Chương 1: Bị Bắt Gặp (Hơi H)
Dư Trạc
20/09/2023
Editor: Gypsy
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu rực rỡ, Ngụy Quyên bận rộn chuẩn bị bữa sáng, mẹ Quyên bưng bánh bao và sữa đậu nành từ phòng bếp đến bàn phòng khách, chùi chùi tay lên tạp dề, hướng về phía trong phòng hô, “Yên Yên, ra ăn cơm!”
Chỉ chốc lát sau, một cô bé có khuôn mặt non nớt, xinh đẹp động lòng người đi ra khỏi phòng, nhìn thấy ba đang ngồi đọc sách và mẹ đang trong phòng khách thì cô có vẻ hơi bối rối, sáp lại gần giúp bưng bát, miệng ngọt ngào nói: “Cảm ơn mẹ.”
Ngụy Quyên vỗ vỗ đầu cô, bảo cô đi vào phòng khách.
Trên bàn cơm, Ngụy Quyên đang ăn cháo đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó bèn hỏi Lâm Yên, “Kỳ thi tuyển sinh kết thúc rồi, kỳ nghỉ hè con có dự định gì không? Đã hẹn với các bạn chưa?”
Lâm Yên nhìn ba, cúi đầu nói, “Vẫn chưa ạ, mọi người còn đang thương lượng.”
“Được rồi, đám người trẻ tuổi các con có nhiều chỗ chơi, tự các con suy tính đi, dù sao kỳ thi vừa mới kết thúc, hiện tại có thể bung lụa thoải mái, nếu không vào cấp ba sẽ căng thẳng áp lực không có thời gian chơi đâu đó.”
“Dạ con biết rồi mẹ.”
“Ừ, nếu không vội ra ngoài chơi thì đến phòng khám giúp đỡ ba đi, coi như thực hành xã hội. Hai người cứ ăn từ từ, mẹ đi làm trước đây.”
Ngụy Quyên làm việc trong một doanh nghiệp nhà nước lâu đời, dễ sống, không mệt mỏi, nhưng hay có việc vặt rãnh, cả ngày không huấn luyện thì chính là họp, có đôi khi mấy ngày sẽ không về nhà, đối với chuyện này ba mẹ chồng nhà họ Lâm vẫn luôn úp úp mở mở phê bình, may mắn là người chồng Lâm Thời Hằng và con gái Lâm Yên luôn đứng về phía mình, hơn nữa nhà họ cũng không sống chung với ba mẹ chồng, nếu không mâu thuẫn gia đình quả thực không dám tưởng tượng nổi.
Sau khi Ngụy Quyên rời đi, miệng nhỏ của Lâm Yên húp từng miếng cháo nhỏ, vẫn không dám ngẩng đầu nhìn ba.
Bạn có biết cái cảm giác muốn độn thổ trước mặt gia đình bạn là một trải nghiệm như thế nào không?
Ngày hôm qua Lâm Yên đã trải nghiệm được, ngay ở trước mặt ba mình.
Sau khi thi xong, cả đám bạn thân vui vẻ hẹn nhau mở tiệc, bởi vì họ đều biết cô và Trịnh Húc đang yêu đương, nên trong bữa tiệc mọi người không ít lần ồn ào bắt hai người bọn họ uống rượu.
Trong nhà Lâm Yên quản lý rất nghiêm, nên bình thường cô rất ít khi uống rượu, thế nên uống chưa được mấy ly cô đã không chịu nổi.
Tuy Trịnh Húc có thể uống nhưng vẫn không kham nổi khi có nhiều người mời rượu, cho nên cuối cùng hai người đều uống choáng váng, có lẽ là do thi xong mọi người thả ga quá trớn, hơn nữa nghĩ đến ba mẹ sẽ không về nhà sớm như vậy, nên Lâm Yên đồng ý để Trịnh Húc đưa cô về.
Thực ra, cô đã có linh cảm sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Thiếu nam thiếu nữ trong độ tuổi dậy luôn cực kỳ tò mò về tình dục, mà hai người yêu nhau lại bắt đầu tiết hormone khiến người ta không thể cưỡng lại nhất.
Cho nên, cô nam quả nữ ở cạnh nhau, không khí vừa lúc, mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên——
Trịnh Húc ôm bạn gái lên bàn học, bàn tay run rẩy cởi áo sơ mi ngắn tay của Lâm Yên, cởi áo ra một nửa, áo ngực không dây bại lộ trước mặt hắn.
Trước kia không phải cậu chưa từng sờ qua, khi tình yêu đến mãnh liệt, Lâm Yên bị cậu hôn đến nhũn hết cả người nên không để ý đến tay cậu đang duỗi đến dưới áo cô.
Theo đó, cặp vú non trắng như tuyết này trước kia Trịnh Húc từng cảm nhận rất rõ, nhưng tận mắt nhìn thấy thì đây là lần đầu tiên.
Cậu khẩn trương đến mức nuốt nước bọt, xoa xoa eo Lâm Yên tinh tế trấn an cô, cảm nhận được sự phản kháng nhỏ nhoi của cô, cậu khàn giọng dỗ dành: “Yên Yên ngoan, tớ chỉ ăn một chút thôi, cho tớ nếm thử đi mà, cậu thật sự rất đẹp...”
Đôi vú ngọc có hình dáng xinh đẹp giống như một chiếc bát sứ trắng úp ngược, quả vú trên đỉnh vừa hồng vừa vểnh, từ từ nở rộ dưới ánh nhìn nóng bỏng của nam sinh.
