Khí Thiếp Vương Gia

Chương 203: Tu luyện

Phong Bàn Nhược

20/07/2014

” Địch nhân thì sao?” Âu Dương Thanh Minh nhíu mi “Ngay cả địch nhân cũng không thể giết sao?”

“Đương nhiên ngoại trừ địch nhân!” Mai Sơn đạo nhân giải thích “Ta vẫn rất do dự có nên để ngươi luyện hay không, nếu cho tới bây giờ ngươi vẫn chưa có người mình yêu, thì rất hoàn hảo để tập môn võ công này, nhưng ngươi giống như không thể! Ngươi từ bỏ được người trong lòng mình không? Bần đạo nhìn thấy trong mắt người đầy vướng bận, ngươi lần này vất vả luyện công, tất hẳn vì 1 ngày có thể gặp lại nàng!”

Nếu luyện thần công này, hắn có thể sẽ giết Thiên Tình, trời ạ. Hắn nên làm sao bây giờ? Quên nàng? Quên nàng? Hắn sợ hãi lắc đầu .Mất đi Thiên Tình là chuyện đáng sợ nhất trên đời, giọng nói của nàng, hương vị của nàng, sự tồn tại của nàng, vô hình trung, nàng đã trở thành 1 phần của sinh mệnh hắn, hắn thật sự không thể tưởng tượng được, những ngày về sau không có nàng thì sẽ thế nào đây?

Hắn nguyên lai muốn luyện tốt võ công để bắt Bạch Mai Nhi và tên hoàng đế giả, sau đó sẽ đi tìm Thiên Tình, chỉ là lần này, hắn phải làm sao bây giở? Đây là chuyện cười gì vậy? Có gì buồn cười sao?

Nhưng khi chạm tay lên chiếc mặt nạ trên mặt, trong lòng hắn hiểu rõ, cả đời này, hắn sẽ phải đeo mặt nạ cả đời. Như vậy làm sao có thể đối mặt với Thiên Tình, hắn đã không còn là thiếu niên xinh đẹp xưa kia. Hắn bây giờ đã trở thành quái vật, là nam nhân xấu xí nhất thế giới này, vết sẹo kia trên mặt giống như 1 con rết, lại giống như 1 vỏ só xù xì, chính mình nhìn thấy còn lạnh cả lông tơ, huống chi là người khác

Nghĩ đên đây, hắn đột nhiên cảm thấy tự ti. Hắn chưa bao giờ tự ti như vậy. Hắn khẽ vuốt ngực, nơi này, giống như bị co rút, lục phủ ngũ tạng đều như bị nhồi thành 1 khối, đau đớn làm hắn mất hết tri giác

Nghĩ đến Thiên Tình, hắn không thể giữ bình tĩnh mà trở nên nóng nảy bất thường. Phải quên nàng, tâm hắn thật đau, từng cơn rồi từng cơn, từng trận rồi từng trận, cơn đau tận cốt thậm chí làm cho hắn không thể chống chịu, hắn nên làm sao bây giờ? Quên đi! Để nàng đi theo Sở Nghi Hiên, hảo hảo sống những ngày hạnh phúc

Nghĩ đến đây, hắn hạ quyết tâm.”Được! Ta đồng ý luyện thần công!”

” Vương gia?” Tả Tâm Lam cũng rất kinh ngạc.” Ngươi thật sự đồng ý?”

Một mạt tuyệt vọng xâm chiếm Âu Dương Thanh Minh, ngón tay run rẩy phát ra sự giãy dụa bất lực. Hắn xoay mạnh người,bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể khống chế được cảm xúc của mình, chỉ có như vậy, mới có thể che giấu bộ dáng thống khổ của mình, chỉ có như vậy, mới không nói ra những lời từ trong lòng. Chỉ là, hắn biết mình không thể tiếp tục do dự “Đúng vậy! Ta quyết định rồi!”



Mai Sơn đạo nhân lại nói “Được! Võ công tâm pháp ở trong này, ngươi về phòng xem đi! Nửa tháng này, ta và hoàng hậu sẽ hỗ trợ bên cạnh ngươi, không cho bất cứ ai quấy rầy ngươi luyện công!”

Gật đầu, Âu Dương Thanh Minh nói “Vậy, làm phiền nhị vị!”

Hắn nhận lấy tâm pháp trong tay Mai Sơn đạo nhân, xoay người rời đi. Tả Tâm Lam kín đáo thở dài, nhìn theo thân ảnh cô độc kia, nghĩ đến mình, lại nghĩ đến Tiếu Vân Thiên, lại thở dài!

