Chương 127
Tương Tương Ngọc Nhân
13/06/2018
Bân hộ tướng có thân phận vô cùng đặc biệt, đặc biệt đến nỗi cả ta cũng
không dám tin, thật ra thì hắn là ca ca cùng mẹ khác cha với Tu Hồng
Miễn!
Nói chính xác thì Bân hộ tướng đã ba mươi chín tuổi, lớn hơn Tu Hồng Miễn mười bốn tuổi. Tên đầy đủ của hắn là Bân Võ, chỉ vì trời sanh hắn mắc bệnh lạ, sau tám tuổi thì cơ thể không phát triển làm cho người nhà của hắn đều nhìn hắn như nhìn quái vật, mọi người đều xa lánh hắn, không người nào để ý đến hắn, cuối cùng ngay cả cha mẹ của hắn cũng vứt bỏ hắn, nhốt hắn vào phòng chứa củi mà sống qua ngày đoạn tháng.
Vốn là cha mẹ của hắn muốn sinh thêm đứa nữa, nhưng không nghĩ đến năm đó bị Thái hậu tính toán hãm hại, phụ thân của hắn qua đời, mẫu thân bị hoàng thượng nạp vào cung, nhà cửa suy tàn, hắn cùng bọn người hầu đều bị bán cho bọn buôn lậu. Cơ duyên trùng hợp hắn được phụ thân của Thượng Quan Lệ thu mua, lúc ấy vẫn chưa có ai biết hắn có bệnh, phụ thân của Thượng Quan Lệ thấy hắn cùng tuổi với Thượng Quan Lệ, liền mua hắn về làm thư đồng cho Thượng Quan Lệ. Sau đó hắn lớn lên từng ngày bên cạnh Thượng Quan Lệ, Hà Bân vũ vẫn cứ mang bộ dạng như đứa trẻ tám tuổi, làm cho hắn lại gặp phải sự kỳ thị của mọi người như trước kia, dưới sự đả kích nhiều lần của mọi người, lòng tự ái của hắn bị tổn thương nặng nề, từ đó không còn để ý đến ai.
Sau đó vì phụ thân của Thượng Quan Lệ chết trận sa trường, Thừa Tướng Hạ Hách Na Hoài An vì muốn biểu dương công lao hạng mã của ông, liền nhận Thượng Quan Lệ làm nghĩa nữ, tất cả người hầu trong nhà nàng đều cho nghỉ việc. Sau đó Thượng Quan Lệ được chọn vào cung, có lần trong lúc tán gẫu với Thái hậu thì nhắc tới quái nhân trong nhà, dẫn tới sự chú ý của Thái hậu, Thái hậu phái người tra xét mới biết được đó là nhi tử năm xưa của muội muội, lập tức tìm mọi cách để hắn vào cung, thuận tiện để bà chăm sóc.
Vì vậy, Thái hậu liền cho đòi Thẩm tướng quốc, lấy cớ muốn hắn dẫn kỳ nhân vào cung, khiến Thẩm tướng quốc phải treo giải thưởng tìm người, tìm kiếm tiểu nhi tử mất tích của hắn. Không lâu, liền có tin tức, sau khi tìm được hắn, Thái hậu lập tức đem hắn vào cung, hết lòng chăm sóc.
Người mà ta muốn biết nhất là Hoa nhi, thế nhưng nàng ta đã qua đời.
