Chương 126: Đế quốc Đại La
Lê Thiên
26/03/2013
Đế quốc Đại La nằm phía Đông Đại lục Thiên Huyền, là Đế quốc trung phẩm, số Công quốc phụ thuộc hơn mười. Vị trí trên Đại lục Thiên Huyền tương đối cao quý.
Bên trong Đế quốc Đại La có rất nhiều đại sơn linh khí sung túc, bên trong ẩn náu rất nhiều những Tiên Thiên cường giả ẩn thế, cấu thành vô số môn phái lớn lớn nhỏ nhỏ.
Cực Âm Lão Nhân của Cực Âm Sơn là một trong những Tiên Thiên cường giả nổi bật của Đế quốc Đại La, chiếm cứ địa bàn Cực Âm Sơn, mở phái Cực Âm Tông, vô cùng hưng vượng.
Cực Âm Lão Nhân tính cách nham hiểm, âm hiểm cổ quái, là nhân vật mà rất nhiều người ở Đế quốc Đại La không muốn đụng tới.
Thực lực người này cố nhiên cao cường, nhưng đáng sợ hơn là hắn lại âm hiểm độc ác, trăm mưu ngàn kế, một khi đã thù hận với ai là bất chấp thủ đoạn, khắc cốt ghi tâm, phải cắn chết người ta mới chịu thôi nếu không tuyệt không bỏ cuộc.
Kiểu có thù tất báo này của hắn không biết đã khiến bao nhiêu tông phái e sợ, không muốn giao tiếp. Nhưng không muốn giao tiếp không có nghĩa là có thể xem nhẹ sự tồn tại của hắn.
Sâu bên trong Cực Âm Sơn, một người thanh niên chừng ba mươi tuổi thần thái lo lắng đang bước qua bước lại bên bên ngoài động phủ tu luyện của Cực Âm Lão Nhân, thỉnh thoảng lại ngó vào bên trong động. Nhìn vẻ mặt hắn như đang chờ đợi ai vậy.
Người thanh niên này chính là con trai cả của Xích Mộc Vương, Hạ Vũ Thiên, từ nhỏ đã được đưa tới làm môn hạ của Cực Âm Lão Nhân mà tu luyện. Xích Mộc Vương đặt trên mình hắn hy vọng tiến vào cảnh giới Tiên Thiên. Mà chuyện bái dưới môn hạ của Cực Âm Lão Nhân chính là bảo đảm lớn nhất.
Mặc dù đến hôm nay Hạ Vũ Thiên vẫn chưa vào được cảnh giới Tiên Thiên nhưng Cực Âm Lão Nhân đã từng hứa, chỉ cần Xích Mộc Vương chuẩn bị cho hắn đủ 360 trinh nữ sinh năm mão tháng mão ngày mão giờ mão khắc mão thì hắn sẽ ưu tiên suy nghĩ giúp Hạ Vũ Thiên tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.
Hạ Vũ Thiên thấy được hứa hẹn vậy, đương nhiên không dám chậm trễ, mấy năm nay hắn liên tục thúc giục Xích Mộc Vương cố gắng thu thập đủ số trinh nữ mà Cực Âm Lão Nhân yêu cầu.
Ngần ấy năm, Xích Mộc Vương phái đi không biết bao nhiêu nhân lực cao thủ, nhiều như cây trong rừng, nhưng gom đủ 360 trinh nữ có điều kiện khó khăn như vậy không phải là chuyện đơn giản.
Thấy mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng có lợi nhưng không ngờ Tần Vô Song lại bất ngờ xuất hiện, phá hủy kế hoạch gần đây của Xích Mộc Vương.
Xích Mộc Vương thù cũ chồng thêm thù mới, viết một lá thư gửi tới Cực Âm Sơn.
Hạ Vũ Thiên nhận được thư từ gia tộc, cũng có chút lo lắng. Nhưng phụ thân trong thư đã nói rõ, bảo hắn bất luận thế nào cũng phải thỉnh động được sư phụ hắn là Cực Âm Lão Nhân, chỉ có Đại cao thủ Tiên Thiên như Cực Âm Lão Nhân ra tay thì mới có thể giúp Xích Mộc Vương nhổ cái họa lớn này.
