Khi Vật Hi Sinh Trở Thành Nữ Chính
Chương 49: Lễ vật của Bạch ca ca (1)
Tư Mã Duệ Nhi
12/01/2016
Trong phòng, Bạch Dật Thuỷ mang ra hai phần quà tinh xảo. Phượng Khuynh Ca vui vẻ tiếp
nhận: “anh Bạch thật sự chuẩn bị hai phần! em mở ra xem được không?”
Bạch Dật Thủy dịu dàng cười cười: “em cứ mở ra xem. Trong phòng hết màu vẽ, anh ra ngoài lấy rất nhanh quay lại.”
Phượng Khuynh Ca gật gật đầu, chuyên tâm mở quà. Bên ngoài gói quà được gói thật đẹp, cô thật sự không muốn làm hỏng nên muốn mở thật cẩn thận.
Mở xong gói quà bên trong một vật màu đỏ xuất hiện. chẳng lẽ là quần áo? Cô nghi hoặc cầm lên không nhìn thì thôi vừa nhìn cô liền cảm thấy kinh hãi.
Này…này…này….chẳng phải là nội y sao? Cũng không phải nội y bình thường. Là nội y tình thú! Có phải mọi việc diễn ra quá nhanh.
Sau khi lấy xong màu vẽ Bạch Dật Thủy trở về phòng khuôn mặt tươi cười: “thích….” Lời chưa nói xong nhìn thứ trong tay cô khuôn mặt liền cứ ngắc.
Cái này là cái gì? Quà cửa hắn…..! như thế nào lại biến thành cái thứ này? Tuy rằng không có chạm qua phụ nữ nhưng không phải y không biết cái đó là gì.
Đáng ghét! Khẳng định là xú tiểu tử Bạch Dật Triệt làm ra. Khó trách ngày đó vẻ mặt hắn cười quái dị như vậy, thì ra sớm đã động tay chân trong quà của mình.
Hiện tại nên làm cái gì? Giải thích sao? chẳng khác nào giấu đầu lòi đuôi? Bạch Dật Thuỷ khó xử thật sự muốn tìm chỗ chết.
Một vật dài khoảng một gang tay phía dưới có hai quả cầu đi kèm một cái chốt khi chạm vào sẽ chuyển động. được rồi tên gọi rất tốt. Setoy!
Phượng Khuynh Ca xấu hổ đỏ mặt, ho nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng nói: “là lễ vật của anh Bạch sao? thật sự……..đặc biệt.”
"Tiểu ca, em đừng hiểu lầm đây không phải là ý của anh!” không thể không giải thích nếu không sẽ khiến cô hiểu lầm. Bạch Dật Triệt! xú tiểu tử lần này không bỏ qua cho ngươi.
Phượng Khuynh Ca nhìn Bạch Dật Thuỷ đỏ mặt tía tai biểu hiện xấu hổ. Cô tay trái cầm nội y, tay phải cầm đại nhục bổng thật sự làm cho người ta suy nghĩ miên man.
Bạch Dật Thủy nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy thân thể rất nhanh lạnh xuống, nơi nào đó đang yên lặng đột nhiên có tinh thần trỗi dậy.
Bạch Dật Thủy dịu dàng cười cười: “em cứ mở ra xem. Trong phòng hết màu vẽ, anh ra ngoài lấy rất nhanh quay lại.”
Phượng Khuynh Ca gật gật đầu, chuyên tâm mở quà. Bên ngoài gói quà được gói thật đẹp, cô thật sự không muốn làm hỏng nên muốn mở thật cẩn thận.
Mở xong gói quà bên trong một vật màu đỏ xuất hiện. chẳng lẽ là quần áo? Cô nghi hoặc cầm lên không nhìn thì thôi vừa nhìn cô liền cảm thấy kinh hãi.
Này…này…này….chẳng phải là nội y sao? Cũng không phải nội y bình thường. Là nội y tình thú! Có phải mọi việc diễn ra quá nhanh.
Sau khi lấy xong màu vẽ Bạch Dật Thủy trở về phòng khuôn mặt tươi cười: “thích….” Lời chưa nói xong nhìn thứ trong tay cô khuôn mặt liền cứ ngắc.
Cái này là cái gì? Quà cửa hắn…..! như thế nào lại biến thành cái thứ này? Tuy rằng không có chạm qua phụ nữ nhưng không phải y không biết cái đó là gì.
Đáng ghét! Khẳng định là xú tiểu tử Bạch Dật Triệt làm ra. Khó trách ngày đó vẻ mặt hắn cười quái dị như vậy, thì ra sớm đã động tay chân trong quà của mình.
Hiện tại nên làm cái gì? Giải thích sao? chẳng khác nào giấu đầu lòi đuôi? Bạch Dật Thuỷ khó xử thật sự muốn tìm chỗ chết.
Một vật dài khoảng một gang tay phía dưới có hai quả cầu đi kèm một cái chốt khi chạm vào sẽ chuyển động. được rồi tên gọi rất tốt. Setoy!
Phượng Khuynh Ca xấu hổ đỏ mặt, ho nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng nói: “là lễ vật của anh Bạch sao? thật sự……..đặc biệt.”
"Tiểu ca, em đừng hiểu lầm đây không phải là ý của anh!” không thể không giải thích nếu không sẽ khiến cô hiểu lầm. Bạch Dật Triệt! xú tiểu tử lần này không bỏ qua cho ngươi.
Phượng Khuynh Ca nhìn Bạch Dật Thuỷ đỏ mặt tía tai biểu hiện xấu hổ. Cô tay trái cầm nội y, tay phải cầm đại nhục bổng thật sự làm cho người ta suy nghĩ miên man.
Bạch Dật Thủy nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy thân thể rất nhanh lạnh xuống, nơi nào đó đang yên lặng đột nhiên có tinh thần trỗi dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.