Chương 19: Đừng Nói Nữa Mà (Hơi H)
Dư Trạc
03/12/2023
Editor: Gypsy
“… Ừ.” Cô híp mắt, nũng nịu ừ một tiếng.
“Vậy, bây giờ ba sẽ liếm một cái trước, con có thể hiểu là đang xoa bóp ngực bằng đầu lưỡi là được.”
!!!
Lâm Yên đỏ mặt đến sắp nổ tung, nếu không phải ngại ba đang chữa bệnh cho mình, cô thật muốn đứng dậy che miệng hắn lại.
Đến tột cùng thì hắn có biết mình… Khiêu gợi như thế nào khi nói những lời này một cách nghiêm túc không.
“Liếm thịt vú xong, ba sẽ liếm núm vú giống như vừa rồi, có thể sẽ phải dùng đầu lưỡi đẩy đầu vú, đây là những việc rất bình thường, nhằm kích thích núm vú to lên, thuận tiện cho ba quấn lấy và mút mạnh.”
Lâm Yên thực sự muốn muốn lập tức ngất đi ngay lập tức!
Thay vì trần truồng nửa người để nghe ba mô tả tiếp theo sẽ ăn vú của mình như thế nào như hiện tại.
“Ưm… Ba…”
Đừng nói nữa mà, xin ba đấy.
Cô xấu hổ đến nỗi đuôi mắt rưng rưng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Lâm Thời Hằng dừng một chút nhưng không nói gì nữa, bàn tay nắm lấy cổ tay luống cuống của cô.
Đôi môi mỏng hơi há, ngậm lấy núm vú phấn nộn của cô cẩn thận liếm.
Đầu lưỡi ướt át có lực đầu tiên là dán lên núm vú rồi liếm láp, sau đó quả thật đúng như lời hắn nói, đầu lưỡi quét qua quầng vú, môi nhấm nháp hạt vú, lực liếm mút từ nhỏ đến lớn.
Núm vú hồng vểnh lên bị hắn ăn sưng lên và sáng bóng, lồng ngực Lâm Yên trướng lên, bụng dưới run rẩy, yếu ớt hừ hừ hai tiếng rồi bắt đầu vặn vẹo cơ thể.
Lâm Thời Hằng bực bội hừ một tiếng, giữ chặt eo nhỏ của cô, động tác cuồng dã hơn rất nhiều—— đầu lưỡi lôi kéo hạt vú dùng thêm sức, một hớp nuốt cả nửa bầu vú của cô vào miệng, giống như đứa trẻ thèm sữa, gốc lưỡi chuyển động, mút mạnh.
“Bố…”
Lâm Yên bị ăn của hắn trái tim muốn hóa, cả người mềm nhũn như một vũng nước, ngón tay luồn qua tóc hắn, cúi đầu nhìn hắn vùi ở trước ngực mình, chuyên chú mà bá đạo ăn vú.
Cô không biết vì sao mình lại gọi hắn, gọi hắn thì có thể làm gì, nhưng cô không khống chế được bản thân.
Đầu lưỡi Lâm Thời Hằng chỉ quấn lấy đầu vú nhẹ mút một hơi, nửa người cô đã mềm nhũn, ý thức hỗn độn, tất cả nhận thức giác quan đều tập trung vào núm vú đang bị hắn nhét vào miệng.
“Có thoải mái không? Yên Yên…”
Giọng nói của Lâm Thời Hằng pha sự khàn khàn khác thường, cách lớp chăn phủ lên người cô, mổ vú cô từng cái từng cái, chờ khi cô vặn vẹo người ưỡn lên dữ dội, ngẩng đầu nhìn cô hỏi.
Tóc trước trán Lâm Yên đã ướt hết hoàn toàn, ánh mắt cũng ướt sũng, trước ngực phủ đầy mồ hôi mỏng.
