Chương 58
Tương Tương Ngọc Nhân
28/02/2014
Ánh trăng chiếu vào trong lều , Hạ Phù Dung nhìn cái bàn ngẩn người, bọn họ đã chiến đấu một đêm , nghe nói bên ta chiếm thế thượng phong.
"Ngươi đối hắn tốt lắm." Hạ Phù Dung ngẩng đầu vừa thấy, là Thiện tướng quân.
Hạ Phù Dung gật gật đầu, không nói gì.
" Ngưoi có biết hôm nay ngươi phạm vào tối kỵ trong quân hay không ?"
Hạ Phù Dung mờ mịt nhìn hắn.
"Thân là người lãnh đạo, trong lúc tham chiến không thể để tình cảm cá nhân xen vào, chỉ biết lẫn lộn phán đoán của bản thân , càng là thêm nhiều chuyện phiền não ." Hắn thở dài, nhìn bầu trời phía ngoài trướng .
Hóa ra hắn cũng giống như nàng có một người khiến hắn lo lắng , "Hắn là Lý phó tướng sao?"
Hắn cười lắc lắc đầu, "Có hai người , một người chết trận sa trường."
Hạ Phù Dung nhìn hắn ngẩn người, hiện tại Đại Cá Tử chính là đi đánh giặc mà thôi, nàng liền khổ sở thành như vậy, người mà hắn quan tâm lại chết ở chiến trường, không biết hắn lúc đó thương tâm như thế nào ?
"Ngươi lúc đó khóc sao?"
Hắn cười gật gật đầu, "Bình sinh lần đầu tiên khóc."
Hạ Phù Dung có thể hiểu tâm tình của hắn, mặc dù là nam nhi thân cao bảy thuớc thì như thế nào?" Vậy một người nữa đâu?"
Hắn nghe xong cười, trực tiếp tránh không có trả lời câu hỏi của Hạ Phù Dung , "Ngươi không biết là bản thân hôm nay làm như vậy sẽ làm thương tổn lòng tự tôn của hắn sao? Ngươi muốn hắn về sau làm sao ngẩng đầu trước mặt chúng tướng sĩ ?"
Hạ Phù Dung giật mình, nhất thời cảm thấy xấu hổ, "Ta chỉ là không muốn hắn gặp nguy hiểm mà thôi."
"Về sau ngươi, ta, nói không chừng đều sẽ đi lên chiến trường."
Hạ Phù Dung lập tức kiên định nói, "Ta không sợ."
Hắn nở nụ cười, "Sợ liền sẽ không ở trong này rồi."
"Ngươi tên là gì?"
Hắn vi lăng, "Thiện Xá."
"Thiện Xá." Hạ Phù Dung ở trong lòng mặc niệm tên của hắn.
Một đêm ngủ thật sự không an ổn, vừa rạng sáng ngày thứ hai Hạ Phù Dung liền tỉnh, chạy tới hỏi thăm một chút, trận chiến còn chưa kết thúc.
Phiền lòng nôn nóng ngồi xổm xuống ngắt cỏ.
"Cỏ cũng không có chọc tới ngươi đi?" Hạ Phù Dung ngẩng đầu, là Tu Hồng Miễn!
Lập tức đứng dậy chào một cái, "Mạt tướng khấu kiến hoàng thượng."
"Miễn lễ." Tu Hồng Miễn hư giúp đỡ ta một phen, "Còn đang lo lắng huynh đệ tốt của ngươi ?"
Hạ Phù Dung kinh ngạc, hắn làm sao mà biết? Chắc không phải là Thiện Xá nói cho hắn đi? Hắn sao mà lắm miệng như vậy .
"Trẫm lần trước nhìn ngươi khẩn trương như vậy liền đã biết."
Hạ Phù Dung giật mình, hiểu lầm Thiện Xá a ~
"Hoàng thượng thường xuyên tự mình mang binh tác chiến?"
Hắn gật gật đầu, "Trẫm. . . . . ."
"Báo cáo!" Chỉ thấy một binh lính chạy tới.
Hạ Phù Dung giật mình, "Thế nào như thế nào?"
" Quân ta đại thắng! Đánh quân Kiền Sở lui về Phồn Lăng thành."
Hạ Phù Dung hưng phấn nhảy dựng lên, ôm chầm hắn nói, "Thắng nha thắng nha! ~!"
Hắn cũng vui vẻ cười, "Đúng vậy, cho nên trẫm nói qua, có lời chúc của Trì phó tưởng , ngày khải hoàn sắp đến gần rồi ! Ha ha."
Nhất thời phản ứng kịp bản thân thất lễ , gãi gãi đầu thu tay trở về.
Tu Hồng Miễn yên lặng nhìn động tác nhỏ của nàng sững sờ.
Trở lại màn trướng , sửa sang lại trang phục một chút, lại trang điểm cho A Hu . Đùa, muốn nghênh đón anh hùng của chúng ta khải hoàn mà về đương nhiên muốn trang điểm một chút, nhưng nàng là thân nam nhi, đành phải đem đối tượng trang điểm chuyển dời đến trên người A Hu thôi.
Đợi một hồi lâu, có chút không kiên nhẫn rồi. Liền để A Hu trở lại trên đầu , đội lại mũ, bởi vì trên mũ của phó tướng có chạm hoa văn rỗng , vừa vặn để A Hu có không khí có thể hô hấp, cho nên đầu nàng liền thành tổ của nó , mũ chính là nó đỉnh.
"Đi, chúng ta đi tìm Đại Cá Tử!"
Đi ra vừa vặn đụng tới lúc bọn họ giải tán, nàng tìm kiếm khắp nơi cũng không có nhìn đến bóng dáng của hắn.
Lúc này, chỉ nghe một sĩ binh truyền lời nói Thiện tướng quân bảo nàng đi qua.
Trong lòng dự cảm có điềm xấu , nhưng là nàng không dám nghĩ thêm.
Đi đến trướng của tướng quân , chỉ thấy Tu Hồng Miễn và Thiện Xá đều ở đây.
Hạ Phù Dung bày ra một nụ cười như cơm nguội , "Không biết tướng quân tìm mạt tướng có chuyện gì?"
Thiện Xá nhìn Tu Hồng Miễn liếc mắt một cái, mới nói, "Hi vọng ngươi chuẩn bị tốt tâm lí , chuyện này. . . . . ."
"Đợi chút!" Lập tức ngắt lời của hắn , "Thực xin lỗi, ta bây giờ còn không có chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngươi không cần nói với ta, chờ ta, chờ ta trở lại doanh trướng nhìn xem." Trở về nhất định có thể nhìn thấy Đại Cá Tử, nhất định có thể.
"Ngươi đối hắn tốt lắm." Hạ Phù Dung ngẩng đầu vừa thấy, là Thiện tướng quân.
Hạ Phù Dung gật gật đầu, không nói gì.
" Ngưoi có biết hôm nay ngươi phạm vào tối kỵ trong quân hay không ?"
Hạ Phù Dung mờ mịt nhìn hắn.
"Thân là người lãnh đạo, trong lúc tham chiến không thể để tình cảm cá nhân xen vào, chỉ biết lẫn lộn phán đoán của bản thân , càng là thêm nhiều chuyện phiền não ." Hắn thở dài, nhìn bầu trời phía ngoài trướng .
Hóa ra hắn cũng giống như nàng có một người khiến hắn lo lắng , "Hắn là Lý phó tướng sao?"
Hắn cười lắc lắc đầu, "Có hai người , một người chết trận sa trường."
Hạ Phù Dung nhìn hắn ngẩn người, hiện tại Đại Cá Tử chính là đi đánh giặc mà thôi, nàng liền khổ sở thành như vậy, người mà hắn quan tâm lại chết ở chiến trường, không biết hắn lúc đó thương tâm như thế nào ?
"Ngươi lúc đó khóc sao?"
Hắn cười gật gật đầu, "Bình sinh lần đầu tiên khóc."
Hạ Phù Dung có thể hiểu tâm tình của hắn, mặc dù là nam nhi thân cao bảy thuớc thì như thế nào?" Vậy một người nữa đâu?"
Hắn nghe xong cười, trực tiếp tránh không có trả lời câu hỏi của Hạ Phù Dung , "Ngươi không biết là bản thân hôm nay làm như vậy sẽ làm thương tổn lòng tự tôn của hắn sao? Ngươi muốn hắn về sau làm sao ngẩng đầu trước mặt chúng tướng sĩ ?"
Hạ Phù Dung giật mình, nhất thời cảm thấy xấu hổ, "Ta chỉ là không muốn hắn gặp nguy hiểm mà thôi."
"Về sau ngươi, ta, nói không chừng đều sẽ đi lên chiến trường."
Hạ Phù Dung lập tức kiên định nói, "Ta không sợ."
Hắn nở nụ cười, "Sợ liền sẽ không ở trong này rồi."
"Ngươi tên là gì?"
Hắn vi lăng, "Thiện Xá."
"Thiện Xá." Hạ Phù Dung ở trong lòng mặc niệm tên của hắn.
Một đêm ngủ thật sự không an ổn, vừa rạng sáng ngày thứ hai Hạ Phù Dung liền tỉnh, chạy tới hỏi thăm một chút, trận chiến còn chưa kết thúc.
Phiền lòng nôn nóng ngồi xổm xuống ngắt cỏ.
"Cỏ cũng không có chọc tới ngươi đi?" Hạ Phù Dung ngẩng đầu, là Tu Hồng Miễn!
Lập tức đứng dậy chào một cái, "Mạt tướng khấu kiến hoàng thượng."
"Miễn lễ." Tu Hồng Miễn hư giúp đỡ ta một phen, "Còn đang lo lắng huynh đệ tốt của ngươi ?"
Hạ Phù Dung kinh ngạc, hắn làm sao mà biết? Chắc không phải là Thiện Xá nói cho hắn đi? Hắn sao mà lắm miệng như vậy .
"Trẫm lần trước nhìn ngươi khẩn trương như vậy liền đã biết."
Hạ Phù Dung giật mình, hiểu lầm Thiện Xá a ~
"Hoàng thượng thường xuyên tự mình mang binh tác chiến?"
Hắn gật gật đầu, "Trẫm. . . . . ."
"Báo cáo!" Chỉ thấy một binh lính chạy tới.
Hạ Phù Dung giật mình, "Thế nào như thế nào?"
" Quân ta đại thắng! Đánh quân Kiền Sở lui về Phồn Lăng thành."
Hạ Phù Dung hưng phấn nhảy dựng lên, ôm chầm hắn nói, "Thắng nha thắng nha! ~!"
Hắn cũng vui vẻ cười, "Đúng vậy, cho nên trẫm nói qua, có lời chúc của Trì phó tưởng , ngày khải hoàn sắp đến gần rồi ! Ha ha."
Nhất thời phản ứng kịp bản thân thất lễ , gãi gãi đầu thu tay trở về.
Tu Hồng Miễn yên lặng nhìn động tác nhỏ của nàng sững sờ.
Trở lại màn trướng , sửa sang lại trang phục một chút, lại trang điểm cho A Hu . Đùa, muốn nghênh đón anh hùng của chúng ta khải hoàn mà về đương nhiên muốn trang điểm một chút, nhưng nàng là thân nam nhi, đành phải đem đối tượng trang điểm chuyển dời đến trên người A Hu thôi.
Đợi một hồi lâu, có chút không kiên nhẫn rồi. Liền để A Hu trở lại trên đầu , đội lại mũ, bởi vì trên mũ của phó tướng có chạm hoa văn rỗng , vừa vặn để A Hu có không khí có thể hô hấp, cho nên đầu nàng liền thành tổ của nó , mũ chính là nó đỉnh.
"Đi, chúng ta đi tìm Đại Cá Tử!"
Đi ra vừa vặn đụng tới lúc bọn họ giải tán, nàng tìm kiếm khắp nơi cũng không có nhìn đến bóng dáng của hắn.
Lúc này, chỉ nghe một sĩ binh truyền lời nói Thiện tướng quân bảo nàng đi qua.
Trong lòng dự cảm có điềm xấu , nhưng là nàng không dám nghĩ thêm.
Đi đến trướng của tướng quân , chỉ thấy Tu Hồng Miễn và Thiện Xá đều ở đây.
Hạ Phù Dung bày ra một nụ cười như cơm nguội , "Không biết tướng quân tìm mạt tướng có chuyện gì?"
Thiện Xá nhìn Tu Hồng Miễn liếc mắt một cái, mới nói, "Hi vọng ngươi chuẩn bị tốt tâm lí , chuyện này. . . . . ."
"Đợi chút!" Lập tức ngắt lời của hắn , "Thực xin lỗi, ta bây giờ còn không có chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngươi không cần nói với ta, chờ ta, chờ ta trở lại doanh trướng nhìn xem." Trở về nhất định có thể nhìn thấy Đại Cá Tử, nhất định có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.