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu rực rỡ, Ngụy Quyên bận rộn chuẩn bị bữa sáng, mẹ Quyên bưng bánh bao và sữa đậu nành từ phòng bếp đến bàn phòng khách, chùi chùi tay lên tạp dề, hướng về phía trong phòng hô, “Yên Yên, ra ăn cơm!”
Chỉ chốc lát sau, một cô bé có khuôn mặt non nớt, xinh đẹp động lòng người đi ra khỏi phòng, nhìn thấy ba đang ngồi đọc sách và mẹ đang trong phòng khách thì cô có vẻ hơi bối rối, sáp lại gần giúp bưng bát, miệng ngọt ngào nói: “Cảm ơn mẹ.”
Ngụy Quyên vỗ vỗ đầu cô, bảo cô đi vào phòng khách.
Trên bàn cơm, Ngụy Quyên đang ăn cháo đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó bèn hỏi Lâm Yên, “Kỳ thi tuyển sinh kết thúc rồi, kỳ nghỉ hè con có dự định gì không? Đã hẹn với các bạn chưa?”
Lâm Yên nhìn ba, cúi đầu nói, “Vẫn chưa ạ, mọi người còn đang thương lượng.”
“Được rồi, đám người trẻ tuổi các con có nhiều chỗ chơi, tự các con suy tính đi, dù sao kỳ thi vừa mới kết thúc, hiện tại có thể bung lụa thoải mái, nếu không vào cấp ba sẽ căng thẳng áp lực không có thời gian chơi đâu đó.”
“Dạ con biết rồi mẹ.”
“Ừ, nếu không vội ra ngoài chơi thì đến phòng khám giúp đỡ ba đi, coi như thực hành xã hội. Hai người cứ ăn từ từ, mẹ đi làm trước đây.”
Ngụy Quyên làm việc trong một doanh nghiệp nhà nước lâu đời, dễ sống, không mệt mỏi, nhưng hay có việc vặt rãnh, cả ngày không huấn luyện thì chính là họp, có đôi khi mấy ngày sẽ không về nhà, đối với chuyện này ba mẹ chồng nhà họ Lâm vẫn luôn úp úp mở mở phê bình, may mắn là người chồng Lâm Thời Hằng và con gái Lâm Yên luôn đứng về phía mình, hơn nữa nhà họ cũng không sống chung với ba mẹ chồng, nếu không mâu thuẫn gia đình quả thực không dám tưởng tượng nổi.
Sau khi Ngụy Quyên rời đi, miệng nhỏ của Lâm Yên húp từng miếng cháo nhỏ, vẫn không dám ngẩng đầu nhìn ba.
Bạn có biết cái cảm giác muốn độn thổ trước mặt gia đình bạn là một trải nghiệm như thế nào không?
Ngày hôm qua Lâm Yên đã trải nghiệm được, ngay ở trước mặt ba mình.
Sau khi thi xong, cả đám bạn thân vui vẻ hẹn nhau mở tiệc, bởi vì họ đều biết cô và Trịnh Húc đang yêu đương, nên trong bữa tiệc mọi người không ít lần ồn ào bắt hai người bọn họ uống rượu.
Trong nhà Lâm Yên quản lý rất nghiêm, nên bình thường cô rất ít khi uống rượu, thế nên uống chưa được mấy ly cô đã không chịu nổi.
Tuy Trịnh Húc có thể uống nhưng vẫn không kham nổi khi có nhiều người mời rượu, cho nên cuối cùng hai người đều uống choáng váng, có lẽ là do thi xong mọi người thả ga quá trớn, hơn nữa nghĩ đến ba mẹ sẽ không về nhà sớm như vậy, nên Lâm Yên đồng ý để Trịnh Húc đưa cô về.
Thực ra, cô đã có linh cảm sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Thiếu nam thiếu nữ trong độ tuổi dậy luôn cực kỳ tò mò về tình dục, mà hai người yêu nhau lại bắt đầu tiết hormone khiến người ta không thể cưỡng lại nhất.
Cho nên, cô nam quả nữ ở cạnh nhau, không khí vừa lúc, mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên——
Trịnh Húc ôm bạn gái lên bàn học, bàn tay run rẩy cởi áo sơ mi ngắn tay của Lâm Yên, cởi áo ra một nửa, áo ngực không dây bại lộ trước mặt hắn.
Trước kia không phải cậu chưa từng sờ qua, khi tình yêu đến mãnh liệt, Lâm Yên bị cậu hôn đến nhũn hết cả người nên không để ý đến tay cậu đang duỗi đến dưới áo cô.
Theo đó, cặp vú non trắng như tuyết này trước kia Trịnh Húc từng cảm nhận rất rõ, nhưng tận mắt nhìn thấy thì đây là lần đầu tiên.
Cậu khẩn trương đến mức nuốt nước bọt, xoa xoa eo Lâm Yên tinh tế trấn an cô, cảm nhận được sự phản kháng nhỏ nhoi của cô, cậu khàn giọng dỗ dành: “Yên Yên ngoan, tớ chỉ ăn một chút thôi, cho tớ nếm thử đi mà, cậu thật sự rất đẹp...”
Đôi vú ngọc có hình dáng xinh đẹp giống như một chiếc bát sứ trắng úp ngược, quả vú trên đỉnh vừa hồng vừa vểnh, từ từ nở rộ dưới ánh nhìn nóng bỏng của nam sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.