Khi Trâu Già Gặp Cỏ Non

Chương 36

Thuấn Gian Khuynh Thành

07/11/2014

Hôm sau Nhược Hi theo sắp xếp của bệnh viện đi học tập ở nơi khác.

Thực sự có thể không cần đi, nhưng chủ nhiệm không chịu nổi sự khẩn cầu của cô, đành sắp xếp lớp học.

Bởi vì lần này đi cùng còn có ba bác sĩ trẻ tuổi khoa ngoại, tất nhiên bị người trong bệnh viện trêu đùa: “Bốn người đi, tất thành đôi.”

Rốt cuộc ai là người có thể theo đuổi được Lâm Nhược Hi bông hoa khoa nội trú, tất cả mọi người đều mỏi mắt trông chờ.

Trước mắt số phiếu cao nhất chính là Lê Tử Trạm bác sĩ khoa cấp cứu.

Vì thế khi Thẩm Ly tới tiễn cách cửa sổ xe thì thầm vào tai Nhược Hi: “Cố lên, có cơ hội phải lên, không có cơ hội phải cố gắng tạo ra cơ hội để mà lên.”

“Còn có những điều gì cần dặn dò nữa không?” Nhược Hi nhàn nhạn hỏi.

“Có, nếu như bạn có thể thoát khỏi thân phận lão xử nữ, mình sẽ tặng bạn một bao lì xì lớn.” Thẩm Ly cười cười, chậc chậc miệng.

Nhược Hi rốt cuộc cũng hiểu rõ cái gì gọi là người chết tâm không chết, có tâm tư nhưng không có dũng khí rồi. Cô gái trước mặt này chính là ví dụ tốt nhất. Ngày ngày gào hét muốn vượt tường, tìm kiếm cơ hội bên ngoài, thật ra thì không phải như vậy, hôm nay mắt thấy cơ hội tốt, chỉ hận ba mẹ chưa cho cô ấy nhiều hơn một chân, bộ dạng xun xoe chạy lên xe, đáng tiếng không có danh sách, cô ấy không có cơ hội, nếu không thể hoàn thành mục tiêu Thẩm Li đành phải bố trí nhiệm vụ cho Nhược Hi.

Đối với khả năng YY tuyệt vời của Thẩm Li, chỉ dùng một chiêu là được.

Nhược Hi ngoắc ngoắc tay, thần bí bảo Thẩm Li sát lại gần, sau đó thấp giọng nói: “Xem ra danh hiệu tiểu thiên hậu bát quái của cậu cần phải thay đổi, Lê Tử Trạm là Gay, bạn không biết?”

“làm sao có thể?” Mộng ảo của Thẩm Li hoàn toàn sụp đổ, nhất thời rên lên.

Nhược Hi liếc nhìn Lê Tử Trạm đang ngồi bên cạnh, dường như không có việc gì, anh ta còn đang xem tư liệu vừa đưa đến. May mắn đã đè nén âm lượng, nếu không anh ta nghe thấy cô vu oan như vậy còn không giết cô? Nhưng nhìn thấy dáng vẻ bị đả kích của Thẩm Li cho dù hi sinh cũng vẫn đáng.



Trăm năm mới gặp dáng vẻ thất bại của tiểu thiên hậu bát quái, rất đặc sắc.

Xe cuối cùng cũng khởi động, Thẩm Li bị đả kích vẫn không cam lòng hung hăng nhìn chằm chằm vào Lê Tử Trạm, không thể nào, càng nhìn càng không giống, không phải là nói lỗ mũi hơi vểnh lên năng lực ấy ấy sẽ rất mạnh sao, chẳng lẽ anh ta là công?

Nhược Hi nhìn qua kính thấy vẻ mặt khinh thường của Thẩm Li, cười đến suýt chút nữa rút gân. Cô tất nhiên biết Thẩm Li muốn nói đến cái gì, tiểu thuyết BG, coi thường tiểu thuyết BL, cho nên mới cố ý ghê tởm.

“Tôi nhìn chỗ nào giống Gay?”

Nhược Hi rốt cuộc cũng hiểu làm gì cũng phải ngó trước ngó sau, trong xe chỉ có bốn người, hai người ngồi sau cũng đã đeo tai nghe, bên cạnh chỉ có mình anh ta, ánh mắt lấp lánh có hồn đang nhìn cô chăm chú.

Không thèm suy nghĩ, Nhược Hi dùng gương mặt lạnh nhạt nói: “Không cần nhìn, chỗ nào cũng giống.”

Lê Tử Trạm là người như thế nào?

Nghe nói là một trong những số ít người đàn ông độc thân hoàng kim, bởi vì vẫn còn độc thân nên gần như đề tài của các y tá đều nhằm vào anh.

