Chương 86: Gần Vua Như Gần Hổ
Nguyên Trường Bạch
24/05/2023
Ngọn lửa xung quanh Biệt Cung không lớn, lửa lớn duy nhất chỉ có tại căn phòng chứa hai thi thể. Bây giờ hai xác chết này cũng bị cháy đen biến dạng hoàn toàn rồi, manh mối gì coi như cũng bị đứt hết. Xem ra có người thật sự muốn hủy thi diệt tích.
Mạc Chu được Thức Vương cho phép lưu lại trong Cung để tra án nhưng đêm đến phải ở lại Nội Giam cùng với ngài ấy không được ra ngoài. Vì thế một mình Bạch Nguyệt Y phải trở về Ngự Phòng trong đêm tối.
Vừa về đến Ngự Phòng thay được bộ y phục lem luốc ra thì Cẩn Đề lại đến truyền chỉ bảo Hiên Đế muốn gặp nàng ta. Nguyệt Y liền vội vàng rời đi.
Đến phòng ngủ Hiên Đế đang ngâm mình trong thùng gỗ lớn bên trong. Thấy Nguyệt Y thì bảo ngay nàng ta chà lưng cho mình.
Vừa tắm rửa Hiên Đế vừa mệt mỏi đầu ngẩn lên, tựa vào thùng gỗ hai mắt nhắm lại định thần. Nguyệt Y nhìn thấy dáng vẻ này của ngài ấy là biết có chuyện đang làm Hiên Đế khó nghĩ. Ngài ấy thông minh như thế vấn đề khiến Hiên Đế khó nghĩ chắc cũng là một chuyện khá nghiêm trọng.
Nguyệt Y lại bất giác đưa tay lại xoa lấy cặp chân mày đang nhíu lại của Hiên Đế. Hiên Đế không phản kháng để cho Nguyệt Y xoa bóp cho mình rồi nói:
- Ngươi vừa đi đâu về vậy?
Nghe Hiên Đế hỏi Nguyệt Y giật mình lúng túng, chẳng lẽ Hiên Đế biết rồi sao? Giọng của Hiên Đế lại nói:
- Cẩn Đề lại bảo ngươi đi đến Khố phòng lấy y phục cho ta à?
Nghe Hiên Đế nói vậy Nguyệt Y mới thở phào nhẹ nhõm được, cũng may lão thái giám Cẩn Đề biết ý tứ xoay chuyển, Nguyệt Y lắp bắp đáp lời:
- Dạ, dạ phải…
Hiên Đế mắt vẫn nhắm lại để mặc cho Nguyệt Y xoa lấy mặt cho ngài ấy.
- Cả ngày nay đám thần tử cứ nói mãi chuyện của lão Phúc Lâm ấy làm ta nhức cả đầu. Một đám lão già lại bu vào ép chết bằng được một nữ nhân. Ta cũng quen biết Ngô Nhu Nhu nàng ta không phải là kẻ ác…
- Chiều tối đến lại phải nghe những tuồng nhạc nhức cả đầu, đúng là bây giờ thảnh thơi được.
Nguyệt Y nghe vậy thì nhớ đến chuyện lúc trưa khám nghiệm hai xác chết kia. Chẳng lẽ Hiên Đế đang nói chuyện này sao? Hung thủ là một nữ nhân?
- Người định như thế nào? Hình như người đang muốn bảo vệ nữ nhân kia?
Hiên Đế nghe vậy thì khẽ mở mắt nhìn Nguyệt Y rồi nói:
- Ngươi ghen à?
Nguyệt Y liền lắc đầu chối bay chối biến.
- Không Nguyệt Y chỉ tiện miệng nên hỏi vậy.
Hiên Đế nghe vậy thì có phần thất vọng, ngài ấy lại nhắm mắt ra hiệu cho Nguyệt Y tiếp tục xoa bóp cho mình rồi lại nói:
- Không phải ta mà Thức Vương. Lão đệ này thích nữ nhân đó, nên sống chết phải rửa oan cho ả. Nghe nói ả bị thương rất nặng, cả hoàng tỷ cũng không trị được.
Lại nhớ đến lúc nãy trước khi trở về Thức Vương có nói qua muốn ngày mai Nguyệt Y đến Nội Giám một chuyến, có lẽ là Thức Vương định bảo Nguyệt Y chữa trị cho Ngô Nhu Nhu này rồi.
Nguyệt Y gương mặt chìm vào trong suy nghĩ, hai tay vô thần cứ xoa xoa một chỗ trên mặt của Hiên Đế làm cho ngài ấy thấy lạ mở mắt một lần nữa.
- Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?
