khả Thư không để Tần Hạ Nhiên biết vì không muốn nàng phải mang ơn cô.
Trước khi Diệp Khả Thư rời đi, Tần Hạ Hạ bĩu môi nói
" Hừ! Giấu diếm làm gì? Tỷ tỷ tôi thông minh như vậy trước sau gì cũng biết thôi."
Tuy nói vậy nhưng Tần Hạ Hạ vẫn ngoan ngoản làm theo lời Diệp Khả Thư.
------
Chương này hơi ngắn, chia sẽ lý do cùng mọi người là vì tay tui đau. Thật sự đau lắm ????. Đi bệnh viện bị bác sĩ đâm mấy chục mũi kim, bây giờ tay sắp què luôn rồi ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.