Chương 447: Ẩn núp lần hai
Lê Thiên
26/03/2013
Nếu Tần gia châu Bách Diệp cũng có Động Hư Cảnh cường giả, vậy thì trận chiến này là trận chiến kinh nghiệm của Tần gia châu Bách Diệp mà thôi.
Tần Vô Song đang muốn mở miệng thì tên đại hán tóc xoăn kia phóng ánh mắt sắc nhọn liếc nhìn Tần Vô Song, đột nhiên nói:
- Chàng trai trẻ, ngươi tự xưng là đệ tử của Tần gia, tuy rằng ta tin bảy tám phần, nhưng ngươi muốn cả Tần gia châu Bách Diệp tin thì còn cần phải đem ra nhiều bằng chứng thuyết phục hơn nữa mới được.
Tần Vô Song thuận tay giơ lên, một quả ngọc bài thân phận đã bay ra ngoài. Tên đại hán tóc xoăn cũng thuận tay giơ lên bắt lấy, nhìn chăm chú, sắc mặt nhất thời có chút biến đổi, nhìn vào ánh mắt Tần Vô Song, rõ ràng có sự khác nhau.
Khối ngọc bài thân phận này, chính là của tổ tiên Tần Vũ lưu lại ở Tần gia trấn Đông Lâm, nó tương đương với ngọc bài của Đệ tử Trung tâm ở Tần gia Thiên Đế Sơn.
Bởi vậy tên đại hán tóc xoăn này tự nhiên phân biệt được tốt xấu nặng nhẹ, không khỏi bị ngọc bài của Tần Vô Song làm cho kinh sợ.
- Tần gia Thiên Đế Sơn?
Trong ánh mắt mang theo một chút sự kỳ lạ khó tin.
- Không cần hiểu lầm, đây là ngọc bài thân phận của Tần gia mà tổ tiên ta đã lưu lại.
Sự giải thích này của Tần Vô Song mới kéo đối phương lấy lại tinh thần. Cười cười, tên đại hán tóc xoăn vỗ vỗ ngực:
- Cũng giống như hai kẻ đồng bọn của ngươi, ta cũng là Thú Tộc, ha ha, lần này tới Áp Chủy Sơn này vốn là để thăm dò tình hình, không nghĩ rằng chỉ một mình đơn độc, thì ta có thể nuốt trôi, cho nên hạ thủ, ha ha, may sao gặp được các ngươi núp trong quân địch, nếu không, muốn giết sạch sẽ tới như vậy, chỉ e cũng có chút khó khăn. Chỉ đáng tiếc để tên họ Tô kia trốn thoát!
- Lại đây lại đây, các con, làm quen một chút.
Tên đại hán tóc xoăn vẫy vẫy tay, ba đứa con của hắn đều tập trung lại, ba tên này, sau khi hư không luyện hình, cơ hồ đều có tạo hình giống nhau, vừa nhìn là có thể nhận ra ngay là ba huynh đệ.
Tên đại hán tóc xoăn nói:
- Tần huynh đệ, ngươi có thể gọi ta là Thiết Hồng. Ba đứa này là con của ta. Ở bên trong Luyện Hư Cảnh, sức chiến đấu có thể coi là đỉnh phong!
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Cái này sớm đã lĩnh giáo qua, nếu không phải ba vị đại ca dũng mãnh, lực của ba người kìm hãm năm kẻ cấp bậc Luyện Hư Cảnh bên đối phương thì e là cuộc chiến cũng không chấm dứt dễ dàng như vậy.
Tên Thiết Hồng kia vô cùng hưng phấn, gật gật đầu:
- Không sai! Tần huynh đệ, bên kia tòa thành của Tần gia châu Bách Diệp, trận chiến đã khai hỏa, chi bằng chúng ta cùng nhau qua đó. Thêm quân sinh lực của chúng ta cũng có thể giết cho bọn chúng không kịp trở tay!
Tần Vô Song trầm ngâm một lát:
- Thiết Hồng tiền bối, các ngươi về trước tiếp viện. Ta dự tính tiếp tục ẩn núp, thêm một lần nữa đánh hỏng nội bộ kẻ địch.
- Bên này bại binh, ngươi thêm một lần nữa đánh trong nội bộ địch, không sợ đối phương sinh nghi sao?
Trong khẩu khí Thiết Hồng có chút lo lắng, hiển nhiên không thực sự đồng ý với kế hoạch tiếp tục ẩn núp của Tần Vô Song.
Tần Vô Song lại rất kiên trì:
- Không vào hang hổ, làm sao bắt được hổ con. Tuy rằng đạo nhân mã này của Tô Tổng quản hoàn toàn bị tiêu diệt, nhưng dưới tay Trần Thống lĩnh, còn có rất nhiều cao thủ, thực lực tuyệt đối vẫn đang chiếm ưu thế.
- Một kẻ cường giả cấp bậc Động Hư Cảnh, không tính Tô Tổng quản, bọn chúng bên kia cũng có năm Hóa Hư Cảnh cường giả, cho dù là Luyện Hư Cảnh cũng có đến mười mấy tên. Thiết Hồng tiền bối, ngươi mau về gấp rút tiếp viện, đem tình hình thực lực bên này bẩm báo. Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Tần Vô Song nói tới đây, quay đầu nói với Bao Bao:
- Lão Tam, ngươi cùng bọn Thiết Hồng tiền bối quay về thành lũy, phụ trách tình hình liên lạc.
Bao Bao chần chừ nói:
- Lão Đại, vậy ngươi…
- Không cần lo lắng cho ta, ta cùng Lão Nhị trở về, bọn chúng trong nhất thời sẽ chưa nổi lên sự nghi ngờ. Chỉ cần thông báo tình hình sai lệch cho bọn chúng, liền có thể dựa vào đó làm bọn chúng bị thiệt hại nặng!
Trong mắt Thiết Hồng cũng lóe lên quang mang hưng phấn, gật đầu nói:
- Nếu có thể trong ứng ngoại hợp, chưa biết chừng còn đúng là cho bọn chúng một sự kinh ngạc vui mừng lớn! Chỉ cần có thể tiêu diệt bộ phận cao thủ của đối phương, chúng ta liền có cơ hội giảm bớt sự hao tổn của chiến tranh một cách thấp nhất, thoải mái giành lấy thắng lợi!
Tần Vô Song giơ quyền:
- Mời Thiết Hồng tiền bối tức tốc trở về, tùy thời chờ liên lạc.
- Được, Tần huynh đệ, ta sẽ chờ đợi tin tức của ngươi!
Bao Bao phụng mệnh, cùng bọn người Thiết Hồng trở về. Giờ phút này, bên ngoài tòa thành Tần gia châu Bách Diệp, tam tên Tổng quản khác đã dẫn theo đội ngũ của mình tới, bắt đầu tập kích mạnh mẽ vào những điểm mấu chốt của Tần gia.
Đáng lẽ, bọn chúng là định tập kích bất ngờ, nhưng thật không nghĩ tới, Tần gia châu Bách Diệp sớm đã có tất cả sự phòng ngự tốt như thế này, có lẽ là trước lúc bọn chúng tiến tới tấn công.
Tần gia châu Bách Diệp có sự chuẩn bị, kế hoạch tập kích bất ngờ của bọn chúng cũng tự nhiên mà thất bại.
Đợi đầy đủ quân lực của bọn người Thiết Hồng về, bên Tần gia châu Bách Diệp cũng nhất thời giảm được áp lực. Tương đương cũng có ba cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh, mà cao thủ cấp bậc Luyện Hư Cảnh cũng có đến chín tên.
Đây vẫn không bao gồm cả Bao Bao đang che giấu thân phận.
Kế hoạch tiến công, trở nên nghiêm trọng. Ba tên Tổng quản phát hiện sự phòng bị của Tần gia châu Bách Diệp, xác thực vượt qua cả sức tưởng tượng của bọn chúng. Đặc biệt là trận pháp thiết kế bên ngoài của tòa thành Bách Diệp đối với thực lực của bọn chúng mà nói là lực suy yếu đi rất nhiều. Tại những điểm then chốt bên ngoài, cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh muốn ngự không phi hành, khó khăn thế nhưng lại hơn bình thường gấp năm ba lần.
Mấy tên cường giả Tân gia châu Bách Diệp này, tuy rằng chưa nói tới thân chinh bách chiến, nhưng cũng là từng trải, cần phải thiết lập trận pháp trọng lực này ở các điểm then chốt tứ phía.
Trận pháp trọng lực loại này, là một môn thuật pháp Thổ tính thuộc. Loại trận pháp này, có lớn có nhỏ. Dùng ở trên người, có lẽ chỉ là một cái Trọng Lực Thuật đơn giản, nhưng nếu bố trí thành trận pháp lại có thể làm cho uy lực của đại trận lớn mạnh tới cực đại.
