Chương 19: Đồ Mong Muốn Của Lam Tiểu Bố (2)
Ta Là Lão Ngũ
01/04/2021
Qua thêm hơn nửa tiếng nữa Lam Tiểu Bố mới nhìn thấy Thương Vĩ. Thương Vĩ cũng đeo một cái kính râm, đeo khẩu trang che kín mặt mũi. Quần áo đổi thành một bộ quần áo bình thường màu cà phê. Mặc dù không lộ mặt ra một tí nào nhưng Lam Tiểu Bố vừa nhìn thấy đã nhận ra được ngay.
Đi phía trước Thương Vĩ là một người đàn ông trung niên thân thể cường tráng, người này không hề che mặt, cả mặt toàn là râu.
Lam Tiểu Bố chờ Thương Vĩ đi qua mình rồi mới đi theo sau lưng hắn ta.
Tới buổi đấu giá chỉ là suy nghĩ nhất thời, hoặc là nói, nếu Thương Vĩ không tới thì Lam Tiểu Bố chưa chắc sẽ tới nơi này. Trên người hắn không có tiền, tới đây là để nhìn mà thôi. Đi theo sau Thương Vĩ là muốn chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc sẽ theo dõi hắn ta tới tận trong nhà hắn ta.
Tại sao trong hai năm ngắn ngủi Thương Vĩ đang tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên, trước đây Lam Tiểu Bố không có quá nhiều khái niệm với chuyện này, nhưng sau khi hắn bắt đầu tu luyện thì trong lòng thầm chắc chắn sau chuyện này còn có một bí mật động trời khác.
Nhìn gương mặt đầy râu và dáng dấp của người đi trước thì có lẽ đây chính là chú Hùng trong miệng Thương Vĩ. Lam Tiểu Bố chờ Thương Vĩ cùng chú Hùng ngồi xuống thì mới ngồi xuống hàng ghế ngay phía sau.
Hội đấu giá còn chưa bắt đầu, Lam Tiểu Bố ngồi sau lưng hai người nghe ông chú râu quai nón giải thích một lượt chuyện về đấu giá Thiên Âm, người tới nơi này có có những danh nhân thâm niên, đồng thời mở mang một chút hiểu biết của hắn về đấu giá Thiên Âm này.
Đấu giá Thiên Âm là hội đấu giá cao cấp nhất thế giới, mỗi lần xuất hiện đều là những bảo vật mà cả thế giới phải nhìn chăm chú. Tuy nhiên, đấu giá Thiên Âm cũng phân chia đẳng cấp, cấp S Thiên Âm đã coi là rất cao rồi nên tối nay chắc chắn sẽ xuất hiện thứ tốt. Người có thể tới đấu giá Thiên Âm đều là nhân vật tai to mặt lớn, không phải có tiền là được vào.
Những bảo bối như Dạ Minh Châu, Kim Cương bảy màu Nam Phi, bảo vật tăng thọ đều từng xuất hiện trong buổi đấu giá Thiên Âm cả.
Khi Lam Tiểu Bố đang hăng hái nghe giải thích thì đèn trong khán phòng đột nhiên tối lại, chỉ còn một vài cái đèn chiếu lên đài đấu giá. Ghế ngồi xung quanh không biết ngồi đầy hơn bảy phần từ khi nào, điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy phán đoán trước đây của hắn đã sai, có lẽ cửa vào không chỉ có một cái.
Một cô gái mặc kỳ bào * mỉm cười nói: "Hoan nghênh khách quý lâu năm đã tới tham gia hội đấu giá lần này, thật ra cuộc đấu giá cấp S lần này của đấu giá Thiên Âm rất ít khi làm như hôm nay, mới phát tin tức một ngày mà đấu giá đã bắt đầu rồi. Có lẽ rất nhiều quý khách không hiểu nhưng ta sẽ đại diện cho bên đấu giá nơi này giải thích qua một chút. Sau khi kết thúc buổi đấu giá lần này thì trong vòng một năm tiếp theo, chúng ta sẽ không cử hành bất kì buổi đấu giá nào nữa..."
