Chương 629: Ưu thế tuyệt đối
Lê Thiên
27/03/2013
Chẳng qua Cửu Ô Thần Miếu truyền thừa mấy ngàn năm, tại các quốc gia nhân loại chưa từng bị kẻ nào uy hiếp qua như vậy. Tuy rằng đối phương nói năng coi như vẫn là khách khí nhưng vẫn có ít nhiều cảm giác cường thế hiếp người. Nhưng mà làm một thế lực lớn ở các quốc gia nhân loại như Cửu Ô Thần Miếu, trước khi có sự nổi dậy của Tinh La Điện thì hầu như có thể nói là tồn tại vị trí số một, bị kẻ khác giết tới cửa, tự nhiên là có chút mất mặt.
Đặc biệt là đối phương nói muốn bắt là Thần tông, cũng có thể dễ dàng bắt đi.
- Các hạ, lão phu thực rất muốn biết, Thích Chấp sự rốt cuộc là đắc tội với ngươi ở điểm nào. Ta nghĩ hắn là một Chấp sự nhỏ nhoi, sao lại có thể đắc tội với một siêu cấp cường giả như ngươi được?
Đại Thần tông khí thế cũng không kém, nhưng khẩu khí có chút nhỏ nhẹ mềm mỏng.
- Đại Thần tông, ngươi đã không muốn giao ngươi, vậy thì ta chỉ có thể nói từ xin lỗi rồi. Hy vọng là lúc ta động thủ, không ai ngăn cản, nếu không thì ta không dám đảm bảo sẽ xảy ra chuyện gì đâu.
Nói xong, căn bản không cùng Đại Thần tông thương nghị, thân ảnh lướt qua, Âm Dương Tử Vân Dực đã quay về trên đảo, toàn bộ thần thức được tản ra ngoài.
Lúc này, Cửu Ô Thần Miếu phàm là những kẻ có địa vị đều đã xuất đầu lộ diện, tụ tập lại ở đại quảng trường Tế đàn rộng lớn trước của Cửu Ô Thần Miếu.
Tần Vô Song hai cánh bay lượn, đem theo Bùi Vương gia ở trong tay, thấp giọng nói:
- Mở mắt ra, xem xem, kẻ nào là Thích Chấp sự.
Bùi Vương gia phát hiện thân thể của mình bị treo lủng lẳng trên không trung, chỉ cần đối phương hơi buông lỏng tay một chút thôi, thân mình thế này mà rơi xuống thì khẳng định là tan xương nát thịt. Lập tức không dám chậm trễ, run giọng nói:
- Hảo hán, bầu trời đêm tối quá, cao như thế này sao ta có thể nhìn rõ được à? Nhưng mà tên Thích Chấp sự này trên mặt có một cái bớt màu xanh, rất dễ nhận ra.
Bớt màu xanh?
Thần thức Tần Vô Song phóng ra, ở độ cao này đối với một Vương gia thế tục mà nói thì quả thật là quá cao, nhưng đối với Tần Vô Song thì không ảnh hưởng chút nào, quét nhìn một vòng.
Quả nhiên trong đám người ấy có một kẻ có một cái bớt màu xanh trên mặt, phục sức giống một tên Chấp sự phổ thông, đứng lẫn trong đoàn người. Nếu như không phải là cái bớt đó vô cùng rõ ràng thì Tần Vô Song tìm người trong cái dám này cũng là vô cùng khó khăn.
Tập trung được mục tiêu, tất cả đều dễ làm rồi.
Đang muốn động thủ thì Đại Thần tông từ phía sau cũng rất nhanh chạy tới, trong tay cầm một cây gậy thuận thế vung lên, hướng Tần Vô Song mà tấn công.
Quang mang chợt lóe lên, trong cây gậy kia bắn ra một đao khí thế rộng rãi đánh tới. Nằm ngoài sự dự tính của Tần Vô Song chính là Đại Thần tông này rõ ràng cũng đã đột phá Linh Võ Cảnh, tiến vào Luyện Hư Cảnh.
Lực công kích này không phải là Luyện Hư cảnh, căn bản không có khả năng phóng thích ra được.
