Khí Phi Không Dễ Làm

Chương 78

Tương Tương Ngọc Nhân

28/02/2014

Xong rồi? Làm sao có thể! Ngươi cho rằng đây là một truyện cổ tích à.

Gần tối, tiền phương truyền đến tin tức, những người được phái đi cùng sứ giả hòa chiến đã bị độc bỏ mình ở trong quân doanh của Thánh Dụ. Mọi người nghe xong lại lửa giận hừng hực,không nghĩ tới Thánh Dụ lại không tán thành, Tướng quân đã thu tay lại bất chiến rồi(không đánh nữa), bọn họ thế nhưng vẫn khiêu khích độc chết sứ giả!

"Tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn họ!" Tất cả mọi người rống lớn .

Hoa Dư giơ tay lên ngăn trở bọn họ, "Chuyện này ta sẽ tra rõ, đến lúc đó nhất định cho mọi người một cái công đạo!"

Trong lòng Hạ Phù Dung cảm thấy có chút kỳ quái, nàng biết Tu Hồng Miễn tuyệt đối sẽ không lỗ mãng như thế, chỉ sợ bên kia đã xảy ra chuyện gì. Càng nghĩ trong lòng càng sợ, có lẽ nàng nên trở về đi xem một chút.

Hoa Dư đang lúc suy nghĩ sâu xa, chỉ nghe bên ngoài lều có người báo lại, "Tướng quân, không thấy Tô Trì đâu!"

Hoa Dư sững sờ, lập tức đi tới lều của Hạ Phù Dung.

Trong lều không có một bóng người, chỉ thấy trên giường có một phong thư. Hoa Dư mở ra xem, sau khi xem xong hắng giọng phá lên cười. Sau đó đem giấy vê thành một cục, Tô Trì? Trì Tô! Vấn đề đơn giản như vậy lúc ấy làm sao lại không nghĩ tới?

Hạ Phù Dung trên đường trở về quân doanh của Thánh Dụ, chắc hẳn Hoa Dư bây giờ đã biết tin rồi? Nàng ta khẳng định cũng đoán được nàng là ai, cười thầm, trong lòng lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

Hạ Phù Dung cẩn thận suy nghĩ chuyện này, Tu Hồng Miễn là tuyệt đối không thể nào làm như vậy, như vậy, sau khi chuyện này phát sinh cũng chỉ có một người có lợi, chính là trong thư nàng đã phân tích rất rõ ràng cho đám người Hoa Dư, hi vọng có thể giúp ích được cho nàng ta. Dĩ nhiên, đây cũng là có vay có trả thôi. Mò mò trong ngực thấy cái gì đó, gian trá cười một tiếng, lúc gần đi thuận tay mượn nàng bản đồ vẽ thiết kế địa hình kế hoạch chiến lược trung tâm hành quân mà nàng ta vẽ ba ngày dùng một chút, dù sao nàng đi qua nơi đây rồi, nàng không thể khiến người ta cảm thấy nàng là tới ăn uống miễn phí, lúc đi cũng phải mang một ít đồ trở về đúng không?

Trên đường Hạ Phù Dung có một phát hiện một bất ngờ vô cùng vui vẻ, thì ra cách quân doanh thánh dụ không xa có một cái hồ tự nhiên nhỏ?



Ngửi một cái trên người có chút đã thối, Hạ Phù Dung nổi da gà. Dù thế nào đi nữa bọn họ cũng không biết nàng đã trở về, không bằng đi tắm trước, chờ trở về trại lính, chỉ sợ cũng không còn cơ hội như thế thôi.

Nghĩ đến liền làm, Hạ Phù Dung lập tức đứng ở bên hồ, hai ba cái cởi bỏ y phục xuống nhảy vào nước, ở quân doanh lâu như vậy, để cho nàng được lợi đó là làm công tác đo lường chính bộ, phải biết trước kia có chuyện gì ba người cũng tập trung lại. Đã sắp vào thu rồi, nước mới vừa đụng phải da lập tức khiến làn da nhạy cảm của Hạ Phù Dung nổi lên một tầng da gà. Hạ Phù Dung hít sâu một hơi, lặn thật sau vào trong nước, cảm thụ cảm giác hơi lạnh của nước thấm vào.

Đang chơi được tận hứng, bỗng nhiên Hạ Phù Dung có cảm giác xa xa có một âm thanh chợt ngừng, rất dễ nhận thấy, người nọ cũng cảm thấy sự tồn tại nàng.

Khẽ đem mắt lộ ra trên mặt nước, đột nhiên thấy một người đàn ông đứng đối diện nước chỉ che được một nửa thân thể của hắn, ở dưới ánh trăng mờ nhạt, có vẻ cực kỳ mập mờ, tầm mắt dời đến gương mặt bên trên, mắt của nàng thiếu chút nữa lòi ra!

Tu Hồng Miễn!

Không nói hai lời, khi hắn còn chưa có ý đinh bắt nàng trước, Hạ Phù Dung lặn một cái thật sâu vào trong nước, dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân bơi đến bên bờ, bất chấp cả lung túng, trực tiếp đưa lưng về phía hắn từ dưới nước đứng lên.

Đối với quần áo cũng không dám mặc, đây chính là y phục của nam nhân a! Nếu là Tu Hồng Miễn bây giờ cũng không nhìn ra nàng là nữ nhân, vậy hắn thật sự là đại ngốc. Bây giờ Hạ Phù Dung chỉ cần mặc y phục này, rất rõ ràng thân phận của nàng liền bị bại lộ. Cắn chặt răng, ôm lấy y phục liền hướng trước mà chạy.

Tu Hồng Miễn hôm nay trong lúc vô tình hiện nơi này thế nhưng còn có một hồ, vừa mới đi vào ngâm nước một lát, liền nghe thấy trong nước có âm thanh.

Dĩ nhiên là nữ nhân! Ở rừng núi hoang vắng này, vì sao lại có nữ nhân đang ở nơi này tắm rửa? Nàng hình như cũng phát hiện ra mình, ở trong nước lộ ra một đôi mắt. Đó hẳn là đôi mắt đẹp nhất hắn đã từng thấy,hắn gần như đắm chìm trong cặp mắt kia. Nàng nhìn thấy hình dáng của hắn thì cặp mắt lộ ra sợ hãi, đúng vậy, thật sự là sợ hãi. Chỉ thấy nàng một chút liền biến mất ở trong nước, chỉ chốc lát sau liền chạy lên bên bờ, dáng người thướt tha mờ ảo dưới ánh trăng, rất đẹp. Khi hắn còn đang ngây người, đã không thấy bóng dáng nàng đâu, giống như tiên trời hạ phàm, nếu không phải trên đất còn nước đọng lại, hắn thật sự sẽ cho rằng đây chẳng qua là một giấc mộng, một giấc mộng vô cùng hoàn mỹ.

Nữ nhân, nếu vận mệnh đã chỉ định để cho ta gặp phải nàng, vậy nhất định nàng nhất định sẽ trở thành người của Tu Hồng Miễn ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Khí Phi Không Dễ Làm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook