Khi Tiểu Thư Và Hoàng Tử Đi Học
Chương 47: Gặp lại/Nguy hiểm tới gần
Zeny Nguyễn
18/01/2016
Hi –Tuấn
–Đến sớm vậy? –Nó
–Hi đồ nè thay đi –Tuấn
–Thay gì?–Nó (Nó ngạc nhiên và có phần lo lắng)
–*đẩy nó vào Wc công cộng* Thì thay đi trong đó có tất cả đồ của con gái đó –Tuấn
–CÁI GÌ *hết sức ngạc nhiên*…Tôi…Tôi…Tôi là con trai mà sau mặc đồ con gái được tôi đâu phải là ái–Nó
–Vô phòng thay ngay thưa cô Nguyễn Ái Hân con gái cưng của ông trùm đá quý và…– Tuấn
–*ngắt lời* Sao cậu lại biết..? Thật sự cậu là ai? Nói–Nó
–Em thật sự không nhớ anh là ai sao? –Tuấn
–*nó vẫn đang suy nghĩ* –Nó
–Thôi vào thay đồ đi ra anh kể cho nghe –Tuấn
Nó vào phòng thay nhanh đồ rồi chạy ra để hỏi cho ra Tuấn là ai, đồ tuấn đưa cho nó là một chiếc quần Baggy màu xám, chiếc áo thun ba lỗ lững, một chiếc áo khoác lững cũng màu với quần và đôi giày thể thao, rồi chạy tót ra tra tấn Tuấn
–Rồi giờ thì nói mau cậu là ai ? –Nó
–Vẫn chưa, em định đi với bộ tóc giả này sao? –Tuấn
–Tóc giả ? Sao anh lại biết ngay cả bọn nó còn không biết sao anh lại.. –Nó
–Vì anh là thần hộ mệnh của em mà nên chuyện gì của em anh cũng biết *cười* –Tuấn
–Thần hộ mệnh..!!!!! Anh là… –Nó
–Vào đổi tóc đi rồi nói tiểu thư –Tuấn
–Nó vào bung tóc ra vội vã cột đuôi ngựa rồi chạy ra, chưa kiệp hỏi thì Tuấn dắt ta nó kéo lên xe Bus, khi vào chỗ thì :
–Nhận ra anh chưa ? –Tuấn
Nó vẫn còn hoài nghi, có một hình ảnh gì đó trong đầu của Nó và đặc biệt là cụm từ Thần hộ mệnh…
–Em còn nhớ không một câu chuyện khi mà một lần ba của nhỏ đó sau một chuyến đi công tác về thì nhận nuôi một cậu bẻ khoảng 6 tuổi, cậu bé đó khi về mọi thứ đều bỡ ngỡ, ba và mẹ của nhỏ luôn quan tâm cho cậu bé đó, đến mức nhỏ đó ghen tị và có ác cảm với cậu bé đó. Rồi một ngày đẹp trời nhỏ đó không thèm ăn cơm, không thèm uống nước,…để buộc ba nó bỏ cậu bé đó, trong thời gian ba nó đang suy nghĩ thì con nhỏ đó đi sao vườn, và bị té chảy cả máu chân nó định khóc thì cậu bé đó chạy lại ôm nó vào lòng rồi thổi vết thương cho cô bé kè cô bé lại gần hồ bơi để rửa về máu. Con bé dần cảm động trước cậu anh ngang hông này thì đột nhiên ba nó quyết định cho cậu bé này qua Singapore để học, nó hối hận vì đều đó nhưng mà với lòng tự cao tự đại của nó thì nó quyết định không xin cho anh ngang hông ở lại. –Tuấn
L–à anh.. –Nó
–Em nhớ rồi sao, anh tưởng em quên anh rồi chứ ! –Tuấn
–Nhưng sao anh lại ở đây? Còn việc học của anh thì sao? Năm nay anh học 12 mà sao lại chuyển vào đây rồi học 11? Sao anh lại biết em? –Nó (Nó tuông ra một tràng câu hỏi để hỏi Tuấn)
Ba em kêu anh về đây vì không yên tâm với tính cách của em. Trường anh đang được nghĩ, nếu có vô học cũng không sao anh có rất nhiều thằng bạn tốt mà *cười gian*, thì ba em sắp xếp anh học 11 để học chung với em. Khi anh vào trường anh cũng chẳng biết em đâu, đến sau này ba gửi hình em cho anh thì anh mới biết đó, bây giờ lớn đẹp gái quá chừng đâu có xấu như ngày xưa *cười to* –Tuấn
–Anh này..! Vậy anh có nói với ba chuyện em …–Nó
–Em không cần lo đâu nhiệm vụ của anh là bảo vệ em mà nên những chuyện đó làm sau anh có thể nói được chứ.. –Tuấn
Nó mĩm cười nhẹ nhàng, làm cho Tuấn thấy trái tim đập thật mạnh như muốn nhảy ra ngoài. Đang cảm thấy khó chịu với trái tim nó hỏi Tuấn :
–Anh có sao không? Anh bị gì à ? –Nó
–À không ! Anh đâu bị gì đâu ! Mình lên xe đi !
–Okey –Nó
Xe vừa chạy được một đoạn ngắn thì điện thoại của Nó reo lên, Nó mở điện thoại lên nghe từ đầu dây bên kia với giọng nói kêu ngạo :
–Xin chào người đẹp, còn nhớ tôi không –Chí Hạo
Nó có phần lo lắng khi biết đó là Chí Hạo không biết hắn ta lại giở trò gì, Nó chấn an tinh thần tỏ vẻ bất cần :
–Một người có tầm ảnh hưởng với tôi như thê sao tôi không nhớ được chứ ! –Nó
–Tốt! Rất tốt! Nói rất hay, nhưng không biết cô có hay như lời nói không ? –Chí Hạo
–Ý mày là sao ? –Nó
–Này này làm gì nóng vậy cô bé! Sao là kêu tôi bằng mày phải là anh, anh yêu chứ! *cười lớn* –Chí Hạo
–Mày đã làm gì ? –Nó
–Em đúng là nóng quá đó! Anh đâu có làm gì đâu ! Anh chỉ mời nhỏ bạn của em uống nước thôi! À, cô bé này tên gì ta? Ken phải không? Nhìn dáng cũng chuẩn lắm đó *cười lớn với giọng nham nhở* –Chí Hạo
–Mày dám đụng tới nó, tao phanh thây mày ra đó ! –Nó
–*cười lớn* Mau tắt điện thoại, không được nói với ai cả, xuống xe chạy ngược lại, tao có chuẩn bị xe cho mày! Lẹ nhé tao không kiềm được đâu, tao sợ mình sẽ làm gì đó không phải lễ với con bạn mày *Cười lớn* –Chí Hạo
Nó vội khóa điện thoại và đưa cho Tuấn, vội đứng dậy với vẻ mặt nóng vội, lo lắng. Thì Tuấn nắm tay Nó kéo lại, đặc tay kia lên vai nó ấn mạnh vào vai Nó và nói :
Anh biết em sẽ không nói, cố lên ! –Tuấn
