Khi Trạch Nữ Xuyên Qua Thành Nam Phụ
Chương 9: Chương 8.2: Vừa gặp đã yêu???
Tiếu Nguyệt Vi
01/09/2016
Chiếc khăn tắm cao cấp mềm mại che lấy thân dưới của Yến Vũ Thiên chậm rãi rơi xuống. Thân hình thiếu niên nhỏ nhắn, xương quai xanh quyến rũ. Hai đỉnh hồng bé nhỏ còn tí hơi nước bóng ló khiêu gợi. Eo thon, lỗ rốn bé xíu. Chú thỏ nhỏ giữa hai chân hơi rung động. Vật nhỏ phía dưới giống như chủ nhân. Nhỏ nhắn lại trắng trẻo đáng yêu. Lông tơ được tỉa gọn gàng tỉ mỉ. Trong vô cùng mềm mại lại đáng yêu, làm anh có cảm xúc muốn cầm lấy
Khuôn mặt Yến Vũ Thiên sung huyết đỏ ửng, ánh mắt tức giận nhìn mỗ sói không biết thẹn nhìn chằm chằm cậu. Đúng là muốn chết hôm nay không cho anh ta bài học thì cậu không phải Yến Vũ Thiên.
Một chân giơ nhẹ lên, không chút lưu tình đạp mạnh vào mặt Cung Vô Ưu. Nhanh chóng cúi người nhặt lấy khăn tắm che cơ thể. Một phát này của cậu quả thật là không chút lưu tình. Cung Vô Ưu không phòng bị mà bị đạp ngã ra sao, hoa cả mắt, sống mũi đau nhói. Cảm giác trên mặt có chút ít ướt. Nhanh chóng đưa tay che mũi. Máu cam không ngừng chảy, có thể bị gãy sống mũi mất rồi. Đúng là bạo lực mà. Ôi khuôn mặt đẹp trai của anh.
“ Chết đi, đồ biến thái, dâm tặc, vô sỉ ti tiện, háo sắc đồ ...đồ...đồ chết tiệt nhà ngươi hôm nay tôi cho anh chết, chết đi dám sàm sỡ bổn thiếu gia, còn nhìn ta nữa ta thiến ngươi” tức chết cậu mà, vừa mắng vừa đánh. Bất ngờ bị nắm tay kéo xuống, mất thăng bằng ngã lên người Cung Vô Ưu. Còn bị anh ta đặt dưới thân.
“ Tiểu Miêu nhi, đánh đủ chưa HỬ“. Nhấn mạnh chẽ cuối cộng thêm gương mặt âm trầm làm Yến Vũ Thiên cảm thấy đáng sợ bất tri bất giác mà hơi lùi lại. Nhưng lại bị kiềm chặt không nhúc nhích được.
Cung Vô Ưu anh từ trước đến nay chưa bao giờ bị người khác đánh như vậy còn bị sỉ nhục đến thế đây chính là lần đầu tiên. Nếu không phải cậu ta bất ngờ cắn anh còn xô anh ra phía sau thì đâu phải như vậy còn mắng anh tệ hại như vậy, nếu không phải nhường nhịn cậu ta còn nhỏ thì đã chết với anh rồi.
Yến Vũ Thiên quật cường trợn mắt nhìn anh, bỗng chốc thay đổi 180° mếu máo hai mắt đỏ ửng rưng rưng sắp khóc, ủy khuất như bị ấm ức vô cùng. Miệng khóc lớn làm anh sợ hết hồn nhanh chóng đứng dậy.
“ cậu, cậu đừng khóc đừng khóc “ anh rất sợ nước mắt nha. Vì vậy làm ơn đừng khóc trước mặt anh. Nhưng Yến Vũ Thiên là ai chứ khi đã làm việc gì cậu sẽ làm đến cùng. Thấy có hiệu quả cậu lại càng khóc lớn hơn làm cho Cung Vô Ưu tay chân luống cuống không biết làm gì.
“ coi như tôi xin lỗi là lỗi của tôi, cậu đừng khóc nữa có được không. Này đừng khóc nữa mà, cậu muốn tôi làm gì cũng được. “ Mẹ khiếp thật đau đầu mà.
Yến Vũ Thiên nghe vậy mở to mắt, điềm đạm đáng yêu ngây ngô nhìn Cung Vô Ưu.
“ Oa.. Hix hu hu.. Thậ..t sao.” Sắp được rồi.
“ Đúng đúng đúng, đừng khóc cậu muốn gì cũng được “
“ Được, vậy vậy anh kí tên vào đây đi “ bước đến bàn ghi vài chữ lên tờ giấy trắng nhanh chóng kí tên sau đó đưa cho Cung Vô Ưu.