Vừa nói Hiên Đế vừa đưa tay chạm lên mặt của Nguyệt Y làm nàng ta giật mình hồi thần, người rụt rè rút tay lại. Hiên Đế thấy vậy thì xoay người lại nhìn Nguyệt Y chăm chăm rồi nói:
- Vào đây tắm với ta…
Nguyệt Y nghe mấy lời này của Hiên Đế liền nhớ đến đêm bức tình hôm trước, nàng ta sợ hãi tay chân lúng túng người lùi về giữ một khoảng cách với Hiên Đế:
- Nguyệt… Nguyệt Y không…
Hiên Đế nhìn Nguyệt Y thái độ kháng cự này giống hệt đêm hôm trước giọng trầm xuống nói:
- Ngươi hầu hạ ta cho tốt, ta phong ngươi làm phi. À không làm Hậu nhé.
Nguyệt Y lúc này đưa mắt nhìn về phía Hiên Đế, ngài ấy là đang cố tình dùng hư danh để sỉ nhục Nguyệt Y sao.
- Nguyệt Y không làm Hậu không làm phi…
Hiên Đế nghe mấy lời này thì tức giận đưa tay nắm lấy Nguyệt Y rồi nói:
- Không làm Hậu làm phi của ta thì ngươi muốn làm gì hả? Muốn gã cho tên Mạc Chu đó hả? Ngươi đúng là hạn nữ nhân đê tiện, có phu quân rồi mà còn tơ tưởng đến nam nhân khác. Thứ vô học thất tiết như ngươi bổn quân tại sao ngày đó lại đuôi mù bái đường với ngươi chứ?
Từng lời từng chữ của Hiên Đế nói một lần nữa đã làm tổn thương Nguyệt Y. Nàng ta rơi nước mắt nghẹn ngào, cuối cùng Hiên Đế cũng đã nói ra, ngài ấy đã hối hận rồi, hối hận đã cùng Nguyệt Y kết bái phu thê.
Hiên Đế buôn Nguyệt Y ra rồi quay người lại tựa vào thùng gỗ ngâm mình như lúc nãy nói:
- Hôm nay ngươi không thỏa mãn ta, ta sẽ chặt cái đầu tên Mạc Chu xuống cho ngươi xem.
Nguyệt Y gương mặt thẫn thờ, đẫm nước mắt. Nàng ta biết Hiên Đế sẽ không nói chơi, không thể để Mạc Chu vì mình mà bị liên lụy nữa, đành bất lực buông xuôi tất cả danh dự, tôn nghiêm của bản thân, gương mặt buồn bã, bàn tay khẽ đưa lên kéo thắt lưng xuống. Y phục vì thế mà trượt ra một thân trần không mảnh vải lặng lẽ đi vào thùng gỗ tắm cùng với Hiên Đế.
Mạc Chu được Thức Vương cho phép lưu lại trong Cung để tra án nhưng đêm đến phải ở lại Nội Giam cùng với ngài ấy không được ra ngoài. Vì thế một mình Bạch Nguyệt Y phải trở về Ngự Phòng trong đêm tối.
Vừa về đến Ngự Phòng thay được bộ y phục lem luốc ra thì Cẩn Đề lại đến truyền chỉ bảo Hiên Đế muốn gặp nàng ta. Nguyệt Y liền vội vàng rời đi.
Đến phòng ngủ Hiên Đế đang ngâm mình trong thùng gỗ lớn bên trong. Thấy Nguyệt Y thì bảo ngay nàng ta chà lưng cho mình.
Vừa tắm rửa Hiên Đế vừa mệt mỏi đầu ngẩn lên, tựa vào thùng gỗ hai mắt nhắm lại định thần. Nguyệt Y nhìn thấy dáng vẻ này của ngài ấy là biết có chuyện đang làm Hiên Đế khó nghĩ. Ngài ấy thông minh như thế vấn đề khiến Hiên Đế khó nghĩ chắc cũng là một chuyện khá nghiêm trọng.
Nguyệt Y lại bất giác đưa tay lại xoa lấy cặp chân mày đang nhíu lại của Hiên Đế. Hiên Đế không phản kháng để cho Nguyệt Y xoa bóp cho mình rồi nói:
- Ngươi vừa đi đâu về vậy?
Nghe Hiên Đế hỏi Nguyệt Y giật mình lúng túng, chẳng lẽ Hiên Đế biết rồi sao? Giọng của Hiên Đế lại nói:
- Cẩn Đề lại bảo ngươi đi đến Khố phòng lấy y phục cho ta à?
Nghe Hiên Đế nói vậy Nguyệt Y mới thở phào nhẹ nhõm được, cũng may lão thái giám Cẩn Đề biết ý tứ xoay chuyển, Nguyệt Y lắp bắp đáp lời:
- Dạ, dạ phải…
Hiên Đế mắt vẫn nhắm lại để mặc cho Nguyệt Y xoa lấy mặt cho ngài ấy.
