Chương 825: Uy lực của Khô Vinh Ấn
Lê Thiên
27/03/2013
Tục ngữ nói, ngay cả người ngang ngược cũng phải sợ người không muốn sống.
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt thiêu đốt Thần hồn để chiến đấu, loại phương thức chiến đấu này cho dù là Chân Thần Đạo cường giả, cũng sẽ ít nhiều có chút kiêng kỵ, dù sao, ai cũng không muốn gặp phải loại đối thủ giống như kẻ lỗ mãng. Loại đấu pháp không cần mạng này, đả thương địch thủ một ngàn, thì cũng làm mình bị thương tám trăm!
Thậm chí đồng thời tự tổn hại tám trăm, còn chưa nhất định có thể đả thương địch thủ.
Tần Vô Song không dám chậm trễ, Thiên Vương Kiếm đánh trả, Cửu Long Trọng Viêm dẫn xuất, một đoàn biển lửa trực tiếp phóng đi, ngăn chặn khí thế tiến tới của Lôi Việt và Tân Thiên Vũ.
Cùng như đồng thời, tay trái của Tần Vô Song giương ra, thủ quyết liên tục, một đạo thủ ấn từ trong lòng bàn tay hắn đánh ra. Sau khi thủ ấn này đánh ra, trực tiếp hóa thành hai đạo quang mang nhất Khô nhất Vinh. Hai đạo quang mang này, phảng phất giống như chúa tể hai thế giới, rất có cảm giác âm dương chia cắt.
Vù!
Thủ ấn này đón gió trướng lên, áp về phương hướng của Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam.
Thủ ấn cực đại đè xuống, giống như một đỉnh núi lớn. Trước mặt Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam, nhất thời có một loại cảm giác sụp đổ xuống.
Khô Vinh Ấn này, chính là tầng thứ hai Mộc thuộc tính huyền ảo trong Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn. Mộc thuộc tính, cũng là một môn thuộc tính huyền ảo mà Tần Vô Song sở trường nhất trước mắt.
Mặc dù là lần đầu tiên thi triển, nhưng công kích bá đạo của Khô Vinh Ấn, lại không thể xem thường. Trong nhất Khô nhất Vinh, có đại cảnh giới. Mơ hồ bên trong, đã dung hợp sức mạnh của quy tắc.
Đại thủ ấn này đánh xuống, ngay cả những Hóa Thần Đạo cường giả, cũng là không nhìn thấu nông sâu. Nhưng một luồng trực giác của cường giả, lại nói với bọn họ, công kích này không thể xem thường.
Tân Thiên Thần quát to:
- Thiên Trọng, Quy Nam, không thể địch lại được! Nhanh chóng rút lui!
Tiếng gọi này tuyên truyền giác ngộ, khiến Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam đang bị dọa ngây người giật mình hiểu ra, giữa lúc sinh tử, vội vàng thúc giục các bùa bảo mệnh hộ thân của mình.
Thần quang nhộn nhạo, trên đỉnh đầu hai người, lập tức xuất hiện hai đạo thần quang hộ thể hình dạng khác nhau, một đạo thần quang giống như hoa sen nở rộ, một đạo thần quang khác lại giống như một chiếc lá cây cực lớn. Gắt gao bám chặt trên đỉnh đầu, chống lại một đạo thủ ấn đang áp chế xuống của Tần Vô Song.
Nhất Khô nhất Vinh của Khô Vinh Ấn, phân biệt là khô hoàng sắc và xanh lục sắc, hai luồng màu sắc tuyệt nhiên khác nhau, lại ngưng tụ ra một đại thủ ấn đáng sợ, khí thế vô cùng không ngừng ép xuống, đè ép không gian bảo hộ của hai tầng thần quang.
Tần Vô Song vốn tưởng rằng Khô Vinh Ấn này một khi thi triển ra, tiêu diệt hai tên Ngưng Thần Đạo cường giả khẳng định không thành vấn đề, nhưng không ngờ, lại gặp phải trở ngại.
