Chương 455: Một tên cũng không lưu
Lê Thiên
26/03/2013
Đột nhiên ập tới biến cố này khiến cho bên của Trần Sâm sụp đổ hoàn toàn. Trần Sâm chết, ba tên Tổng quản cũng bị tiêu diệt, chỉ còn lại Trần Đạt, hai mắt đều đỏ cả lên, liều mạng công kích ra ngoài.
Nhưng mà theo tình hình này, bốn phía đều có trận địa của Tần gia châu Bách Diệp. Căn bản dù cho hắn tả xung hữu đột thì đều gặp những cao thủ của Tần gia tụ tập. Tộc trưởng Tần Bá Long, còn có Tần Trọng Long, Thiết Hồng, rồi ba gã Hóa Hư Cảnh cường giả đều đủ để uy hiếp đối phó với Trần Đạt.
Điểm chết người chính là sự uy hiếp lớn nhất của Tần Thắng, vẫn còn một bên cần quan tâm, Tần Thắng xuất thủ cũng không nhiều nhưng hắn lại rất thông minh, đánh tập trung toàn vùng quân sự chiến đấu.
Hắn không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì tính mệnh kẻ đó ắt sẽ bị lấy đi.
Tần Vô Song cùng Bao Bao bọn họ ba người một tổ, giết chết hàng loạt. Đối với Tần Vô Song mà nói trận chiến này hắn vô tình đảm đương. Ý nghĩa lớn nhất của trận chiến này với hắn mà nói chính là mượn thanh phát đại tài. Linh lực cảnh giới của hắn hôm nay, trên con đường cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn đã có chút trình độ, cơ hồ có thể nói cách xa với Linh Võ Cảnh trước kia, thực ra chỉ là một bước tiến mà thôi.
Thành ra hắn trong trận chiến này tuy không có Thần Tú Cung làm đại sát khí nhưng Nộ Giao Chi Hồn nằm trong tay hắn cũng giúp hắn như hổ mọc thêm cánh.
Lại có thêm Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú ở hai bên phối hợp tác chiến. Phương thức tiến công của ba người hợp nhất khiến Tần Vô Song vô cùng có lợi.
Trần Sâm cấp bậc Động Hư Cảnh trong nhất thời bị Tần Thắng dùng Thần Tú Cung bắn chết còn bốn đại Hóa Hư Cảnh cường giả trong nháy mắt cũng bị tiêu diệt ba tên. Kẻ còn lại là Trần Đạt, vô cùng thảm hại, ngoan cố chống cự.
Còn lại đám tàn dư này hoặc là Luyện Hư Cảnh hoặc là Linh Võ Cảnh. Luyện Hư Cảnh đối với Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú mà nói đã không còn trở thành sự uy hiếp lớn. Mà Linh Võ Cảnh trong mắt bọn Tần Vô Song thì hoàn toàn không đếm xỉa gì tới.
Trong nháy mắt, Nộ Giao Chi Hồn của Tần Vô Song cùng lúc giam chặt hai kẻ tán tu cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn. Chân khí Bắc Minh Đại Pháp thôi động, làm theo như cũ, linh lực của hai kẻ này bị hút sạch sẽ.
Tất cả điều đó ngoài những người có liên quan, trong mắt người ngoài đều nhìn không ra trò này. Chỉ cảm thấy kẻ bị Tần Vô Song dùng roi da khóa, toàn thân co quắp, không ngừng teo lại.
Cho dù có người thấy cảnh này của Tần Vô Song thì cũng chỉ cho rằng Nộ Giao Chi Hồn của hắn đặc biệt thần kỳ công hiệu, chứ tuyệt đối không thể nghĩ ra nguyên nhân khác.
Xét cho cùng, Bắc Minh Đại Pháp đối với kẻ tu luyện trên thế giới này thì nó thật quá mới lạ. Căn bản đây là công pháp mà bọn chúng mới nghe lần đầu. Không có hiểu biết qua, tự nhiên sẽ không đi nghĩ tới góc độ đó.
