Chương 162: Sư tỷ mỹ nữ
Lê Thiên
26/03/2013
Tầng giao dịch thứ hai bất luận là giao dịch vật phẩm, hay là quy mô giao dịch, so với Tầng giao dịch tự phát nguyên sơ thứ nhất thì có vẻ nhiều khả quan hơn.
Vì vậy, tiến vào tầng giao dịch thứ hai, cần phải giao nộp ra tiền bảo đảm. Tiền bảo đảm này, chỉ là một loại vật phẩm chứng minh tư cách của người tham gia, chấm dứt giao dịch hoặc là rời khỏi nơi này, là có thể lấy lại tiền bảo đảm về.
Phải nói rõ rằng bản thân giao dịch không thu tiền thù lao. Giao nộp tiền bảo đảm, chỉ là vì muốn chứng minh người đến có đầy đủ tư cách giao dịch, hơn nữa cũng là ràng buộc để người tham gia không giở trò mánh khóe gì trong giao dịch. Đi đến cửa giao dịch, Tần Vô Song lấy hai thứ là chiến đao Tiên Thiên và Phong Lôi Đao Quyết đoạt được ở chỗ Lệ Vô Kỵ làm vật giao nộp, vì vậy thuận lợi thông qua.
Nghiêm Phong được thông qua cửa, cảm kích nói:
- Tần sư huynh, ngươi để ta nhận thức được tầng giao dịch thứ hai này, tiểu đệ thật sự cảm kích vô cùng.
- Không cần cảm kích, dù sao chúng ta cùng đi một đường, hơn nữa trước đó lại có ước định. Ta chỉ là làm theo ước định thôi!
Tần Vô Song thản nhiên nói.
Nghiêm Phong biết đối phương đang muốn giảm bớt gánh nặng tâm lý của hắn, vội biểu lộ thái độ nói:
- Vật liệu của Nhục Thân Kim Đan ta đã thu thập đầy đủ rồi, ta nhất định sẽ chia một phần cho Tần sư huynh. Ta đã tính rồi, những vật liệu ta thu thập được đại khái có thể chế luyện được năm lần. Chia làm năm phần, ngươi hai, ta ba, Tần sư huynh cảm thấy thế nào?
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Được!
Nghiêm Phong thấy hắn đồng ý nhận lấy, không những không đau lòng, ngược lại vô cùng vui mừng. Hắn biết, đệ tử Tiên Thiên đáp ứng nhận đồ của mình, đây là một chuyện tình cảm, bày tỏ tán thành mối giao tình này giữa hai người.
Tần Vô Song trái lại không nói lời dư thừa, hắn cũng không có những cái gọi là cái giá của Tiên Thiên khi kết giao với người khác. Quan trọng nhất vẫn là dụng tâm của người đó.
Dụng tâm bất chính, hắn tuyệt đối sẽ không kết giao. Nếu là dụng tâm đoan chính, đáng để kết giao, cho dù thực lực không bằng hắn, Tần Vô Song sẽ không cự tuyệt từ ngoài cửa giống như những người khác.
Nghiêm Phong này, mặc dù trong lòng cũng có chút tâm tư nhỏ, nhưng hiển nhiên thuộc về loại nhân vật có dụng tâm không tệ. Hơn nữa người này còn là một đệ tử Hậu Thiên, nhưng có thể trong thời gian mấy năm, thu thập đầy đủ nhiều vật liệu như vậy, hiển nhiên cũng có bản lĩnh của hắn. Nhân vật như vậy, thật ra rất có tiềm lực.
Tần Vô Song trái lại có lòng muốn dìu dắt một chút, cũng xem như là xây dựng thêm một chút tâm phúc ở Tinh La Điện.
Tầng giao dịch thử hai, quả nhiên là quy mô to lớn, đi đến đâu, cũng nhìn thấy có rất nhiều thứ hay ho. Có thể thấy được Nghiêm Phong đầy ngạc nhiên, thích thú vì hoa mắt. Nhưng hắn cũng có nhận thức hiểu rõ năng lực bản thân mình, biết những thứ này cũng chỉ để nhìn ngắm mà thôi, trước mắt đang cách xa hắn mười vạn tám ngàn dặm, căn bản không phải là thứ hắn có thể muốn lấy thì lấy.
- Tần sư huynh, ngươi có cần bày một quầy hàng không?