Thần đạo cường giả, quả nhiên không phải là hư danh. Trong tay mỗi người đều có những át chủ bài hộ thân. Còn bản thân trước kia có thể dễ dàng giết chết Thần đạo cường giả, thứ nhất là tốc độ quá nhanh, thứ hai là uy lực của Thần Tú Cung quá mạnh, công kích đột ngột mà tới, khiến đối phương lập tức không còn cách nào thi triển ra tất cả át chủ bài.
Tần Vô Song liên tục thúc giục ba lần, thêm vào uy lực của Khô Vinh Ấn, sức mạnh Thần đạo của Mộc thuộc tính, hình thành một đạo sóng gợn màu xanh biếc, giống như một thác nước xanh biếc nước phi thẳng xuống, có thể nói là vô cùng nguy nga, tráng lệ.
Đại thủ ấn này áp xuống, mặc dù có thần quang hộ thể, hai người đó vẫn là cảm thấy gân cốt đều muốn bẻ gãy, hao lực vô cùng.
Cũng may, Tân Thiên Vũ và Lôi Việt đồng thời lao đến, ánh mắt đỏ bừng, rất có tư thế muốn liều mạng với Tần Vô Song. Tần Vô Song mặc dù không sợ Tân Thiên Vũ và Lôi Việt, nhưng ít nhiều cũng có chút kiêng kỵ. Vạn nhất hai tên gia hỏa này không muốn sống, tự bạo Thần hồn để công kích hắn, cũng là chuyện chịu không nổi.
Vì vậy, Tần Vô Song tận lực duy trì khoảng cách nhất định với hai tên điên cuồng này.
Chỉ là, muốn duy trì khoảng cách, đương nhiên phải kéo dài công kích đối với Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam, cũng tự nhiên mà chịu ảnh hưởng.
Tần Vô Song tiếng lòng ai oán, thực lực của bản thân chung quy vẫn là chưa đủ, giữa mấy tên Thần đạo cường giả vẫn có thể chu toàn, đứng ở thế bất bại, nhưng muốn công phá vòng phòng ngự giữa Thần đạo cường giả, khó khăn vẫn là vô cùng lớn.
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt lấy đấu pháp liều mạng, chiến thuật vây Ngụy cứu Triệu, để Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam có được cơ hội tạm nghỉ.
Trước hộ thể thần quang bị Khô Vinh Ấn cắn nuốt, hai đạo thân ảnh hóa thành lưu quang, xa xa chạy trốn ra khỏi vòng tròn. Còn Yến Bắc Phi và Tân Thiên Thần, cũng xuất ra thủ đoạn toàn thân, đem Thần thú Bao Bao đánh văng ra, ngược lại bao vây tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song thấy Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi lao tới, liền biết chiến thuật của bọn chúng là muốn đóng đinh một mình mình. Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả vây đánh, Tần Vô Song cũng không ngốc đến mức đi mạnh mẽ đối đầu.
Âm Dương Tử Vân Dực rung lên, thân thể giống như mũi tên lên không, nhanh chóng vọt lên cao, bàn tay liên phách, ba ba ba ba, liên tiếp bốn đại thủ ấn áp ra.
Bốn bàn tay cực lớn, phân làm hai màu Khô Vinh âm dương, hướng về phía bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả chụp tới.
Thân thể của Tần Vô Song, vọt lên không trung, mạnh mẽ co lại, chuyển hóa thành một đạo khói xanh, hướng về phương hướng chạy trốn của Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng đuổi theo.
Không chịu buông tha, Tần Vô Song chỉ muốn giết chết Thần đạo cường giả để lập uy!
Bao Bao, Hỏa Lân và Tử Điện Phần Diệm Thú đều biết thủ đoạn của Tần Vô Song, nhìn thấy hắn dưới sự bao vây của bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, vẫn thoải mái tự nhiên chạy ra khỏi vòng như vậy, đều cảm thấy vô cùng bội phục.
Tuyệt đối không cho Hóa Thần Đạo cường giả cơ hội, cũng là ùa đến phương hướng mà Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng chạy trốn đuổi theo.