Bao Bao cùng Tử Điện Phần Diệm Thú, giết vô cùng vui thích. Nếu nói Bao Bao còn chưa dốc hết toàn lực, thì Tử Điện Phần Diệm Thú lại hoàn toàn lợi dụng trận chiến này để thỏa lửa giận trong lòng hắn, hoàn toàn khơi thông dòng nước.
Trận chiến này, cao thủ chết trong tay Tử Điện Phần Diệm Thú cũng hơn bảy tám kẻ.
Trong trận sát hại lần này, sau khi Trần Đạt bị tiêu diệt thì càng thêm nhẹ nhàng thoải mái. Sau khi mất đi đầu não thì bản chất của lũ ô hợp này được hiện ra hoàn toàn. Đều vì chiến tranh hỗn loạn nên chỉ khiến cho bọn chúng chết nhanh hơn.
Dưới sự xung kích như lang sói của đệ tử Tần gia châu Bách Diệp thì một tên cũng không thể nào trốn thoát.
Mà bên phía Tần gia châu Bách Diệp ngoài mấy đệ tử cấp bậc Linh Võ Cảnh bị chết, bị thương thì đều không hề hấn tổn hao gì.
Trận chiến này có thể nói là hoàn toàn thắng lợi!
Lúc trước Tần Bá Long cũng không thể tưởng tượng tới một trận chiến thành công như vậy. Kẻ dù có lạc quan nhất cũng không hề nghĩ tới. Kết quả của trận chiến này đã tuyên bố chấm dứt chiến tranh với sự toàn thắng của Tần gia châu Bách Diệp. Điều đáng mừng nhất là sự thắng lợi này còn với ít tổn thương nhất. Cái này mới càng khó có được.
Tần Thắng ha hả cười to:
- Trời phù hộ Tần gia, mọi người có thấy không? Đây là khí mệnh của Tần gia chúng ta. Đến giờ khắc mấu chốt, khí vận vẫn vô cùng vững chắc!
Thiết Hồng cũng tiến lên:
- Trận chiến này là điều vui mừng nhất từ khi Tần gia ta có sử sách tới nay. Một trận chiến hào hùng nhất phải không?
- Sau trận chiến này những kẻ đã đánh Tần gia đều phải tự suy ngẫm lại thân có bao nhiêu sức lực!
Tần Trọng Long cảm thấy vô cùng hả giận.
Tần Thắng hướng ánh mắt tới Tần Vô Song, cường giả như hắn ta trong lòng tồn lại một sự cảm kích nhưng cũng không biểu hiện trên mặt, chỉ khẽ thở dài:
- Lần này Tần gia có thể giành thắng suy cho cùng thì cũng là may có Vô Song công tử trượng nghĩa tương trợ.
- Đúng!
Tần Bá Long cũng khen ngợi không dứt Tần Vô Song.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Chư vị, bây giờ vẫn chưa phải là lúc vui mừng. Tên đầu đảng Trần Sâm dù đã đền tội nhưng mọi người đừng quên vẫn còn con cá lọt lưới.
- Cá lọt lưới?
Tần Bá Long có chút nghi hoặc.
- Tất cả thi thể của bọn chúng đều đã tìm được, duy chỉ có Trần Thông là vẫn chưa thấy. Tên Trần Thông này nhất định như ta suy đoán đã đi xin viện binh. Hắn ta mang viện binh tới, nếu như có giao tình với Trần Sâm thì việc này khẳng định vẫn còn phía sau!
Tần Vô Song như đúng lúc hắt một chậu nước lạnh để tránh cho Tần gia châu Bách Diệp quá đỗi hưng phấn.