Nó không biết giờ phải nói gì với Tuấn nên chỉ gật đầu, rồi chạy lại cửa xe, nhưng xe đang chạy không thể dừng lại. Nó dùng chân đá toan cửa xe bus nhảy nhanh xuống đường, xe đang chạy ở lề phải nên nó nhảy vào vỉa hè an toàn nhưng với tốc độ của xe làm nó té ngã, nhưng nó ngay lập tức đứng dậy, dù chân chầy xứt và gân bị bầm lên nhưng nó vẫn cố gắng chạy thật nhanh đến nơi để lấy xe đi cứu Ken. Tuấn đứng trên xe nhìn mà rất đau lòng, vừa tới đén đỏ Tuấn nhảy nhanh xuống xe, vừa chạy vừa gọi điện thoại cho người đem xe tới. Tuấn đang chạy trên vỉa hè thì một chiếc Audi R8 màu trắng mui trần đang chạy tới, người lái xe bước xuống xe trân trọn cuối đầu chào Tuấn và nói :
–Xin lỗi thiếu gia, tôi đến trễ –Người lái xe
–Không sao đâu, tôi đi đây –Tuấn
Nói rồi Tuấn lên xe, chạy đến Bar của Nó, gặp Suk sau đó đưa một thẻ mà cả Ken, Ju, Ry đều không có thẻ này chỉ có Nó, Hắn, Ba Nó và vài người đứng đầu trong thế giới ngầm có. Nhằm khẳng định vị trí lãnh đạo trong thế giới ngầm những người đứng đầu cách nhóm lớn sẽ có mỗi thẻ, và mỗi thẻ của mỗi nhóm đều khác nhau và riêng biệt. Chỉ những người trong nhóm sẽ biết kí hiệu và nhận dạng được thẻ. Thẻ trong tay của Tuấn là thẻ tối cao của thế giới ngầm do Ba Nó đưa cho Tuấn. Suk rất ngạc nhiên với tấm thẻ và vẫn chưa xác định được thân phận của Tuấn, Suk ngạc nhiên hỏi :
Xin trân trọng xin lỗi đến tất cả các bạn đọc giả đã ủng hộ truyện của mình trong thời gian qua vì việc học tập nên mình đã quãng chuyện lại một thời gian khá dài, chân thành xin lỗi các bạn. Từ hôm nay mình sẽ up đều tất cả các chap mong mọi người vẫn luôn ủng hộ với tác giả nhé. Mọi người có thể liên lạc và đóng góp ý kiến với tác giả qua :
Facebook : https://www.facebook.com/profile.php?id=100007349719403&fref=nf hay https://www.facebook.com/ho.hue.566?pnref=story
–Đến sớm vậy? –Nó
–Hi đồ nè thay đi –Tuấn
–Thay gì?–Nó (Nó ngạc nhiên và có phần lo lắng)
–*đẩy nó vào Wc công cộng* Thì thay đi trong đó có tất cả đồ của con gái đó –Tuấn
–CÁI GÌ *hết sức ngạc nhiên*…Tôi…Tôi…Tôi là con trai mà sau mặc đồ con gái được tôi đâu phải là ái–Nó
–Vô phòng thay ngay thưa cô Nguyễn Ái Hân con gái cưng của ông trùm đá quý và…– Tuấn
–*ngắt lời* Sao cậu lại biết..? Thật sự cậu là ai? Nói–Nó
–Em thật sự không nhớ anh là ai sao? –Tuấn
–*nó vẫn đang suy nghĩ* –Nó
–Thôi vào thay đồ đi ra anh kể cho nghe –Tuấn
Nó vào phòng thay nhanh đồ rồi chạy ra để hỏi cho ra Tuấn là ai, đồ tuấn đưa cho nó là một chiếc quần Baggy màu xám, chiếc áo thun ba lỗ lững, một chiếc áo khoác lững cũng màu với quần và đôi giày thể thao, rồi chạy tót ra tra tấn Tuấn
–Rồi giờ thì nói mau cậu là ai ? –Nó
–Vẫn chưa, em định đi với bộ tóc giả này sao? –Tuấn
–Tóc giả ? Sao anh lại biết ngay cả bọn nó còn không biết sao anh lại.. –Nó
–Vì anh là thần hộ mệnh của em mà nên chuyện gì của em anh cũng biết *cười* –Tuấn
–Thần hộ mệnh..!!!!! Anh là… –Nó
–Vào đổi tóc đi rồi nói tiểu thư –Tuấn
–Nó vào bung tóc ra vội vã cột đuôi ngựa rồi chạy ra, chưa kiệp hỏi thì Tuấn dắt ta nó kéo lên xe Bus, khi vào chỗ thì :
–Nhận ra anh chưa ? –Tuấn
Nó vẫn còn hoài nghi, có một hình ảnh gì đó trong đầu của Nó và đặc biệt là cụm từ Thần hộ mệnh…
–Em còn nhớ không một câu chuyện khi mà một lần ba của nhỏ đó sau một chuyến đi công tác về thì nhận nuôi một cậu bẻ khoảng 6 tuổi, cậu bé đó khi về mọi thứ đều bỡ ngỡ, ba và mẹ của nhỏ luôn quan tâm cho cậu bé đó, đến mức nhỏ đó ghen tị và có ác cảm với cậu bé đó. Rồi một ngày đẹp trời nhỏ đó không thèm ăn cơm, không thèm uống nước,…để buộc ba nó bỏ cậu bé đó, trong thời gian ba nó đang suy nghĩ thì con nhỏ đó đi sao vườn, và bị té chảy cả máu chân nó định khóc thì cậu bé đó chạy lại ôm nó vào lòng rồi thổi vết thương cho cô bé kè cô bé lại gần hồ bơi để rửa về máu. Con bé dần cảm động trước cậu anh ngang hông này thì đột nhiên ba nó quyết định cho cậu bé này qua Singapore để học, nó hối hận vì đều đó nhưng mà với lòng tự cao tự đại của nó thì nó quyết định không xin cho anh ngang hông ở lại. –Tuấn
L–à anh.. –Nó
–Em nhớ rồi sao, anh tưởng em quên anh rồi chứ ! –Tuấn
–Nhưng sao anh lại ở đây? Còn việc học của anh thì sao? Năm nay anh học 12 mà sao lại chuyển vào đây rồi học 11? Sao anh lại biết em? –Nó (Nó tuông ra một tràng câu hỏi để hỏi Tuấn)
Ba em kêu anh về đây vì không yên tâm với tính cách của em. Trường anh đang được nghĩ, nếu có vô học cũng không sao anh có rất nhiều thằng bạn tốt mà *cười gian*, thì ba em sắp xếp anh học 11 để học chung với em. Khi anh vào trường anh cũng chẳng biết em đâu, đến sau này ba gửi hình em cho anh thì anh mới biết đó, bây giờ lớn đẹp gái quá chừng đâu có xấu như ngày xưa *cười to* –Tuấn
–Anh này..! Vậy anh có nói với ba chuyện em …–Nó
–Em không cần lo đâu nhiệm vụ của anh là bảo vệ em mà nên những chuyện đó làm sau anh có thể nói được chứ.. –Tuấn
Nó mĩm cười nhẹ nhàng, làm cho Tuấn thấy trái tim đập thật mạnh như muốn nhảy ra ngoài. Đang cảm thấy khó chịu với trái tim nó hỏi Tuấn :
–Anh có sao không? Anh bị gì à ? –Nó
–À không ! Anh đâu bị gì đâu ! Mình lên xe đi !
