Chương 47: Minh Lam Nhi
Nhược Thủy Lưu Ly
09/05/2016
Editor: zNguyệt Tiếu.
Đoan Mộc Hiên mang theo Minh Khê cũng với Minh Lam Nhi đi đến Ngự Hoa Viên dạo chơi, nghe được tiếng cười to khoái trá cùng với âm thanh khẽ tức giận, Minh Khê không khỏi nghi ngờ, lại có thể gọi thẳng tục danh của Hiên Viên Đế hơn nữa lại còn là loại khẩu khí này, chẳng lẽ vị kia chính là Lăng Vương Phi trong truyền thuyết?
Hiên Viên Đế nói không rảnh gặp bọn họ, hiện giờ lại chơi đùa cùng nữ tử ở Ngự Hoa Viên, trong lòng Minh Khê không khỏi có chút tức giận, nhưng mà trên mặt lại không hề có chút biểu hiện nào, hắn chưa từng quên thân phận của mình, quả thật Hiên Viên Đế không hề để thực lực của Minh Quốc vào trong mắt, trong lúc suy tư lại nghĩ đến, chuyện này cũng không hẵn là chuyện tốt, lúc đi đến Huyền Quốc cũng tiện thể nghe những lời đồn đại, nhưng mà hắn cũng không dám tin, dù sao phụ hoàng vẫn mãi luôn nhắc nhở hắn, Hiên Viên Đế không phải là một nhân vật đơn giản, ngàn vạn lần không được tự ý trêu chọc hắn! Một người khiến cho phụ hoàng kiêng kị như vậy, làm sao có thể là một hôn quân trầm mê nữ sắc?
Nhưng mà xem ra hiện giờ thì lời đồn kia quả thật không khác gì so với thực tế, giả sử như Hiên Viên Đế thật sự là người trầm mê nữ sắc, vậy hắn tin tưởng Lam Nhi nhất định sẽ có được sủng ái của hắn ta! zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
"Thừa tướng đại nhân, chúng ta có thể gặp mặt bệ hạ của quý quốc được chứ?"
Nghe vậy, ánh mắt Minh Lam Nhi tràn đầy mong chờ mà nhìn Đoan Mộc Hiên, tiếng cười trầm thấp kia cứ vang vọng bên tai làm nàng không thể gạt bỏ được, âm thanh này thật dễ nghe, bộ dáng của chủ nhân tiếng cười này chắc chắn sẽ không khó coi, nàng thật sự rất muốn gặp mặt!
"Việc này..." Đoan Mộc Hiên do dự một chút, nhìn thấy Tiêu Mạc cách đó không xa, vội vàng đi qua hỏi, "Tiêu tổng quản, Thái tử và công chúa Minh Quốc muốn cầu kiến bệ hạ, có thể thông báo một câu được không?"
Tiêu Mạc không chút dấu vết mà đánh giá hai người kia một phen, "Để nô tài đi thông báo!" Trong lòng nhớ lại lời dặn, mặc dù gặp, nhưng không phải là vẫn phải bận rộn một hồi sao, hiện giờ trong lòng bệ hạ chỉ có nương nương mà thôi!
"Không gặp!" Ngón tay thon dài thăm dò trong cơ thể Thủy Nguyệt Linh, Hiên Viên Mị không thèm quay đầu lại mà phun ra hai chữ. zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
Tiêu Mạc đang muốn rời khỏi, lai nghe âm thanh kiều mị của Thủy Nguyệt Linh, "Cho vào đi!"
"Vâng!" Tiêu mạc trực tiếp lựa chọn nghe theo lời phân phó của Thủy Nguyệt Linh.
"Ừm...Mị..." Lấy tay đẩy đẩy hắn.
Hiên Viên Mị không tức giận thay nàng chỉnh lại quần áo lộn xộn trên người, ôm nàng ngồi lên trên đùi, trên mặt Thủy Nguyệt Linh vẫn còn một chút đỏ ửng, trong mắt tràn đầy sắc khí quyến rũ mềm mại, thấy bộ dạng bất động của hắn, khẽ cười nói, "Mị, được gặp mỹ nhân cũng không cần miễn cưỡng vậy chứ?"
Hiên Viên Mị hừ lạnh một tiếng, một phen cầm chặt gáy nàng, cái lưỡi linh hoạt thần tốc tiến quân, Thủy Nguyệt Linh cười cười, hai tay ôm cổ hắn, cái lưỡi phấn nộn cùng cái lưỡi dài dây dưa không dứt. zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
Không nghĩ tới sẽ thấy một màn này, Minh Khê có chút xấu hổ, Minh Lam Nhi trực tiếp đỏ mặt, mà Đoan Mộc Hiên lại sững sờ mà nhìn, trong lòng có chút đau đớn không rõ, nhưng rất nhanh lại bị hắn xem nhẹ mà gạt bỏ, Tiêu Mạc thì lại không có biểu tình gì lớn, đã sớm thành thói quen!
Hiên Viên Mị buông Thủy Nguyệt Linh ra, ngước mắt nhìn về phía Minh Khê, cuối cùng Minh Khê cũng phục hồi tinh thần lại, "Minh Khê tham kiến Hiên Viên Đế!"
Minh Lam Nhi vẫn sững sờ mà nhìn Hiên Viên Mị, tới mức quên hành lễ, trong mắt mang theo vẻ si mê, trên khuôn mặt xinh đẹp cũng xuất hiện một vầng đỏ ửng.
Minh Lam Nhi này quả thật là mỹ nhân hiếm thấy, tóc dài tinh tế đen tuyền, lông mày cong cong, đôi mắt sáng giống như nước mùa thu, cái mũi cao vút, đôi môi đỏ mọng, da thịt trắng như tuyết, vóc dáng vô cùng mê người.