Nhưng mà Thẩm Li nghe được tin bát quái này cũng vô cùng hoài nghi, một bác sĩ nam ba mươi mấy tuổi, một là chưa kết hôn, hai là không có xì căng đan, chẳng lẽ chính là nam chính trong truyền thuyết BL.

Khi trai đẹp trong truyền thuyết được chuyển đổi thành nhân vật thực tế, chuyện chấn động này đương nhiên là rất lớn. Mặc dù Nhược Hi không hay bát quái, nhưng vẫn không nhịn được oán thầm. Một người đàn ông, cổ áo sơ mi luôn trắng, móng tay vĩnh viễn sạch sẽ chỉnh tề, thậm chí trên người còn có mùi xà bông thơm, không có một tí râu nào, sạch sẽ đến cực điểm, vâng, trong nhà không có phụ nữ mà vẫn sạch sẽ như vậy, trừ là Gay thì là gì nếu không, anh ta nhất định có bệnh thích sạch sẽ.

“Nhìn người tốt nhất nên nhìn cẩn thận, không nên liếc qua, cẩn thận nhãn cầu bị tổn thương.” Giọng nói của Lê Tử Trạm khiến tim Nhược Hi đập nhanh một chút, đã rất lâu rồi không như vậy.

Giọng nói này, giống một người.



Theo giọng nói của anh ta, cô quay người, nhìn thấy anh ta đang nhìn mình, cô chợt quay mặt lại, gáy đụng vào cửa kiếng, ai da một tiếng, khiến tài xế cũng quay đầu lại: “Không sao chứ?”

“Không có việc gì, không có việc gì!” Nhược Hi xoa đầu thu hồi tầm mắt, trong lúc vô tình lại thấy khóe môi đùa cợt châm biến của anh ta.

Cười như vậy, nhất định là Gay.

Nhược Hi không ghét người đồng tính, trên thực tế cô cảm thấy đó là quyền tự do của họ, không nên can thiệp. Chỉ là lời nói ác độc kết hợp với giới tính có vấn đề sẽ không tốt, ví dụ như anh ta mở miệng nói: “Cô nên đưa đồng nghiệp vừa rồi tới, thuận tiện để cô ấy giúp cô chụp ảnh.”

Nhiều năm trước, Nhược Hi sẽ không chịu phản kháng ngay lập tức, nhưng những năm gần đây đối thủ ít đi, danh hiệu Độc Cô Cầu Bại cũng có hiện tượng suy thoái giống thời kì mãn kinh, vì vậy cô một mực trấn an bản thân, Mình trưởng thành, mình đã trưởng thành rồi, tuyệt đối không nên cãi cọ với loại người đàn ông không có kiến thức mà hai tháng tới còn phải làm việc cùng nhau, không nên mới ngày đầu đã phá hủy hình tượng tỉnh táo hào phóng mà mình đã tạo ra.

“Tất nhiên, nếu như cô ấy tới, còn có thể phát hiện tính hướng đặc biệt của người nào đó.” Hiển nhiên, Nhược Hi nhiều năm ít rèn luyện, lực phản kích khong đủ, đối thủ chỉ cười nhạt coi như đáp lại, ánh mắt vẫn sáng rực khiến người ta phải cảnh giác.

Ánh mắt này ít nhiều khiến trong lòng Nhược Hi không thoải mái.

Trên đường đi, Nhược Hi cảm thấy buồn ngủ. Mấy hôm nay ngủ không ngon, lại ngồi ở cửa ánh mặt trời ấm áp, khiến cho cô quên đi nhiều chuyện phiền não, mơ hồ dựa vào ghế ngủ.

Lộ trình không dài không ngắn, ba giờ cũng đủ để có giấc mộng đẹp.

Trong mơ là hình ảnh Mục Ca trước một ngày rời đi, vùi mình trong phòng ngủ của cô không chịu đi, trong miệng nói lung tung cái gì, trong lòng cô chua xót cố gắng cười, giống như vỗ đầu cún con, vỗ đầu hắn, mặc dù trong lòng vô cùng khó chịu.

Hắn đột nhiên gian tay, trước màn cửa sổ trắng như tuyết, một bóng dáng to lớn đầy thương cảm, vì vậy Nhược Hi đi tới, tựa đầu vào ngực hắn, hai tay của hắn khép lại, thật chặt, vùi đầu trên vai cô, thân thể có chút run run.

Nhược Hi vén cổ áo sơ mi của hắn, hung hăng cắn mạnh một cái, ngẩng đầu cười nói: “Trước hết lưu lại dấu ấn, tránh tương lai cậu lớn lên, không nhớ rõ tôi.”

Hắn nói một câu, ở trong mộng nghe không rõ ràng, chỉ biết lúc hai người dựa vào nhau trái tim đập thật nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Trâu Già Gặp Cỏ Non

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook