Chương 9: Sờ Vú (Hơi H) (3)
Dư Trạc
29/11/2023
Editor: Gypsy
Cô thậm chí không cần cúi đầu, từ khóe mắt đã thoáng nhìn thấy quần áo của mình đang ‘xao động’ đến nhường nào, chỉ cần nhìn mức độ thay đổi của nó cũng đủ khiến người ta mơ màng ám muội, bởi vì phập phồng rõ ràng như vậy, rõ ràng là dưới lớp áo có một đôi tay đang làm những việc không thể miêu tả ở trước ngực cô.
Lâm Thời Hằng nhìn ánh mắt cô không có tiêu cự, đuôi mắt ửng đỏ, ngón cái và ngón trỏ bóp lấy, nhéo nhéo núm vú cứng rắn của cô: “Sao rồi? Đã thấy đỡ hơn chưa?”
“Dạ đỡ, đỡ hơn nhiều rồi.”
“Ừ.” Lâm Thời Hằng khép năm ngón tay lại rồi nắm chặt, một tay nắm lấy một bên vú còn lại xoa xoa một hồi, khóe miệng Lâm Yên đang xoa tràn ra tiếng rên rỉ nhỏ, cửa đã truyền đến tiếng gõ cửa.
Lâm Thời Hằng chậm rãi buông cô ra, đứng dậy nói với Lâm Yên đang đỏ bừng cả mặt, “Con ăn từ từ, ba ra ngoài xem cái đã.”
“Ừm…” Lâm Yên gần như vô thức gật đầu.
Sau khi Lâm Thời Hằng đi ra ngoài, cô thu dọn bàn một cách qua loa, tiếp theo chạy ra phía sau khu nghỉ ngơi, xấu hổ ôm lấy mình.
Vừa nãy ba…
Lần này cô cũng không đeo bịt mắt, rõ ràng nhìn thấy tay ba duỗi vào, tuy rằng không thấy rõ động tác của hắn qua lớp áo, nhưng cảm giác da kề da không thể lừa được người khác.
Ba đang xoa ngực cho cô, xoa mà không có bất kỳ trở ngại nào.
Hắn… Đang sờ vú cô!
Bùm——
Mặt Lâm Yên lập tức thiêu cháy.
Không biết mình làm sao có thể nhớ tới một câu nói xấu hổ như vậy, có lẽ là nghe Trịnh Húc nói qua, cho nên bây giờ mới tự nhiên nhảy ra như vậy.
Cô vừa thẹn vừa giận, buổi chiều lúc phân loại lại thuốc rõ ràng là lơ đãng, hại Trình Tư chỉ trêu ghẹo cô hai câu, đã cho rằng cơ thể cô không thoải mái, thả cô về nhà.
Cơ thể cô làm sao không thoải mái.
Cô rõ ràng là… Quá thoải mái đi.
Lâm Yên vùi mình vào trong chăn, quấn chặt chăn lăn lăn hai vòng trên giường, nhiệt độ trên mặt vẫn chưa hạ xuống.
Nhưng…
Làm vậy là không đúng!
Lâm Yên nhíu mày.
Rõ ràng cô và ba bây giờ như vậy là rất không đúng!
Cô thậm chí không cần cúi đầu, từ khóe mắt đã thoáng nhìn thấy quần áo của mình đang ‘xao động’ đến nhường nào, chỉ cần nhìn mức độ thay đổi của nó cũng đủ khiến người ta mơ màng ám muội, bởi vì phập phồng rõ ràng như vậy, rõ ràng là dưới lớp áo có một đôi tay đang làm những việc không thể miêu tả ở trước ngực cô.
Lâm Thời Hằng nhìn ánh mắt cô không có tiêu cự, đuôi mắt ửng đỏ, ngón cái và ngón trỏ bóp lấy, nhéo nhéo núm vú cứng rắn của cô: “Sao rồi? Đã thấy đỡ hơn chưa?”
“Dạ đỡ, đỡ hơn nhiều rồi.”
“Ừ.” Lâm Thời Hằng khép năm ngón tay lại rồi nắm chặt, một tay nắm lấy một bên vú còn lại xoa xoa một hồi, khóe miệng Lâm Yên đang xoa tràn ra tiếng rên rỉ nhỏ, cửa đã truyền đến tiếng gõ cửa.
Lâm Thời Hằng chậm rãi buông cô ra, đứng dậy nói với Lâm Yên đang đỏ bừng cả mặt, “Con ăn từ từ, ba ra ngoài xem cái đã.”
“Ừm…” Lâm Yên gần như vô thức gật đầu.
Sau khi Lâm Thời Hằng đi ra ngoài, cô thu dọn bàn một cách qua loa, tiếp theo chạy ra phía sau khu nghỉ ngơi, xấu hổ ôm lấy mình.
Vừa nãy ba…
Lần này cô cũng không đeo bịt mắt, rõ ràng nhìn thấy tay ba duỗi vào, tuy rằng không thấy rõ động tác của hắn qua lớp áo, nhưng cảm giác da kề da không thể lừa được người khác.
Ba đang xoa ngực cho cô, xoa mà không có bất kỳ trở ngại nào.
Hắn… Đang sờ vú cô!
Bùm——
Mặt Lâm Yên lập tức thiêu cháy.
Không biết mình làm sao có thể nhớ tới một câu nói xấu hổ như vậy, có lẽ là nghe Trịnh Húc nói qua, cho nên bây giờ mới tự nhiên nhảy ra như vậy.
Cô vừa thẹn vừa giận, buổi chiều lúc phân loại lại thuốc rõ ràng là lơ đãng, hại Trình Tư chỉ trêu ghẹo cô hai câu, đã cho rằng cơ thể cô không thoải mái, thả cô về nhà.
Cơ thể cô làm sao không thoải mái.
Cô rõ ràng là… Quá thoải mái đi.
Lâm Yên vùi mình vào trong chăn, quấn chặt chăn lăn lăn hai vòng trên giường, nhiệt độ trên mặt vẫn chưa hạ xuống.
Nhưng…
Làm vậy là không đúng!
Lâm Yên nhíu mày.
Rõ ràng cô và ba bây giờ như vậy là rất không đúng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.