- Cả ngày nay đám thần tử cứ nói mãi chuyện của lão Phúc Lâm ấy làm ta nhức cả đầu. Một đám lão già lại bu vào ép chết bằng được một nữ nhân. Ta cũng quen biết Ngô Nhu Nhu nàng ta không phải là kẻ ác…
- Chiều tối đến lại phải nghe những tuồng nhạc nhức cả đầu, đúng là bây giờ thảnh thơi được.
Nguyệt Y nghe vậy thì nhớ đến chuyện lúc trưa khám nghiệm hai xác chết kia. Chẳng lẽ Hiên Đế đang nói chuyện này sao? Hung thủ là một nữ nhân?
- Người định như thế nào? Hình như người đang muốn bảo vệ nữ nhân kia?
Hiên Đế nghe vậy thì khẽ mở mắt nhìn Nguyệt Y rồi nói:
- Ngươi ghen à?
Nguyệt Y liền lắc đầu chối bay chối biến.
- Không Nguyệt Y chỉ tiện miệng nên hỏi vậy.
Hiên Đế nghe vậy thì có phần thất vọng, ngài ấy lại nhắm mắt ra hiệu cho Nguyệt Y tiếp tục xoa bóp cho mình rồi lại nói:
- Không phải ta mà Thức Vương. Lão đệ này thích nữ nhân đó, nên sống chết phải rửa oan cho ả. Nghe nói ả bị thương rất nặng, cả hoàng tỷ cũng không trị được.
Lại nhớ đến lúc nãy trước khi trở về Thức Vương có nói qua muốn ngày mai Nguyệt Y đến Nội Giám một chuyến, có lẽ là Thức Vương định bảo Nguyệt Y chữa trị cho Ngô Nhu Nhu này rồi.
Nguyệt Y gương mặt chìm vào trong suy nghĩ, hai tay vô thần cứ xoa xoa một chỗ trên mặt của Hiên Đế làm cho ngài ấy thấy lạ mở mắt một lần nữa.
- Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?
Vừa nói Hiên Đế vừa đưa tay chạm lên mặt của Nguyệt Y làm nàng ta giật mình hồi thần, người rụt rè rút tay lại. Hiên Đế thấy vậy thì xoay người lại nhìn Nguyệt Y chăm chăm rồi nói:
- Vào đây tắm với ta…
Nguyệt Y nghe mấy lời này của Hiên Đế liền nhớ đến đêm bức tình hôm trước, nàng ta sợ hãi tay chân lúng túng người lùi về giữ một khoảng cách với Hiên Đế:
- Nguyệt… Nguyệt Y không…
Hiên Đế nhìn Nguyệt Y thái độ kháng cự này giống hệt đêm hôm trước giọng trầm xuống nói:
- Ngươi hầu hạ ta cho tốt, ta phong ngươi làm phi. À không làm Hậu nhé.
Nguyệt Y lúc này đưa mắt nhìn về phía Hiên Đế, ngài ấy là đang cố tình dùng hư danh để sỉ nhục Nguyệt Y sao.
- Nguyệt Y không làm Hậu không làm phi…
Hiên Đế nghe mấy lời này thì tức giận đưa tay nắm lấy Nguyệt Y rồi nói:
- Không làm Hậu làm phi của ta thì ngươi muốn làm gì hả? Muốn gã cho tên Mạc Chu đó hả? Ngươi đúng là hạn nữ nhân đê tiện, có phu quân rồi mà còn tơ tưởng đến nam nhân khác. Thứ vô học thất tiết như ngươi bổn quân tại sao ngày đó lại đuôi mù bái đường với ngươi chứ?
Từng lời từng chữ của Hiên Đế nói một lần nữa đã làm tổn thương Nguyệt Y. Nàng ta rơi nước mắt nghẹn ngào, cuối cùng Hiên Đế cũng đã nói ra, ngài ấy đã hối hận rồi, hối hận đã cùng Nguyệt Y kết bái phu thê.
Hiên Đế buôn Nguyệt Y ra rồi quay người lại tựa vào thùng gỗ ngâm mình như lúc nãy nói:
- Hôm nay ngươi không thỏa mãn ta, ta sẽ chặt cái đầu tên Mạc Chu xuống cho ngươi xem.
Nguyệt Y gương mặt thẫn thờ, đẫm nước mắt. Nàng ta biết Hiên Đế sẽ không nói chơi, không thể để Mạc Chu vì mình mà bị liên lụy nữa, đành bất lực buông xuôi tất cả danh dự, tôn nghiêm của bản thân, gương mặt buồn bã, bàn tay khẽ đưa lên kéo thắt lưng xuống. Y phục vì thế mà trượt ra một thân trần không mảnh vải lặng lẽ đi vào thùng gỗ tắm cùng với Hiên Đế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.