(*Kỳ bào: Một loại áo của dân tộc Mãn, Trung Quốc."
Sau khi lời này vang lên, phía dưới không ngừng có người nhỏ giọng nghị luận. Lam Tiểu Bố nghe thấy có người nói đấu giá Thiên Âm một năm ít nhất cũng sáu lần, có năm còn tổ chức tận mười hai lần. Mà lần đấu giá này, sau khi xong thì trong vòng một năm sẽ không tổ chức hoạt động đấu giá nữa, chỉ sợ bảo vật không hề tầm thường.
Cô gái mặc kỳ bào không giải thích thêm, mà nói: "Để tiết kiệm thời gian của mọi người, buổi đấu giá sẽ bắt đầu ngay lập tức. Vật phẩm thứ nhất là một bức Tiệm Hành Đồ, có là còn có người không biết tới bức họa này. Để ta giới thiệu sơ lược qua một chút, bức họa này là do danh họa của Minh triều, Nhất Thiện Sơn Thủy. Giá khởi điểm là năm trăm nghìn tệ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn mười nghìn tệ, buổi đấu giá bắt đầu..."
Lam Tiểu Bố không tham gia đấu giá, nhưng cũng biểu một chút quy định của đấu giá. Dưới tình huống này, bên đấu giá sẽ cố gắng tuyên truyền để nâng vật phẩm lên giá trị cao nhất có thể đạt được. Mà cô gái trên kia mới giới thiệu tên họa sư và niên đại xong liền kết thúc luôn.
Điều khiến Lam Tiểu Bố không ngờ là người giành mua bức họa này rất nhiều, cuối cùng có người dùng hơn bảy triệu sáu trăm tệ mua đi.
Sau khi những vật phẩm đấu giá xuất hiện, cô nàng chủ trì buổi đấu giá đều chỉ giới thiệu sơ lược, mà mỗi món đồ đều mang tới tranh đoạt rất lớn. Trong đó còn có một vật phẩm là xá lợi* của phật môn được mua với giá hai trăm triệu tệ.
(*Xa lợi: Tro xương nhà Phật.)
Thoạt nhìn, đồ mà buổi đấu giá bán đều không phải hàng giả, chắc chắn toàn là hàng thật cả, nếu không sẽ không bị tranh cướp tới mức này.
Lam Tiểu Bố không có tiền, tới đây cũng là để xem náo nhiệt. Mục đích chủ yếu của hắn là nhìn chằm chằm Thương Vĩ. Tuy nhiên chú Hùng đang ngồi bên cạnh Thương Vĩ kia chưa từng ra tay, thậm chí còn chưa từng báo giá lần nào.
"Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một phương thuốc, nghe nói là loại được truyền thừa từ thời thượng cổ, có thể để người tu luyện nội công rèn luyện gân cốt..."
Cô gái mặc kỳ bào chủ trì còn chưa nói dứt lời thì Lam Tiểu Bố đã chấn động. Hắn đột nhiên hối hận vì trước đây không bán hết ngọc Dương Chi luôn. Đó chính là vật mà hắn mong muốn đó, phương thuốc rèn luyện gân cốt của võ giả nội công. Hắn đã tiến bộ rất nhanh khi ở giai đoạn Thối Kính, nhưng từ khi bước vào cảnh giới Tẩy Tủy thì tiến độ đã dừng lại. Hắn đoán chắc sẽ không có phương thuốc đó đâu, mà mục đích hắn tới nơi này tìm Thương Vĩ không phải là vì muốn biết bí mật giúp hắn ta tiến vào cảnh giới Tiên Thiên hay sao?
Mà giờ hắn còn chưa tìm được nguyên nhân giúp Thương Vĩ bước vào Tiên Thiên thì lại gặp phương thuốc Tẩy Tủy, điều này khiến Lam Tiểu Bố ham muốn tới phát điên, nhưng mà hắn lại không có tiền.
