Khi Tiểu Thư Và Hoàng Tử Đi Học
Chương 63
Zeny Nguyễn
18/01/2016
Đáp lại bằng thông tin đó chỉ là những tiếng “tút..tút..tút…’’. King quăng
chai rượu đã cầm trên tay vào tường, sau một lúc King mở điện thoại điện cho Zen, Zen bắt máy thì King im lặng chỉ cần nghe tiếng của Zen với
King điều ấy đã đủ rồi, King tắt máy. Zen cảm thấy rất lo lắng sau cuộc
điện thoại đó của King Zen liền, chạy ra bãi xe lấy xe và chạy đến nhà
King. Đến nơi Zen thấy cửa nhà không khóa, xe để ngay cửa nhà, Zen bước
vào thì căng nhà lạnh đến đáng sợ, không một ai ở nhà dưới cả chỉ khung
cảnh tối đen như mực, Zen dùng điện thoại chiếu đèn mới nhìn thấy đường
lên lầu. Lên đến phòng của King, cửa phòng chỉ khép hờ Zen gõ cửa nhưng
chẳng thấy ai trả lời, Zen mở cửa bước vào và bật com tắt đèn thì thấy
King ngủ dưới sàn nhà, xung quanh toàn những chay rượu và căn phòng toàn mùi rượu nồng nặng còn có cả những mảnh chai vụn khắp trên sàn. Zen
đến đỡ King đứng dậy, khi đỡ được King đứng dậy Zen bị loạn choạng, rồi
sao đó Zen té xuống giường King đè lên người Zen, hai mắt Zen tròn xoe
nhìn King, trong lúc đó thì King lại mở mắt ra nhìn thấy Zen, King từ
từ, từ từ đưa môi mình xuống chạm đến môi Zen rồi…1s trôi
qua….9…..20…22….28s trôi qua tay King từ đầu gối dần dần đi theo một
đường thằng đến phía dạt áo của Zen thì bị Zen đá một cú dăng khỏi
giường, Zen bật dậy hai má và tai đỏ bừng lên, King sau khi bị đá xuống giường thì đã ngủ tiếp. Zen bước ra khỏi phòng King đi tìm chổi, đồ hốt rác và đồ lao nhà, Zen quét hết tất cả các mảnh vụng chai và đổ chúng
vào sọt rác, sao đó dùng cây lao nhà lao sạch rượu đổ trên sàn, rồi lần
những chai rượu sắp vào tủ ngăn nắp, Zen thở phào nhẹ nhỏm thì thấy King đã co lại như đang lạnh Zen kéo chăn xuống đấp lại cho King, rồi mệt
mỏi trở về bệnh viện, khi trở về bệnh viện đã gần 6 giờ sáng. Zen nhẹ
nhàng bước vào phòng và ngủ trên bộ salong đối diện Ju, vì quá mệt mõi
vừa nằm lên Zen đã ngủ …Khoảng 6h30, Ken tỉnh dậy đưa mắt nhìn sang thì
Ken thấy Kirs có vẻ mệt mỗi, ngồi trên ghế đâu tựa vào giường của Ken
ngủ say, với gương mặt vô hồn Ken nhẹ nhàng bước xuống giường, vào phòng vệ sinh thay đồ rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, Ken gọi taxi và lên
xe….Ở tại phòng, Kirs tỉnh dậy thì không thấy Ken, Kirs chạy đến phòng
vệ sinh rồi khắp bệnh viện cũng chẵn thấy Ken, Kirs chạy lên phòng bệnh
của Ry, vì mở cửa hơi mạnh nên Ry và Ju cùng thức giấc, Kirs :
–Anh xin lỗi, nhưng Ken đã đi mất rồi –Kirs
–Sao? –Ry và Ju
Ju và Ry đang lo lắng, thì Zen lò mò ngồi dậy với gương mặt mệt mỏi và vẫn chưa biết chuyện gì đang xãy ra, Ju kéo Zen đứng dậy, trên tay Ry vẫn còn mũi kim chuyền nước biển nhưng cô nàng vội rút ra, máy từ tay chảy dài Ry dùm tay còn lại đè vào mũi tim, cả ba cùng Kirs chạy đi tìm Ken trên đường Ju kể cho Zen biết chuyện Ken đi khỏi bệnh viện. Ry điện cho Suk cho người đi khắp nơi tìm Zen cả bọn chia ra thành 3 xe : Ry và Ju, Zen, Kirs
Dù rất mệt mỏi nhưng tất cả vẫn khẩn trương đi tìm Ken. Tất cả mọi nơi, mọi ngõ nhách dường như được cả bọn lật tung lên nhưng vẫn không thấy Ken, Zen ngạc nhiên khi đến những nơi Ken thường đến nhưng vẫn không gặp, mọi nơi đều đã tìm chỉ còn một nơi thôi…..Zen phóng xe nhanh đến nơi đó. Trước cổng nhà Ken, Zen bấm chuông bà quản gia ra mở cửa và nói :
–Thưa cô, hiện giờ cô chủ không muốn gặp ai cả mong cô về cho –Quản gia
–Nhưng con…–Zen
–Xin cô đừng làm khó tôi –Quản gia
Chẳng muốn làm khó bà quản gia vì dù gì bà ấy cũng chỉ làm theo lời của Ken, Zen bước vào xe và gọi điện thông báo cho Kirs, Ju, Ry và ra lệnh cho mọi người ngưng tìm kiếm. Nói rồi, Zen chạy về nhà quăng điện thoại ở phòng khách lầu dưới rồi lên phòng khóa chốt lại, Zen uống ít rượu rồi thiếp đi không biết rằng King đã điện vào điện thoại của mình và lúc đó Tuấn lại đến và nghe máy, King giọng nhẹ nhàng :
–Cảm ơn em vì chuyện tối qua…–King
Tuấn “phát hỏa” vì câu nói chẳng rõ đó của King, Tuấn vẫn im lặng King tiếp :
–Chắc em đã về trễ, em ngủ đi –King
–Đúng vậy cô ấy cần ngủ và cô ấy đang nằm cạnh tao–Tuấn
–Mày –King
Thôi tao không nói nhiều nữa tao cũng cần ngủ–Tuấn
Nói rồi Tuấn tắt máy ngay, King không thể kiềm được cơn giận quăng ngay chiếc điện thoại vào tường. Sao khi nhận được cuộc gọi của Zen, Ju quay chở về nhà tắm và lên phòng nghiêm cứu một cái gì đó, còn Ry sau khi kết thúc cuộc gọi Ry chạy ngay đến phòng tập, thay đồ và tập trên sàn boxing cùng với bao cát khá to so với Ry, Ry tập như điên cuồng. Kill đem một vali hành lí đến nhà Zen gặp Tuấn vừa bỏ điện thoại xuống, Kill hỏi :
–Ai vậy? –Kill
–Là King hắn ta tìm Zen nhưng Zen ngủ rồi–Tuấn
–Uống một ít không? –Kill
–Ok –Tuấn
Kill rót rượu vào ly rồi đưa cho Tuấn, Kill ngồi xuống salong xoay tròn ly rượu rồi nhìn vào ly và nói :
–Rượu này bên ngoài nhìn rất đẹp đúng không? Một màu đỏ tươi thật quyến rũ…Nhưng bên trong nó lại là một vị cay, và chát –Kill
Nhưng nó vẫn là rượu ngon –Tuấn
Chưa hẳn –Kill
–Anh xin lỗi, nhưng Ken đã đi mất rồi –Kirs
–Sao? –Ry và Ju
Ju và Ry đang lo lắng, thì Zen lò mò ngồi dậy với gương mặt mệt mỏi và vẫn chưa biết chuyện gì đang xãy ra, Ju kéo Zen đứng dậy, trên tay Ry vẫn còn mũi kim chuyền nước biển nhưng cô nàng vội rút ra, máy từ tay chảy dài Ry dùm tay còn lại đè vào mũi tim, cả ba cùng Kirs chạy đi tìm Ken trên đường Ju kể cho Zen biết chuyện Ken đi khỏi bệnh viện. Ry điện cho Suk cho người đi khắp nơi tìm Zen cả bọn chia ra thành 3 xe : Ry và Ju, Zen, Kirs
Dù rất mệt mỏi nhưng tất cả vẫn khẩn trương đi tìm Ken. Tất cả mọi nơi, mọi ngõ nhách dường như được cả bọn lật tung lên nhưng vẫn không thấy Ken, Zen ngạc nhiên khi đến những nơi Ken thường đến nhưng vẫn không gặp, mọi nơi đều đã tìm chỉ còn một nơi thôi…..Zen phóng xe nhanh đến nơi đó. Trước cổng nhà Ken, Zen bấm chuông bà quản gia ra mở cửa và nói :
–Thưa cô, hiện giờ cô chủ không muốn gặp ai cả mong cô về cho –Quản gia
–Nhưng con…–Zen
–Xin cô đừng làm khó tôi –Quản gia
Chẳng muốn làm khó bà quản gia vì dù gì bà ấy cũng chỉ làm theo lời của Ken, Zen bước vào xe và gọi điện thông báo cho Kirs, Ju, Ry và ra lệnh cho mọi người ngưng tìm kiếm. Nói rồi, Zen chạy về nhà quăng điện thoại ở phòng khách lầu dưới rồi lên phòng khóa chốt lại, Zen uống ít rượu rồi thiếp đi không biết rằng King đã điện vào điện thoại của mình và lúc đó Tuấn lại đến và nghe máy, King giọng nhẹ nhàng :
–Cảm ơn em vì chuyện tối qua…–King
Tuấn “phát hỏa” vì câu nói chẳng rõ đó của King, Tuấn vẫn im lặng King tiếp :
–Chắc em đã về trễ, em ngủ đi –King
–Đúng vậy cô ấy cần ngủ và cô ấy đang nằm cạnh tao–Tuấn
–Mày –King
Thôi tao không nói nhiều nữa tao cũng cần ngủ–Tuấn
Nói rồi Tuấn tắt máy ngay, King không thể kiềm được cơn giận quăng ngay chiếc điện thoại vào tường. Sao khi nhận được cuộc gọi của Zen, Ju quay chở về nhà tắm và lên phòng nghiêm cứu một cái gì đó, còn Ry sau khi kết thúc cuộc gọi Ry chạy ngay đến phòng tập, thay đồ và tập trên sàn boxing cùng với bao cát khá to so với Ry, Ry tập như điên cuồng. Kill đem một vali hành lí đến nhà Zen gặp Tuấn vừa bỏ điện thoại xuống, Kill hỏi :
–Ai vậy? –Kill
–Là King hắn ta tìm Zen nhưng Zen ngủ rồi–Tuấn
–Uống một ít không? –Kill
–Ok –Tuấn
Kill rót rượu vào ly rồi đưa cho Tuấn, Kill ngồi xuống salong xoay tròn ly rượu rồi nhìn vào ly và nói :
–Rượu này bên ngoài nhìn rất đẹp đúng không? Một màu đỏ tươi thật quyến rũ…Nhưng bên trong nó lại là một vị cay, và chát –Kill
Nhưng nó vẫn là rượu ngon –Tuấn
Chưa hẳn –Kill
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.