Cô vô thức vuốt tóc mai hắn, ánh mắt thẳng tắp nhìn thẳng vào hắn.
“… Ừ.” Cô híp mắt, nũng nịu ừ một tiếng.
“Vậy, bây giờ ba sẽ liếm một cái trước, con có thể hiểu là đang xoa bóp ngực bằng đầu lưỡi là được.”
!!!
Lâm Yên đỏ mặt đến sắp nổ tung, nếu không phải ngại ba đang chữa bệnh cho mình, cô thật muốn đứng dậy che miệng hắn lại.
Đến tột cùng thì hắn có biết mình… Khiêu gợi như thế nào khi nói những lời này một cách nghiêm túc không.
“Liếm thịt vú xong, ba sẽ liếm núm vú giống như vừa rồi, có thể sẽ phải dùng đầu lưỡi đẩy đầu vú, đây là những việc rất bình thường, nhằm kích thích núm vú to lên, thuận tiện cho ba quấn lấy và mút mạnh.”
Lâm Yên thực sự muốn muốn lập tức ngất đi ngay lập tức!
Thay vì trần truồng nửa người để nghe ba mô tả tiếp theo sẽ ăn vú của mình như thế nào như hiện tại.
“Ưm… Ba…”
Đừng nói nữa mà, xin ba đấy.
Cô xấu hổ đến nỗi đuôi mắt rưng rưng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Lâm Thời Hằng dừng một chút nhưng không nói gì nữa, bàn tay nắm lấy cổ tay luống cuống của cô.
Đôi môi mỏng hơi há, ngậm lấy núm vú phấn nộn của cô cẩn thận liếm.
Đầu lưỡi ướt át có lực đầu tiên là dán lên núm vú rồi liếm láp, sau đó quả thật đúng như lời hắn nói, đầu lưỡi quét qua quầng vú, môi nhấm nháp hạt vú, lực liếm mút từ nhỏ đến lớn.
Núm vú hồng vểnh lên bị hắn ăn sưng lên và sáng bóng, lồng ngực Lâm Yên trướng lên, bụng dưới run rẩy, yếu ớt hừ hừ hai tiếng rồi bắt đầu vặn vẹo cơ thể.
Lâm Thời Hằng bực bội hừ một tiếng, giữ chặt eo nhỏ của cô, động tác cuồng dã hơn rất nhiều—— đầu lưỡi lôi kéo hạt vú dùng thêm sức, một hớp nuốt cả nửa bầu vú của cô vào miệng, giống như đứa trẻ thèm sữa, gốc lưỡi chuyển động, mút mạnh.
“Bố…”
Lâm Yên bị ăn của hắn trái tim muốn hóa, cả người mềm nhũn như một vũng nước, ngón tay luồn qua tóc hắn, cúi đầu nhìn hắn vùi ở trước ngực mình, chuyên chú mà bá đạo ăn vú.
Cô không biết vì sao mình lại gọi hắn, gọi hắn thì có thể làm gì, nhưng cô không khống chế được bản thân.
Đầu lưỡi Lâm Thời Hằng chỉ quấn lấy đầu vú nhẹ mút một hơi, nửa người cô đã mềm nhũn, ý thức hỗn độn, tất cả nhận thức giác quan đều tập trung vào núm vú đang bị hắn nhét vào miệng.
“Có thoải mái không? Yên Yên…”
Giọng nói của Lâm Thời Hằng pha sự khàn khàn khác thường, cách lớp chăn phủ lên người cô, mổ vú cô từng cái từng cái, chờ khi cô vặn vẹo người ưỡn lên dữ dội, ngẩng đầu nhìn cô hỏi.
Tóc trước trán Lâm Yên đã ướt hết hoàn toàn, ánh mắt cũng ướt sũng, trước ngực phủ đầy mồ hôi mỏng.
Cô vô thức vuốt tóc mai hắn, ánh mắt thẳng tắp nhìn thẳng vào hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.