Không đúng, hắn nhìn thấy phương thuốc, mà Thương Vĩ cũng đang ở đây. Không lẽ là do Thương Vĩ mua được phương thuốc nên mới có thể bước vào Tiên Thiên nhanh như vậy?
Lam Tiểu Bố lập tức thu liễm tinh thần, đặt tầm mắt lên ông chú râu quai nón bên cạnh Thương Vĩ.
Đi phía trước Thương Vĩ là một người đàn ông trung niên thân thể cường tráng, người này không hề che mặt, cả mặt toàn là râu.
Lam Tiểu Bố chờ Thương Vĩ đi qua mình rồi mới đi theo sau lưng hắn ta.
Tới buổi đấu giá chỉ là suy nghĩ nhất thời, hoặc là nói, nếu Thương Vĩ không tới thì Lam Tiểu Bố chưa chắc sẽ tới nơi này. Trên người hắn không có tiền, tới đây là để nhìn mà thôi. Đi theo sau Thương Vĩ là muốn chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc sẽ theo dõi hắn ta tới tận trong nhà hắn ta.
Tại sao trong hai năm ngắn ngủi Thương Vĩ đang tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên, trước đây Lam Tiểu Bố không có quá nhiều khái niệm với chuyện này, nhưng sau khi hắn bắt đầu tu luyện thì trong lòng thầm chắc chắn sau chuyện này còn có một bí mật động trời khác.
Nhìn gương mặt đầy râu và dáng dấp của người đi trước thì có lẽ đây chính là chú Hùng trong miệng Thương Vĩ. Lam Tiểu Bố chờ Thương Vĩ cùng chú Hùng ngồi xuống thì mới ngồi xuống hàng ghế ngay phía sau.
Hội đấu giá còn chưa bắt đầu, Lam Tiểu Bố ngồi sau lưng hai người nghe ông chú râu quai nón giải thích một lượt chuyện về đấu giá Thiên Âm, người tới nơi này có có những danh nhân thâm niên, đồng thời mở mang một chút hiểu biết của hắn về đấu giá Thiên Âm này.
Đấu giá Thiên Âm là hội đấu giá cao cấp nhất thế giới, mỗi lần xuất hiện đều là những bảo vật mà cả thế giới phải nhìn chăm chú. Tuy nhiên, đấu giá Thiên Âm cũng phân chia đẳng cấp, cấp S Thiên Âm đã coi là rất cao rồi nên tối nay chắc chắn sẽ xuất hiện thứ tốt. Người có thể tới đấu giá Thiên Âm đều là nhân vật tai to mặt lớn, không phải có tiền là được vào.
Những bảo bối như Dạ Minh Châu, Kim Cương bảy màu Nam Phi, bảo vật tăng thọ đều từng xuất hiện trong buổi đấu giá Thiên Âm cả.
Khi Lam Tiểu Bố đang hăng hái nghe giải thích thì đèn trong khán phòng đột nhiên tối lại, chỉ còn một vài cái đèn chiếu lên đài đấu giá. Ghế ngồi xung quanh không biết ngồi đầy hơn bảy phần từ khi nào, điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy phán đoán trước đây của hắn đã sai, có lẽ cửa vào không chỉ có một cái.
Một cô gái mặc kỳ bào * mỉm cười nói: "Hoan nghênh khách quý lâu năm đã tới tham gia hội đấu giá lần này, thật ra cuộc đấu giá cấp S lần này của đấu giá Thiên Âm rất ít khi làm như hôm nay, mới phát tin tức một ngày mà đấu giá đã bắt đầu rồi. Có lẽ rất nhiều quý khách không hiểu nhưng ta sẽ đại diện cho bên đấu giá nơi này giải thích qua một chút. Sau khi kết thúc buổi đấu giá lần này thì trong vòng một năm tiếp theo, chúng ta sẽ không cử hành bất kì buổi đấu giá nào nữa..."
(*Kỳ bào: Một loại áo của dân tộc Mãn, Trung Quốc."
