Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia
Quyển 1 - Chương 108: THAY MẬN ĐỔI ĐÀO (hai)
Vân Thiên Thiếu
12/08/2014
“Mẫu hậu, đương nhiên nhi thần không có ý kiến gì, chỉ là trong lòng của Thần Vương không dễ chịu, vợ chồng người ta khó khăn lắm mới hòa thuận, tại sao người lại muốn người ta chia lìa?” Phong Mạc Nhiên ngồi ở bên cạnh loan xá của Thái hậu, giúp Thái hậu bóp chân, bộ dáng mẫu từ tử hiếu.
“Mẫu hậu, nhi thần muốn sớm đưa Ly Nhược ra khỏi cung, hi vọng mẫu hậu thành toàn.” Phong Mạc Thần bị buộc bất đắc dĩ, kiên trì xin đi giết giặc.
“Hoàng huynh, các ngươi đi đi, trẫm cho ngươi ở nhà ba ngày chăm sóc hoàng tẩu.” Phong Mạc Nhiên hào phóng phất tay, hướng về phía Phong Mạc Thần cười.
Phong Mạc Thần lập tức có dự cảm bất thường, quay đầu lặng lẽ nhìn Bạch Ly Nhược, dìu Bạch Thanh Loan lên kiệu rời đi.
Bạch Ly Nhược thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay về phía Thái hậu và Phong Mạc Nhiên hành lễ, sau đó rời đi.
Trong Loan hoa cung, đôi mi thanh tú của Bạch Ly Nhược nhíu chặt, Phong Mạc Nhiên xuất hiện rất đúng lúc, đến tột cùng là hắn không nhận ra mình, hay là có mưu đồ gì khác?
Không thể nào, hắn không thể nào nhận ra mình, nô tỳ phục dịch trên dưới trong Loan hoa cung này đã hậu hạ Bạch Thanh Loan đã hai năm cũng không nhận ra mình, làm sao hắn có thể nhận ra?
Đưa tay vuốt ve nốt rùi son trên cổ mình, trong lòng mơ hồ có chút bất an, ba ngày, chỉ cần sống qua ba ngày, chỉ cần Bạch Thanh Loan và Vân Cảnh Mạch rời đi, nàng có thể hư không tiêu thất, không bao giờ xuất hiện ở hoàng cung này nữa.
Phong Mạc Thần thông minh như vậy, mình chưa nói, hắn cũng có thể biết được kế hoạch của mình, hôm nay nhìn vẻ mặt hắn mang theo tỷ tỷ, hắn không cam lòng sao.
“Hoàng thượng giá lâm.” thanh âm thái giám trầm bỗng truyền tới, tay Bạch Ly Nhược bưng ly trà run run, vội vàng đứng dậy lau đi vết trà trên tay, khom người tiếp giá.
Phong Mạc Nhiên vô cùng chán ghét Bạch Thanh Loan, tại sao hôm nay lại giá lâm Loan hoa cung? Chẳng lẽ, hắn nhìn ra manh mối?
Bạch Ly Nhược giả bộ mạnh mẽ, trấn tĩnh quỳ ở nơi đó, một đôi hoàng ủng đến gần, có chút khom lưng, nâng cằm của nàng lên, đập vào trong mắt của nàng là vẻ mặt thanh tú sâu xa, Phong Mạc Nhiên mỉm cười “Loan quý phi, bình thường vẫn không tuân theo quy cũ, hôm nay sao lại vậy?”
Bạch Ly Nhược lòng bàn tay căng thẳng đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch “Hoàng, Hoàng thượng, nô tỳ có thể đứng lên mà nói hay không?”
Phong Mạc Nhiên ý cười càng tăng lên, quạt giấy trong tay lay động, mặt mũi càng lộ ra vẻ nhạo báng “Đứng lên đi.”
Bạch Ly Nhược được cung nữ đỡ dậy, nàng từng học qua cách đi đứng, ăn nói, nhưng không có học trước mặt hoàng thượng là như thế nào. Hắn chẳng phải là xưa nay chưa từng đến Loan hoa cung sao? Hôm nay sao lại kích động đến đây?