Như Hoa tên thật là gì thì không thể nào biết được, chỉ biết tên đầy đủ của nàng ta gọi là Hạ Hách Na Như Hoa! Có điều cũng không phải là nữ nhi ruột thịt của cha nàng. Năm đó Tu Hồng Miễn vừa tròn 19 tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, Hạ Hách Na Hoài An là một trong những triều thần quan trọng phụ tá cho hắn vô cớ mất tích. Vì muốn biểu dương bề tôi trung thành, Tu Hồng Miễn phái rất nhiều người đi tìm, sau đó lại phát hiện tung tích của hắn ở trên một ngọn núi hoang, Tu Hồng Miễn lại tự mình mang binh đi rước hắn trở về. Trong cỗ kiệu trở về khi ấy, không chỉ có Hạ Hách Na Hoài An, còn có thêm một đôi nam nữ không biết tên, nữ là Như Hoa, nam là ca ca của nàng. Lúc Tu Hồng Miễn phát hiện đôi huynh muội này thì bọn họ từ trên núi té xuống, toàn thân đầy vết thương.
Tu Hồng Miễn vốn không có ý nghĩ cứu bọn họ, nhưng không biết lúc ấy bản thân bị làm sao, lại đưa bọn họ về. Như Hoa là một nữ nhân rất đơn thuần, nàng rất thích cười, khi nàng cười làm cho người nhìn có cảm giác nàng giống như đóa Tuyết Liên thuần khiết, tinh khiết không có một tia tạp chất. Tu Hồng Miễn chưa từng gặp qua nụ cười như thế, hắn bị nàng mê hoặc. Tu Hồng Miễn để cho Như Hoa làm thị nữ bên người hắn, hạ lệnh cho mọi người đối xử với nàng như phi tần, nàng chỉ có thể hầu hạ một mình hắn. Thời gian lâu dài, tình yêu của hai người càng ngày càng đậm, hắn quyết định cưới nàng. Đề nghị này lại gặp phải sự phản đối kiên quyết từ Thái hậu, chỉ vì thân phận của nàng không rõ ràng, lại không có gia thế hiển hách. Tu Hồng Miễn vì chuyện này tranh chấp ba phen mấy bận cùng Thái hậu, cuối cùng Thái hậu nói muốn nghe ý kiến của chúng đại thần, sau đó nàng liền âm thầm thông đồng với các đại thần, kết quả là khi Tu Hồng Miễn vào triều hỏi ý kiến thì chúng đại thần đều phản đối. Tu Hồng Miễn không biết làm cách nào, chuyện này đành phải gác lại.
Sau đó, nước hắn bị xâm phạm, ca ca của Như Hoa theo Tu Hồng Miễn xuất chiến, lập được chiến công hiển hách cho thánh dụ, nhưng bất hạnh chết trận sa trường, Tu Hồng Miễn càng vì chuyện này mà muốn kết hôn với Như Hoa, thề chăm sóc nàng cả đời. Tu Hồng Miễn âm thầm liên lạc với Hạ Hách Na Hoài An, thấy Hạ Hách Na Hoài An cũng ủng hộ mình, liền xin Hạ Hách Na Hoài An giúp một tay, lấy cớ ông cùng Như Hoa nhất kiến như cố, nhận nàng làm nữ nhi, Như Hoa liền theo họ của ông, gọi là Hạ Hách Na Như Hoa. Có thân phận nữ nhi Thừa Tướng, Thái hậu đã không có lý do cự tuyệt, tháng sau Tu Hồng Miễn liền cưới Như Hoa, vào ngày thành hôn, Thái hậu lại không có mặt! Điều này đối với Tu Hồng Miễn mà nói là chuyện không thể chấp nhận, Hoàng đế nạp phi, Thái hậu lại không đến!
Rất nhiều ngày sau đó, Thái hậu cùng Tu Hồng Miễn vẫn luôn chiến tranh lạnh, mặc cho Như Hoa khuyên thế nào, Tu Hồng Miễn vẫn không chịu cúi đầu trước Thái hậu. Chưa tới một năm, vì muốn cục diện chính trị ổn định, Tu Hồng Miễn không thể không cưới nữ nhi của Văn Thừa Tướng, nhưng sau khi hắn cưới nàng ta vào cửa chưa bao giờ sủng ái nàng ta, vẫn lạnh nhạt để nàng ta sang một bên, điều này làm cho Văn Thừa Tướng vô cùng bất mãn, thế nhưng Tu Hồng Miễn lại không để ý tới, vẫn chỉ yêu chiều Như Hoa như cũ.