Nhưng mà Luyện Hư Cảnh cường giả trong mắt của Tần Vô Song lúc này cũng chẳng khác là bao so với đứa trẻ vừa mới học đi. Vung lên một quyền, liền bao vây lấy đạo công kích này.
Trong tay một quyền, quang mang kia liền giống như bị một lực lượng thần bí nào đó phá tan, trực tiếp tiêu hủy biến mất. Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Đại Thần tông, vô ý mạo phạm. Lựa chọn động thủ, đối với Cửu Ô Thần Miếu không phải là sự lựa chọn thông minh đâu!
Nói xong, theo tay áo vung lên, một đạo khí lưu vô hình dường như một đợt sóng hung dữ thổi mạnh trực tiếp đẩy ra.
Đây dường như là một cú đánh vô ý không lưu tâm nhưng lực đạo của nó lại khiến kẻ khác vô cùng kinh sợ.
Đại Thần tông ngay từ đầu còn cảm thấy mình có thể tiếp đỡ được, đợi khí thế của hắn thôi động ra ngoài, hắn mới biết được đối thủ trước mặt mình đáng sợ tới cỡ nào.
Lực lượng nhất thời ở tay còn chưa tiếp cận đến trước người hắn thì đã hình thành khí thế giống như đại dương cuồn cuộn, đem bốn phía xung quanh hắn phong tỏa toàn bộ ở đường lui.
Đại Thần tông trong nháy mắt, thật giống như bị định thân vậy, khí lưu bốn phương tám hướng không ngừng lưu chảy, đem khống chế hoàn toàn cơ thể hắn, khiến hắn hoàn toàn không có cách nào khống chế được ở trong cái lốc xoáy đó. Tần Vô Song cười đạm nhạt:
- Đắc tội rồi!
Cánh tay giơ lên một chiêu, khí lưu cường đại lại hạ xuống, toàn bộ tản đi. Đại Thần tông lập tức cảm nhận được một loại cảm giác mây tan thấy trăng sáng, toàn thân cảm thấy một trận nhẹ nhõm rõ ràng, biết được cái gì gọi là sống chết cách nhau một chớp mắt.
- Đại Thần tông, ta đã nói rồi, ta chỉ cần một người, hơn nữa ta có đủ lý do.
Đại Thần tông vừa rồi ở trong đêm tối, bị Tần Vô Song một kích bức bách, biểu hiện sự quẫn bách ra bên ngoài, những kẻ của Cửu Ô Thần Miếu thế nhưng vẫn chưa có phát hiện ra.
Không kẻ nào biết Đại Thần tông lúc này đang sợ hãi cực độ. Một tia may mắn đánh bừa dâng lên trong lòng Đại Thần tông, theo một cái phất tay tùy ý của Tần Vô Song mà hoàn toàn tiêu tán đi mất không còn.
Ông ta biết cùng kẻ này liều mạng cũng chính là chôn vùi cơ nghiệp mấy ngàn năm của mình.
Tần Vô Song thấy Đại Thần tông im lặn, cũng không nói gì, hắn hôm nay tới đây cũng không có ý định bại lộ thân phận, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dùng cách này mà thôi.
Nếu như hắn dùng thân phận là Tần Vô Song thì căn bản vấn đề sẽ không phức tạp như thế này. Nhưng hắn cũng không muốn dùng thân phận của Tần Vô Song, dù sao gặp những kẻ yếu hơn, nếu như dùng thân phận của Tần Vô Song đi bắt tên Thích Chấp sự đó thì không biết Cửu Ô Thần Miếu sẽ có phản ứng như thế nào.
Nhỡ đâu, nếu như Cửu Ô Thần Miếu có mối quan hệ với thế lực thần bí nào đó tại Hiên Viên Khâu, hành tung của hắn sẽ hoàn toàn bị bại lộ. Đây tuyệt đối không phải là chuyện Tần Vô Song muốn thấy.
Tần Vô Song ánh mắt như điện, đảo mắt qua sân rộng, quát dẹp đường:
- Thích Ngọc Đường, cút ra đây.
