Chương 27: Giết Người Che Đầu Mối
Nguyên Trường Bạch
24/05/2023
Phía dưới đất, nhiều nha sai canh gác trong đại lao đã bị kẻ che mặt đánh chết nằm la liệt trên nền đất. Lãm Ngọc nhanh chân tiếng gần hơn về nơi phát ra tiếng kêu cứu của Bửu Thạnh Quan.
Bửu Thạnh Quan hắn chạy toáng loạn phía trong, liên tục dùng ghế gỗ, xiềng xích mọi thứ có trong đại lao ném về phía tên che mặt. Chân thì luôn hướng ra cửa để trốn chạy thoát thân.
Tên che mặt quá khỏe hắn liên tục đuổi theo sát Bửu Thạnh Quan chặn đường thoát. Những thứ mà Bửu Thạnh Quan ném về phía hắn cũng giống như đang ném một cái gối mềm nhẹ, chẳng thấm vào đâu so với sức trâu của hắc y nhân.
Thậm chí thanh sắt cứng dày của phòng giam dùng để nhốt Bửu Thạnh Quan cũng bị tên che mặt dùng tay dễ dàng bẻ cong nó mà không cần mở khóa cửa. Cũng nhờ thanh sắt cong hở một khoảng này mà tên Bửu Thạnh Quan mới có thể bán sống bán chết chạy được ra bên ngoài. Cầm cự cho đến khi có người đến cứu hắn.
Bửu Thạnh Quan cũng là người luyện võ nên cũng tung được vài thức chống trả, đưa tay đỡ được vài nắm đấm, tránh né được quyền cước mạnh mẽ của tên che mặt đang bạo phát bởi chứng kích cơ cuồng loạn.
- Sư phụ người tha cho ta đi… Sư phụ…
Tên che mặt chẳng còn nghe lọt tai bất kể lời cầu xin nào của Bửu Thạnh Quan được nữa. Hắn cứ như điên xông vào bắt lấy Bửu Thạnh Quan bằng được. Được thế hắn liền đưa tay ra tóm gọn Bửu Thạnh Quan, tay to khỏe siết vào cổ nhấc bổng Bửu Thạnh Quan lên khỏi mặc đất một cách dễ dàng.
Bửu Thạnh Quan bị bàn tay to khỏe siết lấy cổ không thở được, hắn cố vùng vẫy để thoát ra, hai tay liên tục đánh loạn về phía tên hắc y cố tìm đường sống cho bản thân. Nhưng sức của Bửu Thạnh Quan chỉ là sức thỏ yếu ớt chẳng đủ "gãi ngứa" tên che mặt.
Chẳng chừng chừ gì nữa, tên che mặt dùng tay còn lại của hắn, co lại thành nắm đấm, hạ một quyền đầy sức mạnh, đấm thẳng vào bụng của Bửu Thạnh Quan. Làm cho tên đệ tử tục gia này thổ huyết phun ra một đống máu ướt cả mặt tên hắc y.
Lúc này Lãm Ngọc xông vào cố giải cứu cho Bửu Thạnh Quan, tay cầm kiếm hướng thẳng một thức lao đến bên hông tên che mặt. Tên che mặt nhận thấy thức kiếm đang lao tới, hắn xoay người kịp thời né tránh đường kiếm.
Nha sai lập cũng tức chạy vào tay cầm theo kiếm đứng thành hình tròn bao vây lấy tên che mặt. Lãm Ngọc đánh một thức kiếm bị hụt chàng ta phản xạ nhanh, quay người lại lao thẳng về phía tên che mặt một lần nữa. Nha sai từ các phía cũng lao vào hỗ trợ cho Lãm Ngọc.
Tên che mặt liền nắm lấy Bửu Thạnh Quan dùng thân thể tên này vừa làm khiên chắn, làm vũ khí chống trả loạn xạ lại. Xem tên này như là bao cát đập liên tiếp về phía nha sai và Lãm Ngọc.
Rầm… rầm…
Nha sai thấy Bửu Thạnh Quan bị bắt làm “bao cát” không dám tấn công vì sợ làm đao kiếm không có mắt, lỡ tay giết phải nhân chứng quan trọng. Cả Lãm Ngọc cũng phải lùi lại không dám tiến tới.
Mạc Chu đứng bên ngoài thấy tình thế bất lợi, nếu không có cách khống chế tên che mặt này thì Bửu Thạnh Quan sẽ khó giữ được tính mạng.
Mạc Chu nhớ lại Nguyệt Y từng làm cánh tay trái của hắn bị thương, đoạn huyết mạch nơi đó nếu không có tài y thuật của Nguyệt Y nhất định sẽ không nối liền lại huyết khí được. Tấn công vào chỗ này nhất định sẽ khống chế được hắn.
