Chương 160
Tương Tương Ngọc Nhân
14/04/2014
Sau lại, theo Tu Hồng Miễn lên ngôi thời gian càng ngày càng dài, các các đại thần liền bắt đầu cố gắng tiến cử con gái của mình, hi vọng vì vậy mà nâng cao địa vị.
Tu Hồng Miễn từ nhỏ phải sống một sống lừa lọc gian trá trong hậu cung, nên vô cùng ghét những nữ nhân trong hậu cung, cho nên vẫn không có ý định thành lập hậu cung.
Các đại thần cũng không vì vậy mà buông tha, ngược lại mỗi ngày đều sẽ quanh co lòng vòng nói tới chuyện này, khiến cho Tu Hồng Miễn vô cùng căm tức.
Lúc này, Tu Hồng Miễn đã chú ý đến một cô gái có nụ cười đáng yêu, không một chút tham vọng trong lòng.
Nàng sớm đã có người yêu, nhưng Tu Hồng Miễn hỏi qua rồi, nàng và người trong lòng của nàng vĩnh viễn không thể nào ở cùng nhau, nàng cũng nói cho hắn biết nguyên nhân, Tu Hồng Miễn cũng không tiện hỏi.
Sau này, nàng trở thành phi tử của hắn, trở thành nữ nhân duy nhất bên cạnh Tu Hồng Miễn. Mọi người đều gọi nàng là " Độc yêu" phi tử. Nàng rất khéo hiểu lòng người, ở trước mặt người khác sẽ phối hợp với Tu Hồng Miễn diễn trò, nhưng chân chính hai người chỉ là bạn thân, tựa như Tu Hồng Miễn cùng với ca ca của nàng chỉ là bằng hữu.
Từ xưa trong gia đình Đế Vương, làm sao mà có thể không có tam cung lục viện? Tu Hồng Miễn cũng không thể tránh được, hắn cưới một nữ nhân rồi lại một nữ nhân, mắt lạnh nhìn bọn họ vì muốn lấy được một chút ân sủng mà hao tổn tâm cơ.
Trong cuộc chiến tranh giành như vậy, Như Hoa cũng không thể tránh thoát, nàng là một cô gái đơn thuần, nàng ở hậu cung mọi chuyện đều thua thiệt, nhưng lại không thể mở miệng được, bị lần lượt các âm mưu thiết kế đến mức thở không nổi.
Tu Hồng Miễn rất hiểu nàng, nàng không thể nào giống những nữ nhân trong hậu cung, bởi vì nàng căn bản cũng không có bất cứ ảo tưởng gì đối với hắn.
Cho nên mỗi lần nàng bị hãm hại, Tu Hồng Miễn đều không hỏi lý do mà miễn xá cho nàng.
Hành động của hắn làm các phi tần khác cực kỳ bất mãn, càng thêm hận nàng độc chiếm ân sủng của Tu Hồng Miễn .
Nhưng Như Hoa cũng không vì vậy mà cảm thấy vui mừng, nàng cảm giác mệt đến chết đi.
Tu Hồng Miễn cảm thấy rất thẹn với nàng, tất cả những thứ mà nàng đang phải chịu đựng đều do hắn làm hại.
Hắn đối với nàng so với trước ngày càng tốt hơn, nàng rất cảm kích, nàng chưa từng trách hắn.
Mãi tới sau này hắn mới biết được hắn còn có một ca ca cùng mẹ khác cha! Hắn hưng phấn đến mấy ngày không ngủ được, chờ đón ca ca hắn trở về, sau lại biết được ca ca đang phải chịu đựng một căn bệnh đáng sợ.
Hắn bắt tất cả ngự y đều tham gia chẩn trị nhưng đều không có kết quả.
Trong lúc vô tình, hắn nghe Như Hoa nói có một loại thuốc có thể trị bệnh này, gọi là "Hàm hoa" .
Hắn hạ lệnh cho người đi đến các quốc gia khác tìm kiếm, giả danh mượn "Muốn thấy một nụ cười của giai nhân", kết quả nhân sĩ các nước thi nhau đi tìm kiếm.
Ý tưởng này vốn là của Như Hoa, Tu Hồng Miễn lo lắng làm như vậy sẽ gia tăng cho nàng nhiều phiền não, nhưng Như Hoa không để ý, nàng hi vọng sớm ngày tìm được hoa để có thể chữa trị cho ca ca của hắn.
Tu Hồng Miễn rất cảm động, một cô gái thiện lương như vậy, tốt đẹp như vậy, không biết vì sao người trong lòng nàng lại bỏ lỡ nàng.
Sau lại xảy ra chiến loạn, Tu Hồng Miễn lập tức lãnh binh chinh chiến, ca ca của Nhu Hoa thấy việc nghĩa cũng không chùn bước, yêu cầu được tham gia, nhằm báo ơn cứu mạng của Tu Hồng Miễn.