Nhìn thấy Bạch Ly Nhược ngây ngốc đứng đó, cung nữ bên cạnh nháy mắt, khom người nói “Hoàng thượng, ở lại dùng bữa không?”
Phong Mạc Nhiên gật đầu “ Hôm nay Trẫm ở lại Loan hoa cung, đêm nay Loan quý phi thị tẩm.”
“Mẫu hậu, nhi thần muốn sớm đưa Ly Nhược ra khỏi cung, hi vọng mẫu hậu thành toàn.” Phong Mạc Thần bị buộc bất đắc dĩ, kiên trì xin đi giết giặc.
“Hoàng huynh, các ngươi đi đi, trẫm cho ngươi ở nhà ba ngày chăm sóc hoàng tẩu.” Phong Mạc Nhiên hào phóng phất tay, hướng về phía Phong Mạc Thần cười.
Phong Mạc Thần lập tức có dự cảm bất thường, quay đầu lặng lẽ nhìn Bạch Ly Nhược, dìu Bạch Thanh Loan lên kiệu rời đi.
Bạch Ly Nhược thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay về phía Thái hậu và Phong Mạc Nhiên hành lễ, sau đó rời đi.
Trong Loan hoa cung, đôi mi thanh tú của Bạch Ly Nhược nhíu chặt, Phong Mạc Nhiên xuất hiện rất đúng lúc, đến tột cùng là hắn không nhận ra mình, hay là có mưu đồ gì khác?
Không thể nào, hắn không thể nào nhận ra mình, nô tỳ phục dịch trên dưới trong Loan hoa cung này đã hậu hạ Bạch Thanh Loan đã hai năm cũng không nhận ra mình, làm sao hắn có thể nhận ra?
Đưa tay vuốt ve nốt rùi son trên cổ mình, trong lòng mơ hồ có chút bất an, ba ngày, chỉ cần sống qua ba ngày, chỉ cần Bạch Thanh Loan và Vân Cảnh Mạch rời đi, nàng có thể hư không tiêu thất, không bao giờ xuất hiện ở hoàng cung này nữa.
Phong Mạc Thần thông minh như vậy, mình chưa nói, hắn cũng có thể biết được kế hoạch của mình, hôm nay nhìn vẻ mặt hắn mang theo tỷ tỷ, hắn không cam lòng sao.
“Hoàng thượng giá lâm.” thanh âm thái giám trầm bỗng truyền tới, tay Bạch Ly Nhược bưng ly trà run run, vội vàng đứng dậy lau đi vết trà trên tay, khom người tiếp giá.
Phong Mạc Nhiên vô cùng chán ghét Bạch Thanh Loan, tại sao hôm nay lại giá lâm Loan hoa cung? Chẳng lẽ, hắn nhìn ra manh mối?
Bạch Ly Nhược giả bộ mạnh mẽ, trấn tĩnh quỳ ở nơi đó, một đôi hoàng ủng đến gần, có chút khom lưng, nâng cằm của nàng lên, đập vào trong mắt của nàng là vẻ mặt thanh tú sâu xa, Phong Mạc Nhiên mỉm cười “Loan quý phi, bình thường vẫn không tuân theo quy cũ, hôm nay sao lại vậy?”
Bạch Ly Nhược lòng bàn tay căng thẳng đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch “Hoàng, Hoàng thượng, nô tỳ có thể đứng lên mà nói hay không?”
Phong Mạc Nhiên ý cười càng tăng lên, quạt giấy trong tay lay động, mặt mũi càng lộ ra vẻ nhạo báng “Đứng lên đi.”
Bạch Ly Nhược được cung nữ đỡ dậy, nàng từng học qua cách đi đứng, ăn nói, nhưng không có học trước mặt hoàng thượng là như thế nào. Hắn chẳng phải là xưa nay chưa từng đến Loan hoa cung sao? Hôm nay sao lại kích động đến đây?
Nhìn thấy Bạch Ly Nhược ngây ngốc đứng đó, cung nữ bên cạnh nháy mắt, khom người nói “Hoàng thượng, ở lại dùng bữa không?”
Phong Mạc Nhiên gật đầu “ Hôm nay Trẫm ở lại Loan hoa cung, đêm nay Loan quý phi thị tẩm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.