Khi Thiên Thần Trả Thù

Chương 4

hanbangbang

24/06/2014

Cô xuống xe,tháo kính râm, tiến vào giữa lễ đài, bên cạnh cô là Lam cùng hai hàng vệ sĩ. Nhìn vào cảnh tượng này không ai nghĩ cô đi dự tiệc cưới mà là đi...Cũng vì vậy mà không ai giám lại gần cô phỏng vấn. Như hiểu ý. Cô để cho vệ sĩ đứng lại còn mình thì ung dung tiến lại chỗ các phóng viên, nhà báo như chuyện thường xảy ra ở phố huyện.

- 'Cô Ana, nghe nói hôm nay cô đến dự tiệc cuả Hàn gia và Vũ gia là có thâm tình lâu năm phải không'

- 'Đúng là như vậy'

- 'Điều đó có liên quan gì đến kế hoạch của tập đoàn không'

- 'Cũng đôi chút, chúng tôi đang có kế hoach sát nhập một số tập đoàn làm ăn thua lỗ vào'

- 'mong cô nói rõ hơn'

- 'Chuyện này mọi người có thể phỏng vấn thư ký của tôi- Lê Anh Phong. Xin lỗi, tôi đi trước'

Nói xong cô kéo Lam đi, Mà thực ra họ đã có hai hàng vệ sĩ tháp tùng

- 'Bà khi nãy nói vậy là sao'

- 'Tôi bảo bà rồi, kịch hay ở phía sau, tiệc cưới này sẽ rất đáng nhớ với nhà họ Hàn đây'

Cô và Lam đi vào.Hôm nay cô mặc một chiếc váy đen tuyền dài đến đầu gối, thân váy đính những hạt cườm óng ánh quý phái, bộ trang sức kim cương bố mẹ nuôi tạng cô nhân dịp cô tròn 25, với đôi giày cao gót cũng đen đính cườm; Lam thì bộ váy màu xanh nhạt dài, bộ trang sức là ngọc trai thuần khiết cùng với đôi giày cao gót màu xanh càng tôn lên vẻ tinh tế, dịu dàng của cô.Anh ở kia. Cô đã thấy, hôm nay anh mặc một bộ vest trắng, anh rất đẹp. Khuôn mặt ấy, dáng hình ấy cô đã bao đêm mơ thấy.Anh hiện giờ đang trước mặt cô nhưng sao xa vời quá vậy.Bàn tay cô run run. Nhẹ nhàng cầm tay người bạn tốt lại, Lam cười, nụ cười giúp cô bớt căng thẳng

- 'Có tôi ở đây, bà sẽ không sao đâu"

Anh đang tiến lại gần cô, trái tim cô càng thắt chặt hơn, đau, tim cô quặn lại theo từng bước chân anh

- 'Chào cô. Lâu quá không gặp, không ngờ cô đã thành người thừa kế tập đoàn Golden star. Rất hân hạnh được đón tiếp cô'. "Tại sao em trở về lúc này, sao không trở về sớm hơn, lúc đó tôi sẽ tha thứ cho những lỗi lầm của em".

- 'Chào anh. Lâu không gặp. Tôi nghĩ mình trở về thật đúng lúc nên mới có thể uống được rượu mừng của anh, phải không ngài chủ tịch An Mạnh'."tại sao anh lạnh nhạt với em như vậy. Lúc này anh đang hạnh phúc nên sự xuất hiện của em làm anh không vui, rốt cuộc trong lòng anh em vẫn chẳng là gì cả, chỉ là kẻ từng bị anh đá.haha.em đây chúc anh hạnh phúc"

Sau màn chào hỏi có một không hai giữa hai người được cho là "tai to mặt lớn" của giới kinh doanh, mọi người ai cũng ái ngại nhìn vào, một số người không biết chuyện giữa họ thì cho đây là "tình bằng hữu" vì đã nghe qua họ có mối thâm tình nhưng không biết rõ là gì, một số ít người biết chuyện thì cho rằng sắp được xem màn "cướp rễ", đều là dân làm ăn nên dĩ nhiên họ không ai dám đứng ra can thiệp.

Cô là người chủ động buông tay ra trước. Cái bắt tay xã giao đó của anh khiến trái tim cô quặn lại. Cô đau, nỗi đau âm ỉ đó đã tồn tại trong cô suốt 5 năm qua, vì sao anh lại đối xử với cô như vậy, cho cô ảm giác vừa yêu vừa hận.