Gã Thích Chấp sự trốn trong đám người kia vẫn không biết là đang xảy ra chuyện gì. Trong lòng vẫn có cái suy nghĩ là chuyện không liên quan tới mình, nên dương dương tự đắc bước ra xem náo nhiệt. Nếu như thực sự phát sinh hỗn chiến, hắn sẽ lập tức quay đầu bỏ chạy. Căn bản là không hề nghĩ tới, trận tai bay vạ gió này của Cửu Ô Thần Miếu lại do hắn mà nên.
Lúc này bị thanh âm kia gọi đích danh mình, toàn thân rung lên, trống ngực cũng kêu thình thịch, sao kẻ kia lại cùng hắn có quan hệ gì nhỉ?
- Ta giờ cho ngươi một cơ hội, tự mình ra đây. Đợi đến khi ta đích thân ra tay thì cả đời này của ngươi cũng không cần phải bước đi nữa. Đừng có nhìn xung quanh, ngươi trốn không thoát đâu.
Tất cả những hành động của Thích Ngọc Đường đều hiện lên rõ ràng trong đáy mắt của Tần Vô Song.
Thích Ngọc Đường thất kinh, tự mình bước từng bước nhỏ, đối phương lại có thể nhìn thấy rõ ràng như vậy, lẽ nào hắn thực đã tập trung được vị trí của mình rồi hay sao? Không thể nào, trong đêm tối như thế này, hắn làm sao có thể phát hiện ra mình ta, không phải là đang lừa gạt ta đó chứ?
Trong lòng tuy rằng vô cùng sợ hãi, nhưng lại vẫn ôm một chút tâm lý may mắn.
- Xem ra, ngươi vẫn là không có dự định bước ra đây. Mấy vị bên cạnh Thích Ngọc Đường kia, các ngươi tốt nhất đứng xa hắn một chút, nếu như các ngươi không muốn gặp vạ lây cùng chung với Thích Ngọc Đường.
Những người bên cạnh Thích Ngọc Đường với hắn bình thường cũng không hề thân thiết gì cả, đối với thái độ làm người vô cùng hèn mọn của tên Thích Ngọc Đường này vô cùng căm ghét. Lúc này nghe thanh âm siêu cấp cường giả kia nói như thì đều theo bản năng chạy tránh ra bốn phía xung quanh. Bởi vậy, nhất thời đã làm Thích Ngọc Đường hiện ra rõ ràng.
Thích Ngọc Đường đứng trong đám người không biết làm sao, rốt cuộc vẫn là không biết có chuyện gì, vì sao đối phương lại chỉ gọi độc nhất có tên hắn?
- Rất tốt, bây giờ vẫn còn cần ta phải xuống thu thập ngươi không?
Tần Vô Song thấy đám người gần đó đều tản ra, cười rộ lên:
- Xem ra, nhân cách của ngươi cũng không được tốt đẹp gì lắm nhỉ?
Thích Ngọc Đường vừa nghĩ đến bá bá của mình là Tứ Thần tông, trong lòng tuy rằng có chút sợ hãi, nhưng không đến mức thần điên bát đảo. Giả vờ trấn tĩnh tới hỏi:
- Ngươi là ai? Thích Ngọc Đường ta cùng ngươi hình như không có thù hận gì?
Thích Ngọc Đường nhiều lần tự hỏi, nghĩ mình chưa bao giờ đắc tội với siêu cấp cường giả nào, sở dĩ trong lòng vẫn ôm vài phần may mắn, hy vọng là đối phương đã tìm sai người.
Tần Vô Song cười nhạt:
- Rất tốt, ngươi chính là Thích Ngọc Đường, đúng không?
- Phải… là ta, ngươi muốn thế nào?
Thích Ngọc Đường hiển nhiên có phần lo lắng.
- Ta muốn như thế nào?
Tần Vô Song bỗng nhiên phóng người xuống dưới, biến thành một đạo lưu quang hướng theo Thích Ngọc Đường, giống như sao băng, vụt tới với tốc độ cực nhanh.
- Ngọc Đường lùi ra!
Bất kể nói thế nào thì Tứ Thần tông cũng là bá phụ của Thích Ngọc Đương, không thể nào nhìn thấy Thích Ngọc Đường bị kẻ khác giết chết như vậy, thân ảnh chợt lóe, liền tới ứng cứu.