Trong chiến chinh, ca ca của Như Hoa bản lĩnh hơn người, cùng đồng đội anh dũng ra trận, ngoài ra còn có một Thiện Xá vô cùng xuất sắc.
Lúc ấy, Thiện Xá chỉ là một binh lính.
Sau khi lập công, ca ca Như Hoa và Thiện Xá được phong hàm tướng quân, cùng Tu Hồng Miễn dẫn quân đánh bại kẻ địch.
Bọn họ bách chiến bách thắng, được gọi là bất bại thần thoại.
Nhưng là trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, thần thoại rốt cuộc tan biến. Ca ca Như Hoa chết trận, ở ngay trước mặt Tu Hồng Miễn và Thiện Xá.
Sau khi hồi cung, Tu Hồng Miễn không còn mặt mũi nào đối diện với Như Hoa, hắn cảm giác mình thiếu nợ nàng quá nhiều.
Nhưng Như Hoa không trách hắn, chỉ thừa dịp hắn không có mặt lặng lẽ rơi lệ. Hắn chưa từng thấy nàng khóc, hắn biết nàng không muốn để cho hắn biết, nhưng đôi mắt sưng đỏ vì khóc của nàng lại không lừa được hắn.
Những chuyện này Thái hậu cũng không biết, nàng ban cho Như Hoa cái chết.
Khi Tu Hồng Miễn hạ triều trở về, đã thấy thi thể Như Hoa lạnh như băng, hắn tức giận rút kiếm xông vào Yến Ninh cung.
Hạ Hách Na Hoài An quỳ xuống đất ngăn cản, còn lấy sinh mạng ra uy hiếp.
Rốt cuộc Tu Hồng Miễn cũng bình tĩnh lại. Hắn biết mình vĩnh viễn sẽ không trả được tình nghĩa cho đôi huynh muội này.
Hạ Phù Dung nghe xong, thật lâu sau trong lòng vẫn không thể bình yên lại. Như Hoa, nàng là một cô gái xinh đẹp, không chỉ bề ngoài mà cả trong tâm hồn.
Không trách được Phùng Mụ nói nàng tinh khiết như sen trên núi, thì ra là nàng thật sự không có một tỳ vết.
Nhưng Hạ Phù Dung không hiểu, nàng nhớ rõ mình từng nghe nói nàng chỉ là vật thay thế. . . . . .
Cẩn thận hồi tưởng lại những thứ mà nàng từng nghe được, Hạ Phù Dung cảm giác mình đã hiểu lầm gì đó.
Tu Hồng Miễn từ nhỏ phải sống một sống lừa lọc gian trá trong hậu cung, nên vô cùng ghét những nữ nhân trong hậu cung, cho nên vẫn không có ý định thành lập hậu cung.
Các đại thần cũng không vì vậy mà buông tha, ngược lại mỗi ngày đều sẽ quanh co lòng vòng nói tới chuyện này, khiến cho Tu Hồng Miễn vô cùng căm tức.
Lúc này, Tu Hồng Miễn đã chú ý đến một cô gái có nụ cười đáng yêu, không một chút tham vọng trong lòng.
Nàng sớm đã có người yêu, nhưng Tu Hồng Miễn hỏi qua rồi, nàng và người trong lòng của nàng vĩnh viễn không thể nào ở cùng nhau, nàng cũng nói cho hắn biết nguyên nhân, Tu Hồng Miễn cũng không tiện hỏi.
Sau này, nàng trở thành phi tử của hắn, trở thành nữ nhân duy nhất bên cạnh Tu Hồng Miễn. Mọi người đều gọi nàng là " Độc yêu" phi tử. Nàng rất khéo hiểu lòng người, ở trước mặt người khác sẽ phối hợp với Tu Hồng Miễn diễn trò, nhưng chân chính hai người chỉ là bạn thân, tựa như Tu Hồng Miễn cùng với ca ca của nàng chỉ là bằng hữu.
Từ xưa trong gia đình Đế Vương, làm sao mà có thể không có tam cung lục viện? Tu Hồng Miễn cũng không thể tránh được, hắn cưới một nữ nhân rồi lại một nữ nhân, mắt lạnh nhìn bọn họ vì muốn lấy được một chút ân sủng mà hao tổn tâm cơ.
Trong cuộc chiến tranh giành như vậy, Như Hoa cũng không thể tránh thoát, nàng là một cô gái đơn thuần, nàng ở hậu cung mọi chuyện đều thua thiệt, nhưng lại không thể mở miệng được, bị lần lượt các âm mưu thiết kế đến mức thở không nổi.
Tu Hồng Miễn rất hiểu nàng, nàng không thể nào giống những nữ nhân trong hậu cung, bởi vì nàng căn bản cũng không có bất cứ ảo tưởng gì đối với hắn.
Cho nên mỗi lần nàng bị hãm hại, Tu Hồng Miễn đều không hỏi lý do mà miễn xá cho nàng.
Hành động của hắn làm các phi tần khác cực kỳ bất mãn, càng thêm hận nàng độc chiếm ân sủng của Tu Hồng Miễn .
Nhưng Như Hoa cũng không vì vậy mà cảm thấy vui mừng, nàng cảm giác mệt đến chết đi.
Tu Hồng Miễn cảm thấy rất thẹn với nàng, tất cả những thứ mà nàng đang phải chịu đựng đều do hắn làm hại.
Hắn đối với nàng so với trước ngày càng tốt hơn, nàng rất cảm kích, nàng chưa từng trách hắn.
Mãi tới sau này hắn mới biết được hắn còn có một ca ca cùng mẹ khác cha! Hắn hưng phấn đến mấy ngày không ngủ được, chờ đón ca ca hắn trở về, sau lại biết được ca ca đang phải chịu đựng một căn bệnh đáng sợ.
Hắn bắt tất cả ngự y đều tham gia chẩn trị nhưng đều không có kết quả.
Trong lúc vô tình, hắn nghe Như Hoa nói có một loại thuốc có thể trị bệnh này, gọi là "Hàm hoa" .
Hắn hạ lệnh cho người đi đến các quốc gia khác tìm kiếm, giả danh mượn "Muốn thấy một nụ cười của giai nhân", kết quả nhân sĩ các nước thi nhau đi tìm kiếm.
Ý tưởng này vốn là của Như Hoa, Tu Hồng Miễn lo lắng làm như vậy sẽ gia tăng cho nàng nhiều phiền não, nhưng Như Hoa không để ý, nàng hi vọng sớm ngày tìm được hoa để có thể chữa trị cho ca ca của hắn.
Tu Hồng Miễn rất cảm động, một cô gái thiện lương như vậy, tốt đẹp như vậy, không biết vì sao người trong lòng nàng lại bỏ lỡ nàng.
Sau lại xảy ra chiến loạn, Tu Hồng Miễn lập tức lãnh binh chinh chiến, ca ca của Nhu Hoa thấy việc nghĩa cũng không chùn bước, yêu cầu được tham gia, nhằm báo ơn cứu mạng của Tu Hồng Miễn.
Trong chiến chinh, ca ca của Như Hoa bản lĩnh hơn người, cùng đồng đội anh dũng ra trận, ngoài ra còn có một Thiện Xá vô cùng xuất sắc.
Lúc ấy, Thiện Xá chỉ là một binh lính.
Sau khi lập công, ca ca Như Hoa và Thiện Xá được phong hàm tướng quân, cùng Tu Hồng Miễn dẫn quân đánh bại kẻ địch.
Bọn họ bách chiến bách thắng, được gọi là bất bại thần thoại.
Nhưng là trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, thần thoại rốt cuộc tan biến. Ca ca Như Hoa chết trận, ở ngay trước mặt Tu Hồng Miễn và Thiện Xá.
Sau khi hồi cung, Tu Hồng Miễn không còn mặt mũi nào đối diện với Như Hoa, hắn cảm giác mình thiếu nợ nàng quá nhiều.
Nhưng Như Hoa không trách hắn, chỉ thừa dịp hắn không có mặt lặng lẽ rơi lệ. Hắn chưa từng thấy nàng khóc, hắn biết nàng không muốn để cho hắn biết, nhưng đôi mắt sưng đỏ vì khóc của nàng lại không lừa được hắn.
Những chuyện này Thái hậu cũng không biết, nàng ban cho Như Hoa cái chết.
Khi Tu Hồng Miễn hạ triều trở về, đã thấy thi thể Như Hoa lạnh như băng, hắn tức giận rút kiếm xông vào Yến Ninh cung.
Hạ Hách Na Hoài An quỳ xuống đất ngăn cản, còn lấy sinh mạng ra uy hiếp.
Rốt cuộc Tu Hồng Miễn cũng bình tĩnh lại. Hắn biết mình vĩnh viễn sẽ không trả được tình nghĩa cho đôi huynh muội này.
Hạ Phù Dung nghe xong, thật lâu sau trong lòng vẫn không thể bình yên lại. Như Hoa, nàng là một cô gái xinh đẹp, không chỉ bề ngoài mà cả trong tâm hồn.
Không trách được Phùng Mụ nói nàng tinh khiết như sen trên núi, thì ra là nàng thật sự không có một tỳ vết.
Nhưng Hạ Phù Dung không hiểu, nàng nhớ rõ mình từng nghe nói nàng chỉ là vật thay thế. . . . . .
Cẩn thận hồi tưởng lại những thứ mà nàng từng nghe được, Hạ Phù Dung cảm giác mình đã hiểu lầm gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.