Nói chính xác thì Bân hộ tướng đã ba mươi chín tuổi, lớn hơn Tu Hồng Miễn mười bốn tuổi. Tên đầy đủ của hắn là Bân Võ, chỉ vì trời sanh hắn mắc bệnh lạ, sau tám tuổi thì cơ thể không phát triển làm cho người nhà của hắn đều nhìn hắn như nhìn quái vật, mọi người đều xa lánh hắn, không người nào để ý đến hắn, cuối cùng ngay cả cha mẹ của hắn cũng vứt bỏ hắn, nhốt hắn vào phòng chứa củi mà sống qua ngày đoạn tháng.
Vốn là cha mẹ của hắn muốn sinh thêm đứa nữa, nhưng không nghĩ đến năm đó bị Thái hậu tính toán hãm hại, phụ thân của hắn qua đời, mẫu thân bị hoàng thượng nạp vào cung, nhà cửa suy tàn, hắn cùng bọn người hầu đều bị bán cho bọn buôn lậu. Cơ duyên trùng hợp hắn được phụ thân của Thượng Quan Lệ thu mua, lúc ấy vẫn chưa có ai biết hắn có bệnh, phụ thân của Thượng Quan Lệ thấy hắn cùng tuổi với Thượng Quan Lệ, liền mua hắn về làm thư đồng cho Thượng Quan Lệ. Sau đó hắn lớn lên từng ngày bên cạnh Thượng Quan Lệ, Hà Bân vũ vẫn cứ mang bộ dạng như đứa trẻ tám tuổi, làm cho hắn lại gặp phải sự kỳ thị của mọi người như trước kia, dưới sự đả kích nhiều lần của mọi người, lòng tự ái của hắn bị tổn thương nặng nề, từ đó không còn để ý đến ai.
Sau đó vì phụ thân của Thượng Quan Lệ chết trận sa trường, Thừa Tướng Hạ Hách Na Hoài An vì muốn biểu dương công lao hạng mã của ông, liền nhận Thượng Quan Lệ làm nghĩa nữ, tất cả người hầu trong nhà nàng đều cho nghỉ việc. Sau đó Thượng Quan Lệ được chọn vào cung, có lần trong lúc tán gẫu với Thái hậu thì nhắc tới quái nhân trong nhà, dẫn tới sự chú ý của Thái hậu, Thái hậu phái người tra xét mới biết được đó là nhi tử năm xưa của muội muội, lập tức tìm mọi cách để hắn vào cung, thuận tiện để bà chăm sóc.
Vì vậy, Thái hậu liền cho đòi Thẩm tướng quốc, lấy cớ muốn hắn dẫn kỳ nhân vào cung, khiến Thẩm tướng quốc phải treo giải thưởng tìm người, tìm kiếm tiểu nhi tử mất tích của hắn. Không lâu, liền có tin tức, sau khi tìm được hắn, Thái hậu lập tức đem hắn vào cung, hết lòng chăm sóc.
Người mà ta muốn biết nhất là Hoa nhi, thế nhưng nàng ta đã qua đời.
Như Hoa tên thật là gì thì không thể nào biết được, chỉ biết tên đầy đủ của nàng ta gọi là Hạ Hách Na Như Hoa! Có điều cũng không phải là nữ nhi ruột thịt của cha nàng. Năm đó Tu Hồng Miễn vừa tròn 19 tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, Hạ Hách Na Hoài An là một trong những triều thần quan trọng phụ tá cho hắn vô cớ mất tích. Vì muốn biểu dương bề tôi trung thành, Tu Hồng Miễn phái rất nhiều người đi tìm, sau đó lại phát hiện tung tích của hắn ở trên một ngọn núi hoang, Tu Hồng Miễn lại tự mình mang binh đi rước hắn trở về. Trong cỗ kiệu trở về khi ấy, không chỉ có Hạ Hách Na Hoài An, còn có thêm một đôi nam nữ không biết tên, nữ là Như Hoa, nam là ca ca của nàng. Lúc Tu Hồng Miễn phát hiện đôi huynh muội này thì bọn họ từ trên núi té xuống, toàn thân đầy vết thương.