Trận pháp khởi động ở những điểm trọng yếu trên không này, khiến cho cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh có đầy đủ ưu thế phi hành trên không, nhất thời bị suy yếu đi trên diện rộng. Cái đáng sợ nhất chính là, sự phòng ngự bên trong của tòa thành Tần gia châu Bách Diệp, năng lực ngự không của các cường giả bên trong hoàn toàn không mảy may chịu trận pháp bên ngoài hạn chế. Thành ra, mặc dù bọn chúng đã mạnh mẽ công kích trận pháp, nếu tùy tiện tiến vào thì thật dễ dàng bị đối phương đánh cho không chừa lối thoát!
Đánh lâu vô công, ba tên Tổng quản này quyết đoán kịp thời, hạ lệnh hủy bỏ tiến công, lui về phía sau trăm dặm, tạm thời dựng trại đóng quân, chờ Trần Thống lĩnh đến chỉ huy tiếp.
Tên Trần Thống lĩnh kia chính là Động Hư Cảnh cường giả ở Bài Sơn Phủ. Nhưng kỳ phùng địch thủ lần này lại là vị Cửu thúc công Tần Thắng của Tần gia châu Bách Diệp, cũng là cao thủ có thực lực vô cùng mạnh mẽ ở Động Hư Cảnh. Bế quan mười mấy năm, bản thân tuy không thể đột phá tiến vào Hư Võ Đại viên mãn, nhưng ở cấp độ Động Hư Cảnh này cũng là hiếm có đối thủ.
Bởi vậy cùng Trần Sâm đối chiến nửa ngày, nhưng cũng chẳng kẻ nào có ưu thế hơn. Trận chiến này, kéo dài từ đêm đến tận hửng sáng, lại từ sáng sớm kéo tận giữa trưa mà vẫn y nguyên bất phân thắng bại.
Tần Thắng lúc đầu cho rằng, ở trình độ Động Hư Cảnh này, phần thắng về phía mình đáng ra là vô cùng lớn. Lại không hề nghĩ tới, tên Trần Sâm này mấy năm gần đây mới nổi lên nhưng thủ hạ của hắn lại vô cùng giỏi! Dĩ nhiên làm cho lão không thấy bất kỳ một sự tiện nghi nào.
Đánh lâu không xong, trong lòng nhớ tới đại cục của Tần gia châu Bách Diệp, Tần Thắng trong lòng liền có ý ngưng chiến. Vừa hay tên Trần Sâm kia cũng biết hôm nay không thể thắng được cường giả mới xuất đầu lộ diện của Tần gia châu Bách Diệp, tâm tư cũng giống như Tần Thắng, dự định lui trước một bước, tính toán sau.
Vừa nghĩ như vậy, hai bên đều thử ra mấy chiêu, liền có ý hiểu ngầm lui bước.
o0o
Trần Sâm trở lại doanh địa, ba tên Tổng quản đều lên đón tiếp. Mà Trần Sâm tự mình mang theo bốn kẻ tâm phúc, cũng đều tiến lên nghênh đón.
- Trần Thống lĩnh, thế nào?
Trần Sâm khoát tay chặn lại:
- Vào đại trướng rồi nói.
Hỏi tình hình chiến đấu, ba tên Tổng quản kia cũng đều dồn dập tiến lên nói cụ thể chiến cuộc, Trần Sâm nghe xong, khẩu khí thận trọng:
- Chúng ta lần này, chẳng những xem nhẹ thực lực của Tần gia châu Bách Diệp, còn xem nhẹ sự phán đoán của bọn chúng. Kế thứ nhất của chúng ta hiển nhiên đã bị bọn chúng nhìn thấu. Tần gia châu Bách Diệp sớm đã có sự bố trí, nếu không lần tập kích bất ngờ này, không có lý gì mà ngay cả một cứ điểm quan trọng cũng không bắt được!
- Trần Thống lĩnh, chủ yếu vẫn là trận pháp trọng lực đáng ghét trước mặt ba cứ điểm mấu chốt, trận pháp trọng lực này khiến cho những ưu thế trong không trung cấp bậc Hóa Hư Cảnh bọn ta không thể phát huy hoàn toàn. Mà Hóa Hư Cảnh cường giả bên trong nội bộ bọn chúng lại không hề chịu ảnh hưởng gì, ở đây đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công, cũng không dám tùy tiện xâm nhập.