Cùng lúc đó tại biệt thự Hàn Lăng

- 'anh Bin, sao hôm nay lạ vậy. Anh không chơi với Rubi nữa ak. hay Rubi không ngoan'

- 'Không, Rubi ngoan lắm.haiz'

- 'Vậy sao anh Bin không chơi với Rubi, hihi, nhìn anh Bin giống ông cụ non lắm'

- 'Ai nói với em vậy'

- 'Dì Lam. Mà mẹ đi đâu rồi'

- 'Dự tiệc cưới'

- 'Ai vậy'

- 'Cha'



- 'Cha ai....à...cha anh Bin với Rubi hả?'

- 'Ừm'

- 'Sao anh biết, tài thật đó'

- 'Anh nghe lén dì với mẹ nói chuyện'

- 'Như thế là xấu nha. Nhưng Rubi không mách mẹ đâu, chỉ cần anh Bin nhường đồ ăn với cả đồ chơi cho em là được'

- 'Tham ăn quá.haiz'

- 'Sao anh Bin thở dài nhiều vậy. Mà sao mẹ không cho anh em mình đi dự tiệc cưới cha nhỉ'

- 'Anh không biết'

- 'Anh muốn đi không'

- 'Ừm...để anh nghĩ đã...nhưng nhỡ mẹ biết thì sao'

- 'Yên tâm đi có Rubi bảo vệ anh mà. Đi nha anh, em chưa thấy mặt cha mà"

- 'Anh cũng vậy.huhu.Đi thôi'

Dù thông minh đến đâu, hiểu chuyện đến đâu thì cũng chỉ là trẻ con.Sự vô tư đó đôi khi dẫn đến những tai họa bất ngờ mà cũng có thể là bắt đầu cho một khởi đầu mới.

Quay lại với buổi lễ, bao vây quanh họ giờ đây là màn thuốc súng tái ngộ của cha con họ Hàn

- 'Mày tới đây làm gì'

- 'Dự tiệc'.Cô phun ra hai chữ cho kẻ đang đứng trước mặt cô-kẻ ban cho cô sinh mạng và cũng chà đạp lên nó, kẻ gây ra cái chết cho mẹ cô

- 'Không ai chào đón mày. Mau biến đi'

- 'Làm ông phải thất vọng rồi, đây là Hàn gia các ông gửi thiệp mời tôi nha'

- 'Nói láo. Kẻ nào gửi cho nó'

- 'Ông'

- 'Tao. Nực cười'

- 'CT...CT'. từ xa có một kẻ đang chạy lại phía cô mà kêu to, cô đoán chắc là thư ký của ông ta. Nếu như cái tên này mà ở tập đoàn cô có lẽ bị tống khứ lâu rồi.Hừ. Cô cũng chẳng rõ tên kia nói gì với ông ta, nhưng chắc có liên quan đến cô, chỉ thấy sắc mặt ông ta đỏ dần rồi chuyển sang tím rồi trắng bệch.

- 'M...ày'

- 'Tôi sao, tôi nghĩ ông nên về bảo bà vợ quý hóa của ông đem đi chữa bệnh nói lắp đi. Già rồi, dùng ít sức thôi kẻo có ngày nhập viện vì AIDS cũng nên đấy'

- 'Mày...Đồ...mất dạy'

- 'Em hèm.Câu này ông nói sai nha, tôi không có cha, mẹ thì mất lấy ai dạy dỗ'. Lúc này cô cũng vừa thấy thân ảnh đỏ loẹt đang tiến về phía mình.'Đâu như ai kia được dậy đõ đàng hoàng mà đi cướp chồng người khác'

- 'Mày'



- 'Vợ chồng ông cứ ở đó mà hàn huyên tâm sự, tôi bận việc, đi trước'

Cô rời đi cũng là lúc bà ta đến. Dù sao nơi này cũng không thuộc về cô."Mẹ à con làm vậy đúng phải không mẹ, là ông ta bỏ rơi, hắt hủi chúng ta khiến mẹ phải ra đi. Con tuyệt đối sẽ không tha thứ cho họ"

Những người chứng kiến tình huống vừa nãy cũng không phải ít. Vốn ông ta định ra oai trước mặt cô ai ngờ lại bị cô chơi lại một vố còn khiến bản thân trở thành đề tài bàn luận, để người ta chỉ trỏ. Lúc này tiếng nhạc vang lên, ông ta đành nén nhịn quay lại lễ đài

- 'Anh làm sao vào được'

- 'Mình lẻn vào'

- 'Nhỡ bị bắt'

-'Thì kêu to,thế em có muốn gặp cha không'

Lúc này tại lễ đài, cô dâu đang cùng người cha trên tấm thảm đỏ bước từng bước về hướng chú rễ, e thẹn.Tiếng nhạc vẫn du dương trầm bổng.