Tu Hồng Miễn vốn không có ý nghĩ cứu bọn họ, nhưng không biết lúc ấy bản thân bị làm sao, lại đưa bọn họ về. Như Hoa là một nữ nhân rất đơn thuần, nàng rất thích cười, khi nàng cười làm cho người nhìn có cảm giác nàng giống như đóa Tuyết Liên thuần khiết, tinh khiết không có một tia tạp chất. Tu Hồng Miễn chưa từng gặp qua nụ cười như thế, hắn bị nàng mê hoặc. Tu Hồng Miễn để cho Như Hoa làm thị nữ bên người hắn, hạ lệnh cho mọi người đối xử với nàng như phi tần, nàng chỉ có thể hầu hạ một mình hắn. Thời gian lâu dài, tình yêu của hai người càng ngày càng đậm, hắn quyết định cưới nàng. Đề nghị này lại gặp phải sự phản đối kiên quyết từ Thái hậu, chỉ vì thân phận của nàng không rõ ràng, lại không có gia thế hiển hách. Tu Hồng Miễn vì chuyện này tranh chấp ba phen mấy bận cùng Thái hậu, cuối cùng Thái hậu nói muốn nghe ý kiến của chúng đại thần, sau đó nàng liền âm thầm thông đồng với các đại thần, kết quả là khi Tu Hồng Miễn vào triều hỏi ý kiến thì chúng đại thần đều phản đối. Tu Hồng Miễn không biết làm cách nào, chuyện này đành phải gác lại.
Sau đó, nước hắn bị xâm phạm, ca ca của Như Hoa theo Tu Hồng Miễn xuất chiến, lập được chiến công hiển hách cho thánh dụ, nhưng bất hạnh chết trận sa trường, Tu Hồng Miễn càng vì chuyện này mà muốn kết hôn với Như Hoa, thề chăm sóc nàng cả đời. Tu Hồng Miễn âm thầm liên lạc với Hạ Hách Na Hoài An, thấy Hạ Hách Na Hoài An cũng ủng hộ mình, liền xin Hạ Hách Na Hoài An giúp một tay, lấy cớ ông cùng Như Hoa nhất kiến như cố, nhận nàng làm nữ nhi, Như Hoa liền theo họ của ông, gọi là Hạ Hách Na Như Hoa. Có thân phận nữ nhi Thừa Tướng, Thái hậu đã không có lý do cự tuyệt, tháng sau Tu Hồng Miễn liền cưới Như Hoa, vào ngày thành hôn, Thái hậu lại không có mặt! Điều này đối với Tu Hồng Miễn mà nói là chuyện không thể chấp nhận, Hoàng đế nạp phi, Thái hậu lại không đến!
Rất nhiều ngày sau đó, Thái hậu cùng Tu Hồng Miễn vẫn luôn chiến tranh lạnh, mặc cho Như Hoa khuyên thế nào, Tu Hồng Miễn vẫn không chịu cúi đầu trước Thái hậu. Chưa tới một năm, vì muốn cục diện chính trị ổn định, Tu Hồng Miễn không thể không cưới nữ nhi của Văn Thừa Tướng, nhưng sau khi hắn cưới nàng ta vào cửa chưa bao giờ sủng ái nàng ta, vẫn lạnh nhạt để nàng ta sang một bên, điều này làm cho Văn Thừa Tướng vô cùng bất mãn, thế nhưng Tu Hồng Miễn lại không để ý tới, vẫn chỉ yêu chiều Như Hoa như cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.