Tần Thắng trầm ngâm nói:
- Không sai, nếu tên Trần Thông kia đi cầu cứu Thương Vân Đạo Trường thật thì tất nhiên không bình thường. Phải biết rằng Thương Vân Đạo Trường ở Bài Sơn Phủ là thế lực lớn nhất. Nếu đưa cao thủ của Đạo Trường tới thì việc này rất khó giải quyết!
Thiết Hồng lại nói:
- Chủ nhân, sức mạnh của Thương Vân Đạo Trường cũng chỉ là ở Bài Sơn Phủ mà nói. Còn ở toàn Hiên Viên Khâu này Thương Vân Đạo Trường cũng chỉ là thế lực nhị lưu, sợ cũng chỉ là hơn thế lực của bọn tam lưu một chút. Gần kề với trình độ của bọn nhị lưu mà thôi. Chẳng lẽ bọn chúng lại mạo hiểm đi đắc tội với Tần gia Thiên Đế Sơn. Trở mặt Tần gia chúng ta?
- Nếu là ba ngàn năm trước, nói tới Tần gia Thiên Đế Sơn chỉ sợ kẻ lớn gan nhất cũng không dám trêu trọc. Nhưng hôm nay, cục diện Thiên Đế Sơn phức tạp, Tổng bộ Tần gia căng thẳng, cho nên đối với địa vị của tất cả chi mạch Tần gia cũng theo đó mà giảm xuống. Nay Thương Vân Đạo Trường có thái độ gì còn phải nói sau.
Tần Thắng sống vài trăm tuổi đã quá quen với sự lên xuống hưng suy của nhân tình thế thái.
Thói đời thất thường, thời kỳ Tần gia hưng thịnh nhất thì tất cả chi mạch trên dưới của Tần gia ai ai cũng cao cao tại thượng, cho dù là các thế lực ngang ngược đối địch với Tần gia cũng không dám đắc tội.
Nhưng hiện giờ tình cảnh của Thiên Đế Sơn bất ổn, tự nhiên tất cả các chi mạch của Tần gia đều có chung một cục diện như vậy, cũng phải đi theo như thế.
- Trần Sâm đã chết, cho dù Thương Vân Đạo Trường cùng Trần Sâm có giao tình thì cũng không thể vì một kẻ đã chết mà trở mặt thành thù với Tần gia châu Bách Diệp. Thực lực của Tần gia chúng ta tuy không bằng chúng nhưng nếu Thương Vân Đạo Trường muốn trở mặt với chúng ta thì cũng quyết không thể sống yên ổn.
Tần Bá Long thân là Tộc trưởng một tộc, cũng có sự đảm đương và khí phách, hào sảng nói:
- Cửu thúc công, Trần Sâm cùng người thực lực tương đương, cho dù hắn có chút giao tình với Thương Vân Đạo Trường thì cũng chỉ là cường giả cấp bậc Động Hư Cảnh. Chẳng lẽ hắn có thể mời được Hư Võ Đại viên mãn sao?
- Hư Võ Đại viên mãn?
Tần Thắng cười hắc hắc:
- Cả Thương Vân Đạo Trường, có Hư Võ Đại viên mãn cũng không quá ba kẻ!
- Nếu như không phải là Hư Võ Đại viên mãn thì chúng ta không cần phải lo lắng.
Thiết Hồng kêu la nói.
- Trước hết không đề cập đến mấy việc này, đem hiện trường thu dọn một chút, hủy diệt hết tất thảy dấu vết. Đợi Trần Thông cầu được cường giả tới chúng ta cũng sẽ có chút thời gian để ứng phó.
Đây là ý tưởng của Tần Bá Long.
Tần Vô Song cũng khẽ mỉm cười, hiển nhiên không có cùng một ý kiến.
- Vô Song công tử có cao kiến gì chăng?
Tần Thắng thoáng nhìn biểu hiện của hắn liền biết ngay hắn có ý kiến khác lập tức cười hỏi.