–Okey –Nó
Xe vừa chạy được một đoạn ngắn thì điện thoại của Nó reo lên, Nó mở điện thoại lên nghe từ đầu dây bên kia với giọng nói kêu ngạo :
–Xin chào người đẹp, còn nhớ tôi không –Chí Hạo
Nó có phần lo lắng khi biết đó là Chí Hạo không biết hắn ta lại giở trò gì, Nó chấn an tinh thần tỏ vẻ bất cần :
–Một người có tầm ảnh hưởng với tôi như thê sao tôi không nhớ được chứ ! –Nó
–Tốt! Rất tốt! Nói rất hay, nhưng không biết cô có hay như lời nói không ? –Chí Hạo
–Ý mày là sao ? –Nó
–Này này làm gì nóng vậy cô bé! Sao là kêu tôi bằng mày phải là anh, anh yêu chứ! *cười lớn* –Chí Hạo
–Mày đã làm gì ? –Nó
–Em đúng là nóng quá đó! Anh đâu có làm gì đâu ! Anh chỉ mời nhỏ bạn của em uống nước thôi! À, cô bé này tên gì ta? Ken phải không? Nhìn dáng cũng chuẩn lắm đó *cười lớn với giọng nham nhở* –Chí Hạo
–Mày dám đụng tới nó, tao phanh thây mày ra đó ! –Nó
–*cười lớn* Mau tắt điện thoại, không được nói với ai cả, xuống xe chạy ngược lại, tao có chuẩn bị xe cho mày! Lẹ nhé tao không kiềm được đâu, tao sợ mình sẽ làm gì đó không phải lễ với con bạn mày *Cười lớn* –Chí Hạo
Nó vội khóa điện thoại và đưa cho Tuấn, vội đứng dậy với vẻ mặt nóng vội, lo lắng. Thì Tuấn nắm tay Nó kéo lại, đặc tay kia lên vai nó ấn mạnh vào vai Nó và nói :
Anh biết em sẽ không nói, cố lên ! –Tuấn
Nó không biết giờ phải nói gì với Tuấn nên chỉ gật đầu, rồi chạy lại cửa xe, nhưng xe đang chạy không thể dừng lại. Nó dùng chân đá toan cửa xe bus nhảy nhanh xuống đường, xe đang chạy ở lề phải nên nó nhảy vào vỉa hè an toàn nhưng với tốc độ của xe làm nó té ngã, nhưng nó ngay lập tức đứng dậy, dù chân chầy xứt và gân bị bầm lên nhưng nó vẫn cố gắng chạy thật nhanh đến nơi để lấy xe đi cứu Ken. Tuấn đứng trên xe nhìn mà rất đau lòng, vừa tới đén đỏ Tuấn nhảy nhanh xuống xe, vừa chạy vừa gọi điện thoại cho người đem xe tới. Tuấn đang chạy trên vỉa hè thì một chiếc Audi R8 màu trắng mui trần đang chạy tới, người lái xe bước xuống xe trân trọn cuối đầu chào Tuấn và nói :
–Xin lỗi thiếu gia, tôi đến trễ –Người lái xe
–Không sao đâu, tôi đi đây –Tuấn
Nói rồi Tuấn lên xe, chạy đến Bar của Nó, gặp Suk sau đó đưa một thẻ mà cả Ken, Ju, Ry đều không có thẻ này chỉ có Nó, Hắn, Ba Nó và vài người đứng đầu trong thế giới ngầm có. Nhằm khẳng định vị trí lãnh đạo trong thế giới ngầm những người đứng đầu cách nhóm lớn sẽ có mỗi thẻ, và mỗi thẻ của mỗi nhóm đều khác nhau và riêng biệt. Chỉ những người trong nhóm sẽ biết kí hiệu và nhận dạng được thẻ. Thẻ trong tay của Tuấn là thẻ tối cao của thế giới ngầm do Ba Nó đưa cho Tuấn. Suk rất ngạc nhiên với tấm thẻ và vẫn chưa xác định được thân phận của Tuấn, Suk ngạc nhiên hỏi :
Xin trân trọng xin lỗi đến tất cả các bạn đọc giả đã ủng hộ truyện của mình trong thời gian qua vì việc học tập nên mình đã quãng chuyện lại một thời gian khá dài, chân thành xin lỗi các bạn. Từ hôm nay mình sẽ up đều tất cả các chap mong mọi người vẫn luôn ủng hộ với tác giả nhé. Mọi người có thể liên lạc và đóng góp ý kiến với tác giả qua :
Facebook : https://www.facebook.com/profile.php?id=100007349719403&fref=nf hay https://www.facebook.com/ho.hue.566?pnref=story
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.