Khi Tâm Thần Nói Chuyện Yêu Đương
Chương 21: Em đã từng yêu đương chưa?
Hỏa Lại
04/07/2023
Giang Nhan luôn tin vào trực giác của mình, mặc dù Hàng Án nhìn có vẻ vô hại, thậm chí anh mắt rấ thuần khiết, nhưng rất nhiều đặc điểm của cậu
ấy khiến cô vô thức nhớ đến người đàn ông đêm đó.
Liệu một nam sinh trung học có thể phá hủy một loạt camera, đột nhập vào một ngôi nhà và tấn công tình dục một ai đó rồi xóa sạch mọi dấu vết?
Đương nhiên có thể.
Giống như những gì Đan Khu đã nói khi ông ấy gọi cho cô ấy, học sinh trung học ngày nay không đơn giản, một số học sinh thậm chí còn trưởng thành hơn cả người lớn.
Đừng bao giờ nghĩ rằng trẻ nhỏ không thể phạm tội, ngược lại, tội ác của chúng còn khiến người ta giận sôi lên.
Hằng Án quá thông minh, thành tích đạt tuyệt đối, ngón tay thon dài, cao gầy, ngoại hình vừa phù hợp.
Giang Nhan vẫn sẽ quan sát những người khác, nhưng Giang Án là đối tượng cần quan sát kỹ càng nhất.
Tiết ngữ văn kết thúc, tiết theo là thể dục giữa và có hai mươi phút ra chơi.
Nhiều học sinh vẫn hiếu kỳ về giáo viên thực tập Giang Nhan, vụng trộm quan sát cô.
Giang Nhan vẫn thản nhiên, nói với Hàng Án: "Ngón tay em thật đẹp."
Hàng Án kinh ngạc nhìn cô: "Đẹp ạ?"
"Rất dài, khớp xương rõ ràng, người cũng cao."
"Chị à, bây giờ tụi em được bồi dưỡng tốt nên cao hơn." Cậu ấy như lần đầu tiên quan sát ngón tay mình, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Ngón tay của em dài sao? Trong lớp có rất nhiều người ngón tay dài hơn em."
Cậu chỉ vào nam sinh ngồi bên cạnh.
Nam sinh kia quay đầu lại và ngơ ngác nhìn sang.
"Có chuyện gì sao?"
"Cho xem ngón tay của cậu đi?"
"Xem ngón tay làm gì?" Nam sinh cảm thấy kỳ quái, giơ lòng bàn tay lật lật: "Hàng Án, cậu không mê tín xem chỉ tay như mấy đứa con gái trong lớp chứ? Học thần như cậu còn cần xem chỉ tay không?"
"Học thần biết xem chỉ tay?" Một nam sinh khác đang nằm sấp ngủ đột nhiên ngồi dậy, "Xem cho tôi đi, xem có thể thi vào trường đại học trong 985 không, hay có cơ hội kết hôn không với nữ thần của tôi không."
Giang Nhan liếc nhìn bàn tay của hai nam sinh này, ngón tay của họ dài đến kinh ngạc, tuy không đẹp bằng Hàng Án nhưng cũng rất gầy, độ dài cũng xấp xỉ.
Nam sinh đang ngủ lúc trước giờ đã ngồi thẳng, nhìn qua thì cậu ta có vẻ cao hơn Hàng Án.
Không chỉ học sinh đó, các học sinh trong giờ giải lao này tương đối cao, hơn một nửa trong số họ cao hơn 1 mét 8.
Giang Nhan: "..."
Học sinh hiện nay được nuôi dưỡng tốt như vậy sao?
"Học thần, cậu có biết xem chỉ tay không? Giúp tôi xem với." Nam sinh kia vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hàng Án lắc đầu: "Không có."
"Vậy vừa rồi ai nói muốn xem chỉ tay?"
"Cậu ngủ tới ngu rồi hả?" Nam sinh đầu tiên lên tiếng đẩy cậu bé trở về với mặt ghét bỏ.
"Ồ."
Nghĩ mình lãng tai, cậu bé là ngủ vùi lên bàn.
Hàng Án dường như không thích nói chuyện phiếm lắm, bật đồng hồ điện tử trên tay lên để xem video.
Giang Nhan quét mắt toàn bộ lớp học, mặc dù lớp này là lớp hàng đầu nhưng cũng có rất nhiều học sinh lén nghịch điện thoại di động trong giờ học.
Lăng Dũng dùng ipad, cũng đang xem video giải trí trong thời gian nghỉ hiếm hoi.
Giang Nhan liếc nhìn nội dung video của hai người họ, Lăng Dũng đang xem một trận bóng đá, sở thích bình thường của hầu hết các chàng trai, nhưng Hàng Án lại đang theo dõi một bộ phim tình cảm thanh xuân vườn trường.
Học bá không xem video học tập mà là phim truyền hình lãng mạn.
Giang Nhan cảm thấy có chút thú vị và hỏi: "Em đang xem gì vậy?"
"Phim truyền hình."
Giang Nhan thò đầu qua: "Em không xem video học tập, lại xem phim tình cảm sao?"
"Khá thú vị."
"Thú vị ở đâu?" Giang Nhan nhìn cậu đang chăm chú vào màn hình rất nhỏ của mình, nhắc nhở: "Nhìn như vậy sẽ hại mắt, ảnh hưởng thị lực."
"Tình tiết làm thái quá lên, sau đó vượt qua được thì sẽ thu hút nhiều người xem, không thú vị sao?" Hàng Án cười nói.
Giang Nhan: "Em đã từng yêu đương chưa?"
Lăng Dũng quay đầu lại: "Cô Giang, trường học có quy định cô giáo thực tập cần bảo trì khoảng cách với học sinh bảo trì, không thể yêu đương đâu, bằng không sẽ bị xử phạt đó. Hàng Án cũng không tốt nghiệp được đâu."
Giang Nhan: "..."
"Lăng Dũng, đừng nói hươu nói vượn." Hai gò má của Hàng Án hiện lên một tầng ửng hồng: "Chị ơi, cấp 3 học tập là quan trọng nhất, không thể yêu đương."
"Vậy em có đối tượng thầm mến chưa?"
Mặt Giang Án càng đỏ hơn.
Giang Nhan thay đổi chủ đề: "Không đùa em nữa, có xem bộ phim "Trầm mặc sơn dương" chưa?
Hàng Án quay đầu, nghi hoặc nhìn cô: "Là phim tình cảm sao?"
"Em xem thử đi, nam chính giống như yêu ma, rất thông minh, vẻ ngoài ôn tồn lễ độ, phong thái quân tử, bên trong nội tâm ma quỷ, giết bao nhiêu người cũng có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật. Cốt truyện đã có trên mạng, học bá tụi em sẽ thích đó. "
"Chị, em không thích xem phim kinh dị hồi hộp đâu."
Liệu một nam sinh trung học có thể phá hủy một loạt camera, đột nhập vào một ngôi nhà và tấn công tình dục một ai đó rồi xóa sạch mọi dấu vết?
Đương nhiên có thể.
Giống như những gì Đan Khu đã nói khi ông ấy gọi cho cô ấy, học sinh trung học ngày nay không đơn giản, một số học sinh thậm chí còn trưởng thành hơn cả người lớn.
Đừng bao giờ nghĩ rằng trẻ nhỏ không thể phạm tội, ngược lại, tội ác của chúng còn khiến người ta giận sôi lên.
Hằng Án quá thông minh, thành tích đạt tuyệt đối, ngón tay thon dài, cao gầy, ngoại hình vừa phù hợp.
Giang Nhan vẫn sẽ quan sát những người khác, nhưng Giang Án là đối tượng cần quan sát kỹ càng nhất.
Tiết ngữ văn kết thúc, tiết theo là thể dục giữa và có hai mươi phút ra chơi.
Nhiều học sinh vẫn hiếu kỳ về giáo viên thực tập Giang Nhan, vụng trộm quan sát cô.
Giang Nhan vẫn thản nhiên, nói với Hàng Án: "Ngón tay em thật đẹp."
Hàng Án kinh ngạc nhìn cô: "Đẹp ạ?"
"Rất dài, khớp xương rõ ràng, người cũng cao."
"Chị à, bây giờ tụi em được bồi dưỡng tốt nên cao hơn." Cậu ấy như lần đầu tiên quan sát ngón tay mình, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Ngón tay của em dài sao? Trong lớp có rất nhiều người ngón tay dài hơn em."
Cậu chỉ vào nam sinh ngồi bên cạnh.
Nam sinh kia quay đầu lại và ngơ ngác nhìn sang.
"Có chuyện gì sao?"
"Cho xem ngón tay của cậu đi?"
