Chương 131: Hắc Y Đoạt Người
Nguyên Trường Bạch
18/06/2023
Hắc y phối hợp ăn ý đưa tay dứt khoát xuyên qua bức màn nắm lấy Nguyệt Y.
Rắc…
Rầm…
Một trong hai tên hắc y nhân bất ngờ bị Hiên nắm lấy tay bẻ một tiếng "rắc" rồi đưa chân đạp văng ra ngoài. Hắc y còn lại cũng bất ngờ vội lùi lại, giữ một khoảng cách với giường lớn.
Hiên đế bật dậy ôm lấy Nguyệt Y giữ nàng ta một bên, ánh mắt sắt lạnh nhìn trừng trừng hai tên hắc y.
- Khụ… Khụ…
Hiên đế ho lên vài tiếng vì dùng lực quá nhiều, phần thì vẫn còn trúng độc. Thích khách nghe vậy trong lòng hình như an tâm hơn. Hiên đế bị trúng độc, sức lực phản công sẽ giảm đi một nữa, thích khách sẽ có phần thắng sẽ cao.
Nguyệt Y chưa hiểu chuyện gì, ánh mắt sợ hãi đứng nép sau người của Hiên đế. Gương mặt lo lắng cho an toàn của ngài ấy.
Hai tên hắc y không nói không rằng, chúng chẳng sợ gì thân ảnh lướt cùng nhau tổng tấn công Hiên đế. Kiếm bén nhọn sáng rực quét thành hai thức kiếm xoay tròn cuộn vào nhau hướng về phía Hiên đế.
Keng… Keng… Keng…
Hiên đế tay co thành nắm đấm, nội lực tỏa ra sáng rực, giáp tay bằng thép bậc ra hai bên, thức quyền hạ xuống khiến cho lưỡi kiếm tê liệt, gãy thành từng đoạn vụn.
Hiên đế mạnh hơn hai tên thích khách này nghĩ nhiều, phần độc tố đó rõ ràng không làm ngày ấy tiêu hao vậy tại sao lại cố tình ho sặc sụa nhiều tiếng.
Một trong hai tên thích khách biết là không thể chần chờ nữa liền ra hiệu cho tên còn lại bắt lấy Nguyệt Y đưa đi, còn hắn thì liều mình bám lấy Hiên đế.
Keng keng…
Tiếng kiếm vỡ văng tung tóe, tiếng thức quyền của thích khách và Hiên đế giao nhau liên tục, mỗi thức đánh ra điều khiến kinh mạch, lục phũ ngũ tạng của hắc y nhân tổn thương nặng nề, nhưng hình như hắn xem nhẹ cái chết rồi, quyết giữ lấy Hiên đế.
Tên thích khách còn lại lao về phía Nguyệt Y định bắt lấy nàng ta. Nguyệt Y liền quay đầu tìm đường chạy, nàng ấy sợ là thích khách sẽ dùng nàng ta uy hiếp Hiên đế, nên cố mọi cách phản kháng.
Khi tay hắc y chạm vừa đến thì cũng là lúc Hiên đế dứt khoát hơn, hạ một quyền nặng nề vào bụng của tên hắc y trước mặt, rồi di chuyển trong tích tắc áp thêm một đòn ngay mặt tên thích khách còn lại, khiến cả hai bọn chúng thổ huyết ngã xuống nền đất, thân thể bị thương nghiêm trọng.
Hiên đế giữ lấy Nguyệt Y, giọng ho lên vài tiếng:
- Khụ khụ… Nương tử nàng không sao chứ?
Nguyệt Y sợ hãi đến nỗi gương mặt trắng ra, tay lạnh ngắt giữ lấy Hiên đế.
- Nguyệt Y không sao, Minh thượng người hiện tại không thể để bị thương nữa.
Hiên đế ôm lấy Nguyệt Y rồi nói:
- Ta không sao đâu nương tử, nàng đừng sợ có ta ở đây.
Nói rồi Hiên đế quay sang hai tên thích khách rồi nói:
- Thức vương, Mạch chu hai ngươi nữa đêm vào hành thích bổn quân là muốn phản hay sao?
Biết là thân phận bị bại lộ, Thức vương cùng Mạc chu cũng không muốn che giấu nữa liền tháo khăn che mặc xuống.
Nguyệt Y nhìn thấy hai người bọn họ thì vô cùng kinh ngạc.
- Vương… Vương gia Mạc đại nhân hai người…?
