Chương 47: Thích Khách
Nguyên Trường Bạch
24/05/2023
Cả sân tự rộng lớn náo loạn lên hết. Nguyệt Y lo lắng cho sự an toàn Hiên Đế nàng ta bất tri bất giác lại co chân chạy về phía gạch đài bất chấp nguy hiểm. Mạc Chu nhìn thấy Nguyệt Y lao đi thì vội vã đuổi theo bảo vệ cho nàng ta, miệng luôn kêu:
- Nguyệt Y…
Hòa thượng Phật Quang Tự là đứng gần nhất, cũng là những nạn nhân đầu tiên bị giết chết, xác người nhanh chóng ngã xuống làm khung cảnh càng thêm hoảng loạn. Thân thủ của thích khách vô cùng linh hoạt, người nào người này điều được huấn luyện rất tinh nhuệ, ra tay là sát chiêu đoạt mạng người chỉ trong nháy mắt.
Hòa thượng Phật Quang Tự hơn trăm người điều chết dưới đao bén của sáu tên thích khách. Cấm quân bảo vệ gần nhất lại chỉ mấy chục người đủ bảo vệ Thái hậu thì không đủ bảo vệ Hoàng hậu đừng nói là bảo vệ Hiên Đế.
Còn Hiên Đế vốn chẳng cần bảo vệ, đối diện với thích khách ngài ấy cũng chẳng để tâm tí nào. Ánh mắt của Hiên Đế lúc này chỉ đang lo lắng cho an toàn của Nguyệt Y, dòng người chen chúc Hiên Đế vốn không thấy được thê tử của mình ở đâu.
Lãm Ngọc lao về phía Hiên Đế hỗ trợ cho ngài ấy, rồi ra lệnh cho cấm quân hộ tống Thái hậu rời đi trước.
Sáu tên thích khách bên dưới nhanh chóng lao lên tiến thẳng về phía Hiên Đế. Nhưng mục tiêu đầu tiên của chúng là bắt giữ Thái hậu hoặc Hoàng hậu trước dùng hai con tin này để giảm bớt sức chống trả của Hiên Đế.
Hai tên thích khách cầm đao to, truyền khinh công hướng thẳng về phía Hoàng hậu, chúng vung hai thức kiếm đã chém đứt tay và chân cấm quân đang ra sức bảo vệ Hoàng hậu.
Nghinh Ngạc Hoàng hậu hốt hoảng, dưới chân nàng ta chỉ toàn là máu và tứ chi đứt lìa của cấm quân ngã xuống, máu nhuộm đỏ cả đôi hài thêu hoa của nàng ta. Hiên Đế thân ảnh như gió lao mình qua, tay ôm lấy eo của Hoàng hậu kéo nàng ta trượt về phía ngài ấy tránh hướng tấn công đang tiến đến của thích khách.
Hai tên thích khách chuyển hướng sang tổng lực tấn công Hiên Đế. Bốn tên còn lại hiện đang bị Lãm Ngọc và cấm quân giữ chân bên dưới gạch đài.
Cánh tay Hiên Đế tỏa ra một dòng nội tức mạnh mẽ, giáp ở tay bật ra bao lấy quyền thủ của ngài ấy. Song đao hạ xuống, giáp thủ đưa lên đỡ lại tạo thành những tiếng keng keng chát cả tai người.
Nắm đấm của Hiên Đế vô cùng uy lực và bạo khí, những thức quyền phản phệ lại mang theo khí lực mạnh mẽ khiến cho hai tên thích khách tay cầm đao lớn cũng buốt cả tay.
Hiên Đế mạnh hơn chúng nghĩ nhiều, một tay giữ lấy Hoàng hậu một tay ra quyền vừa chống đỡ vừa phản kích lại vậy mà hai song đao của thích khách hạ xuống không thể làm ngài ấy bị thương được.
Thân thủ Hiên Đế nhanh hơn, vốn không đợi thích khách sơ hở mà hạ sát quyền. Thức quyền như vũ bão mỗi quyền đập tới điều khiến đối phương nát xương. Hai tên thích khách yếu ớt trước mặt nhanh chóng bị quyền thủ hạ xuống, kẻ thì gãy xương ngực chết ngay tại chỗ, kẻ còn lại thì vỡ cả lục phủ ngũ tạng thổ huyết khụy chết ngay trên gạch đài.
Được Hiên Đế ôm vào lòng che chở bảo vệ, trái tim của Hoàng hậu đập loạn xạ. Trượng phu của nàng ta không chỉ khôi ngô, còn là một anh tài xuất chúng, một bậc quân Vương uy nghi. Thử hỏi một nữ nhân yếu ớt như Hoàng hậu làm sao không ngã lòng cho được. Nghinh Ngạc Hoàng hậu thầm cảm ơn lão Thiên gia đã gả nàng ấy cho một nam nhân khí khái ngất trời như thế.
Hai tên thích khách vừa chết đi thì từ phía trên đã có thêm bốn tên thích khách từ bên ngoài bay vào. Tay chúng điều cầm theo đoạn xích lớn định dùng xích bắt trói Hiên Đế. Hiên Đế kéo Hoàng hậu về phía sau lưng mình. Dáng hình uy phong ngạo nghễ đón chờ bốn tên thích khách kia.
Bốn tên thích khách phía trên đã nhanh chóng tiếp cận gạch đài, bao vây lấy Hiên Đế. Giọng chúng vang lên nói:
- Hiên Đế chịu chết đi…
Hiên Đế bật cười sảng khoái nhìn bốn tên thích khách đáp lời:
- Nhiều người muốn giết ta lắm, nhưng chưa có kẻ nào may mắn cả.
Lãm Ngọc lo lắng một tay vừa chống trả sát thủ giọng hướng về Hiên Đế nói:
- Hoàng huynh mau rời khỏi đây, đừng cương với chúng…
Lời của Lãm Ngọc Hiên Đế vốn đâu để lọt tai. Ngài ấy háo chiến mà, đám thích khách ngu ngốc này lại tự chui đầu vào.
Dây xích lớn được thích khách kéo lê trên nền gạch tạo thành những âm thanh leng keng. Chúng dùng hết tốc lực lôi xích theo lao về phía Hiên Đế.
Hiên Đế đứng chắn trước mặt Hoàng hậu, giáp quyền bằng ở tay lại rung lên, dòng nội tức trong người Hiên Đế luân chuyển tỏa ra bạo khí áp xuống đến nghẹt thở. Hoàng hậu đứng bên cạnh xém một chút cũng chịu không nổi khí tức lớn như vậy.
Hiên Đế trở người hạ một quyền đập thẳng xuống đất, gạch đài nhỏ bé chịu một áp khí không nổi vỡ lên tung tóe, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Bốn tên thích khách chưa tiếp cận được ngài ấy thì đã bị gạch vụn văng lên với xung kích cực đại, chúng phải lùi lại cố giữ thăng bằng rồi vung xích lớn đánh bật hết đống gạch đá trước mặt.
Gạch đá bị đánh văng lại, Hiên Đế ôm lấy Nghinh Ngạc Hoàng hậu bay lên không trung né tránh hết sát thương.
- Nguyệt Y…
Hòa thượng Phật Quang Tự là đứng gần nhất, cũng là những nạn nhân đầu tiên bị giết chết, xác người nhanh chóng ngã xuống làm khung cảnh càng thêm hoảng loạn. Thân thủ của thích khách vô cùng linh hoạt, người nào người này điều được huấn luyện rất tinh nhuệ, ra tay là sát chiêu đoạt mạng người chỉ trong nháy mắt.
Hòa thượng Phật Quang Tự hơn trăm người điều chết dưới đao bén của sáu tên thích khách. Cấm quân bảo vệ gần nhất lại chỉ mấy chục người đủ bảo vệ Thái hậu thì không đủ bảo vệ Hoàng hậu đừng nói là bảo vệ Hiên Đế.
Còn Hiên Đế vốn chẳng cần bảo vệ, đối diện với thích khách ngài ấy cũng chẳng để tâm tí nào. Ánh mắt của Hiên Đế lúc này chỉ đang lo lắng cho an toàn của Nguyệt Y, dòng người chen chúc Hiên Đế vốn không thấy được thê tử của mình ở đâu.
Lãm Ngọc lao về phía Hiên Đế hỗ trợ cho ngài ấy, rồi ra lệnh cho cấm quân hộ tống Thái hậu rời đi trước.
Sáu tên thích khách bên dưới nhanh chóng lao lên tiến thẳng về phía Hiên Đế. Nhưng mục tiêu đầu tiên của chúng là bắt giữ Thái hậu hoặc Hoàng hậu trước dùng hai con tin này để giảm bớt sức chống trả của Hiên Đế.
Hai tên thích khách cầm đao to, truyền khinh công hướng thẳng về phía Hoàng hậu, chúng vung hai thức kiếm đã chém đứt tay và chân cấm quân đang ra sức bảo vệ Hoàng hậu.
Nghinh Ngạc Hoàng hậu hốt hoảng, dưới chân nàng ta chỉ toàn là máu và tứ chi đứt lìa của cấm quân ngã xuống, máu nhuộm đỏ cả đôi hài thêu hoa của nàng ta. Hiên Đế thân ảnh như gió lao mình qua, tay ôm lấy eo của Hoàng hậu kéo nàng ta trượt về phía ngài ấy tránh hướng tấn công đang tiến đến của thích khách.
Hai tên thích khách chuyển hướng sang tổng lực tấn công Hiên Đế. Bốn tên còn lại hiện đang bị Lãm Ngọc và cấm quân giữ chân bên dưới gạch đài.
Cánh tay Hiên Đế tỏa ra một dòng nội tức mạnh mẽ, giáp ở tay bật ra bao lấy quyền thủ của ngài ấy. Song đao hạ xuống, giáp thủ đưa lên đỡ lại tạo thành những tiếng keng keng chát cả tai người.
Nắm đấm của Hiên Đế vô cùng uy lực và bạo khí, những thức quyền phản phệ lại mang theo khí lực mạnh mẽ khiến cho hai tên thích khách tay cầm đao lớn cũng buốt cả tay.
Hiên Đế mạnh hơn chúng nghĩ nhiều, một tay giữ lấy Hoàng hậu một tay ra quyền vừa chống đỡ vừa phản kích lại vậy mà hai song đao của thích khách hạ xuống không thể làm ngài ấy bị thương được.
Thân thủ Hiên Đế nhanh hơn, vốn không đợi thích khách sơ hở mà hạ sát quyền. Thức quyền như vũ bão mỗi quyền đập tới điều khiến đối phương nát xương. Hai tên thích khách yếu ớt trước mặt nhanh chóng bị quyền thủ hạ xuống, kẻ thì gãy xương ngực chết ngay tại chỗ, kẻ còn lại thì vỡ cả lục phủ ngũ tạng thổ huyết khụy chết ngay trên gạch đài.
Được Hiên Đế ôm vào lòng che chở bảo vệ, trái tim của Hoàng hậu đập loạn xạ. Trượng phu của nàng ta không chỉ khôi ngô, còn là một anh tài xuất chúng, một bậc quân Vương uy nghi. Thử hỏi một nữ nhân yếu ớt như Hoàng hậu làm sao không ngã lòng cho được. Nghinh Ngạc Hoàng hậu thầm cảm ơn lão Thiên gia đã gả nàng ấy cho một nam nhân khí khái ngất trời như thế.
Hai tên thích khách vừa chết đi thì từ phía trên đã có thêm bốn tên thích khách từ bên ngoài bay vào. Tay chúng điều cầm theo đoạn xích lớn định dùng xích bắt trói Hiên Đế. Hiên Đế kéo Hoàng hậu về phía sau lưng mình. Dáng hình uy phong ngạo nghễ đón chờ bốn tên thích khách kia.
Bốn tên thích khách phía trên đã nhanh chóng tiếp cận gạch đài, bao vây lấy Hiên Đế. Giọng chúng vang lên nói:
- Hiên Đế chịu chết đi…
Hiên Đế bật cười sảng khoái nhìn bốn tên thích khách đáp lời:
- Nhiều người muốn giết ta lắm, nhưng chưa có kẻ nào may mắn cả.
Lãm Ngọc lo lắng một tay vừa chống trả sát thủ giọng hướng về Hiên Đế nói:
- Hoàng huynh mau rời khỏi đây, đừng cương với chúng…
Lời của Lãm Ngọc Hiên Đế vốn đâu để lọt tai. Ngài ấy háo chiến mà, đám thích khách ngu ngốc này lại tự chui đầu vào.
Dây xích lớn được thích khách kéo lê trên nền gạch tạo thành những âm thanh leng keng. Chúng dùng hết tốc lực lôi xích theo lao về phía Hiên Đế.
Hiên Đế đứng chắn trước mặt Hoàng hậu, giáp quyền bằng ở tay lại rung lên, dòng nội tức trong người Hiên Đế luân chuyển tỏa ra bạo khí áp xuống đến nghẹt thở. Hoàng hậu đứng bên cạnh xém một chút cũng chịu không nổi khí tức lớn như vậy.
Hiên Đế trở người hạ một quyền đập thẳng xuống đất, gạch đài nhỏ bé chịu một áp khí không nổi vỡ lên tung tóe, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Bốn tên thích khách chưa tiếp cận được ngài ấy thì đã bị gạch vụn văng lên với xung kích cực đại, chúng phải lùi lại cố giữ thăng bằng rồi vung xích lớn đánh bật hết đống gạch đá trước mặt.
Gạch đá bị đánh văng lại, Hiên Đế ôm lấy Nghinh Ngạc Hoàng hậu bay lên không trung né tránh hết sát thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.