- 'Woa. Đẹp quá anh Bin à'

Cùng lúc này trên sân khấu xuất hiện thêm một đôi tiên đồng đáng yêu nữa. Khách dự đồng loạt đứng dậy, còn cô và Lam đứng nguyên tại chỗ."Tại sao chúng lại đến được đây". Lam nhìn cô, cô nhìn Lam, cả hai đồng loạt tiến lên sân khấu bế hai tiểu quỷ không biết trời cao đất dày là gì, nhưng có lẽ nên thuận theo tự nhiên vì lúc này đã quá muộn.

- 'Anh Bin ơi, hôm nay cha cưới vợ nè, vậy ba cái ông đó ai là cha mình'. Vừa nói,cô bé vừa chỉ tay về phía trước, nơi đó có ba người đàn ông Hàn Quân, Cha xứ và anh. Tất cả yên lặng như để nghe câu chuyện của hai đứa bé,còn cô chính là sock, vì sao bọ trẻ biết...a.hôm đó,sau khi cô nói chuyện với Lam, cu Bin kêu mệt, có lẽ nó đã nghe được.không .cô phải ngăn chặn việc này lại.

- 'Anh cũng không biết. Nhưng chắc cha không phải hai cái ông da nhăn nheo kia đâu. Xấu lắm. Cha ít nhất cũng phải đẹp trai như anh chứ nên chắc là cái ông đang đứng ở kia.' Nói xong cu Bin chỉ vào anh. Anh đứng đó chứng kiến tất cả, hai đứa bé đó anh nhìn rất giống một người và cũng có nét giống anh nữa. Chuyện này là sao, anh phải làm rõ.Ngay khi anh định tiến lại thì đã có một thân ảnh khác lướt qua anh. Là cô.

- 'Bin, Rubi. Hai đứa theo mẹ về nhà.'

- 'Không, Rubi với anh Bin đến ăn tiệc cưới của cha. Cha là cái chú ở kia hả mẹ'

- 'Không phải. Mẹ đã nói với hai đứa rồi. Ngoan, theo mẹ về nhà nào'

- 'Mẹ nói dối. Tối hôm đó mẹ với dì Lam nói hôm nay đi ăn tiệc cưới của cha mà. Huhu'

- 'Con...Theo mẹ về nhà. Lam. Bà bế Rubi đi'

- 'À...ờ'

- 'Không được đi'. Vừa nói anh vừa giật lấy Rubi từ Lam.'Trước khi cô giải thích rõ ràng thì để hai đứa trẻ này lại'

- 'Không bao giờ. Chúng là con tôi. Anh nên biết hôm nay anh là chú rễ của buổi tiệc này. Đừng mất thời gian nữa. Trả lại con cho tôi.'

- 'Trừ khi cô giải thích rõ ràng nếu không đừng bao giờ mông đem hai đứa đi'

- 'Tôi không cần phải giải thích với anh. Các anh mau đem cậu chủ, cô chủ về'

- 'Không ai được phép. Quản gia, không cho bọn họ lại đây'

- 'huhu. Rubi biết lỗi rồi. Rubi sợ lắm. Mẹ mang Rubi về đi. Rubi sẽ nghe lời mẹ, không đến tìm cha nữa. Anh Bin cứu Rubi Rubi sẽ không giành đồ ăn, đò chơi với anh nữa. huhu'

- 'huhu. Trả Rubi lại cho Bin. huhu'

Thế trận như vậy, mỗi bên giành một đứa, hai đứa trẻ vẫn cứ khóc, cha mẹ vẫn cứ nhìn nhau đòi giành lại con, đòi lời giải thích, khách khứa họ dĩ nhiên tự hiểu mà âm thầm rút lui để họ xử lý việc gia đình. Còn cha con nhà họ Hàn cũng phải nuốt hận ra về sau lời xin lỗi của phu nhân Vũ gia, những tưởng câu được con cá vàng lớn ai ngờ xuất hiện Hàn Lăng cùng con cô ta. Thật là miếng thịt ngon đến miệng rồi còn bị rớt ra. Cuối cùng cô đành phải mang cu Bin về còn Rubi thì tính sau. Cô tin anh ta cũng không làm gì tổn hại đến con bé, đồng thời cô cũng liên hệ với luật sư riêng để thảo luận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Thiên Thần Trả Thù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook