Chương 883: Một mũi tên trúng hai đích
Lê Thiên
27/03/2013
- Kiếm Nhiêm đại nhân, Đại Chưởng môn nhà ta vong mạng, giờ ta như rắn mất đầu, xin Kiếm Nhiêm đại nhân niệm tình cũ hãy giúp đỡ.
Tân Thiên Thần nói trong nước mắt. Khóe miệng Kiếm Nhiêm lộ ra nụ cười quái dị, gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, hôm nay ta đến là để giúp các ngươi.
Tân Thiên Thần mừng húm:
- Có phải Kiếm Nhiêm đại nhân có kế sách gì hay?
Kiếm Nhiêm cười kỳ quái:
- Đúng là có một cách hay.
Tân Thiên Thần không nghi ngờ gì:
- Kiếm Nhiêm đại nhân xin hãy thỉnh giáo!
- Thiên Thần à, Lão Đại nhà ngươi đã chết, Tân gia các ngươi sớm muộn gì cũng bị Tần gia giải quyết. Hôm nay ta đến rất đơn giản là muốn giúp lão huynh Thiên Vấn tiễn các ngươi một đoạn để cho Tân gia các ngươi đoàn tụ dưới hoàng tuyền. Bị Tần gia tiêu diệt không bằng để ta động thủ, đây là Thiên Vấn lão huynh báo mộng cho ta, ta nhất định phải làm theo mới được.
Tân Thiên Thần thất sắc:
- Kiếm Nhiêm… đại nhân, ngài… ngài đang đùa gì vậy?
Kiếm Nhiêm sắc mặt sầm xuống:
- Giờ ta không nghiêm túc sao?
Tân Thiên Thần nhận thức được tình hình không hay, liền vội chạy đi, Kiếm Nhiêm cười gằn:
- Chạy được sao?
Giơ vuốt tóm lấy nhục thể của Tân Thiên Thần, chỉ một cái bóp nhục thể Tân Thiên Thần lập tức nát bét, máu me thịt thà bay tứ tung.
Còn Thần hồn vừa chạy đi, Kiếm Nhiêm há to mồm nuốt luôn Thần hồn của Tân Thiên Thần vào nhai rồn rột rồi nuốt xuống bụng.
Hóa Thần Đạo Tân Thiên Thần đã bị tiêu diệt nhục thể, Thần hồn thì bị nuốt gọn!
Tân Thiên Thần chết thì Tân gia căn bản không còn cường giả nào đáng kể nữa. Kiếm Nhiêm xung kích vài lượt là giết sạch sẽ toàn bộ cao thủ của Tân gia.
Nhìn những kẻ yếu ớt chạy toán loạn khắp nơi, Kiếm Nhiêm không tha cho bất kỳ kẻ nào, thả hết Phong ấn Thú hồn ra truy sát.
Cả sơn môn Tân gia bị thần lực của Kiếm Nhiêm phong tỏa thành một cái Tu La Trường, tàn sát đến trời đất u ám.
Số Phong ấn Thú hồn Kiếm Nhiêm lấy được từ Thiên Hỏa Nam Cương cho Tân gia mượn, ngoài hai con bị Tần Vô Song tiêu diệt thì vẫn còn vài con, vì thế mà bây giờ truy sát đám binh tôm tướng tép này rất nhàn nhã.
Một ngày một đêm, cả Tổng bộ Tân gia, già trẻ trai gái toàn bộ đã bị giết, không còn lại một ai.
Trận tàn sát này có thể gọi là máu chảy thành sông, mấy vạn đệ tử của Tổng bộ Tân gia không có một ai chạy thoát. Có thể thấy uy lực Thần thú đáng sợ đến mức nào.
Vài con Phong ấn Thú hồn cộng với Kiếm Nhiêm Chân Thần Đạo ba kiếp là có thể diệt môn Tân gia, từ đó có thể thấy sự đáng sợ của Thú Tộc.
o0o
Trận tàn sát này rất nhanh đã lan truyền ra khắp Hiên Viên Khâu.
Tân gia bị diệt môn!
Tân gia lịch sử mấy vạn năm, sau khi Tân Thiên Vấn chết chưa đến nửa tháng đã bị diệt môn. Điều này đương nhiên khiến ngoại giới cực kỳ kinh hãi.
Mọi sự suy đoán đều nhằm vào Tần gia.
Nhưng Tần gia lại có đầy đủ chứng cứ, tất cả cường giả của Tần gia đều ở trong sơn môn không hề rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn, hơn nữa có rất nhiều tông môn đến làm khách Thiên Đế Sơn có thể làm chứng.
Như vậy, những điều suy đoán về việc Tân gia diệt môn càng ầm ĩ hơn.
Có người nói tuy Tần gia không đích thân động thủ nhưng chắc chắn đã ngầm phái cao thủ đi làm.
Cũng có người nói là Đồ Đằng cường giả làm để người nắm giữ Thần Khí Chi Môn nhìn.