Hạ Vũ Thiên luôn quan tâm tới tình hình Bách Việt Quốc nên đương nhiên cũng biết Quán quân Thí luyện lần này được Võ Thánh Sơn bảo hộ, Xích Mộc Vương Phủ mặc dù là chư hầu một phương nhưng muốn đối đầu với Võ Thánh Sơn thì vẫn còn thua xa. Nhưng nếu như Cực Âm Tông xuất mã thì lại khác.
Thứ nhất, Đế quốc Đại La là Đại chủ quốc của Bách Việt Quốc. Mà Cực Âm Tông ở Đế quốc Đại La dù không phải là thế lực mạnh nhất nhưng chí ít cũng được xếp vào thế lực thượng đẳng.
Đại Tông phái đến từ Đại chủ quốc đã xuất mã thì muốn giết một thiếu niên của Công quốc hạ thuộc, dù có là tiền trảm hậu tấu thì cũng không ai dám làm gì họ.
Tuy rằng Đế quốc Đại La rất coi trọng lần Thí luyện Võ đồng này nhưng chỉ vì Quán quân Thí luyện của một Công quốc trung phẩm mà trở mặt, chuyện này khó có thể xảy ra.
Quán quân Thí luyện của một Công quốc trung phẩm chỉ là một thiếu niên có tiềm lực Tiên Thiên; còn Cực Âm Tông là Tông phái sở hữu không ít Tiên Thiên cường giả. Trọng ai khinh ai, chẳng cần cân đong chắc ai cũng biết.
Hạ Vũ Thiên có thể đọc được trong thư ngọn lửa hận mãnh liệt trong lòng phụ thân. Chuyện này không cần phụ thân vận động, chỉ cần đọc xong thư, Hạ Vũ Thiên đã giận chẳng kém gì phụ thân!
Tên Tần Vô Song này phá hỏng chuyện tốt của Xích Mộc Vương Phủ, nghĩa là đã gián tiếp phá hỏng đại kế Tiên Thiên của hắn. Vào được cảnh giới Tiên Thiên chính là mơ ước mà Hạ Vũ Thiên ấp ủ từ khi hiểu được sự đời đến giờ. Hai ba mươi năm cố gắng, lúc nào cũng bôn ba vì ước mơ này, vắt kiệt suy nghĩ, tưởng như nằm mơ cũng mơ thấy được. Hoàn toàn trở thành một tâm kết, thậm chí một tâm ma trong lòng hắn!
Hôm nay lại có người ngáng ngang đại kế Tiên Thiên của hắn, bảo hắn sao mà không hận cho được?
Nếu như Hạ Vũ Thiên hắn đủ năng lực, e rằng giờ này hắn đã chạy về Bách Việt Quốc, trực tiếp xông vào Thiên Tứ Lĩnh rồi.
Xích Mộc Vương không tiện đụng tới Thiên Tứ Lĩnh không có nghĩa là Hạ Vũ Thiên hắn cũng không tiện. Thân phận hắn bây giờ là môn đồ của Cực Âm Tông, trở về một nơi như Bách Việt Quốc, một Công quốc phụ thuộc của Đế quốc Đại La, ý nghĩa thân phận đương nhiên chẳng khác gì là đại diện của Đế quốc Đại La và Cực Âm Tông.
Nhưng Hạ Vũ Thiên hắn vẫn chưa đặt chân vào được cảnh giới Tiên Thiên thì có tư cách gì đối phó với Tần Vô Song?
Tên Tần Vô Song đó Phụ vương đã nói rất rõ trong thư là không biết hắn có kỳ ngộ gì mà dù còn trẻ đã là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, không thua kém bất cứ cao thủ Cửu đẳng nào của Xích Mộc Vương Phủ.
Phần tu vi này chẳng trách hắn có thể giành được Quán quân Thí luyện, cướp đi vị trí Quán quân mà Tam đệ Hạ Vũ Xung ấp ủ bấy lâu.
Tâm trạng Hạ Vũ Thiên lúc này lo lắng vô cùng, hắn đang nghĩ xem chiều có nên quay lại hay không thì từ trong động vọng ra một giọng nói già nua.
- Vũ Thiên, vào đi!
Đúng là giọng nói của sư phụ Cực Âm Lão Nhân rồi. Hạ Vũ Thiên mừng rỡ chui vội vào trong.
- Đồ nhi Hạ Vũ Thiên bái kiến sư phụ!
- Không cần đa lễ.
Cực Âm Lão Nhân ngồi trong bóng tối, căn bản nhìn không rõ mặt mũi, chỉ có giọng nói vọng ra.
Cực Âm Lão Nhân hờ hững hỏi:
- Có phải là tốp trinh nữ mới được chuyển tới rồi không?
Hạ Vũ Thiên vã mồ hôi, vội vàng quỳ sụp xuống:
- Sư phụ, đồ nhi có tội!
Cực Âm Lão Nhân hừ nhẹ một tiếng, khẩu khí đột nhiên thay đổi:
- Sao? Có chút việc mà cũng không làm được? Vậy mà ngươi ngày ngày vẫn hy vọng vào được cảnh giới Tiên Thiên?
Hạ Vũ Thiên vội vàng giải thích:
- Sư phụ, hãy nghe đồ nhi giải thích.
Cực Âm Lão Nhân lạnh lùng:
- Đừng lấy những lý do ngây thơ lừa bịp ta, nếu không lời giải thích của ngươi sẽ làm tội ngươi nặng thêm đấy.
- Đồ nhi tuyệt không dám lừa bịp sư phụ.
Hạ Vũ Thiên cố gắng khống chế cảm xúc rồi mới cất lời:
- Sư phụ, tháng này Phụ vương con vốn đã thu thập được thêm bảy, tám trinh nữ phù hợp điều kiện, nhưng không biết từ đâu lại xuất hiện một tên thiếu niên yêu nghiệt phá hỏng kế hoạch. Những trinh nữ đó đã bị hắn thả đi hết rồi.
- Thiếu niên yêu nghiệt?
Cực Âm Lão Nhân hừ khẽ:
- Xích Mộc Vương Phủ ngươi từ bao giờ ngay cả một tên thiếu niên cũng không giải quyết được? Một Bách Việt Quốc nhỏ xíu mà cũng có yêu nghiệt à?
- Sư phụ, phụ thân người nói là một con cháu Hàn môn ở Bách Việt Quốc, chỉ có mấy năm ngắn ngủi mà đã thành Quán quân Thí luyện Võ đồng, giành ghế Vương tộc, thực lực còn đạt tới Chân Võ Cảnh Cửu đẳng. Những điều đó không phải chỉ có yêu nghiệt mới làm được sao?
- Chân Võ Cảnh Cửu đẳng?
Khẩu khí của Cực Âm Lão Nhân có chút bán tín bán nghi:
- Ngươi khẳng định, tình báo của ngươi không sai chứ?
- Đồ nhi dám lấy sinh mạng gia tộc mình ra đảm bảo, chuyện này tuyệt đối chính xác! Tên tiểu tử đó to gan lớn mật mới dám phá hỏng chuyện lớn của sư phụ, rõ ràng đã mạo phạm tới Cực Âm Tông chúng ta. Sư phụ, tên nghịch tặc này nên xử lý thế nào, mời sư phụ chỉ dạy. Tên tiểu tử đó mới tấn thăng Vương tộc, huênh hoang vô cùng, lại được vị Tiên Thiên cường giả ở Võ Thánh Sơn Bách Việt Quốc bao che, không ai dám đụng đến.
Khẩu khí của Hạ Vũ Thiên đầy vẻ không phục, còn ngầm châm chọc chuyện phá hỏng chủ ý của Cực Âm Lão Nhân. Hắn hiểu tính cách của sư phụ, kiêng kỵ nhất chuyện bị người khác mạo phạm sự uy nghiêm của Cực Âm Tông.
Hắn cố ý nâng cao Tiên Thiên cường giả của Võ Thánh Sơn để chọc giận Cực Âm Lão Nhân. Bởi vì Cực Âm Lão Nhân vô cùng tự phụ, không bao giờ chịu công nhận những Tiên Thiên cường giả khác.
Quả nhiên, Cực Âm Lão Nhân nghe xong, chỉ khặc khặc cười nhạt. Hắn gừng càng già càng cay, làm sao không thấy được ý đồ của Hạ Vũ Thiên?