Trần Sâm trầm ngâm nói:
- Tần gia châu Bách Diệp quả nhiên có chút quỷ môn đạo! Các ngươi không tiến vào là đúng, một khi tiến vào, chưa biết chừng bên trong có cạm bẫy. Trận chiến ngày hôm nay, tuy chúng ta không có bại, nhưng cũng không đạt được mục đích mong muốn, lòng hăng hái lại bị tổn thất một trận.
- Trần Thống lĩnh, Tần gia châu Bách Diệp kia vậy mà cũng có Động Hư Cảnh cường giả sao? Ở giữa Bài Sơn Phủ, Hóa Hư Cảnh cường giả đã là rất giỏi rồi, trong thế lực châu Bách Diệp cấp bậc Động Hư Cảnh vô cùng hiếm có!
Trong đó có một gã Tổng quản Hà gia, có chút chán nản nói.
- Tần gia châu Bách Diệp, xem ra theo Tần gia Thiên Đế Sơn cũng cấp cho không ít ưu đãi, nếu không dựa vào nội tình bên trong của Tần gia châu Bách Diệp làm sao có thể xuất hiện Động Hư Cảnh cường giả?
Trong khẩu khí của Trần Thống lĩnh cũng có chút buồn bực:
- Hôm nay tạm thời tới đây, hạ lệnh, lui binh ba trăm dặm, cùng bọn Tô Tổng quản tập hợp rồi hạ trại!
- Được!
Đang lúc nói, rèm cửa doanh trướng bị vén lên, một kẻ từ ngoài tiến vào, chính là một kẻ Luyện Hư Cảnh, tâm phúc của Trần Thống lĩnh, vẻ mặt ngưng trọng, tiến tới, thanh âm có chút run rẩy nói:
- Thống lĩnh đại nhân, Tô Tổng quản bên kia rất không ổn!
- Thế nào?
Trần Thống lĩnh trong lòng chấn động kịch liệt, nhưng dáng vẻ biểu hiện cũng không hề sợ hãi.
- Tô Tổng quản bên kia, còn hai kẻ sống sót trốn về bên này nương tựa, bọn chúng nói đội ngũ bị địch tập kích bất ngờ, bị giết chết phân nửa, còn lại chạy tứ phía. Tô Tổng quản cũng lập tức chạy thoát thân, không biết chạy về phía nào.
Trần Thống lĩnh không khỏi ngẩn người, còn những người khác, lại không thể tưởng tượng nổi bất chợt nhảy dựng lên, hiển nhiên, tin tức này làm cho bọn chúng giật mình sợ hãi.
- Dẫn bọn chúng đến đây!
Trần Thống lĩnh xét đến cùng cũng là nhân vật thủ lĩnh, là người đầu tiên phản ứng lại.
Tên tâm phúc đi ra ngoài, không lâu sau liền mang theo Tần Vô Song cùng Cô Đơn tiến vào đại trướng.
- Thuộc hạ bái kiến Trần Thống lĩnh, và các vị Tổng quản đại nhân.
Tần Vô Song cùng Cô Đơn lúc này đang trong hình dạng ‘thảm hại không chịu được’. Cái hình dáng này thật làm cho kẻ khác không thể sinh nghi.
- Ngay cả Tô Tổng quản cũng chạy trốn sao?
Trần Thống lĩnh vẫn còn có chút khó có thể tin được.
- Tô Tổng quản bị một gã đại hán tóc xoăn đuổi giết, thoát được nhưng chẳng biết tung tích. Năm vị Luyện Hư Cảnh cường giả bị kiềm chế, bao vây. Tô Tổng quản trước khi tháo chạy hạ lệnh cho mọi người thoái binh. Mấy kẻ Linh Võ Cảnh bọn ta bên ngoài bị vây lui ở vị trí có lợi nhất. Dù vậy nhưng vẫn bị bọn chúng giết hết phân nửa. Một bộ phận nhỏ chạy tán tứ phương, chỉ có hai huynh đệ chúng ta thương lượng quyết định vẫn là đến hội ngộ cùng Tổng bộ!
Kẻ đang ở trong hiểm cảnh Tần Vô Song lại không hề hoang mang hoảng hốt mà ngược lại, lại càng bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.