Khi Tiểu Thư Và Hoàng Tử Đi Học
Chương 21
Zeny Nguyễn
29/07/2014
Một nơi khác…….(3h45 chiều)
*tỉnh dậy* ở đây là ở đâu? *quay qua nhìn thấy Chocola*-Ken
Chocola…tỉnh dậy đi-Ken
*nhìn xung quanh* Tụi mình đang ở đâu-Chocola
Tui cũng không biết ông có sau không-Ken
Không tui khỏe mà-Chocola
Lưng ông chảy máu rất nhiều đó-Ken
Không sao đâu..!-Chocola
*nhìn vào túi* ơ…điện thoại còn nè, để mở lên thử coi-Ken
Được không-Chocola
Được, nhưng ở đây không có sống-Ken
Vậy cũng như không-Chocola
Ông nằm đây đi để tui đi quanh có thế gì cầm máu cho ông không! *đi*-Ken
Một lát sau…
Không có gì hết-Ken
(Chocola bất tỉnh, môi tái, người thì rung)
Chocola ông bị gì vậy ? ông có sau không? Ông đường làm tui sợ mà, ông tỉnh lại đi…Chocola…Chocola…-Ken
Tui lạnh lắm *giọng rung*-Chocola
Để tui ôm ông *ôm* -Ken
Ken à-Chocola
Sao?-Ken
Nếu tui mai mắn không chết bà … bà làm người yêu tui nhé-Chocola
Ừ…! Ông sẽ không chết đâu ông nghĩ đi-Ken
Sáng hôm sau….
Chocola sau người ông lạnh vậy? Ông nói chuyện đi Chocola? Tỉnh dậy đi-Ken
(Lúc này Chocola đang vào chạy thái hôn mê, người rất lạnh, máu từ vế thương vẫn chảy ra)
*Có một chiếc thuyền nhỏ ngang*
Cứu chúng tôi với…Chúng tôi ở đây!Cứu!Cứu-Ken
(Thuyền lại gần, trên thuyền là một ông cụ già tuổi ngoài 70)
Ông ơi làm ơn đưa cháu và bạn cháu vào bờ, bạn cháu bị thương rất nắm-Ken
*ông lão suy ngẫm vì sợ Ken và Chocola là người kẻ lừa đảo*
Xin ông hãy cứu bọn cháu, cháu sẽ đền đáp cho ông-Ken
Ta không cần đền đáp, các cháu lên thuyền đi *cập thuyền vào bờ* -Ông lão
Cảm ơn ông *dìu Chocola lên thuyền* -Ken
Thuyền đang lênh đênh…
Ông ơi..Bà cụ bị sao vậy ? *nhìn về phía vợ ông lão*-Ken
Bà ấy bị bệnh tim-Ông lão
Sao ông không trị bệnh cho bà –Ken
Gia tài của ta chỉ có chiếc ghe nhỏ này, đánh cá để có 3 bữa qua ngày làm gì có tiền mà trị cho bà ấy-Ông lão
Con sẽ giúp ông-Ken
(nhìn quần áo Ken và Chocola tả tơi, nên ông lão này nghĩ Ken và Chocola nhà nghèo)
Thôi không cần 2 đứa lo cho nhau đi –Ông lão
Hôm nay ông cứu cháu và bạn cháu thoát khỏi đảo hoang đó coi như đã cứu mạng cháu cho cháu them cơ hội sống, cháu cũng sẽ mở ra một cơ hội sống mới cho ông và bà lão-Ken
*lắc đầu* Thôi tùy cháu sắp đến rồi đấy-Ông lão
*Mừng* A…sóng điện thoại của cháu có lại rồi-Ken
(Điện thoại) ….tút …tút….tút
Alo Suk hã-Ken
Chị Ken hã-Suk
Ừ chị đây-Ken
Chị vẫn còn sống em mừng quá, mấy chị kia lo cho chị lắm-Suk
Thôi được rồi, kêu dùm cho chị 2 chiếc xe cấp cứu, chuẩn bị cho 2 ca phẩu thuật gấp ,1 bác sĩ giỏi Chocola đang bị rất nặng, còn 1 bác sĩ giỏi khoa mổ tim, còn nữa kím một căn nhà vừa ở khu trung cư gần nhà chị …*tút…tút* (máy hết pin)-Ken
Ông ơi chuẩn bị đưa bà đi mỗ tim đi ông-Ken
Cô….cô nói thật chứ *giọng mừng*-Ông lão
*cười*-Ken
*tỉnh dậy* ở đây là ở đâu? *quay qua nhìn thấy Chocola*-Ken
Chocola…tỉnh dậy đi-Ken
*nhìn xung quanh* Tụi mình đang ở đâu-Chocola
Tui cũng không biết ông có sau không-Ken
Không tui khỏe mà-Chocola
Lưng ông chảy máu rất nhiều đó-Ken
Không sao đâu..!-Chocola
*nhìn vào túi* ơ…điện thoại còn nè, để mở lên thử coi-Ken
Được không-Chocola
Được, nhưng ở đây không có sống-Ken
Vậy cũng như không-Chocola
Ông nằm đây đi để tui đi quanh có thế gì cầm máu cho ông không! *đi*-Ken
Một lát sau…
Không có gì hết-Ken
(Chocola bất tỉnh, môi tái, người thì rung)
Chocola ông bị gì vậy ? ông có sau không? Ông đường làm tui sợ mà, ông tỉnh lại đi…Chocola…Chocola…-Ken
Tui lạnh lắm *giọng rung*-Chocola
Để tui ôm ông *ôm* -Ken
Ken à-Chocola
Sao?-Ken
Nếu tui mai mắn không chết bà … bà làm người yêu tui nhé-Chocola
Ừ…! Ông sẽ không chết đâu ông nghĩ đi-Ken
Sáng hôm sau….
Chocola sau người ông lạnh vậy? Ông nói chuyện đi Chocola? Tỉnh dậy đi-Ken
(Lúc này Chocola đang vào chạy thái hôn mê, người rất lạnh, máu từ vế thương vẫn chảy ra)
*Có một chiếc thuyền nhỏ ngang*
Cứu chúng tôi với…Chúng tôi ở đây!Cứu!Cứu-Ken
(Thuyền lại gần, trên thuyền là một ông cụ già tuổi ngoài 70)
Ông ơi làm ơn đưa cháu và bạn cháu vào bờ, bạn cháu bị thương rất nắm-Ken
*ông lão suy ngẫm vì sợ Ken và Chocola là người kẻ lừa đảo*
Xin ông hãy cứu bọn cháu, cháu sẽ đền đáp cho ông-Ken
Ta không cần đền đáp, các cháu lên thuyền đi *cập thuyền vào bờ* -Ông lão
Cảm ơn ông *dìu Chocola lên thuyền* -Ken
Thuyền đang lênh đênh…
Ông ơi..Bà cụ bị sao vậy ? *nhìn về phía vợ ông lão*-Ken
Bà ấy bị bệnh tim-Ông lão
Sao ông không trị bệnh cho bà –Ken
Gia tài của ta chỉ có chiếc ghe nhỏ này, đánh cá để có 3 bữa qua ngày làm gì có tiền mà trị cho bà ấy-Ông lão
Con sẽ giúp ông-Ken
(nhìn quần áo Ken và Chocola tả tơi, nên ông lão này nghĩ Ken và Chocola nhà nghèo)
Thôi không cần 2 đứa lo cho nhau đi –Ông lão
Hôm nay ông cứu cháu và bạn cháu thoát khỏi đảo hoang đó coi như đã cứu mạng cháu cho cháu them cơ hội sống, cháu cũng sẽ mở ra một cơ hội sống mới cho ông và bà lão-Ken
*lắc đầu* Thôi tùy cháu sắp đến rồi đấy-Ông lão
*Mừng* A…sóng điện thoại của cháu có lại rồi-Ken
(Điện thoại) ….tút …tút….tút
Alo Suk hã-Ken
Chị Ken hã-Suk
Ừ chị đây-Ken
Chị vẫn còn sống em mừng quá, mấy chị kia lo cho chị lắm-Suk
Thôi được rồi, kêu dùm cho chị 2 chiếc xe cấp cứu, chuẩn bị cho 2 ca phẩu thuật gấp ,1 bác sĩ giỏi Chocola đang bị rất nặng, còn 1 bác sĩ giỏi khoa mổ tim, còn nữa kím một căn nhà vừa ở khu trung cư gần nhà chị …*tút…tút* (máy hết pin)-Ken
Ông ơi chuẩn bị đưa bà đi mỗ tim đi ông-Ken
Cô….cô nói thật chứ *giọng mừng*-Ông lão
*cười*-Ken
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.