Mạc Chu tới nước này không còn gì phải giấu giếm nữa liền nhìn Nguyệt Y nói:
- Ta quay lại đưa muội đi…
Ánh mắt đượm buồn tha thiết nhìn Nguyệt Y, như cầu xin Nguyệt Y. Mặc dù Mạch Chu bị Hiên đế đánh đến trọng thương thổ huyết, nhưng nam nhân này vẫn không biết sợ, vẫn muốn quay lại đưa Bạch Nguyệt Y đi. Còn người kia là Thất vương thương thế cũng không nhẹ, cả đời Bạch Nguyệt Y cuối cùng là đã làm được chuyện tốt gì mà có thể khiến hai nam nhân sống chết không từ.
Hiên đế biết thê tử mình mềm lòng, ánh mắt buồn bã nhìn hai tên kia có phần thương xót, hiểu rõ tâm tư thê tử đang dao động. Nhưng hai tên phản thần này khôn thì Hiên đế cũng không có ngu, liền ho sặc sụa vài tiếng, nghịch chuyển một chút nội lực làm miệng rỉ cả máu:
- Khụ khụ… Khụ…
Nguyệt Y nghe tiếng Hiên đế ho liền hồi tỉnh, người lo lắng đưa tay lau máu cho Hiên đế:
- Minh thượng người sao rồi?
Hiên đế lắc đầu tay nắm chặt lấy Nguyệt Y, cứ như nàng theo họ thì "bổn quân" chết cho nàng xem.
Thức vương tuy người đang trọng thương, nhưng khi nghe Hiên đế ho khan thì bật cười, thân cố đứng lên nói:
- Ha ha ha… Hoàng huynh ơi hoàng huynh, huynh tung hoành sa trường một đời ba cái độc dược như Dương Hạt này sao làm khó được nội công của Hiên đế, vậy mà huynh cũng làm bộ bị trúng độc, làm bộ thổ huyết nữa… Huynh lừa nữ nhân số một chắc chẳng dám ai xin số hai.
Hiên đế bị nói trúng tim đen sinh "quạu" nhìn Thất vương nói:
- Nguyệt Y là thê tử của ta, đệ cấu kết người ngoài dẫn hoàng tẩu đi đệ đáng tội gì?
Thất vương tâm vẫn ngạo, xem nhẹ sống chết nói:
- Thê tử…?
- Bạch Nguyệt Y không còn là thê tử của huynh rồi…
Lời Thức vương chưa kịp nói hết thì Bạch Nguyệt Y đã lên tiếng ngăn dường như nàng ta biết Thức vương muốn nói gì:
- Vương gia… Đừng…
Rắc…
Rầm…
Một trong hai tên hắc y nhân bất ngờ bị Hiên nắm lấy tay bẻ một tiếng "rắc" rồi đưa chân đạp văng ra ngoài. Hắc y còn lại cũng bất ngờ vội lùi lại, giữ một khoảng cách với giường lớn.
Hiên đế bật dậy ôm lấy Nguyệt Y giữ nàng ta một bên, ánh mắt sắt lạnh nhìn trừng trừng hai tên hắc y.
- Khụ… Khụ…
Hiên đế ho lên vài tiếng vì dùng lực quá nhiều, phần thì vẫn còn trúng độc. Thích khách nghe vậy trong lòng hình như an tâm hơn. Hiên đế bị trúng độc, sức lực phản công sẽ giảm đi một nữa, thích khách sẽ có phần thắng sẽ cao.
Nguyệt Y chưa hiểu chuyện gì, ánh mắt sợ hãi đứng nép sau người của Hiên đế. Gương mặt lo lắng cho an toàn của ngài ấy.
Hai tên hắc y không nói không rằng, chúng chẳng sợ gì thân ảnh lướt cùng nhau tổng tấn công Hiên đế. Kiếm bén nhọn sáng rực quét thành hai thức kiếm xoay tròn cuộn vào nhau hướng về phía Hiên đế.
Keng… Keng… Keng…
Hiên đế tay co thành nắm đấm, nội lực tỏa ra sáng rực, giáp tay bằng thép bậc ra hai bên, thức quyền hạ xuống khiến cho lưỡi kiếm tê liệt, gãy thành từng đoạn vụn.
Hiên đế mạnh hơn hai tên thích khách này nghĩ nhiều, phần độc tố đó rõ ràng không làm ngày ấy tiêu hao vậy tại sao lại cố tình ho sặc sụa nhiều tiếng.
Một trong hai tên thích khách biết là không thể chần chờ nữa liền ra hiệu cho tên còn lại bắt lấy Nguyệt Y đưa đi, còn hắn thì liều mình bám lấy Hiên đế.
Keng keng…
Tiếng kiếm vỡ văng tung tóe, tiếng thức quyền của thích khách và Hiên đế giao nhau liên tục, mỗi thức đánh ra điều khiến kinh mạch, lục phũ ngũ tạng của hắc y nhân tổn thương nặng nề, nhưng hình như hắn xem nhẹ cái chết rồi, quyết giữ lấy Hiên đế.
Tên thích khách còn lại lao về phía Nguyệt Y định bắt lấy nàng ta. Nguyệt Y liền quay đầu tìm đường chạy, nàng ấy sợ là thích khách sẽ dùng nàng ta uy hiếp Hiên đế, nên cố mọi cách phản kháng.
Khi tay hắc y chạm vừa đến thì cũng là lúc Hiên đế dứt khoát hơn, hạ một quyền nặng nề vào bụng của tên hắc y trước mặt, rồi di chuyển trong tích tắc áp thêm một đòn ngay mặt tên thích khách còn lại, khiến cả hai bọn chúng thổ huyết ngã xuống nền đất, thân thể bị thương nghiêm trọng.
Hiên đế giữ lấy Nguyệt Y, giọng ho lên vài tiếng:
- Khụ khụ… Nương tử nàng không sao chứ?
Nguyệt Y sợ hãi đến nỗi gương mặt trắng ra, tay lạnh ngắt giữ lấy Hiên đế.
- Nguyệt Y không sao, Minh thượng người hiện tại không thể để bị thương nữa.
Hiên đế ôm lấy Nguyệt Y rồi nói:
- Ta không sao đâu nương tử, nàng đừng sợ có ta ở đây.
Nói rồi Hiên đế quay sang hai tên thích khách rồi nói:
- Thức vương, Mạch chu hai ngươi nữa đêm vào hành thích bổn quân là muốn phản hay sao?
Biết là thân phận bị bại lộ, Thức vương cùng Mạc chu cũng không muốn che giấu nữa liền tháo khăn che mặc xuống.
Nguyệt Y nhìn thấy hai người bọn họ thì vô cùng kinh ngạc.
- Vương… Vương gia Mạc đại nhân hai người…?
Mạc Chu tới nước này không còn gì phải giấu giếm nữa liền nhìn Nguyệt Y nói:
- Ta quay lại đưa muội đi…
Ánh mắt đượm buồn tha thiết nhìn Nguyệt Y, như cầu xin Nguyệt Y. Mặc dù Mạch Chu bị Hiên đế đánh đến trọng thương thổ huyết, nhưng nam nhân này vẫn không biết sợ, vẫn muốn quay lại đưa Bạch Nguyệt Y đi. Còn người kia là Thất vương thương thế cũng không nhẹ, cả đời Bạch Nguyệt Y cuối cùng là đã làm được chuyện tốt gì mà có thể khiến hai nam nhân sống chết không từ.
Hiên đế biết thê tử mình mềm lòng, ánh mắt buồn bã nhìn hai tên kia có phần thương xót, hiểu rõ tâm tư thê tử đang dao động. Nhưng hai tên phản thần này khôn thì Hiên đế cũng không có ngu, liền ho sặc sụa vài tiếng, nghịch chuyển một chút nội lực làm miệng rỉ cả máu:
- Khụ khụ… Khụ…
Nguyệt Y nghe tiếng Hiên đế ho liền hồi tỉnh, người lo lắng đưa tay lau máu cho Hiên đế:
- Minh thượng người sao rồi?
Hiên đế lắc đầu tay nắm chặt lấy Nguyệt Y, cứ như nàng theo họ thì "bổn quân" chết cho nàng xem.
Thức vương tuy người đang trọng thương, nhưng khi nghe Hiên đế ho khan thì bật cười, thân cố đứng lên nói:
- Ha ha ha… Hoàng huynh ơi hoàng huynh, huynh tung hoành sa trường một đời ba cái độc dược như Dương Hạt này sao làm khó được nội công của Hiên đế, vậy mà huynh cũng làm bộ bị trúng độc, làm bộ thổ huyết nữa… Huynh lừa nữ nhân số một chắc chẳng dám ai xin số hai.
Hiên đế bị nói trúng tim đen sinh "quạu" nhìn Thất vương nói:
- Nguyệt Y là thê tử của ta, đệ cấu kết người ngoài dẫn hoàng tẩu đi đệ đáng tội gì?
Thất vương tâm vẫn ngạo, xem nhẹ sống chết nói:
- Thê tử…?
- Bạch Nguyệt Y không còn là thê tử của huynh rồi…
Lời Thức vương chưa kịp nói hết thì Bạch Nguyệt Y đã lên tiếng ngăn dường như nàng ta biết Thức vương muốn nói gì:
- Vương gia… Đừng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.