Nghiêm Phong cẩn thận hỏi.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Xem trước rồi hãy nói!
Tần Vô Song tạm thời cũng chưa biết bản thân mình cần trao đổi cái gì.
Công pháp, hắn không thiếu. Đan dược, tựa hồ trước mắt không cần dùng. Bọc hành lý trữ vật hắn cũng có rồi, hơn nữa thứ này cũng quá quý giá, cho dù là Đệ tử Trung tâm cũng chưa chắc có, cho dù có cũng rất có thể không lấy ra giao dịch.
Còn về khí cụ Tiên Thiên có tính phòng ngự, hắn đã có một bộ giáp trụ, đó là vật do cao tầng Tinh La Điện ban thưởng cho hắn.
Còn vũ khí công kích Tiên Thiên, Tần Vô Song cũng có hai món, chiến đao Tiên Thiên và sợi roi hình rắn. Hơn nữa đều là có công pháp đồng bộ theo. Vì vậy Tần Vô Song nhất thời không nghĩ ra bản thân đặc biệt cần cái gì.
- Nếu có một thanh vũ khí công kích Tiên Thiên dạng kiếm. Ta có thể suy nghĩ đến việc trao đổi. Kiếm là vua trong trăm loại binh khí, cũng là vật thích hợp với ta nhất trong tất cả các binh khí.
Tần Vô Song suy xét như vậy.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa luyện qua loại vũ khí Tiên Thiên nào. Thông qua giao thủ với gã áo đen thần bí đó, khiến hắn nhận thức được, khi đánh cận chiến, quả thực cần một món vũ khí tiện lợi.
- Chú ý, chú ý!
Khi Tần Vô Song đang dạo chơi xung quanh, một thanh âm từ trên đài cao vọng xuống.
- Tất cả mọi người chú ý. Sự kiện Vạn Tượng Cốc một năm mới có một lần, ngoài giao dịch ra, trò vui quan trọng nhất đương nhiên phải có. Trò quan trọng nhất của năm nay, là Lôi đài thi đấu đánh cược! Người có ý nguyện muốn tham gia, lập tức đến hậu đài báo danh! Thi đấu Lôi đài đánh cược vẫn là quy củ cũ, xem chất lượng vật mà mọi người mang đến mà sắp xếp đối thủ Lôi đài. Những người có ý báo danh, nhanh chóng đến sau đài báo danh, xin đưa tiền đặt cược!
- Thi đấu Lôi đài đánh cược?
Tần Vô Song cau mày:
- Đó là cái gì?
Nghiêm Phong hiển nhiên cũng chỉ biết một chút. Hắn tham gia sự kiện Vạn Tượng Cốc này cũng có mấy năm, nhưng lần nào cũng đều chỉ dạo chơi bên ngoài, cuối cùng có thể may mắn được thấy, tham quan thi đấu Lôi đài. Nghe Tần Vô Song hỏi, vội vàng trả lời nói:
- Thi đấu Lôi đài đánh cược này là theo dạng thi đấu nặc danh. Nghe nói người đến báo danh đều phải giao nộp một món tiền đặt cược, thông qua xét duyệt, tiền đặt cược xác thực có đầy đủ tư cách, mới có thể tiến nhập vào trong danh sách thi đấu. Bên chủ sự sẽ thông qua tiền đặt cược giao nộp của mọi người, theo giá trị mà phân chia danh sách Lôi đài. Nhưng phàm là tiền đặt cược có giá trị không khác biệt lắm, đều sẽ phân lên cùng một Lôi đài, sau đó quyết định ra Quán quân cuối cùng của Lôi đài này. Người này sẽ được lĩnh tất cả tiền đặt cược của những người trong cùng Lôi đài đó. Lôi đài thi đấu đánh cược này chỉ công nhận người thắng cuộc cuối cùng, những người khác chỉ cần không phải người thắng cuộc cuối cùng đều là kẻ thất bại!
Nghiêm Phong dừng lại một chút, nói bổ sung:
- Chẳng khác nào cắt thịt mọi người, bồi bổ cho người thắng cuộc cuối cùng. Vì vậy thi đấu này mặc dù rất có lực hấp dẫn, nhưng đối với đệ tử không có sự tự tin vào thực lực của bản thân mình, cho dù là Tiên Thiên cường giả cũng chưa chắc đi tham gia. Cho dù tham gia, giá trị tiền đặt cược giao nộp cũng sẽ không quá cao. Vì vậy giá trị tiền đặt cược càng cao, cạnh tranh sẽ càng kịch liệt!