- Vô Song kiến thức nông cạn, nhưng ta thấy cục diện bây giờ thay vì chờ cho bọn chúng tới thành chi bằng ta chặn đánh bọn chúng trước làm cho chúng biết khó mà lui. Nếu có thể vừa giết chết Tần Thông, tuyệt đường lui của chúng thì cho dù là người của Thương Vân Đạo Trường cũng không thể vì kẻ đã chết mà liều mạng!
- Chủ động chặn đánh?
Tần Bá Long trong ánh mắt hiện lên tia kinh ngạc, hắn cảm thấy ý kiến của Tần Vô Song luôn có dũng khí như vậy liền dâng trào một cảm xúc mãnh liệt.
- Chủ động chặn đánh, trước khi cường giả của Thương Vân Đạo Trường lên tiếng thì chúng ta đã làm xong tất cả mọi việc rồi. Đến lúc đó đối phương tự biết cân nhắc nặng nhẹ tất sẽ không truy đến cùng. Trần Sâm đã chết, cho dù hắn có đồng ý bán mạng cho ai thì cũng không thể liều mạng vì kẻ đã chết. Ta thiết nghĩ những kẻ ở Thương Vân Đạo Trường cho dù có bị mời đến thì tất cũng biết cân nhắc.
- Chỉ sợ bọn cường giả của Thương Vân Đạo Trường một khi đã tới vì từng có giao tình với Trần Sâm. Nếu biết Trần Sâm bị giết chỉ sợ xuất phát từ đạo nghĩa sẽ vì y mà báo thù.
- Nếu hắn cùng với Trần Sâm trải qua giao tình, hắn muốn liều mạng thì chúng ta cũng cùng chủ định vây kích hắn. Mặc kệ hắn ra hay không ra tay thì chúng ta cứ giữ thế chủ động ắt không sai. Nắm giữ quyền chủ động còn có một ưu thế đó là sự xung đột ở phía sau chọc tức đối phương. Chúng ta tiền trảm hậu tấu, một khi đối phương biết sự tình thì đại cục cũng coi như được định đoạt. Nếu như Trần Sâm đã chết thì hắn cần gì phải mạo hiểm đối nghịch với Tần gia Thiên Đế Sơn, lấy cái gọi là giao tình mà đi vào chỗ chết?
Tần Thắng nghe thế trong tâm cũng chấp thuận, gật đầu nói:
- Sự thật quả như thế, mặc kệ kẻ thù có phải đến để liều mạng hay không thì chúng ta cứ liều một phen, nắm giữ quyền chủ động trong tay không sợ bị đối phương dắt mũi. Bằng không chờ cho bọn chúng tới Tần gia châu Bách Diệp khiêu chiến dưới cửa thành, muốn dùng đại khí của Thương Vân Đạo Trường đến trấn áp chúng ta. Nếu thật sự là vậy thì đối với nhất mạch Tần gia châu Bách Diệp cũng là một sự đả kích không nhỏ. Xuống tay trước kệ cho là chiến hay không thì chúng ta cũng nắm giữ phần chủ động trước.
- Nắm giữ quyền chủ động, cần chiến cần hòa, cần tiến cần thoái tương đối thuận lợi một chút.
Tần Vô Song bổ sung nói.
Tần Thắng gõ nhịp nói:
- Được, chúng ta cứ định như vậy! Nhạn Hồi Phong ở quan ngoại châu Bách Diệp chính là đường tiến vào châu Bách Diệp của Thương Vân Đạo Trường! Vô Song công tử, có hứng thú cùng ta đi dạo trước một vòng không?
Tần Thắng mỉm cười hỏi.
Tần Vô Song vui vẻ đáp:
- Tần Thắng tiền bối đã mời, Vô Song đâu giám chối từ. Chỉ sợ thực lực thấp kém liên lụy tiền bối!
- Ha ha, chàng trai trẻ không cần khiêm tốn. Thế hệ trẻ tuổi như ngươi được thực lực thế này, chưa tới hai mươi tuổi, ở Hiên Viên Khâu này thật chỉ có mình ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.