Mạc Chu lớn tiếng nói:
- Lãm Ngọc tập trung tấn công vào tay trái của hắn.
Nghe Mạc Chu nói vậy thì Lãm Ngọc cùng nha sai liền tập trung vào tay trái của tên che mặt tấn công trực diện nơi đó. Tên che mặt biết là mình bị lộ điểm yếu hắn không suy không nghĩ một lần nữa dùng hết sức nâng Bửu Thạnh Quan lên khỏi đầu. Bửu Thạnh Quan kêu la vùng vẫy yếu ớt.
- Cứu… Cứu…
Cơ tay của tên che mặt căng tràn ra, huyết mạch đen bầm nổi cộm lên da hơn như những đoạn dây đen quấn chặt lấy cơ bắp hắn. Hai mắt đỏ rực hằn gân máu. Tiếp theo là một tiếng "rắc" giòn tan vang lên toàn bộ xương sống của Bửu Thạnh Quan bị kéo giãn ra gãy từng khúc hết. Hắn đau đớn thét lên rồi tứ chi xuất huyết một lần nữa, bất động tại chỗ.
Lãm Ngọc nhanh tay xông thẳng vào hy vọng còn một tia cơ hội cứu Bửu Thạnh Quang. Nhưng tên che mặt quá mạnh hắn giết Bửu Thạnh Quan xong liền ném xác của tên này quăng mạnh về phía Lãm Ngọc và nha sai.
Lực quăng quá lớn Bửu Thạnh Quan như “bao cát” lớn đập thẳng về phía trước. Lãm Ngọc thân thủ nhanh nhẹn chuyển người né được “bao cát” như Bửu Thạnh Quan. Chỉ có mấy tên nha sai chậm một chút hứng toán bộ cơ thể ngã bật hết về phía sau.
Thừa lúc sơ hở đó tên che mặt quay người bỏ chạy thẳng ra cửa đại lao, Lãm Ngọc liền hô to:
- Đuổi theo đừng để hắn thoát.
Nha sai vội vàng kéo Bửu Thạnh Quan qua một bên rồi lao theo Lãm Ngọc đuổi bắt tên che mặt.
Chạy ra tới cửa tên che mặt điên cuồng quơ quào tấn công đấm đá loạn xạ nha sai bên ngoài tìm đường bỏ chạy. Tiếng nha sai cầm theo đuốc sáng liên tục hô to truy đuổi:
- Đuổi theo… Đuổi theo hắn mau.
Mạc Chu cũng vội vã theo sau. Đuổi bắt một lúc thì mất giấu tên che mặt. Lãm Ngọc liền ra lệnh cho nha sai chia ra khắp nơi tìm kiếm.
Bửu Thạnh Quan hắn chạy toáng loạn phía trong, liên tục dùng ghế gỗ, xiềng xích mọi thứ có trong đại lao ném về phía tên che mặt. Chân thì luôn hướng ra cửa để trốn chạy thoát thân.
Tên che mặt quá khỏe hắn liên tục đuổi theo sát Bửu Thạnh Quan chặn đường thoát. Những thứ mà Bửu Thạnh Quan ném về phía hắn cũng giống như đang ném một cái gối mềm nhẹ, chẳng thấm vào đâu so với sức trâu của hắc y nhân.
Thậm chí thanh sắt cứng dày của phòng giam dùng để nhốt Bửu Thạnh Quan cũng bị tên che mặt dùng tay dễ dàng bẻ cong nó mà không cần mở khóa cửa. Cũng nhờ thanh sắt cong hở một khoảng này mà tên Bửu Thạnh Quan mới có thể bán sống bán chết chạy được ra bên ngoài. Cầm cự cho đến khi có người đến cứu hắn.
Bửu Thạnh Quan cũng là người luyện võ nên cũng tung được vài thức chống trả, đưa tay đỡ được vài nắm đấm, tránh né được quyền cước mạnh mẽ của tên che mặt đang bạo phát bởi chứng kích cơ cuồng loạn.
- Sư phụ người tha cho ta đi… Sư phụ…
Tên che mặt chẳng còn nghe lọt tai bất kể lời cầu xin nào của Bửu Thạnh Quan được nữa. Hắn cứ như điên xông vào bắt lấy Bửu Thạnh Quan bằng được. Được thế hắn liền đưa tay ra tóm gọn Bửu Thạnh Quan, tay to khỏe siết vào cổ nhấc bổng Bửu Thạnh Quan lên khỏi mặc đất một cách dễ dàng.
Bửu Thạnh Quan bị bàn tay to khỏe siết lấy cổ không thở được, hắn cố vùng vẫy để thoát ra, hai tay liên tục đánh loạn về phía tên hắc y cố tìm đường sống cho bản thân. Nhưng sức của Bửu Thạnh Quan chỉ là sức thỏ yếu ớt chẳng đủ "gãi ngứa" tên che mặt.