Trong lòng Tần Vô Song thầm suy nghĩ:
- Lôi đài thi đấu đánh cược này thật ra có chút thú vị, kẻ thắng cuộc cuối cùng sẽ thu được đầy bát lợi ích.
Hắn nghĩ đến đây, trái lại có suy nghĩ muốn thử một chút.
- Trong hành lý bây giờ của ta, có hai con Hỏa Vân Điểu, có thể lấy ra làm tiền đặt cược. Tạm thời báo danh, thắng dĩ nhiên là vui mừng, thua cũng vui vẻ, xem như nhận thức một chút… Nơi này đệ tử Tiên Thiên chiếm đa số, Hỏa Vân Điểu chỉ là Tiên Thiên Sơ Linh Thú. Cấp bậc không được xem là cao, xem ra cạnh tranh có lẽ sẽ không quá kịch liệt.
Nghĩ đến đây, ý niệm của Tần Vô Song đã kiên định, nói:
- Ta qua đó xem xem, ngươi ở đây quan sát xung quanh. Trước khi ta ra, ngươi đừng tiến hành giao dịch gì cả, để tránh bị người ta bắt nạt!
Nghiêm Phong biết Tần Vô Song muốn đi tham gia Lôi đài thi đấu đánh cược cũng cảm thấy vô cùng thích thú, gật gật đầu:
- Được, Tần sư huynh đi đi, khẳng định có thể đoạt được toàn thắng!
Tần Vô Song cười cười, sãi bước nhanh về mặt sau mà đi. Rẽ qua một khe núi, tới một chỗ trên đài cao, trên mặt bố trí một doanh địa tạm thời, bên ngoài đã có không ít người đang đi lại, hiển nhiên đều là những đệ tử Tinh La Điện muốn báo danh, cũng có một số còn đang do dự.
Tần Vô Song đi đến bên cạnh doanh địa, một gã đệ tử của Tinh La Điện ngăn cản hắn:
- Muốn báo danh tham gia thi đấu sao?
- Không phải báo danh ở đây sao?
Tần Vô Song có chút ngạc nhiên hỏi.
Tên đệ tử đó lui lại hai bước, làm một động tác mời, đồng thời nói:
- Tiến vào nhất định phải báo danh, nếu không xin đừng tùy tiện đi vào!
Tần Vô Song khẽ cười, đi vào. Thầm nghĩ ta không báo danh, thì còn đến nơi náo nhiệt này làm gì?
Trong doanh địa, có mấy gã đệ tử chủ trì thi đấu Lôi đài đánh cược này, đều là những nhân vật bất phàm trong số các Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện. Trong đó gã công tử áo vàng ở chính giữa là Vi Dực, chính là đệ tử thân truyền của Đại Điện chủ. Là hạc giữa bầy gà trong tất cả đệ tử trẻ tuổi của Tinh La Điện.
Nghe nói hắn đã là cường giả Trung Linh Võ Cảnh. Trong những kẻ thanh niên cùng thời của Tinh La Điện, tuyệt đối là kẻ đứng đầu quần long không cần tranh luận.
Vi Dực ngồi ở giữa, hai bên có hai người đệ tử trẻ tuổi, rất hiển nhiên ở hai bên phụ giúp, trong đó có một nữ nhân trẻ tuổi, trên người mặc quần áo vàng nhạt, dáng vẻ thướt tha, đôi mắt trong veo, long lanh như nước mùa thu, thoạt nhìn trông giống như tiên nhân.
Tần Vô Song hơi kinh ngạc, đi lên lầu trên.
Vi Dự không hổ danh là thủ lĩnh trong đám đệ tử Tiên Thiên, cười nói:
- Lại có một gã sư đệ vừa mới tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên rồi, thật là đáng mừng. Sư đệ này, cũng là tới báo danh tham gia thi đấu Lôi đài đánh cược sao?
Lời nói này của Vi Dực, chính là khiến cho Tần Vô Song cảm thấy kính nể. Hắn rõ ràng cảm nhận được, khí tức Tiên Thiên tới từ người trước mặt này, thế nhưng lại có hơi hướng giống với Cực Âm Lão Quái của Cực Âm Sơn!