Tần Vô Song cười lớn một tiếng, thân thể đột nhiên dang rộng. Thiên Vương Kiếm nắm trên tay, long uy lẫm liệt tung hoành trong không trung, nói với Bao Bao:
- Hai con chuột lớn đó, giao lại cho các ngươi!
Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú đều là tràn ngập sát ý chiến đấu, đều lên tiếng trả lời đuổi theo.
Một đòn này của Tần Vô Song, vô cùng vững chắc, kéo dài qua hư không, đem bốn đại Hóa Thần Đạo hoàn toàn ngăn cách với Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng.
Bốn đại Hóa Thần Đạo thấy Tần Vô Song như vậy, lập tức biết dã tâm của Tần Vô Song, đều quát:
- Tiểu tử, cút ngay!
Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, bốn đạo khí lưu công kích cường đại, dâng lên mà đến, hình thành sóng công kích hết đợt này đến đợt khác, ầm ầm đẩy tới.
Lực hợp kích của bốn đại Hóa Thần Đạo, tuyệt đối không thua kém một kích của Chân Thần Đạo cường giả, cho dù là Tần Vô Song, cũng không dám sơ suất.
Âm Dương Tử Vân Dực cấp tốc kích động, Thiên Vương Kiếm bảo vệ yếu điểm quanh người, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú về phía bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả đang có ý đồ trùng kích phía trước.
Giống như con sóng nhỏ trong cơn sóng biển điên cuồng, thân đặt trong sóng công kích giống như sóng biển, toàn thân lay động, cố gắng tránh né mỗi một cơn sóng đánh tới, nhưng mặt khí thế lại không mảy may yếu đi một phần, mà là gắt gao tập trung xác định thân hình của bốn người này, không để tránh ra một bước.
- Tiểu tử, xem ra ngươi không thấy quan tài không đổ lệ!
Tân Thiên Thần quát lớn một tiếng:
- Toàn lực vây công, tiêu diệt tiểu tử này, chính là cơ hội tốt.
Sự ăn ý của bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, tuyệt đối không phải thổi phồng. Tiến công Vấn Đỉnh Sơn mười năm nay, mặc dù không có đánh vào khu vực trung tâm của Tần gia. Nhưng mười năm nay bọn chúng cũng không phải uổng phí thời gian. Ngoài cố gắng đề thăng tu vi của bản thân, bọn họ cũng không ngừng thao luyện các loại chiến thuật. Nhất là chiến thuật liên thủ.
Loại chiến thuật này, cũng là Tân Thiên Vấn có ý rèn luyện. Bởi vì, hắn muốn bảo đảm, nếu Tần Khiếu Thiên muốn bỏ chạy, Hóa Thần Đạo cường giả thủ hạ của mình sẽ tạo thành thế liên hợp công kích, mặc dù không thể đánh gục Tần Khiếu Thiên, cũng có thể tạo thành hiệu quả ngăn cản hắn.
Hiện giờ, Tần Khiếu Thiên còn chưa đối phó, ngược lại đã làm trước với Tần Vô Song. Chỉ có điều, khi bọn họ thao luyện chiến thuật hợp kích này, làm sao có thể ngờ đến, một đệ tử trẻ tuổi của Tần gia, lại có thể khiến bọn họ dùng chiến thuật hợp kích này mới có thể miễn cưỡng kiềm chế.
Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, dù sao không phải là bùn nặn gỗ khắc. Liên thủ lại, chiến thuật hỗ trợ và hợp tác sau khi tiến vào quỹ đạo, Tần Vô Song muốn đạt được thượng phong, hiển nhiên là không có nhiều khả năng.
Chỉ có điều, Tần Vô Song lúc này, căn bản không có lòng dạ tranh giành khí thế với bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả. Mục tiêu chiến lược của hắn rất rõ ràng, chính là kiềm chế bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả này, để bốn đại Thần thú Bao Bao có đủ thời gian đi truy sát Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam.