“ hix..hix ... Anh kí tên sẽ không khóc nữa “
Nhìn tờ giấy trên tay Yến Vũ Thiên chưa đọc đã nhanh chóng kí tên, rồi đưa lại cho cậu.
“ Tôi đã kí rồi v đừng khóc nữa ok , tôi đi trước “ Rồi nhanh chóng biến mất sau cánh cửa.
Yến Vũ Thiên trong phòng nào còn dáng vẻ khóc lóc, ướt át như khi nãy thay vào là nụ cười gian xảo đắc ý không thôi. Hừ ức hiếp bổn thiếu gia chỉ có đường chết sau này xem ta từ từ hành hạ ngươi hắc hắc. Đêm nay thật đẹp nha. La La là la la là lá la la.
Khuôn mặt như thiên sứ giọng hát ngọt ngào nhưng nụ cười lại vô cùng đáng sợ. Ngoài trời mây đen kéo đến không ngừng dự báo mưa lớn đúng là đẹp đến dọa người.
Đại sảnh nhà hàng Tư Lan vẫn đầy người qua lại. Cung Vô Ưu nhanh chóng bước đi, bất ngờ va vào một người nhưng nhanh tay đỡ được. Cô gái hơi hoảng hốt nhìn chằm chằm Cung Vô Ưu. Khác với vẻ thuần khiết của Cung Hạ Nhi, cô lại mang sự quyến rũ câu nhân. Làn da trắng nõn tinh tế đôi chân dài cân đối hấp dẫn. Chiếc đầm dài xẻ tà đến đùi càng tôn lên làn da cùng khí chất hấp dẫn mị hoặc trên người cô, tư thế này anh có thể nhìn thấy bầu ngực căng tròn, rảnh ngực sâu hút chết người. Nhưng đáng tiếc anh bây giờ không có tâm trạng mà treo hoa ghẹo nguyệt bị tra tấn như vậy thật sự muốn nhanh về nhà ôm tiểu bảo bối ngủ một giấc mới được.
Nhanh chóng xin lỗi sau đó ra ngoài. Bỏ lại cô gái với nụ cười thích thú trên mặt. Thú vị lần đầu có người đàn ông không bị cô ta hấp dẫn nha. Được lắm tôi muốn xem anh là người như thế nào. Hừ đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới thôi sao. Rồi cũng ngã vào lòng cô thôi.
“ Tiểu thư, ông chủ đang chờ cô mời theo tôi “ nhân viên phục vụ nhanh chóng cất bước dẫn cô gái lên lầu. Mà chú ý chính là căn phòng lúc nãy sảy ra bi kịch của Cung Vô Ưu.
Khuôn mặt Yến Vũ Thiên sung huyết đỏ ửng, ánh mắt tức giận nhìn mỗ sói không biết thẹn nhìn chằm chằm cậu. Đúng là muốn chết hôm nay không cho anh ta bài học thì cậu không phải Yến Vũ Thiên.
Một chân giơ nhẹ lên, không chút lưu tình đạp mạnh vào mặt Cung Vô Ưu. Nhanh chóng cúi người nhặt lấy khăn tắm che cơ thể. Một phát này của cậu quả thật là không chút lưu tình. Cung Vô Ưu không phòng bị mà bị đạp ngã ra sao, hoa cả mắt, sống mũi đau nhói. Cảm giác trên mặt có chút ít ướt. Nhanh chóng đưa tay che mũi. Máu cam không ngừng chảy, có thể bị gãy sống mũi mất rồi. Đúng là bạo lực mà. Ôi khuôn mặt đẹp trai của anh.
“ Chết đi, đồ biến thái, dâm tặc, vô sỉ ti tiện, háo sắc đồ ...đồ...đồ chết tiệt nhà ngươi hôm nay tôi cho anh chết, chết đi dám sàm sỡ bổn thiếu gia, còn nhìn ta nữa ta thiến ngươi” tức chết cậu mà, vừa mắng vừa đánh. Bất ngờ bị nắm tay kéo xuống, mất thăng bằng ngã lên người Cung Vô Ưu. Còn bị anh ta đặt dưới thân.
“ Tiểu Miêu nhi, đánh đủ chưa HỬ“. Nhấn mạnh chẽ cuối cộng thêm gương mặt âm trầm làm Yến Vũ Thiên cảm thấy đáng sợ bất tri bất giác mà hơi lùi lại. Nhưng lại bị kiềm chặt không nhúc nhích được.