Đại Thần tông liền vội vã chạy qua, một tay ngăn lấy Tứ Thần tông, quát lớn:
- Lão Tứ, không nên lỗ mãng!
Tứ Thần tông sửng sốt:
- Đại Thần tông, ngươi làm cái trò gì vậy, hắn muốn giết cháu trai ta!
Đại Thần tông ánh mắt ảm đạm, lắc đầu:
- Không nên kích động!
Trong lúc hai người nói chuyện, Thích Ngọc Đường đã giống như một con gà con, bị Tần Vô Song nắm ở trong tay, bay lên không. Mộ Dung Nhạn ở trong không trung tiếp ứng, song song bay đi.
Tứ Thần tông hét lớn một tiếng, liền muốn đuổi theo. Đại Thần tông giữ chặt lấy:
- Lão Tứ, ngươi vẫn chưa nhìn rõ ràng? Người này ít nhất cũng là cường giả Hóa Hư Cảnh, ngươi và ta không ai có thể địch được.
Có thể ngự không phi hành, tính ra thấp nhất cũng là cấp bậc Hóa Hư Cảnh rồi. Đại Thần tông là cường giả Luyện Hư Cảnh, đối với Hư Võ Cảnh là vô cùng hiểu biết.
Còn Tứ Thần tông dù sao cũng chỉ là Linh Võ Đại Viên Mãn, đối với kiến thức của Hư Võ Cảnh thì cũng chỉ biết được một chút, miệng kêu lớn:
- Đại Thần tông, cháu trai của ta bị hắn bắt đi rồi!
Đại Thần tông khẩu khí điềm nhiên nói:
- Hắn nếu như bắt ta đi, các ngươi cũng đuổi không được. Người này bây giờ địch ý vẫn chưa mạnh, nếu như làm hắn thực sự tức giận thì Cửu Ô Thần Miếu của ta căn bản là không thể nào chống lại được hắn. Hắn đêm nay tới tàn sát Cửu Ô Thần Miếu, chúng ta cũng không có cách nào cả!
Tất cả mọi người đều nghiêm nghị, trong lòng chấn động, giật mình, khó có thể nhìn được thân ảnh biến mất hôm nay, trong ánh mắt của mỗi người đều lộ ra vẻ sợ hãi cực độ.
- Kẻ này rốt cuộc là ai?
- Đúng vậy, Đại Thần tông, là ai vậy?
Đại Thần tông bất đắc dĩ thở dài:
- Ta nếu như biết là ai, cũng sẽ không bị mê hoặc như vậy. Rất khả năng, đây là cường giả thuộc Cấm địa của Thần!
Đại Thần tông thốt ra những lời này, Tứ Thần tông ngay cả ý định muốn cứu cháu cũng không còn nữa. Cường giả đến từ Cấm địa của Thần? Vậy thì đó là kẻ mà hắn hoàn toàn không thể đắc tội được. Thật sự là đến từ Cấm địa của Thần sao?
Trong sắc mặt của Đại Thần tông, vẫn còn một tia sợ hãi, kẻ khác không biết, hắn mới từ trước của Quỷ Môn Quan mà ra, đối với kẻ có thực lực như vừa rồi, nếu như đối phương thực sự có địch ý thì hắn bây giờ cũng chỉ có thể là một đống thi thể lạnh như băng, lẽ nào còn có thể đứng đây mà nói?
- Lão Tứ, cháu trai của ngươi, rốt cuộc là đắc tội với kẻ nào vậy?
Đại Thần tông thở dài một tiếng, hiển nhiên cũng là vô cùng khó lý giải. Với tu vi của Thích Ngọc Đường thì không thể nào có tư cách mà đắc tội với cấp bậc cường giả như thế kia. Đối phương hùng hùng hổ hổ như vậy lại chỉ vì để bắt một người sao?
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy chuyện này tràn ngập sự cổ quái, nhưng mà bây giờ bọn chúng ngoài không biết nguyên nhân là thế nào ra thì cũng không có bất kỳ một cái biện pháp nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.