Phải biết rằng, Cực Âm Lão Quái là lão ma đầu có tiếng tăm, đã thành danh cả trăm năm. Còn Vi Dực này, xem tuổi tác có lẽ không vượt quá ba mươi, nhưng lại có thể có khí chất không khác biệt lắm so với cảnh giới của Cực Âm Lão Quái, đủ thấy thiên phú cực cao của người này!
- Đúng vậy, xin hỏi vị sư huynh này, giao nộp tiền đặt cọc ở đây có phải không?
Tần Vô Song mặc dù bội phục, nhưng cũng không đến mức luống cuống. Hắn đã dám đối đầu trực diện với Cực Âm Lão Quái, ở trước mặt đồng môn, đương nhiên không có đạo lý gì phải mất tự nhiên.
Vi Dực thấy vị sư đệ trẻ tuổi này lại có thể không nhận ra mình, không khỏi khẽ mỉm cười, cũng không tức giận, mà rất ôn hòa nói:
- Chính là ở đây, ngươi muốn giao nộp tiền đặt cọc gì?
Tần Vô Song lấy một viên nội đan của Hỏa Vân Điểu ra, nói:
- Là một viên nội đan Sơ Linh Thú Hỏa thuộc tính, không biết có đủ tư cách báo danh không?
- Ha ha, chỉ cần là vật phẩm Tiên Thiên, là đủ tư cách báo danh rồi. Huống hồ còn là Yêu thú nội đan, cũng không thường gặp. Hoàn toàn đủ tư cách!
Vi Dực mỉm cười, chỉ chỉ vào nữ đồng môn giống hệt như tiên tử bên cạnh mình:
- Vật đặt cược, do Chu sư muội phụ trách thu nạp. Ngươi đưa cho cô ta là được rồi!
Tần Vô Song nho nhã lễ phép đi qua:
- Chu sư tỷ, đây là tiền đặt cược của ta!
Nữ nhân họ Chu đó khẽ gật đầu:
- Được, hình thức thi đấu này là nặc danh. Sau khi ngươi giao nộp tiền đặt cược, đi lãnh một mặt nạ, một bộ áo thi đấu. Sau đó chờ đợi ở phía sau đài Vạn Tượng Cốc này. Đợi tiền đặt cược cấp bậc của ngươi tập hợp đủ tám người, sẽ bắt đầu thi đấu. Bắt cặp từng đôi, từ tám chọn bốn, sau đó từ bốn chọn hai. Cuối cùng hai gã còn lại bắt cặp quyết đấu lẫn nhau, người thắng cuộc là Quán quân cuối cùng. Tiền đặt cược của bảy người khác, tất cả sẽ thuộc về một người Quán quân! Hiểu rõ rồi chứ?
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Hiểu rõ rồi!
- Được, tiền đặt cược của ngươi đã thu xong, một viên nội đan Hỏa Vân Điểu. Chúng ta sẽ suy xét đem tất cả những người báo danh bằng nội đan tập trung vào trong một danh sách.
Người nữ nhân thanh tú này, tên là Chu Phù, kỳ thực cũng là môn hạ của Truân Trung Trì. Cũng là một trong những môn đồ đắc ý nhất hiện tại của Truân Trung Trì.
Chỉ có điều, lúc này nàng không biết Tần Vô Song chính là sư đệ cùng một sư môn với nàng, và Tần Vô Song cũng không biết Chu sư tỷ này cũng cùng một mạch với mình.
Sau khi lãnh đạo cụ thi đấu, Tần Vô Song cũng không lưu lại, lập tức đi ra ngoài. Hắn biết, hắn đến báo danh tính ra hơi sớm, vì vậy muốn đợi đủ tám người, sợ rằng còn phải đợi một khoảng thời gian nữa.
Thấy Tần Vô Song đi ra ngoài, Chu Phù khẽ mỉm cười nói:
- Lại có thêm một tên tiểu tử thú vị rồi! Vi sư huynh, hắn không nhận ra huynh, mà lại gọi huynh là ‘vị sư huynh này’ hi hi!
Vi Dực sờ sờ mũi, cười khổ nói:
- Hắn cũng không nhận ra Chu sư muội, đệ nhất mỹ nữ của Tinh La Điện chúng ta sao? Xem ra là sư đệ vừa mới tấn cấp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.