Cung Vô Ưu anh từ trước đến nay chưa bao giờ bị người khác đánh như vậy còn bị sỉ nhục đến thế đây chính là lần đầu tiên. Nếu không phải cậu ta bất ngờ cắn anh còn xô anh ra phía sau thì đâu phải như vậy còn mắng anh tệ hại như vậy, nếu không phải nhường nhịn cậu ta còn nhỏ thì đã chết với anh rồi.
Yến Vũ Thiên quật cường trợn mắt nhìn anh, bỗng chốc thay đổi 180° mếu máo hai mắt đỏ ửng rưng rưng sắp khóc, ủy khuất như bị ấm ức vô cùng. Miệng khóc lớn làm anh sợ hết hồn nhanh chóng đứng dậy.
“ cậu, cậu đừng khóc đừng khóc “ anh rất sợ nước mắt nha. Vì vậy làm ơn đừng khóc trước mặt anh. Nhưng Yến Vũ Thiên là ai chứ khi đã làm việc gì cậu sẽ làm đến cùng. Thấy có hiệu quả cậu lại càng khóc lớn hơn làm cho Cung Vô Ưu tay chân luống cuống không biết làm gì.
“ coi như tôi xin lỗi là lỗi của tôi, cậu đừng khóc nữa có được không. Này đừng khóc nữa mà, cậu muốn tôi làm gì cũng được. “ Mẹ khiếp thật đau đầu mà.
Yến Vũ Thiên nghe vậy mở to mắt, điềm đạm đáng yêu ngây ngô nhìn Cung Vô Ưu.
“ Oa.. Hix hu hu.. Thậ..t sao.” Sắp được rồi.
“ Đúng đúng đúng, đừng khóc cậu muốn gì cũng được “
“ Được, vậy vậy anh kí tên vào đây đi “ bước đến bàn ghi vài chữ lên tờ giấy trắng nhanh chóng kí tên sau đó đưa cho Cung Vô Ưu.
“ hix..hix ... Anh kí tên sẽ không khóc nữa “
Nhìn tờ giấy trên tay Yến Vũ Thiên chưa đọc đã nhanh chóng kí tên, rồi đưa lại cho cậu.
“ Tôi đã kí rồi v đừng khóc nữa ok , tôi đi trước “ Rồi nhanh chóng biến mất sau cánh cửa.
Yến Vũ Thiên trong phòng nào còn dáng vẻ khóc lóc, ướt át như khi nãy thay vào là nụ cười gian xảo đắc ý không thôi. Hừ ức hiếp bổn thiếu gia chỉ có đường chết sau này xem ta từ từ hành hạ ngươi hắc hắc. Đêm nay thật đẹp nha. La La là la la là lá la la.
Khuôn mặt như thiên sứ giọng hát ngọt ngào nhưng nụ cười lại vô cùng đáng sợ. Ngoài trời mây đen kéo đến không ngừng dự báo mưa lớn đúng là đẹp đến dọa người.
Đại sảnh nhà hàng Tư Lan vẫn đầy người qua lại. Cung Vô Ưu nhanh chóng bước đi, bất ngờ va vào một người nhưng nhanh tay đỡ được. Cô gái hơi hoảng hốt nhìn chằm chằm Cung Vô Ưu. Khác với vẻ thuần khiết của Cung Hạ Nhi, cô lại mang sự quyến rũ câu nhân. Làn da trắng nõn tinh tế đôi chân dài cân đối hấp dẫn. Chiếc đầm dài xẻ tà đến đùi càng tôn lên làn da cùng khí chất hấp dẫn mị hoặc trên người cô, tư thế này anh có thể nhìn thấy bầu ngực căng tròn, rảnh ngực sâu hút chết người. Nhưng đáng tiếc anh bây giờ không có tâm trạng mà treo hoa ghẹo nguyệt bị tra tấn như vậy thật sự muốn nhanh về nhà ôm tiểu bảo bối ngủ một giấc mới được.
Nhanh chóng xin lỗi sau đó ra ngoài. Bỏ lại cô gái với nụ cười thích thú trên mặt. Thú vị lần đầu có người đàn ông không bị cô ta hấp dẫn nha. Được lắm tôi muốn xem anh là người như thế nào. Hừ đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới thôi sao. Rồi cũng ngã vào lòng cô thôi.
“ Tiểu thư, ông chủ đang chờ cô mời theo tôi “ nhân viên phục vụ nhanh chóng cất bước dẫn cô gái lên lầu. Mà chú ý chính là căn phòng lúc nãy sảy ra bi kịch của Cung Vô Ưu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.