Thậm chí có người nói đó là do người nắm giữ Thần Khí Chi Môn làm, người bình thường đâu thể tiêu diệt được hết toàn bộ đệ tử Tân gia, không sót một ai?
Những điều suy đoán đó Tần Vô Song chẳng để tâm, nhưng hắn đang cười thầm, xem ra Thần thú Kiếm Nhiêm rất cần Thần Khí Chi Môn. Chỉ là dù Kiếm Nhiêm có lập được mười đầu danh trạng nữa thì Tần Vô Song cũng không thể cho nó cái nó muốn.
Vì Tần Vô Song hận Kiếm Nhiêm tận xương tủy, đề phòng con hung thú lật lọng tráo trở này. Nhớ đến lời dặn của Thiên Tu Truy Vân Thú trước khi đi, rồi nhìn Kiếm Nhiêm diệt Tân gia quả đoán như vậy, loại hung thú có thể trở mặt bất cứ lúc nào này mà giữ ở bên mình chắc chắn là đại họa.
Huống hồ Tần Vô Song hắn căn bản không muốn giữ nó. Hồi đó khi Kiếm Nhiêm cùng Tân Thiên Vấn đến tấn công Tần gia, Tần Vô Song đã hạ quyết tâm nhất định phải giết Kiếm Nhiêm.
o0o
Quả nhiên, ngày thứ ba sau khi Tân gia bị diệt môn, Kiếm Nhiêm lại tìm đến Vấn Đỉnh Sơn.
Đến địa bàn của Vấn Đỉnh Sơn, sắc mặt Kiếm Nhiêm vô cùng phấn khởi, thấy Tần Vô Song thì cười:
- Tần Đại Chưởng môn, xem ta đem đến cái gì đây?
Rồi nó ném thủ cấp của Tân Thiên Thần ra.
Tần Vô Song không thèm nhìn, hừ một tiếng, phất ống tay quét cái thủ cấp đi:
- Thứ bẩn thỉu này mà cũng mang đến làm vấy bẩn sơn môn Tần gia ta?
Kiếm Nhiêm khựng lại:
- Tần Đại Chưởng môn, đây là thủ cấp của Tân Thiên Thần, không phải ngài muốn nó sao?
Tần Vô Song nhướng mày:
- Tân Thiên Thần? Nói vậy thì là ngươi đã diệt môn Tân gia?
- Không ta thì là ai? Thế nào, ta làm rất đẹp phải không?
Kiếm Nhiêm cười đắc ý, nó rất hài lòng về sự độc ác của mình.
Tần Vô Song quát lớn:
- Hay cho Kiếm Nhiêm ngươi, thì ra ngươi là hung thủ tàn sát Tân gia! Người đâu, vây nó lại!
Bốn bề Vấn Đỉnh Sơn lập tức tràn ra vô số cường giả Thần đạo bao vây lấy Kiếm Nhiêm trước sơn môn Tần gia.
Ánh mắt Kiếm Nhiêm lạnh băng:
- Tần Vô Song, ngươi cài bẫy ta?
Tần Vô Song hừ mũi:
- Kiếm Nhiêm, lần trước ngươi đến Tần gia, ta vờ như có ủy thác là để dụ ngươi đến lần nữa. Lần đó thả ngươi đi là chưa bố trí tốt thiên la địa võng. Hôm nay ta xem ngươi chạy đi đâu?
Kiếm Nhiêm sững người, nhìn nụ cười quái dị của Tần Vô Song nó biết mình đã bị lừa một vố đau!
- Tần Vô Song, coi như ngươi thâm hiểm. Ngươi bảo ta lập đầu danh trạng rõ ràng là muốn ta tiêu diệt Tân gia. Giờ còn ra vẻ đại nghĩa, ngươi thật lòng dạ thâm hiểm!
Kiếm Nhiêm rú lên, bắt đầu nhìn xung quanh tìm điểm đột phá. Hôm nay rơi vào trùng vây, trừ Tân gia ra, tám môn Thiên Đế Sơn đã có đủ bảy tông môn, rõ ràng là đã chuẩn bị sẵn chờ nó lao đầu vào.
Tần Vô Song cười lạnh:
- Đó là ta lừa ngươi thôi, hơn nữa ta chỉ nói lập đầu danh trạng đâu có bảo ngươi đi giết Tân gia. Tuy Tân gia có nhiều điều sai trái nhưng cũng là ân oán quá khứ. Nay Tân gia là thành viên trong tám môn Thiên Đế Sơn ta, dù Tân gia có tội trạng thì cũng chỉ có Thiên Đế Môn ta có quyền chinh phạt! Kiếm Nhiêm ngươi lại dám lợi dụng tư hình?
Tần Vô Song nói rất hùng hồn, trong bụng thì đang cười thầm. Tiêu diệt được Tân gia, không biết Tần Vô Song đã vui đến mức nào, giảm được biết bao lo âu. Mượn đao giết người, hơn nữa còn tiện thể hủy luôn thanh đao, nhất cử lưỡng tiện, sao lại không làm chứ?
Kiếm Nhiêm không nói được gì, nhớ lại thì đúng là lúc đó Tần Vô Song căn bản không hề nói muốn nó đi giết Tân gia.
- Tần Vô Song, ngươi lừa ta, bỉ ổi!
Tần Vô Song cười lạnh:
- Không lừa ngươi thì sao giết được Thần thú nội ứng của Thiên Hỏa Nam Cương ngươi? Kiếm Nhiêm, ngươi là nội ứng của Thú Tộc Thiên Hỏa Nam Cương, ai ai cũng biết, ngươi đến Hiên Viên Khâu ta thăm dò, không giết ngươi sao xứng với thiên đạo?
- Tần Vô Song, ngươi ngậm máu phun người! Sao ta có thể là nội ứng của Thiên Hỏa Nam Cương?
Kiếm Nhiêm gầm lên.
- Ngươi không phải nội ứng của Thiên Hỏa Nam Cương sao có thể dễ dàng tìm được Thái cổ Thần Miếu của Thiên Hỏa Nam Cương đến vậy?
Tần Vô Song từng bước gán tội danh cho Kiếm Nhiêm, chỉ có vậy giết nó mới danh chính ngôn thuận. Giết người thì dễ nhưng phải giết một cách đường hoàng, danh chính ngôn thuận, giương cao ngọn cờ đại nghĩa, như vậy giết sẽ thuận tay hơn, vững dạ hơn.
Kiếm Nhiêm giận dữ gầm lên:
- Bỉ ổi, tiểu nhân bỉ ổi!
Tần Vô Song sầm mặt lại:
- Bố trận!
Chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi lập tức bày trận pháp, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận khởi động vây lấy Kiếm Nhiêm, bắt đầu tấn công.
Uy lực của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này Kiếm Nhiêm cũng đã biết, một khi rơi vào trong thì nó sẽ lãnh đủ.
Kiếm Nhiêm gầm lên:
- Tần Vô Song, coi như ngươi lợi hại, ngươi nhớ lấy, món nợ này ta sẽ bắt Tần gia ngươi máu chảy thành sông, thây chất thành núi mới để trả!
Tần Vô Song cười lạnh:
- Vậy thì phải xem hôm nay ngươi có bản lĩnh thoát thân không đã rồi nói!
Nói rồi Tần Vô Song cầm Âm Dương Tạo Hóa Đao:
- Chư vị Chưởng môn, Tần gia ta lần này mời các vị đến là để tấn công con hung thú nội ứng của Thiên Hỏa Nam Cương! Chư vị chỉ cần giúp Tần gia ta trấn giữ các vị trí trọng yếu, còn nhiệm vụ giết con hung thú này cứ giao cho Tần gia ta!
Trong khi nói Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay Tần Vô Song đã chém tới.
Thanh đao chém hư không ra thành hai nửa, tạo nên vô số những làn sóng chấn động, chỉ cần không cẩn thận rơi vào vết nứt không gian đó sẽ hoàn toàn biến mất trong hư không vô hạn, bị không gian pháp tắc tiêu diệt.
Tu vi của Kiếm Nhiêm tương đương với Tân Thiên Vấn, lần đó Tân Thiên Vấn không đánh lại được Tần Vô Song, đương nhiên Kiếm Nhiêm cũng rất chật vật, gắng gượng chống lại Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, đồng thời miệng lẩm nhẩm, một đạo phù quang bắn lên trời, hóa thành hư vô và biến mất trong không khí.
Kiếm Nhiêm bật cười lớn:
- Tần Vô Song, ta đã báo cáo tình hình của ta cho chủ nhân. Nếu hôm nay ngươi giết ta, ta dám đảm bảo Vấn Đỉnh Sơn của ngươi sẽ bị san bằng!
Tần Vô Song cười lạnh:
- Ta nghe nhiều lời uy hiếp rồi, ngươi không phải kẻ đầu tiên cũng chẳng phải kẻ cuối cùng. Kiếm Nhiêm, hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết!
Kiếm Nhiêm phẫn nộ:
- Tần Vô Song, Tần gia ngươi không sợ chết thật sao?
- Chết thì có gì phải sợ? Người có ai là không chết? Kiếm Nhiêm ngươi sợ chết không có nghĩa là Tần Vô Song ta cũng sợ chết giống ngươi. Hơn nữa, ta không cần biết chủ nhân của ngươi là ai, muốn vào Thần Khí Chi Môn là có ý đồ gì. Nhưng muốn giở trò trước mặt Tần gia ta thì ngươi chưa đủ đạo hạnh đâu!
Kiếm Nhiêm kinh hoàng:
- Sớm muộn gì ngươi cũng phải hối hận. Tần Vô Song, ngươi không giết được ta đâu, không giết được ta đâu!
Nhưng chủ ý giết nó của Tần Vô Song đã kiên định, đâu thể có nửa chút do dự?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.