Thủy Nguyệt Linh khó chịu mà nhíu mày, trừng mắt liếc Hiên Viên Mị một cái, Hiên Viên Mị vô tội mà nhìn nàng, cái gì hắn cũng chưa làm nha! Mà rõ ràng là chính nàng ta muốn gặp hắn!
Thủy Nguyệt Linh có chút hối hận, nhưng mà nhớ lại mục đích lần này của bọn họ, gặp mặt chỉ là chuyện sớm muộn, chỉ là dù làm thế nào thì trong lòng vẫn là không thoải mái tý nào, liếc mắt nhìn Minh Lam Nhi một cái, "Tốt bụng" mà nhắc nhở, "Công chúa điện hạ, nước miếng chảy ra hết rồi kìa!"
"A..." Minh Lam Nhi giật mình kêu lên một tiếng, tay phải còn sờ sờ khóe miệng, sau đó mới phát hiện bản thân bị trêu chọc, liếc mắt nhìn Hiên Viên Mị một cái, mặt đỏ hồng giống như đang rỉ máu mà cười cười, nàng ta như thế quả thật rất dọa người!
Nhưng mà lại lập tức dùng sức mà trừng mắt về phía Thủy Nguyệt Linh, "Ngươi lại dám trêu chọc bản công chúa!" Thủy Nguyệt Linh chỉ lạnh nhạt liếc nàng một cái, rõ ràng không để nàng vào mắt. zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
Minh Khê liếc mắt nhìn Hiên Viên Mị một cái, quát lớn mà nói, "Lam Nhi, không được vô lễ!"
Minh Lam Nhi không cam tâm tình nguyện mà ngậm miệng, thấy Hiên Viên Mị ôm Thủy Nguyệt Linh dịu dàng như thế, trong lòng cảm thấy cực kỳ không thoải mái!
Ôn hòa mà khách sáo vài câu, Hiên Viên Mị tính ôm Thủy Nguyệt Linh rời đi, Minh Lam Nhi đang trầm mặc lại đột nhiên mở miệng, "Hiên Viên bệ hạ, ta muốn ở lại trong hoàng cung, có được không ạ? Ta..."
"Lam Nhi!" Tuy Minh Khê ngăn nàng lại, nhưng trên thực tế là trông ngóng Hiên Viên Mị đáp ứng!
Cuối cùng Hiên Viên Mị liếc nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói, "Ngày tổ chức yến hội, cũng sẽ mở tiệc chiêu đãi công chúa!" Nói xong ôm Thủy Nguyệt Linh rời đi mà không thèm quay đầu lại.
Minh Lam Nhi cắn môi, không thế tin được là hắn lại có thể trực tiếp cự tuyệt nàng như vậy! Mặc dù hắn không thích vẻ đẹp của nàng, nhưng nói như thế nào thì bản thân nàng cũng là một nàng công chúa a!
Trong Lòng có chút oán hận, rõ ràng bộ dáng của nữ nhân kia không xinh đẹp như nàng, nhưng tại sao hắn lại dịu dàng chăm sóc nàng ta như vậy?
"Thủy Nhi... Nàng đang nghĩ gì vậy?"
Thủy Nguyệt Linh hôn lên môi hắn một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn dán chặt lên ngực hắn, lười biếng nói, "Ta nghĩ là sợ ràng có người lại muốn gây phiền toái cho ta rồi!" Nàng thấy rõ sự không cam lòng trong mắt Minh Lam Nhi, giữa hậu cung này có bao nhiêu người coi nàng là cái đinh trong mắt, không phải là nàng không biết, chỉ sợ những người có ý đồ bất chính sẽ không bỏ qua cơ hội lần này! zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
Hiên Viên Mị mút mạnh lên tai nàng một cái, tay nhẹ vỗ về da thịt mềm mại tinh tế của nàng, "Ta sẽ không để cho bất kỳ kể nào làm tổn thương nàng!"
Khóe miệng Thủy Nguyệt Linh nhếch lên, "Ta biết, chỉ là ta dư sức ứng phó với những nữ nhân này!" Tay nhỏ vân vê gương mặt tuấn tú của hắn, nhìn đáy mắt dịu dàng của hắn, khẽ nói, "Mị, ta yêu chàng!"
Hiên Viên Mị xoay người đè nàng ở dưới thân, nhìn đôi mắt tràn đầy tình cảm của nàng, lên giọng hỏi, "Yêu bao nhiêu?"
Thủy Nguyệt Linh ôm chặt hắn khẽ nói, "Yêu ngươi...Rất nhiều...Rất rất nhiều!" Nàng không biết nàng yêu hắn bao nhiêu, nhưng hình như nàng không thể tách rời khỏi hắn rồi!
"A...Tính làm gì?" Thủy Nguyệt Linh thở gấp một tiếng, giống như là gấu Koala, ôm chặt người của Hiên Viên Mị, bất mãn hỏi.
Tay Hiên Viên Mi nắm nhũ hoa đang vểnh lên của nàng, nhéo nhéo, âm thàn khàn khàn nói, "Đi tới Suối Địa Tâm tu luyện một chút!"
Thủy Nguyệt Linh sửng sốt, "Sao chàng không nói sớm?"
"Quên mất!" Vẻ mặt Hiên Viên Mị cực kỳ vô tội.
Thủy Nguyệt Linh không nói gì, chuyện quan trọng như vậy mà hắn dám nói quên? Chỉ là nàng biết rõ Suối Địa Tâm là chỗ tu luyện rất tốt, rõ ràng nàng không ngờ là có thể đến đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.