"Xem ngón tay làm gì?" Nam sinh cảm thấy kỳ quái, giơ lòng bàn tay lật lật: "Hàng Án, cậu không mê tín xem chỉ tay như mấy đứa con gái trong lớp chứ? Học thần như cậu còn cần xem chỉ tay không?"
"Học thần biết xem chỉ tay?" Một nam sinh khác đang nằm sấp ngủ đột nhiên ngồi dậy, "Xem cho tôi đi, xem có thể thi vào trường đại học trong 985 không, hay có cơ hội kết hôn không với nữ thần của tôi không."
Giang Nhan liếc nhìn bàn tay của hai nam sinh này, ngón tay của họ dài đến kinh ngạc, tuy không đẹp bằng Hàng Án nhưng cũng rất gầy, độ dài cũng xấp xỉ.
Nam sinh đang ngủ lúc trước giờ đã ngồi thẳng, nhìn qua thì cậu ta có vẻ cao hơn Hàng Án.
Không chỉ học sinh đó, các học sinh trong giờ giải lao này tương đối cao, hơn một nửa trong số họ cao hơn 1 mét 8.
Giang Nhan: "..."
Học sinh hiện nay được nuôi dưỡng tốt như vậy sao?
"Học thần, cậu có biết xem chỉ tay không? Giúp tôi xem với." Nam sinh kia vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hàng Án lắc đầu: "Không có."
"Vậy vừa rồi ai nói muốn xem chỉ tay?"
"Cậu ngủ tới ngu rồi hả?" Nam sinh đầu tiên lên tiếng đẩy cậu bé trở về với mặt ghét bỏ.
"Ồ."
Nghĩ mình lãng tai, cậu bé là ngủ vùi lên bàn.
Hàng Án dường như không thích nói chuyện phiếm lắm, bật đồng hồ điện tử trên tay lên để xem video.
Giang Nhan quét mắt toàn bộ lớp học, mặc dù lớp này là lớp hàng đầu nhưng cũng có rất nhiều học sinh lén nghịch điện thoại di động trong giờ học.
Lăng Dũng dùng ipad, cũng đang xem video giải trí trong thời gian nghỉ hiếm hoi.
Giang Nhan liếc nhìn nội dung video của hai người họ, Lăng Dũng đang xem một trận bóng đá, sở thích bình thường của hầu hết các chàng trai, nhưng Hàng Án lại đang theo dõi một bộ phim tình cảm thanh xuân vườn trường.
Học bá không xem video học tập mà là phim truyền hình lãng mạn.
Giang Nhan cảm thấy có chút thú vị và hỏi: "Em đang xem gì vậy?"
"Phim truyền hình."
Giang Nhan thò đầu qua: "Em không xem video học tập, lại xem phim tình cảm sao?"
"Khá thú vị."
"Thú vị ở đâu?" Giang Nhan nhìn cậu đang chăm chú vào màn hình rất nhỏ của mình, nhắc nhở: "Nhìn như vậy sẽ hại mắt, ảnh hưởng thị lực."
"Tình tiết làm thái quá lên, sau đó vượt qua được thì sẽ thu hút nhiều người xem, không thú vị sao?" Hàng Án cười nói.
Giang Nhan: "Em đã từng yêu đương chưa?"
Lăng Dũng quay đầu lại: "Cô Giang, trường học có quy định cô giáo thực tập cần bảo trì khoảng cách với học sinh bảo trì, không thể yêu đương đâu, bằng không sẽ bị xử phạt đó. Hàng Án cũng không tốt nghiệp được đâu."
Giang Nhan: "..."
"Lăng Dũng, đừng nói hươu nói vượn." Hai gò má của Hàng Án hiện lên một tầng ửng hồng: "Chị ơi, cấp 3 học tập là quan trọng nhất, không thể yêu đương."
"Vậy em có đối tượng thầm mến chưa?"
Mặt Giang Án càng đỏ hơn.
Giang Nhan thay đổi chủ đề: "Không đùa em nữa, có xem bộ phim "Trầm mặc sơn dương" chưa?
Hàng Án quay đầu, nghi hoặc nhìn cô: "Là phim tình cảm sao?"
"Em xem thử đi, nam chính giống như yêu ma, rất thông minh, vẻ ngoài ôn tồn lễ độ, phong thái quân tử, bên trong nội tâm ma quỷ, giết bao nhiêu người cũng có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật. Cốt truyện đã có trên mạng, học bá tụi em sẽ thích đó. "
"Chị, em không thích xem phim kinh dị hồi hộp đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.