Giết Hóa Thần Đạo cường giả, bốn đại Thần thú trước mắt còn chưa có đủ thực lực này, nhưng nếu nói truy sát hai Ngưng Thần Đạo cường giả, với thiên phú Thần thú của bọn chúng, lấy ưu thế về số lượng, tuyệt đối là có chắc chắn vô cùng lớn.
Tân Thiên Thần sao lại không nhìn ra ý đồ của Tần Vô Song, gào thét liên tục:
- Thiên Vũ, Lôi Việt nhị vị đạo hữu, theo quy củ cũ, các ngươi bám trụ tiểu tử này. Bắc Phi đạo hữu, chúng ta đi đối phó với mấy con Thần thú biến thái đó.
Tần Vô Song ha ha cười lớn:
- Tân Thiên Thần, ngươi đi được sao?
Nói xong, trong tay nhoáng lên, Thiên Vương Kiếm đã liên tiếp đánh ra mấy chục kiếm, mỗi một đạo kiếm quang giống như dã thú tàn bạo, nhe nanh múa vuốt, lao thẳng đến chỗ hiểm của Tân Thiên Thần.
Tân Thiên Thần nghiến răng nghiến lợi:
- Tần Vô Song, Tần gia ngươi giống như gần đất xa trời, ngươi tưởng rằng ngươi còn có thể ngang ngược được bao lâu?
Ngoài miệng mặc dù nói mạnh mẽ như vậy, nhưng trong lòng cũng không dám chậm trễ, miễn cưỡng hóa giải thế tấn công của Tần Vô Song, thân hình căn bản không dừng lại, trực tiếp đuổi theo về phía trước.
Thiên Vương Kiếm trong tay Tần Vô Song quẳng ra, trực tiếp lấy thần quang thúc giục, bay ra khỏi lòng bàn tay, hướng về phía Tân Thiên Thần đuổi theo. Thiên Vương Kiếm trong không trung không ngừng huyễn hóa hình dạng, giống như một con Thần Long tàn sát bừa bãi, bay múa khắp trời, tốc độ cực nhanh, khiến Tân Thiên Thần cũng cảm thấy từng trận ngạt thở.
Thần hồn ngự kiếm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, một chút cũng không lạ lẫm. Tần Vô Song lấy Thần hồn thúc giục, thanh Thiên Vương Kiếm này quả thực còn linh hoạt hơn lúc cầm trên tay.
Hoặc là trùng kích, hoặc là bổ ra, hoặc là gọt ngang, hoặc là đâm xiên. Các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, khiến Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi chống đỡ vô cùng tốn sức.
Tân Thiên Vấn và Lôi Việt thấy Tần Vô Song phóng kiếm ra, liếc nhìn nhau, phảng phất như nhìn thấy đại tiên nghi, song song thúc giục vũ khí, liên thủ tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song khóe miệng nhếch lên, cười lạnh nói:
- Khinh dễ ta không có binh khí sao?
Trong tay túm lại, lại túm ra một thanh vũ khí kéo dài, chính là Địa Hoàng Thương một trong ba đại thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp. Chỗ bá đạo của Địa Hoàng Thương này, còn hơn Thiên Vương Kiếm.
Nếu nói Thiên Vương Kiếm là vương giả trong thần binh, vậy thì Địa Hoàng Thương, không nghi ngờ gì chính là bá chủ trong thần binh!
Giữa nhất chiêu nhất thức, đều tràn ngập khí phách bá đạo!
Tần Vô Song trước đó dùng Bá Vương Phá Trận Thương truyền thừa của gia tộc, đối với thương pháp cực kỳ có nghiên cứu, hiện giờ lại kiêm tập Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, tay không có thể thi triển không ngừng, suy diễn đến bên trong binh khí, uy lực càng sâu. Vì vậy Địa Hoàng Thương này vừa lấy ra, cũng là trợ thủ tâm đắc.
Một đường thương pháp đánh tới, đánh cho Lôi Việt và Tân Thiên Vũ giật mình không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.