Chỉ có điều nghe ra là một chuyện, còn có nhịn được hay không lại là chuyện khác. Bây giờ hắn đang tu luyện một môn Tiên Thiên tà công, đang trong thời điểm quan trọng. Những trinh nữ đến từ khắp nơi ấy chính là năng lượng bổ sung để hắn tu luyện tà công. Một khi năng lượng bổ sung bị cắt đứt, tiến độ tu luyện của hắn sẽ bị chậm lại, đây là điều hắn không thể nào chịu được.
Suy nghĩ một hồi, Cực Âm Lão Nhân liền có ngay quyết định.
Hắn vung tay, ném ra một cái Cực Âm Lệnh:
- Đưa Cực Âm Lệnh này đến trước động phủ của Đại sư huynh ngươi, nói là ta ra lệnh cho hắn đi Bách Việt Quốc một chuyến. Kẻ nào ngăn cản chuyện tốt của Cực Âm Tông ta, kẻ đó nhất định phải chết!
Hạ Vũ Thiên hoan thiên hỉ địa nhận cái Cực Âm Lệnh, đang định từ biệt rời động thì đột nhiên nghĩ ra một chuyện, lại cung cung kính kính nói:
- Nếu như vị ở Võ Thánh Sơn ngăn cản thì sao ạ?
- Tu vi của Đại sư huynh ngươi không thua kém vị ở Võ Thánh Sơn. Ngươi nói với Đại sư huynh ngươi nếu như vị trên Võ Thánh Sơn ấy muốn làm kẻ nhiều chuyện thì ba tháng sau, Cực Âm Lão Nhân ta sẽ đích thân lên Võ Thánh Sơn lấy đầu hắn!
- Vâng!
Kết quả này mười phần vừa ý Hạ Vũ Thiên. Có được lời hứa này của sư phụ, làm sao Hạ Vũ Thiên không mừng được?
Bước ra khỏi động, hắn cười khục khục một hồi rồi không nhịn được ngửa cổ lên cười ha hả, hòng xả cơn giận trong lồng ngực. Ôm Cực Âm Lệnh trong tay, hắn vui vẻ đi về phía động phủ của Đại sư huynh.
o0o
Gần như cùng lúc đó, Hoàng đế Bệ hạ của Đế quốc Đại La đang xem xét thành tích Thí luyện Võ đồng từ các Công quốc mang đến. Trong đó, có cái làm hắn thất vọng, có cái làm trong tầm dự kiến và cũng có cái nằm ngoài tầm dự kiến của hắn. Ví dụ như Bách Việt Quốc.
Công quốc trung phẩm này trong mấy chục Công quốc của Đế quốc Đại La không được coi nổi bật cũng không được coi yếu kém. Nhưng mấy trăm năm nay, lúc nào cũng im ắng, chưa có lúc nào đặc biệt nổi trội. Nhưng lần này, Bách Việt Quốc khiến hắn ngạc nhiên vô cùng!
Trong mười đại Công quốc trung phẩm, Bách Việt Quốc từ xưa đến nay luôn xếp hàng giữa giữa, vậy mà lần này lại độc chiếm ngôi vị số một, thành tích không thua kém bất cứ Công quốc thượng phẩm nào.
- Đây đúng là niềm vui bất ngờ!
Hoàng đế Bệ hạ của Đế quốc Đại La cười tủm tỉm quay sang nói với Thủ lĩnh thị vệ.
- Bách Việt Quốc?
- Đúng vậy, Bách Việt Quốc đã bao giờ phong quang như thế này chưa? Nhất là Võ đồng đoạt Quán quân Thí luyện thành tích lại cao nhất đợt này, cao hơn cả con cháu của Đế quốc Đại La ta, cao hơn tất cả con cháu Công quốc khác. Cùng là một nội dung Thí luyện vậy mà không ai vượt qua được hắn! 600 tích điểm! Thành tích này, Trẫm thực sự có chút ngạc nhiên, tại sao một Võ đồng đến từ một Công quốc trung phẩm lại có thành tích này chứ?
Hoàng đế Bệ hạ của Đế quốc Đại La đã từng gặp qua không ít thiên tài, người có thể khiến Hoàng đế Bệ hạ ngạc nhiên đến vậy rốt cục như thế nào? Viên Thủ lĩnh thị vệ cũng không khỏi có chút hiếu kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.