Sau khi lời này vang lên, phía dưới không ngừng có người nhỏ giọng nghị luận. Lam Tiểu Bố nghe thấy có người nói đấu giá Thiên Âm một năm ít nhất cũng sáu lần, có năm còn tổ chức tận mười hai lần. Mà lần đấu giá này, sau khi xong thì trong vòng một năm sẽ không tổ chức hoạt động đấu giá nữa, chỉ sợ bảo vật không hề tầm thường.
Cô gái mặc kỳ bào không giải thích thêm, mà nói: "Để tiết kiệm thời gian của mọi người, buổi đấu giá sẽ bắt đầu ngay lập tức. Vật phẩm thứ nhất là một bức Tiệm Hành Đồ, có là còn có người không biết tới bức họa này. Để ta giới thiệu sơ lược qua một chút, bức họa này là do danh họa của Minh triều, Nhất Thiện Sơn Thủy. Giá khởi điểm là năm trăm nghìn tệ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn mười nghìn tệ, buổi đấu giá bắt đầu..."
Lam Tiểu Bố không tham gia đấu giá, nhưng cũng biểu một chút quy định của đấu giá. Dưới tình huống này, bên đấu giá sẽ cố gắng tuyên truyền để nâng vật phẩm lên giá trị cao nhất có thể đạt được. Mà cô gái trên kia mới giới thiệu tên họa sư và niên đại xong liền kết thúc luôn.
Điều khiến Lam Tiểu Bố không ngờ là người giành mua bức họa này rất nhiều, cuối cùng có người dùng hơn bảy triệu sáu trăm tệ mua đi.
Sau khi những vật phẩm đấu giá xuất hiện, cô nàng chủ trì buổi đấu giá đều chỉ giới thiệu sơ lược, mà mỗi món đồ đều mang tới tranh đoạt rất lớn. Trong đó còn có một vật phẩm là xá lợi* của phật môn được mua với giá hai trăm triệu tệ.
(*Xa lợi: Tro xương nhà Phật.)
Thoạt nhìn, đồ mà buổi đấu giá bán đều không phải hàng giả, chắc chắn toàn là hàng thật cả, nếu không sẽ không bị tranh cướp tới mức này.
Lam Tiểu Bố không có tiền, tới đây cũng là để xem náo nhiệt. Mục đích chủ yếu của hắn là nhìn chằm chằm Thương Vĩ. Tuy nhiên chú Hùng đang ngồi bên cạnh Thương Vĩ kia chưa từng ra tay, thậm chí còn chưa từng báo giá lần nào.
"Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một phương thuốc, nghe nói là loại được truyền thừa từ thời thượng cổ, có thể để người tu luyện nội công rèn luyện gân cốt..."
Cô gái mặc kỳ bào chủ trì còn chưa nói dứt lời thì Lam Tiểu Bố đã chấn động. Hắn đột nhiên hối hận vì trước đây không bán hết ngọc Dương Chi luôn. Đó chính là vật mà hắn mong muốn đó, phương thuốc rèn luyện gân cốt của võ giả nội công. Hắn đã tiến bộ rất nhanh khi ở giai đoạn Thối Kính, nhưng từ khi bước vào cảnh giới Tẩy Tủy thì tiến độ đã dừng lại. Hắn đoán chắc sẽ không có phương thuốc đó đâu, mà mục đích hắn tới nơi này tìm Thương Vĩ không phải là vì muốn biết bí mật giúp hắn ta tiến vào cảnh giới Tiên Thiên hay sao?
Mà giờ hắn còn chưa tìm được nguyên nhân giúp Thương Vĩ bước vào Tiên Thiên thì lại gặp phương thuốc Tẩy Tủy, điều này khiến Lam Tiểu Bố ham muốn tới phát điên, nhưng mà hắn lại không có tiền.
Không đúng, hắn nhìn thấy phương thuốc, mà Thương Vĩ cũng đang ở đây. Không lẽ là do Thương Vĩ mua được phương thuốc nên mới có thể bước vào Tiên Thiên nhanh như vậy?
Lam Tiểu Bố lập tức thu liễm tinh thần, đặt tầm mắt lên ông chú râu quai nón bên cạnh Thương Vĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.