Chẳng chừng chừ gì nữa, tên che mặt dùng tay còn lại của hắn, co lại thành nắm đấm, hạ một quyền đầy sức mạnh, đấm thẳng vào bụng của Bửu Thạnh Quan. Làm cho tên đệ tử tục gia này thổ huyết phun ra một đống máu ướt cả mặt tên hắc y.
Lúc này Lãm Ngọc xông vào cố giải cứu cho Bửu Thạnh Quan, tay cầm kiếm hướng thẳng một thức lao đến bên hông tên che mặt. Tên che mặt nhận thấy thức kiếm đang lao tới, hắn xoay người kịp thời né tránh đường kiếm.
Nha sai lập cũng tức chạy vào tay cầm theo kiếm đứng thành hình tròn bao vây lấy tên che mặt. Lãm Ngọc đánh một thức kiếm bị hụt chàng ta phản xạ nhanh, quay người lại lao thẳng về phía tên che mặt một lần nữa. Nha sai từ các phía cũng lao vào hỗ trợ cho Lãm Ngọc.
Tên che mặt liền nắm lấy Bửu Thạnh Quan dùng thân thể tên này vừa làm khiên chắn, làm vũ khí chống trả loạn xạ lại. Xem tên này như là bao cát đập liên tiếp về phía nha sai và Lãm Ngọc.
Rầm… rầm…
Nha sai thấy Bửu Thạnh Quan bị bắt làm “bao cát” không dám tấn công vì sợ làm đao kiếm không có mắt, lỡ tay giết phải nhân chứng quan trọng. Cả Lãm Ngọc cũng phải lùi lại không dám tiến tới.
Mạc Chu đứng bên ngoài thấy tình thế bất lợi, nếu không có cách khống chế tên che mặt này thì Bửu Thạnh Quan sẽ khó giữ được tính mạng.
Mạc Chu nhớ lại Nguyệt Y từng làm cánh tay trái của hắn bị thương, đoạn huyết mạch nơi đó nếu không có tài y thuật của Nguyệt Y nhất định sẽ không nối liền lại huyết khí được. Tấn công vào chỗ này nhất định sẽ khống chế được hắn.
Mạc Chu lớn tiếng nói:
- Lãm Ngọc tập trung tấn công vào tay trái của hắn.
Nghe Mạc Chu nói vậy thì Lãm Ngọc cùng nha sai liền tập trung vào tay trái của tên che mặt tấn công trực diện nơi đó. Tên che mặt biết là mình bị lộ điểm yếu hắn không suy không nghĩ một lần nữa dùng hết sức nâng Bửu Thạnh Quan lên khỏi đầu. Bửu Thạnh Quan kêu la vùng vẫy yếu ớt.
- Cứu… Cứu…
Cơ tay của tên che mặt căng tràn ra, huyết mạch đen bầm nổi cộm lên da hơn như những đoạn dây đen quấn chặt lấy cơ bắp hắn. Hai mắt đỏ rực hằn gân máu. Tiếp theo là một tiếng "rắc" giòn tan vang lên toàn bộ xương sống của Bửu Thạnh Quan bị kéo giãn ra gãy từng khúc hết. Hắn đau đớn thét lên rồi tứ chi xuất huyết một lần nữa, bất động tại chỗ.
Lãm Ngọc nhanh tay xông thẳng vào hy vọng còn một tia cơ hội cứu Bửu Thạnh Quang. Nhưng tên che mặt quá mạnh hắn giết Bửu Thạnh Quan xong liền ném xác của tên này quăng mạnh về phía Lãm Ngọc và nha sai.
Lực quăng quá lớn Bửu Thạnh Quan như “bao cát” lớn đập thẳng về phía trước. Lãm Ngọc thân thủ nhanh nhẹn chuyển người né được “bao cát” như Bửu Thạnh Quan. Chỉ có mấy tên nha sai chậm một chút hứng toán bộ cơ thể ngã bật hết về phía sau.
Thừa lúc sơ hở đó tên che mặt quay người bỏ chạy thẳng ra cửa đại lao, Lãm Ngọc liền hô to:
- Đuổi theo đừng để hắn thoát.
Nha sai vội vàng kéo Bửu Thạnh Quan qua một bên rồi lao theo Lãm Ngọc đuổi bắt tên che mặt.
Chạy ra tới cửa tên che mặt điên cuồng quơ quào tấn công đấm đá loạn xạ nha sai bên ngoài tìm đường bỏ chạy. Tiếng nha sai cầm theo đuốc sáng liên tục hô to truy đuổi:
- Đuổi theo… Đuổi theo hắn mau.
Mạc Chu cũng vội vã theo sau. Đuổi bắt một lúc thì mất giấu tên che mặt. Lãm Ngọc liền ra lệnh cho nha sai chia ra khắp nơi tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.