Trở lại phòng, Âu Dương Thanh Minh trong lòng bi ai. Vận mệnh như bão lũ cứ trêu cợt hắn, vừa mới thoát khỏi tay tử thần, bây giờ lại bắt đầu luyện thần công, còn phải quên đi Thiên Tình, quên đi nàng, tâm đau như dao cắt. Chỉ là, hắn đã mất tất cả, không thể cho nàng hạnh phúc. Thậm chỉ cả khuôn mặt cũng không còn

Mâu thuẫn phức tạp luân chuyển trong đầu hắn, Âu Dương Thanh Minh mở tâm pháp ra, bắt đầu xem, trong chốc lát đã cảm thấy trong cơ thể không hiểu sao xuất hiện 1 dòng nhiệt, đen tối ma mỵ, cùng với 1 cỗ tà khí tuyệt luân, hồng quang từ lòng bàn tay truyền đi toàn thân, cả người tản mát ra chân khí đỏ thẫm, xoay quanh, vờn quanh, mà hào quanh từ lòng bàn tay cũng biến thành màu đỏ thẫm, yêu mị phi phàm

Sửng sốt ổn định tâm thần, cố gắng khắc chế luồn chân khí đang làm loạn trong cơ thể, trên mặt có chút vặn vẹo. Nhưng vẫn tiếp tục tập luyện, trong đầu hiện lên thân ảnh nhỏ xinh kia…

Trong vương phủ, 1 thân ảnh nhỏ xinh quỳ gối dưới trời tuyết, không ngừng ho khan, thân mình đan bạc lại rất quật cường. Dưới tang cây mai, nàng cô đơn thưởng tuyết, quyết tuyệt chắn kiếm cho hắn, khi rơi xuống vực, hai thân ảnh bọn họ cùng nhau trải qua 1 đêm dưới vách núi, chuyện cũ từng màn xẹt qua trong đàu hắn.

Thiên Tình! Tâm như đao cát! Không muốn quên! Trong lòng như bị phanh thây, công lực mãnh liệt tràn vào sâu trong cơ thể. Âu Dương Thanh Minh phát ra 1 tiếng thét thảm thiết, rồi chìm vào hôn mê

Mai Sơn đạo nhân và Tả Tâm Lam lập tức vọt vào

” Tiền bối, Vương gia hắn làm sao vậy?” Tả Tâm Lam lo lắng hỏi.



Mai Sơn đạo nhân nhìn Âu Dương Thanh Minh đang hôn mê, tiến lên bắt mạch “Không sao, hắn bây giờ có thể bắt đầu rồi, có thể là nghĩ đến người hắn yêu, cho nên mới thống khổ như thế, trong lòng tích tụ, chờ khi hắn tỉnh lại là có thể quên đi rồi!”

” Tiền bối, đây là không phải rất tàn nhẫn sao!” Tả Tâm Lam không khỏi có chút run sợ

Mai Sơn đạo nhân vuốt chòm râu trắng của mình “Quên đi người mình yêu thương, chuyện này thật sự rất tàn nhẫn, về sau cũng không thể yêu, càng tàn nhẫn hơn, tàn nhẫn nhất chính là dù có gặp lại người mình yêu, hắn cũng sẽ không nhận ra, chỉ sợ càng thêm thống khổ!”

“Chẳng lẽ không có người nào luyện công này về sau còn có thể cùng người mình yêu bạc đầu giai lão sao?” Tả Tâm Lam si tâm vọng tưởng.

Lắc lắc đầu, Mai Sơn đạo nhân nhìn Âu Dương Thanh Minh đang hôn mê “Không có!”

” Ai!” Thở dài một hơi, Tả Tâm Lam đi ra ngoài. Ở cửa, nàng đột nhiên quay đầu,” Tiền bối, võ công này, ta có thể luyện chứ?”

Mai Sơn đạo nhân sửng sốt, nhìn thấy trong mắt nàng 1 mảnh tĩnh mịch, lắc đầu “Hoàng hậu, thần công này chỉ có thể dành cho dương thân nam tử, nữ tử không được!”

Tả Tâm Lam gật gật đầu, nếu có thể luyện thần công này, nàng có lẽ không cần thống khổ như vậy! Tiếu Vân Thiên, nếu là có thể, nàng thật sự hy vọng quên đi hắn! Trong lòng hắn vốn không có nàng, mà nàng lại yêu hắn sâu đậm như vậy, hắn buông tay rời đi, thật muốn quên đi hắn

Mai Sơn đạo nhân điểm vài cái lên người Âu Dương Thanh Minh, hắn dần dần tỉnh lại. Mai Sơn đạo nhân nói với hắn “ Vương gia! Nếu muốn đạt tới cảnh giới hàng ma thần công cao nhất, thì phải vô tình vô ái, chỉ có như vậy thì thần công nội lực mới có thể phát huy đến mức tận cùng, đây là bí mật rất ít người biết!”

Âu Dương Thanh Minh cúi đầu,tựa hồ trong đầu có cái gì đang hiện lên, trong tâm nhói đau, nhưng lại nghĩ không ra “ Tiền bối, ta biết rồi! Ta sẽ cố gắng luyện thành!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khí Thiếp Vương Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook